Hiện tại Hướng Chu đang nằm trên ghế, hai chân gác lên vai anh, ở dưới góc độ này mà nhìn anh.
Nhìn thân thể anh, nhìn gậy thịt đang ra vàolồn cô , lúc sau anh cởϊ áσ thun ném sang một bên, cả người trần trụi.
Cô nhìn hông cùng cơ bụng săn chắc của anh, làn da màu đồng cổ mê người, Hướng Chu cảm thấy bản thân mình là phụ nữ cũng nhịn không được mà thèm thuồng sắc đẹp, cô rất thích cơ thể Tống Lương.
Cơ thể mê người như vậy ai nhìn mà lại không thích chứ?
Hướng Chu nhìn anh thẳng lưng, côn ŧᏂịŧ dùng sức ra vào tronglồn cô, lỗlồn chật hẹp bao lấy gậy thịt dài, tư thế này làm cho mỗi lần thọc đều vào tận sâu bên trong.
Cô thoải mái muốn chết, chân càng mở rộng hơn, câu lấy bờ vai của anh, thừa nhận mỗi động tác của anh. Tống Lương va chạm với tốc độ nhanh hơn, làm toàn bộ xe cũng theo anh mà lay động, tiếng ‘bạch bạch bạch’ vang lên trong xe.
Nếu có người đi ngang qua bây giờ, chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn ra được người trên xe đang làm những gì, nhưng hai người cũng mặc kệ không quan tâm.
Hướng Chu bị đụ thoải mái nên không quản xung quanh có người qua lại hay không, vào lúc thoải mái cô nhịn không được thét chói tai: “A a a….. Anh Tống….. Phê quá ….. Sướng quá ….. a a a…. anh chậm một chút…… chậm một chút a……..”
Tống Lương nhìn tiểu yêu tinh kêu hưng phấn như vậy, cúi đầu nhìn hạ thể hai người kết dính với nhau,lồn không ngừng chảy nước, phun hết lên cặ© của anh, gậy thịt được bôi trơn càng làm anh dễ dàng di chuyển.
Va chạm được một lúc, anh không thỏa mãn mà còn đưa tay lên bóp vú Hướng Chu, vén váy cô lên cao hơn.
Hướng Chu vốn dĩ chuẩn bị ngủ nên không mặc áo ngực, càng đúng ý anh, anh cởi phăng váy cô ra rồi ném sang một bên, tay anh sờ lên ngực cô, dùng sức xoa bóp bầu ѵú, mân mê đùa nghịch núm vú. Hướng Chu bị niết quá hưng phấn, nắm lấy tay Tống Lương, để anh tùy ý đùa giỡn, phía dưới bị Địʈ thoải mái mà rêи ɾỉ.
Trước mặt là Tống Lương đang mạnh mẽ dzãlồn cô, Hướng Chu có chút không tin được hai người đang Địʈ nhau ở chỗ này.
Nếu là trước đây, Hướng Chu tuyệt đối không tin rằng cô thích Tống Lương lâu như vậy, Tống Lương cũng sẽ thích cô, và có một ngày anh Địʈ cô trên xe, con cặ© to lớn của anh còn đang đút vàolồn cô.
….
Hướng Chu thích Tống Lương, nếu nói thời điểm thích anh thì cô không nhớ rõ, chắc cũng khoảng mười năm đi.
Là vào lúc sơ trung cô đã thích anh.
Tống Lương rất đẹp trai, không giống vẻ đẹp của các tiểu thịt tươi trên tivi, chủ yếu bởi vì anh từ sơ trung đã là thành phần cá biệt trong lớp, nên lớn lên lại ra dáng đàn ông hơn.
Ai lại không thích người con trai như vậy chứ? Đặc biệt là tuổi dậy thì có thiếu nữ nào mà không có đối tượng, cô và Tống Lương đều ở cùng một thôn, hai nhà cũng gần nhau.
Trước kia cô không có giao tiếp qua với anh, mãi cho đến sau này hai người học cùng lớp mới tiếp xúc với nhau.
Hướng Chu học tập thành tích rất tốt, còn Tống Lương thì ngược lại, anh là thành phần nghịch ngợm, thích hút thuốc, uống rượu rồi kéo bè kéo lũ đánh nhau. Tóm lại các thầy cô chỉ cần nhắc đến tên người này liền đau đầu.
Khi đó Hướng Chu là lớp phó học tập, mỗi ngày đều tìm Tống Lương thu bài tập, bài tập cần nộp lên giáo viên thì anh lại không giao, lúc đó cô mỗi ngày đều khóc lóc cầu xin anh.
Nhưng cô lại thích nhan sắc Tống Lương, cô cảm thấy Tống Lương lớn lên thật đẹp trai, mặt vô cùng anh tuấn, đặc biệt là những lúc hút thuốc, đã nhìn anh hút vài lần, anh nghiện thuốc lá không quá nghiêm trọng, nhưng vì đám bạn của anh đều hút nên thỉnh thoảng anh cũng cầm một điếu. Sương khói lượn lờ quấn lấy mặt anh, Hướng Chu cảm thấy anh đẹp trai muốn chết.
Sơ trung cô đã yêu thầm Tống Lương, chờ đến khi lên cao trung vẫn còn thích anh, Hướng Chu vốn dĩ chuẩn bị thổ lộ, nhưng đến ngày thổ lộ thì bị Khương Đồ Sinh nhìn thấy.
Cô viết thư tình chuẩn bị thổ lộ, kết quả Khương Đồ Sinh phát hiện, đưa lại thư tình cho cô, nói với cô: “Hướng Chu, đừng thổ lộ, Tống Lương không thích cậu đâu, người hắn thích là chị của cậu.”
Hướng Chu nghe được lời kia thì đơ ra, sao tự dưng lại thích chị của cô.
“Hắn từng nói với tớ, tớ không cần phải lừa cậu, người hắn thích là chị của cậu - Hướng Mạt. Tống Lương thích kiểu con gái này, không thích kiểu con gái ngoan ngoãn giống như cậu đâu, cậu ngẫm lại sẽ biết. Chúng tớ cũng không phải học sinh tốt gì, tính cách của cậu lại buồn chán không giống như chị Hướng Mạt tính tình hoạt bát, rộng rãi, thường xuyên cùng chúng tớ chơi đùa. Còn cậu thì lúc nào cũng đòi bài tập, nhìn thấy cậu đã sợ rồi, sao có thể thích được, cho nên cậu từ bỏ đi, đừng thổ lộ nữa.”
Tâm tư đang chuẩn bị tỏ tình của cô nghe được lời này thì bị chặt đứt. Lại đến sau này, cô phát hiện Tống Lương như có như không mà tiếp cận chị cô.
Tống Lương thật sự thích chị của cô.
….
Nửa tháng trước Hướng Chu chuẩn bị tới tìm Tống Lương nhưng không có dũng khí, chị của cô đính hôn, không cùng Tống Lương ở bên nhau, chị không tìm được đối tượng, cũng đã đến tuổi nên người trong nhà sắp xếp đối tượng kết hôn, chị cô nói: “Đã đến tuổi này rồi, không kết hôn thì cả đời ở vậy một mình, nhân sinh trên đời đâu phải lúc nào cũng có thể gặp được người mình thích, đồng thời người kia cũng thích mình. Đến một người chị thích cũng không có thì sao có thể gả cho người mình yêu chứ, cứ như vậy, thích hợp thì kết hôn thôi.”
Cô hỏi chị: “Chị thích Tống Lương à? Anh ấy hiện tại còn độc thân đó, hay chị cùng anh ấy thử xem sao?”
Chị cô cười nhạo: “Không thích, chị đối với hắn không có cảm giác gì.”
Khương Đồ Sinh đã chết, chị của cô thì đính hôn, lúc này cô mới có dũng khí đi tìm Tống Lương.
Cô sợ, mình sẽ giống như chị, cả đời sẽ không được ở bên cạnh người mình thích, không thể gả cho người mình yêu và cùng nhau đi đến cuối đời.
Hướng Chu muốn thử một lần, nếu không thể cùng Tống Lương ở bên nhau thì ít nhất cũng cᏂị©Ꮒ được một cái, vậy coi như viên mãn.
Cô thật sự rất thích Tống Lương.
Thích mười năm rồi.
….
Hướng Chu nghĩ đến những ngày tháng trước, không biết là bị anh chơi khóc hay là khóc cho bản thân mình, nước mắt chảy ra, khóe mắt hồng cả lên.
Tống Lương không nghĩ tới người phụ nữ này đột nhiên lại khóc, nhìn đôi mắt đỏ hoe của cô, miệng thút thít, anh nhìn cô sửng sốt một chút, hỏi: “Bị Địʈ sướиɠ phát khóc luôn hả?”
Hướng Chu nghe anh nói nhịn không được bật cười, gật gật đầu nói: “Đúng, quá sung sướиɠ, quá thoải mái, bị cặ© bự Đụ thoải mái muốn chết, tiếp tục Địʈ em đi, dùng cặ© lớn đâm sâu vàolồn em.”
Tống Lương nghe cô nói xong thì bóp mông cô một cái: “Sao lại dâm như vậy? Đồ đĩ.”
Hướng Chu thật sự rất thích cảm giác bị anh Địʈ, thật giống như bản thân đã hoàn toàn có được anh.
Bị anh Địʈ chết cô cũng cam tâm tình nguyện.