Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải

Chương 207: Cừu Nhân? Ân nhân? Chủ nhân?




“Tiên Sinh, quy củ của hội sở chỉ có thể giải quyết ở hội sở, chúng em không thể ra ngoài...”

“Tiên Sinh, ngài muốn tắm rửa hay không?”

“Tiên sinh, quy củ của hội sở. chỉ cần chúng em tiếp khách. sẽ cho về nhà. Ngày mai em về nước, có thể nói cho em biết tên của ngài không? Em muốn cả đời đều ghi tạc tên của ngài vào lòng.”

“Tiên sinh, xin lỗi. em không biết mình vì sao lại ngủ. Em không phải cố ý, thực sự không phải cố ý! Hiện tại em tiếp tục phục vụ cho ngài. phục vụ cho đến khi ngài thõa mãn mới thôi!”

“Em sẽ nhớ kỹ tên của ngài, tiên sinh.”

Nhìn cô gái đang tươi cười sáng lạn trong tấm ảnh, Lý Dật ngây người nhớ tới ngày trước gặp Anh Tử tại hộp đêm Trân Châu Cảng.

Ngày trước, Gia Cát Minh Nguyệt cho Lý Dật giả trang thành một thương nhân Hồng Kông đến hộp đêm ám Sát Trần Hậu Thiên của Trúc Liên Bang. Lúc đó, Lý Dật vi diễn kịch nên cho Anh Tử ở bên người hắn, đồng thời cuối cùng Anh Tử còn dùng miệng phục vụ cho Lý Dật một lần.

Sau đó Anh Tử ngủ, sau khi tỉnh lại thấy trên giường không có máu hồng, sợ đến quỳ Xuống cầu Xin Lý Dật tha thứ, bất quá bị Lý Dật cự tuyệt.

Nghĩ đến cô gái đơn thuần, có điểm khả ái, có điểm thương cảm, trong lòng Lý Dật vô cùng nghi hoặc.

Nữ nhân nầy vì sao có tấm ảnh của Anh Tử?

“Buông tấm ảnh Xuống!” Trong lúc Lý Dật đang hồi ức những chuyện này. vẻ mặt nữ nhân trở nên cực kỳ lạnh lùng. Trên người càng hiện ra sát ý cường liệt. biểu tình phảng phất như đang nói cho Lý Dật, nếu như Lý Dật không buông tấm ảnh Xuống, nàng sẽ lao tới liều mạng VỚI Lý Dật!

Lý Dật nhìn ra được, nguyên bản nữ nhân vốn đã tiêu trừ địch ý với hắn, lúc biểu tình của nàng đột nhiện trở nên biến thành dữ tợn đến dọa người. Suy nghĩ một chút, Lý Dật đặt bức ảnh Xuống ghế, sau đó nhìn chằm chằm con mắt nữ nhân hỏi: “Ngươi là ai của Anh Tử?”

“Ngươi là súc sinh.” Nữ nhân nhanh tay chụp bức ảnh vào lòng bàn tay, cảm giác như vừa bắt được thứ gì đó quý giá nhất trên đời, cả người nàng run lên trừng mắt nhìn Lý Dật. nếu như lúc này nàng có thể giết chết Lý Dật. nàng tuyệt đối sẽ không do dự.

Nhìn biểu tình quái dị trên mặt nữ nhân, Lý Dật bỗng nhiên nghĩ, có lẽ giữa hắn và nữ nhân có điều gì hiểu lầm

Hiểu được điểm này, Lý Dật trầm giọng hỏi: “Thoạt nhìn, ngươi giống như là thân nhân của Anh Tử. Àh, nếu như ta không đoán sai, ngươi hẳn là chị của nàng.”

“Ngươi nói không sai. ta là chị của Anh Tử!" Nữ nhân chăm chú cắn môi, nàng cắn thật mạnh, thế cho nên bị rách môi. Máu tươi trong nháy mắt nhiễm đỏ đôi môi khêu gợi, nàng lãnh u u nhìn chằm chằm Lý Dật: “Tuy rằng hiện tại ta không giết được ngươi. thế nhưng sẽ có một ngày ta sẽ lấy lại công đạo cho em gái của ta!”

Trong khoảnh khắc, giọng nói của nữ nhân dị thường khẳng định. Cảm giác như phía trước cô núi đao biển lửa, nàng cũng sẽ không chối từ.

“Tạ tựa hồ cũng không làm gì em gái của ngươi.” Lý Dật nhíu mầy, lần đó hắn hành động chỉ là dùng Anh Tử làm tấm bia che mắt, thế nhưng Xác thực không có làm gì Anh Tử. Dùng miệng phục vụ cho hắn. hoàn toàn là do Anh Tử tự nguyện. Lùi lại mà nói, với tình cảnh lúc đó của Anh Tử, dÙ Lý Dật có cướp đi lần đầu tiên của Anh Tử cũng không có chuyện gì Xem là đại ác. dù sao, Anh Tử Xuất hiện nơi đó Vốn là định bán thân.

Nữ nhân muốn mặc áo gió vào rời đi, ngạc nhiên nghe được Lý Dật giải thích, nàng giống như con Sư tử cái phát cuồng, bay thẳng tới Lý Dật!

Lý Dật đã sớm có phòng bị, thấy nữ nhân làm khó dễ. bèn dùng tay giữ nữ nhân. lạnh lùng nói: “Nói cho ta biết, rốt cục là chuyện gì Xẩy rạ, nếu như ta không đoán sai, ngươi hiểu lầm ta chuyện gì đó.”

“Phi." Nữ nhân bị Lý Dật giữ chặt, căn bản không cách giãy dụa. Nghe được Lý Dật vừa nói như thế, vô ý thức phun nước bọt vào Lý Dật, tàn bạo nói: “Việc ngươi làm, chính ngươi rõ ràng!”

“Chết tiệt, người nghe, ta không phải là người tốt gì, nếu như không phải ngươi là chị của Anh Tử, ta lập tức tống ngươi đi gặp ma vương!” Lý Dật nhíu mày nheo mắt, lạnh lùng nhìn chầm chậm nữ nhân.

Nữ nhân đón nhận ánh mắt băng lãnh của Lý Dật, chỉ cảm thấy phảng phất như mình bị tiến vào trong hầm băng, toàn thân cũng không thoải mái.

Bất quá nàng cũng nhìn ra, Lý Dật tựa hồ thập phần quan tâm Anh Tử. Dù Sao, Lý Dật cũng nói, lúc này không giết nàng, hoàn toàn là Xem trọng mặt mũi của Anh Tử.

Điều nầy không khỏi làm nữ nhân nghi hoặc.

Từ lúc nàng còn rất nhỏ đã mất đi người cha. khi đó mẹ của nàng mang theo nàng và Anh Tử cùng Sống với nhau. Vào thời gian nàng được năm tuổi. nàng và mẹ đi cùng em gái trên đường, kết quả gặp phải hai người Xạ lạ. mang nàng đi Xa.

Hai người Xa lạ là thành viên của sát thủ tổ chức, hai người trực tiếp đưa nàng trở về tổ chức.

Nếu như nói người thường thuở còn ấu thơ là hạnh phúc nhất, đáng giá hồi ức nhất, như vậy tuổi thơ của nàng lại chính là ác mộng!

Tròn mười hai năm, trong mười hai năm lẽ ra nàng phải được hạnh phúc nhất, nàng tiếp nhận sự huấn luyện của tổ chức sát thủ, từ trong một trăm cô nhi luyện ra, trở thành một trong năm người may mắn sống sót.

Trong đó có chín mươi lăm người vì huấn luyện mà kiệt lực chết, có người bị huấn luyện viên dùng súng bắn chết. cũng có một bộ phận chết trong tay nàng.

Vào lúc nàng mười tám tuổi rời khỏi tổ chức, bắt đầu chấp hành nhiệm vụ. Đồng thời, nàng căn cứ theo ký ức mơ hồ, nhớ kỹ nàng còn một người mẹ và một em gái.

Vì thế cùng lúc khi đi Chấp hành nhiệm vụ, nàng lợi dụng tất cả những tài nguyên có thể lợi dụng điều tra nơi ở của mẫu thân và em gái. Công phu không phụ lòng người. vào lúc năm ngoái nàng tra được đầu mối. đồng thời cuối cùng Xác định Anh Tử là em gái của nàng, mà mẹ của nàng cũng vừa chết vào năm ngoái, chính Xác là chết vào lúc Anh Tử đang bị kẹt tại Trung Quốc.

Nữ nhân cùng Anh Tử và mẹ nàng thất lạc, mẹ của nàng cũng không hề tái giá. Mà chỉ một mình nuôi Anh Tử. Đồng thời dựa vào hai tay gầy còm đi làm kiếm tiền nuôi cả hai mẹ con, còn cung cấp cho Anh Tử được đi học.

Có người nói, thân thể người kỳ thực là một vật luôn bị tiêu hao, điểm này cũng không sai. Mẹ của nàng lúc còn trẻ Sức khỏe cũng không có vấn đề gì, nhưng khi lớn tuổi, toàn thân trên dưới đều là bệnh, toàn là bệnh nghiêm trọng.

Mẹ của nàng bị bệnh rất nặng, Sau đó cần nằm viện trị liệu, mà Anh Tử và mẹ từ nhỏ Sống cực khổ nương tựa lẫn nhau. ăn uống còn thành vấn đề, làm gì có tiền đi nằm viện?

Rơi vào đường cùng, Anh Tử đọc qua một tin quảng cáo biết được một cách kiếm tiền.

Tuy rằng Anh Tử biết được nội dung đích thực của công việc đó là gì, do dự thật lâu, thế nhưng nhìn thấy hình dạng hấp hối của mẹ, cuối cùng nàng tuyển chọn cách đi Trung Quốc. nỗ lực bán thứ duy nhất đáng giá của mình. kiếm tiền quay trở lại chữa bệnh cho mẹ.

Trên thực tế, nàng ở lại Nhật Bản cũng có thể bán thân, chỉ là giá tiền không cao bằng đi Trung Quốc, mà bệnh của mẹ lại cần rất nhiều tiền để trị liệu. Cho nên, nàng đi Trung Quốc.

Anh Tử ở tại Trung Quốc gặp được Lý Dật, đây là may mắn của nàng. Bởi vì Lý Dật cũng không cướp đi thứ quý giá nhất của nàng, thế nhưng lại cho nàng số thù lao mà nàng cần có. Vì thế, Anh Tử luôn ghi nhớ Lý Dật trong lòng, ở trong lòng Anh Tử, Lý Dật là ân nhân.

Bất hạnh của Anh Tử. khi nàng quay trở lại Nhật Bản. mẹ của nàng đã buông tay về cõi âm Khi chị của Anh Tử điều tra được tất cả, Anh Tử đã dùng số tiền kiếm được quay trở về tiếp tục đi học. Mà chị Anh Tử lại nghĩ muốn đối với người ngày trước làm cho Anh Tử mất đi trinh tiết lại tiến hành sự trả thù điên cuồng!

Trước khi chị Anh Tử đi tới nước Mỹ ám Sát Lý Dật, nàng đã giết chết mấy người Nhật Bản dụ dỗ Anh Tử đi làm việc bán thân bên Trung Quốc. sau đó nàng đi tới Trung Quốc giết chết lão bản của hội sở kia.

Chị của Anh Tử là một Sát thủ được tôi luyện từ nhỏ, trong thế giới quan của nàng khộng có đúng hay Sai. chỉ có giết và không giết.

Ai thương tổn em gái ta đều phải chết

Đây là lời thề sau khi chị của Anh Tử điều tra được tất cả.

Mà hiện tại, nàng cách lời thề của mình thật Xa.

Ðối với những điều này. Lý Dật cũng không hay biết.

Đối với Anh Tử, Lý Dật cũng không quên, đây cũng không phải vì ngày trước Anh Tử đã dùng miệng phục vụ cho hắn. mà là bởi vì cô gái nhỏ có điểm khả ái lại thương cảm kia từng quỳ trước mặt hắn, nguyên nhân là bởi vì không dâng hiến tấm thân XỬ nữ cho hắn.

“Anh Tử không phải Xảy ra chuyện gì rồi chứ!" Lý Dật nhíu mày. vẻ mặt quan tâm hỏi thăm.

Nhìn dáng vẻ quan tâm của Lý Dật, chị của Anh Tử có chút nghi hoặc nhìn Lý Dật, hừ lạnh nói: “Vì Sao ngươi lại quan tâm em gái ta như vậy?"

“Bởi vì nàng nói qua, sẽ nhớ ta cả đời này.” Lý Dật nhớ tới lời thề ngày Xưa của Anh Tử, giọng nói có chút phức tạp.

Nếu như nói, trước đó lời của Lý Dật chỉ làm chị Anh Tử kinh ngạc, lúc này, chị Anh Tử triệt để Sợ ngây người! Bởi vì sau khi nàng cùng em gái nhận thức nhau, mỗi một lần Anh Tử nói chuyện với nàng đều nhắc tới tên một nam nhân: Thứ Huyết.

Ngày trước nàng từng hỏi qua Thứ Huyết là ai.

Anh Tử nói: hắn là người mà cả đời này em sẽ không quên.

Nàng hỏi tiếp Anh Tử: vì sao.

Mỗi một lần, Anh Tử cũng sẽ không trả lời, ngược lại cũng lộ ra biểu tình Xấu hổ.

Vì thế nàng từng tìm phần lớn thời gian đi điều tra về Thứ Huyết. Nhưng Thứ Huyết chỉ là danh hiệu kiếp trước của Lý Dật, nàng làm sao tra Xong?

“Ngươi là Thứ Huyết?" Chị của Anh TỬ há to miệng, vẻ mặt khÓ tin nhìn Lý Dật. Hiển nhiên, nàng không thể tin được chuyện này là thực. Dù Sao kết quả nàng điều tra, chính Lý Dật cướp đi thân Xử nữ của Anh Tử.

Tên Thứ Huyết. Lý Dật chỉ nói qua cho Anh Tử. lúc này nghe chị Anh Tử hỏi, suy nghĩ một chút gật đầu nói: “Đúng vậy, Thứ Huyết là một danh hiệu của ta.”

“Sao lại như vậy?" Nếu như nói chị Anh Tử là một Sát thủ lãnh tĩnh, lúc này nàng là một nữ nhân bị hôn mê đầu, nàng điên cuồng lắc đầu. lầm bầm thì thào: “Ngươi như thế. nào khả năng là Thứ Huyết”

Trong lòng Lý Dật lo lắng Anh Tử có lẽ gặp nguy hiểm gì, thấy chị Anh Tử cừ lẩm bầm, đang định mở miệng hỏi, đã thầy chị Ành Từ tựa hố nhớ tới điều gì, lớn tiếng hỏi:“ Ngày trước có phải ngươi từng gặp phải em gái ta tại một hội sở ở Trung Quốc có tên là Trân Châu Cảng?"

“Đúng vậy." Lý Dật gật đầu thừa nhận.

Chị của Anh Tử thấy Lý Dật gật đầu thừa nhận, biểu tình thoáng trở nên bình thường một chút, tiếp tục hỏi: “Thân Xử nữ của em gái ta là bị ngươi cướp đi

“Thực sự không có?" Chị của Anh Tử tựa hồ không cam lòng. gặng hỏi.

Lý Dật nguyên bản đang lo lắng cho an nguy của Anh Tử, nghe được chị Anh Tử nói về “thân Xử nữ" thì trong lòng có chút thất lạc, lúc này thấy nàng hỏi mãi, nhất thời phát hỏa: “***! Lão tử nói không có là không có! Lão tử cần phải nói Xạo với ngươi Sao?"

Thấy Lý Dật phát hỏa. chị Anh Tử vô ý thức ngậm miệng lại. thứ nhất đối với Lý Dật nàng có chút Sợ hãi. còn nữa phản ứng của Lý Dật nói cho nàng, Lý Dật nói sự thực.

“Nói cho ta biết. Anh Tử rốt cục làm sao vậy?" Lý Dật nghiêng thân thể đến trước người chị Anh Tử, phun hơi nóng, trầm giọng hỏi.

Nhìn vẻ mặt tức giận của Lý Dật. chị của Anh Tử thoáng do dự một chút, cuối cùng đem toàn bộ mọi chuyện nói cho Lý Dật.

Trong lòng Lý Dật vốn thập phần khó chịu với chị Anh Tử, thế nhưng nghe nàng nói xong, nhất thời trầm mặc.

Hắn không biết tao ngộ của chị Anh Tử quyến rũ ra hồi ức trước của hắn, hay bởi vì tao ngộ của Anh Tử quá mức thương cảm

Lúc này. trong XE yên tĩnh Xuống tới. Lý Dật lấy ra điếu thuốc lá, chậm lửa rít mạnh. Khói thuốc vờn quanh trước người Lý Dật. trong khói thuốc. hắn chỉ mặc một chiếc quần Cọc, biểu tình thập phần phức tạp.

Tựa hồ là biết chị Anh Tử muốn nói gì. Lý Dật không cho đối phương cơ hội. mà dẫn đầu nói: “Ta biết ngươi muốn hỏi ta. ngày trước ở hội sở đã Xảy ra chuyện gì với Anh Tử, vì Sao Anh Tử lại muốn ghi tạc ta vào lòng.”

Nói đến đây. trong đầu Lý Dật hiện ra biểu tình son sắt khi cô gái thề ước, khóe miệng không khỏi khơi lên một nụ cười khổ như có như không.

“Trên thực tế, ngay cả ta cũng không biết vì Sao em gái của ngươi lại muốn đem ta nhớ cả đời. Nói vậy chuyện trong hộp đêm chính ngươi cũng đã đi điều tra, là một hội SỞ tư nhân. lão bản hội SỞ là một người Đài Loan, VÌ mượn nhân mạch, riêng từ Nhật Bản kiếm được một nhóm xử nữ chất lượng cao, mà em gái ngươi là một trong số đó.”

“Lần đó ta đi hội sở là vì muốn đi giết chết một người, ân. ngươi có thể Xem là đi ám Sát mục tiêu. Lúc đó. thân phận của ta là một gã thương nhân Hồng Kông, chủ nhân hội Sở có thể là vì muốn mượn hơi của ta, cho nên cho em gái ngươi tới hầu hạ ta. Mà ta vì muốn giảm bớt sự hoài nghi của mục tiêu. lúc ở phòng khách đã làm bộ diễn kịch thân thiết”

Khi Lý Dật nói đến đây, chị Anh Tử không khỏi hồi tuởng đến tình hình em gái nàng kể cho nàng nghe, biểu tình nàng liền có chút phức tạp.

Lý Dật cũng không nhận thấy được điểm này, mà tiếp tục nói: “Sau đÓ ta giết chết mục tiêu, thế nhưng vì SỢ bị bại lộ, ta không lập tức rời khỏi hội sở, mà là ở lại, em gái của ngươi ở lại với ta. Tối hôm đó, em gái ngươi giúp ta tắm rửa, còn dùng miệng giúp ta giải quyết."

Khi Lý Dật nói đến chữ dùng miệng, sắc mặt chị Anh Tử lập tức thay đổi!

“Ngươi không cần nhìn ta như thế. lúc đó ta cũng không có yêu cầu cô ấy làm như vậy, tất cả đều do nàng tự nguyện. Mà ta là một nam nhân bình thường, ta cũng không phải là kẻ ngụy quân tử. lại càng không có tật bệnh gì về phương diện này. cho nên ta không cự tuyệt." Lý Dật nghiêm mặt nói: “Bất quá, ta cũng không có chiếm đoạt thân thể của em gái ngươi. Thậm chí Sau ngày thứ hai tỉnh lại, nàng phát hiện trên nệm không có vết máu, Còn quỳ Xuống đất cầu Xin ta tha thứ, đồng thời muốn ta chiếm nàng."

Nói đến đây, Lý Dật thở dài, nói: “Ngươi có điều tra qua hội sở kia, ngươi hẳn là rõ ràng, quy củ của hội sở, nữ nhân bên trong Sau lần đầu tiên ngủ với khách nhân sẽ được về nước. Nếu không giao lần đầu tiên cho khách, thì không được về. Ta không lấy thân thể em gái ngươi. thế nhưng lúc tính tiền. ta cũng kết toán như bình thường khi lấy được em gái ngươi, lão bản hội Sở cũng không biết. Mà căn cứ theo lời ngươi, em gái ngươi hẳn là đã lấy được thù lao, đồng thời thuận lợi quay trở về Nhật Bản.”

Lý Dật nói đến đây thì ngừng lại, cùng lúc đó. điếu thuốc trên tay hắn cũng đã hút Xong. Nhớ tới việc chị AnhTử nói Anh Tử trở lại cũng không kịp cứu mẹ của nàng, Lý Dật thở dài, lại chậm một điếu thuốc, rầu rĩ hút

Lúc Lý Dật hút thuốc, chị Anh Tử vẻ mặt đầy biểu tình phức tạp. Nàng lẳng lặng nhìn nam nhân trước mắt đang bao phủ thuốc, trong lòng đang kịch liệt giãy dụa!

Tuy rằng từ nhỏ nàng bị tổ chức Sát thủ mang đi. đồng thời dưỡng thành tính cách lạnh lùng, có lẽ nói là một cỗ máy giết người.

Thế nhưng bởi vì một tia ký ức lúc nhỏ. ký ức này đối với nàng thập phần quý giá. Cũng bởi vì ký ức này, nàng không tiếc hết thảy sự trả giá đi tìm thân nhân của Chính mình

Sau khi tìm được em gái, nàng phát hiện, nàng tựa hồ cũng không thể cứu vãn được điều gì. có thể làm chỉ là cung cấp điều kiện sinh hoạt tốt nhất cho em gái, đồng thời âm thầm bảo hộ em gái. không cho bất luận kẻ nào Xúc phạm tới.

Đồng thời, những người mang thương tổn em gái hết thảy đưa vào địạ ngục!

Mặt khác. tuy rằng nàng không biết nam nhân tên Thứ Huyết đã làm gì em gái nàng. làm em gái nàng muốn dùng cả đời để nhỚ tới. thế nhưng nàng cũng từng quyết định đời này nhất định phải tìm được nam nhân tên gọi Thứ Huyết kia, dùng năng lực lớn nhất của mình đi báo đáp Thứ Huyết.

Nguyên bản, Lý Dật là mục tiêu mà nàng muốn giết, thế nhưng sau khi sự tình chân tướng rõ ràng, Lý Dật lại biến hóa thành ân nhân cỦa em gái nàng. Biến hóa này thật quá nhiều kịch tính châm chọc, trong lúc nhất thời làm nàng khó thể tiếp thu.

Tuy rằng nàng chỉ vì chưa tìm hiểu kỹ tình huống đã hạ thủ, thế nhưng từ ý nghĩa nào đó mà nói, Lý Dật chính là ân nhân của em gái nàng. Dù Sao, nếu như ngày trước em gái nàng nếu không phải gặp được Lý Dật, thất thân là lẽ tất nhiên!

Em gái nàng tuy dùng miệng phục vụ cho Lý Dật, thế nhưng đều là tự nguyện, hơn nữa sau đó lại muốn hiến thân, thế nhưng Lý Dật cũng không lấy! Giờ khắc này, trong lòng nàng bỗng nhiên có chút sỢ hãi, nàng thực sự không dám tưởng tượng nếu như nàng giết chết được Lý Dật, mà một ngày kia em gái nàng biết được tin tức này. sẽ là phản ứng gì.

Chẳng qua bao lâu, Lý Dật đã hút Xong điếu thuốc thứ hai.

Thấy một màn như vậy, chị của Anh Tử phun ra một ngụm trọc khí. trong lòng đã làm ra quyết định.

Lý Dật mở kính Xe, ném tàn thuốc ra ngoài, đang muốn quay đầu nói gì đó với chị Anh Tử, đã thấy chị Anh Tử cắn môi, vẻ mặt kiên định nói: “Thập phần Xin lỗi, Lý tiên sinh."

“Không cần Xin lỗi.” Lý Dật cười khổ: “Tuy rằng ngươi hiểu lầm ta, thế nhưng không phải ta cũng đã lấy tới thân thể của ngươi sao?"

Nếu ngay từ đầu Lý Dật nói như vậy, chị Anh Tử khẳng định sẽ mất tự nhiên, thế nhưng lúc này nghe Lý Dật nói như vậy. biểu tình của nàng thập phần bình tĩnh.

“Tôi ám sát ông không thành công, bị ông chế phục, sau đó dùng thân thể bồi thường ông. đây là giao dịch công bằng giữa chúng ta.” Chị Anh Tử gằn từng tiếng:“ Tôi phải giúp em gái tôi báo đáp Thứ Huyết. đây là lời thề của tôi!”

Nói đến đây, chị Anh Tử bỗng nhiên quỳ gối trước mặt Lý Dật, đối với Lý Dật làm một lễ cúc cung quỳ lạy, sau đó lộ ra biểu tình kiên định: “Tôi là Anh Hoa, sau này, ngài là chủ nhân của tôi.”

Ngạc nhiên nghe được Anh Hoa nói, Lý Dật không khỏi ngây ngẩn cả người! Hắn thực sự thật không ngờ, nữ nhân này lại dùng phương thức như thế để báo đáp hắn.

Mà trên thực tế. Lý Dật cũng không cho rằng hắn có đại ân đại đức gi với Anh Tử, chỉ có thế nói là không tỔn hại đến Anh Tử mà thôi!

“Kỳ thực cô không cần như vậy.” Lý Dật nhìn chằm chằm Anh Hoa vài giây, Xác định Anh Hoa không giống như đang nói dối, thở dài: “Tuy rằng tôi không chiếm thân thể của em gái cô. thế nhưng cũng không phải người tốt gì, không cần cô làm như vậy báo đáp tôi!”

“Tư liệu của ông tôi đã điều tra qua. có thể nói hiện tại bên cạnh ông rất thiếu người. Ân, tuy rằng thân thủ của ông mạnh đến biến thái, thế nhưng dù sao bên cạnh ông cũng cần một người. Thân thủ của tôi tuy rằng không qua được ông, thế nhưng ứng phó chuyện Xảy ra là đủ rồi!” Anh Hoa lắc đầu nói: “Nếu tôi chỉ vì muốn giúp em gái báo đáp ông. làm bảo tiêu cho ông là được. mà tôi nguyện ý đem thân thể cho ông. Là bởi vì có nguyên nhân khác."

“Là nguyên nhân gì?” Nghe được Anh Hoa nói, Lý Dật phải thừa nhận Anh Hoa nói không sai, thân thủ Anh Hoa tuy rằng không thể nói là đứng đầu, thế nhưng đối phó Sát thủ khác là đã dư, bất quá hắn cũng thập phần nghi hoặc đối với câu nói kế tiếp cỦa Anh Hoa. Hắn thực sự nghĩ không ra, Anh Hoa muốn có được gi từ trên người hắn.

“Ông có thể Xem như đây là giao dịch giữa chúng ta." Anh Hoa thấy Lý Dật cũng không phản đối, lại tiếp tục nói: “Cạnh ông không hề thiếu nữ nhân, bất quá các nàng cũng không ở cạnh ông. Mà tôi tự nhận cũng là một nữ nhân đủ khiến nam nhân sản sinh dục vong. Bao quát cả ông cũng đã có hứng thú đối với tôi. Cho nên nếu như ông cần giải quyết sinh lý thì có thể tìm tôi, dù sao tôi cũng đã cho ông một lần. cũng không lưu ý lần thứ hai.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.