(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Anh ấy không thể chờ đợi được nữa mà yêu cầu người ta sắp xếp lấy nạng, sau đó về nhà.
Anh ấy điên cuồng gọi điện cho cô ấy.
Nhưng điện thoại không liên lạc được.
Anh ấy cho người đi tìm.
Thậm chí chuẩn bị báo cảnh sát.
Nhưng không ai tin rằng, người đó là vợ đã c.h.ế.t của anh ấy.
Trong lòng anh ấy đột nhiên dâng lên một dự cảm không lành.
Cô ấy có biến mất nữa không?
Phó Xuyên như phát điên đi tới đi lui trong nhà.
Anh ấy nhìn thấy Đậu Đậu lo lắng không yên trong nhà.
Bảo người ta thả dây xích của Đậu Đậu.
Đậu Đậu “vèo” một cái lao ra ngoài.
34
Cuối cùng Đậu Đậu tìm thấy cô ấy trong một công viên nhỏ gần nhà.
Cũng giống như năm đó khi họ cãi nhau, cô ấy cũng quay đầu chạy ra ngoài.
Kết quả cũng tìm thấy cô ấy trong công viên nhỏ.
Hiện tại cô ấy đang ngồi xổm trên bồn hoa nhìn lũ kiến đánh nhau.
Rõ ràng là một gương mặt hoàn toàn khác biệt.
Anh ấy vẫn chắc chắn rằng.
Người này chính là Ôn Tri Hạ.
“Hạ… Hạ Hạ.”
Ôn Tri Hạ giật mình.
Phản xạ quay đầu lại.
Đồng tử đầy kinh ngạc.
Ừm.
Không khác gì ngày xưa.
Gương mặt chẳng thể giấu nổi một chút gì khi nhặt được tiền.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");