Ngẫu Ngộ Thành Tiên

Chương 77: Sơ nhập bí cảnh




Đây là lần đầu tiên hắn được tới đây, sau khi bước qua cấm chế, một không gian khá rộng trải ra trước mắt. Toàn thể không gian ước chừng khoảng vài nghìn mét vuông được cấm chế bao phủ, cảnh sắc khá trang nhã như một tiểu viện cổ kính, yên tĩnh. Chính giữa không gian là một quảng trường rộng khoảng 200 mét vuông được xây dựng phía trước một thạch đài cổ xưa cao vút. Hoàng Trần đã đặt chân lên mép quảng trưởng, phía trên quảng trường mọi người đã có mặt khá đông đủ.

Các trưởng lão của môn phái có mặt gần như toàn bộ, chủ trì là Chưởng môn chân nhân Trần Thế Hào, trong bộ võ phục màu xanh đậm.

Ngoài ra 3 đệ tử có được tư cách tiến vào bí cảnh là:

- Hoàng Trần – Luyện Khí Kỳ tầng 10 đỉnh – Dược phòng;

- Chu Đạt –Luyện Khí Kỳ tầng 10 đỉnh phong, đệ tử của nội đường;

- Đình Kiên – Trúc cơ sơ kỳ đỉnh, đệ tử ngoại đường.

Đợi tất cả đã ổn định lúc này một giọng nói sang sảng vang lên: “Mọi công tác chuẩn bị đã sẵn sàng, kính mời Chưởng Môn chủ trì lễ khai mở bí cảnh”.

“ Được, tất cả theo kế hoạch”, nói rồi Trần Thế Hào chân nhân chủ động bước lên phía trước, tiếp đó theo thứ tự Là Nguyễn Lão, Hồ Trần Tuấn, Đặng Thế Phong, Đặng Cường lần lượt bước lên theo sau.

Năm người dừng lại phía trước thạch đài, sau đo Trần Thế Hào chân nhân chợt vung tay, một đoàn hào quang phát ra, rồi một tấm lệnh bài cổ xưa hiện ra phía trước mặt 5 người.

“Xuất”, một tiếng hô nhẹ vang lên, cả năm người đồng loạt phóng xuất linh lực lên tấm lệnh bài. Tấm lệnh bài trông rất mỏng manh nhưng trước lực lượng của 5 người không hề có dấu hiệu nào bị ảnh hưởng.

Sau thời gian quãng chừng một li trà, tấm lệnh bài bỗng nhiên phát sáng rựng rỡ, rồi “phụt” một tiếng, tại trung tâm lệnh bài vậy mà tế xuất ra một chùm tia sáng ngũ sắc rực rỡ phóng thẳng lên không gian phía trên thạch đài. Một vệt sáng chói lòa hiện ra làm cho Hoàng Trần cũng phải híp mắt lại.

Phía trên thạch đài vậy mà dưới tác dụng của chùm sáng ngũ sắc mở ra một cái khe hở lớn, như thể là một cánh cổng tiên phủ trong huyền thoại. Cánh cổng cao vút tầm mắt, ước chừng khoảng tới 200 mét có thừa. Cánh cổng mở ra, một lối đi mờ ảo nhanh chóng hiển hiện ra trước mắt.

Tất cả mọi người còn đang ngỡ ngàng thì Trần Thế Hào chân nhân đã lên tiếng:

- Thời điểm đã tới, 3 đệ tử mau tiến vào phía trong. Nhớ rõ, giờ này một tháng sau phải có mặt tại vị trí lối ra theo qui định tuyệt không nấn ná.

Sau tiếng nói đó 3 người Hoàng Trần đồng loạt tiến về phía trước, rồi nhanh chóng bước vào phía trong cánh cổng bí cảnh. Khi cả 3 đã tiến vào bên trong, cánh cổng cũng lập tức đóng lại rồi biến mất.

5 người thi pháp cũng thu lại linh lực, tấm lệnh bài lại trở lại hình đáng ban đầu, phiêu phù trước mặt Trần Hào, thế nhưng màu sắc của nó có phần ảm đạm đi không ít. Hiển nhiên việc thi pháp mở ra bí cảnh đã ảnh hưởng tới bản thân lệnh bài.

“Mọi người ai về lo việc nấy, thời điểm một tháng sau có mặt theo như đã qui định”, Trần Hào trực tiếp lên tiếng, sau đó tất cả đồng loạt rời đi khỏi khu vực cấm địa. Không gian nơi đây yên tĩnh trở lại.

Phía trong bí cảnh, sau khi bước vào thì Hoàng Trần cảm thấy cả cơ thể như lọt vào một thế giới khác, cảm giác của hắn đối với linh khí nơi đây không giống như ở ngoài. Hiện tại hắn đang có mặt tại một khu vực đầy băng tuyết trắng xóa, một cảm giác lạnh buốt tràn vào cơ thể khiến hắn tỉnh táo. Cơ thể Hoàng Trần từ khi tu tiên tới giờ có lẽ đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy lạnh đến thế. “Vậy mà mình lại rơi đúng vào khu vực băng địa”, Hoàng Trần lẩm bẩm.

Khi tiến vào trong bí cảnh 3 đệ tử cùng vào nhưng vị trí xuất hiện trong bí cảnh cũng sẽ không giống nhau, tuy nhiên ở phạm vi tầng 1 và tầng 2 thì đều đã có bản đồ tỉ mỉ từng khu vực nên cũng không quá khó khăn để xác định phương hướng.

Tầng 1 của bí cảnh gồm có 3 khu vực khác nhau, có tác dụng rất lớn cho tu sỹ luyện thể, đó là:

Khu vực băng địa – một vùng đất vô cùng lạnh, thích hợp cho người tu luyện băng thuộc tính, vùng này không có ban ngày, lúc nào bầu trời cũng chỉ mờ mờ một màu trắng như ánh trăng, càng tăng thêm cái lạnh vốn có của nó.

Khu vực Hỏa địa thì ngược lại, nơi đó sẽ cực kỳ nóng nực, nhiệt độ trung tâm của Khu hỏa địa cực kỳ lớn, gần như chưa ai có đủ năng lực để tiến nhập trung tâm nơi này. Ở đó số lượng mặt trời có tới 12 cái, suốt ngày chiếu sáng và tỏa nhiệt, khiến cho nơi đây còn phát sinh cả nham thạch. Trước đây cũng có một số đệ tử khi vào bí cảnh thì bị truyền tới nơi đây, nhưng cơ bản cũng chỉ là ở gần phía ngoài chứ không thể vào trung tâm được, tuy vậy cũng đã phải rất chật vật mới thoát khỏi nơi này.

Khu vực thứ 3 là khu vực giao giữa Băng Và Hỏa. Khu vực này là trung tâm của tầng 1, đồng thời cửa vào tầng 2 cũng là ở đó. Nơi đây quanh năm năm là sương mù bao phủ, do việc giao thoa giữa Băng và Hỏa khiến cho nồng độ hơi nước ở đây quá cao, không lúc nào có thể thấy rõ bầu trời, mà nhìn lên thì chỉ là một bầu vụ khí ướt át vô cùng khó chịu.

Hoàng Trần mặc dù có ngũ hành thuộc tính, xong đối với băng hệ là biến dị của Thủy linh căn thì hắn không hề có cảm hứng với hệ này, mục đích của hắn lần này là khu vực Hỏa địa. Chính vì thế sau khi định hướng không gian, hắn lập tức bắt đầu di chuyển về phía trung tâm của tầng 1. Muốn qua bên hỏa hệ hắn bắt buộc phải qua khu vực trung tâm, hành trình này cũng không hề đơn giản, trên đường có thể gặp yêu thú canh giữ các khu vực, sẽ phải chiến đấu với chúng. Chiến đấu với yêu thú nơi đây cũng chính là một biện pháp để tu luyện.

Sau khi phi hành được thời gian khoảng 1 chén trà thì phía trước hắn chợt lóe lên một chùm ánh sáng lóng lánh, một cảm giác bất an tràn tới, tay hắn vung lên, Hoả Long Kiếm đã xuất hiện, một chiêu Tụ linh Hoành đoạn được hắn nhanh chóng vung ra. 1 luồng sáng ánh màu xanh đỏ vọt bắn ra phía trước, va chạm với chùm sáng phía trước.

Nói thì như thế, nhưng thời gian chỉ trong chớp mắt, một âm thành “Keng” sắc nhọn vang lên, như thể tiếng binh khí va chạm. Một loạt những tia sáng lóng lánh bị chém vỡ văng ra tứ phía, tạo một vùng vụn băng mát lạnh tỏa ra khắp không gian.

Hoàng Trần định thần nhìn lại, phía trước hắn một con bọ cạp Băng to lớn xuất hiện, đôi mắt màu nâu đỏ, cái đầu to lớn lực lưỡng trông thật ghê rợn, hai cái càng dài hua hua phía trước. Thân hình của nó dài tới 5 – 6 mét, cái đuôi phía sau nhọn hoắt cong lên hướng về phía Hoàng Trần rứ rứ như đang muốn tiếp tục tấn công.

Hoàng Trần hết sức bình tĩnh, đối với loại yêu thú băng hệ cấp 4 vừa tấn cấp này hắn không quá thiếu biện pháp ứng phó, thoạt tiên chưa vội xuất sát chiêu, hắn chỉ vừa đánh vừa thăm dò đối với bọ cạp băng. Một người một thú chiến đấu sau khoảng thời gian một tuần trà, thì con bọ cạp có vẻ như biết được mình gặp được kẻ địch khó chơi, vì thế đã có ý định rút lui. Nó quay đầu định bỏ chạy, nhưng đúng lúc này Hoàng Trần lại áp sát tới một luồng linh lực mờ ảo lao đi rất nhanh.

Bọ cạp băng chỉ kịp: “ Krettttt” một tiếng, sau đó thân mình chao đảo, rồi ngay lập tức bị một chiêu tụ linh phá kiếm thức chẻ làm đôi. Điều bất ngờ là sau khi toàn thân bị chẻ làm đôi thì nhanh chóng tan biến thành một đoàn bạch quang lóe lên rồi bay vụt vào cơ thể Hoàng Trần. Hắn cảm thấy cơ thể mình linh khí đã dùng ban nãy lại được bổ xung tràn đầy, thậm chí cảm giác pháp lực cũng tịnh tiến một chút.

“Không tồi, quả nhiên là đồ tốt, việc chém giết này có lợi không nhỏ cho việc tăng tiến tu vi của hắn”, Hoàng Trần lẩm bẩm, nét mặt càng thêm mừng rỡ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.