Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 690: Phi Tiên




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Vì sao?”

Hách Liên Vũ Tử nhìn chằm chằm năm văn tự cổ xưa trên tấm bảng, thanh âm mang theo một tia run rẩy, thì thào tự hỏi.

Nàng không biết, cũng chưa từng thấy năm chữ cổ này bao giờ, và cũng không xác định được năm chữ cổ này đã ở trong bụi băm bao nhiêu năm tháng này, nhưng hình ảnh vừa mới xuất hiện trong đầu nàng, hình ảnh thoáng như ảo cảnh có liên quan di tích tông môn này, rành mạch từng xuất hiện nguyên trạng ngày xưa tòa cung điện trước mắt này, trên tấm bảng của cung điện đó đúng là năm chữ này.

“Thực có kiếp trước kiếp này, thế giới này, tông môn này, thực có liên quan tới ta sao?”

Hách Liên Vũ Tử có thể xác định tất cả cái này đều bởi vì nàng đã thức tỉnh luân hồi chi lực, nàng muốn biết là chuyện gì, nhưng trừ loại hình ảnh hiện ra trong tiềm thức, cùng với bi thương làm cho nàng kìm lòng không được lã chã rơi lệ, cũng không thể đạt được tin tức khác.

Nàng đến từng cái phế tích, tìm được từng cái tấm bảng mục nát, từng cổ tự trên từng tấm bảng cùng cảnh tượng hiện lên trong đầu nàng giống nhau như đúc, làm nàng rõ ràng cảnh tượng vừa mới hiện lên ở trong đầu không phải ảo cảnh, mà là từng thật sự tồn tại.

...

“Tiểu Vũ, đến cùng là chuyện gì?”

Thời điểm Hách Liên Vũ Tử mất hồn mất vía trở lại bên người Hạ U U cùng Đạm Ðài Liên, Hạ U U cùng Đạm Đài Liên có chút lo lắng hỏi. Vừa rồi các nàng tuy không theo Hách Liên Vũ Tử, nhưng xa xa nhìn bộ dáng Hách Liên Vũ Tử, làm cho các nàng mơ hồ lo lắng.

“Ta đã nhìn thấy rất nhiều rất nhiều hình ảnh... Hình ảnh di tích tông môn này ngày xưa lúc còn tốt... Tên mỗi một tòa cung điện sụp đổ đều không sai... Thấy được trước khi vũ trụ sụp đổ, mấy lão giả thi triển đại thần thông trích tinh tróc nguyệt, đối với một thiếu nữ làm cái gì đó... Bọn họ nói một câu: Luân hồi bất diệt, đi đi, đứa nhỏ...”

“Cái này...”

Hạ U U cùng Đạm Ðài Liên nghe được Hách Liên Vũ Tử nói, kinh ngạc nói không ra lời. Trăm kiếp luân hồi, các nàng bởi vì Hách Liên Vũ Tử, đều có điều hiểu biết. Đây là một loại lực lượng huyền ảo giống như huyết mạch truyền thừa, nhưng lại cao hơn huyết mạch truyền thừa, phàm là người tu luyện có thể thức tỉnh luân hồi chi lực, trong cơ thể đều ẩn chứa năng lượng khủng bố trăm kiếp luân hồi tích lũy lại, theo cảnh giới bản thân tăng lên, năng lượng này sẽ từng bước thức tỉnh, hóa thành bản thân người đó dùng, đồng thời, cùng với nó thức tỉnh còn có tuyệt học truyền thừa. Nhưng dưới tình hình chung, sẽ không đề cập bất cứ quá khứ ký ức nào từng có liên quan.

“Luân hồi bất diệt... Các ngươi nói, ta có thể hay không là cô gái đó? Như vậy, ta còn là ta không?” Hách Liên Vũ Tử thấp thỏm hỏi. Tuy biết Hạ U U cùng Đạm Ðài Liên không có khả năng cho nàng đáp án, nhưng giờ phút này không nói ra thì rất khó chịu, rất lo lắng, rất sợ hãi, nàng muốn nói hết.

“Sẽ không... Tiểu Vũ, đừng lo lắng nhiều như vậy. Ngươi phải biết rằng vũ trụ này đã sụp đổ không biết bao nhiêu năm tháng, ngàn vạn năm, thậm chí hàng tỉ năm cũng có khả năng... Vậy phải luân hồi bao nhiêu đời? Nếu ngươi là cô gái đó, sớm nên hoàn toàn thức tỉnh rồi...” Hạ U U nói.

“Phải, có lẽ là... Viễn cổ tông môn này ngày xưa lưu lại khí tức ảnh hưởng, mà thể chất ngươi lại tương đối thích hợp nơi này, làm cho cảnh tượng ngày xưa tái hiện ở trong đầu ngươi. Khả năng lớn nhất là ngươi cùng cô gái kia thể chất tương tự...” Đạm Ðài Liên nói.

“Có lẽ thế...”

“Ðừng nghĩ nhiều như vậy.”

“Ừm.” Hách Liên Vũ Tử khoanh chân ngồi xuống, tuy hai người nói đều có đạo lý, nhưng nàng biết tình trạng của mình e rằng không đơn giản như vậy.

Ba người hàn huyên trong chốc lát, liền tiến vào trạng thái tu luyện.

Chỉ là mới qua không đến một canh giờ, Đạm Đài Liên cùng Hạ U U bỗng nhiên cảm ứng được năng lượng dao động mãnh liệt cực điểm, làm hai người kinh ngạc mở mắt. Nhất thời các nàng thấy được Hách Liên Vũ Tử cũng kinh ngạc, ba người bị tầng tầng phù văn huyền ảo bao vây, trong phạm vi trăm trượng chung quanh biến thành quang mang bảy màu rực rỡ cực điểm, hơn nữa dao động càng lúc càng mãnh liệt.

“Sao lại thế này, cấm chế này chẳng lẽ mở ra rồi?”

Hạ U U cùng Đạm Đài Liên kinh ngạc nói. Nơi các nàng khoanh chân tu luyện chính là trung tâm chín tầng cấm chế mà đám người Trần Hạo trước đó tiến vào lịch luyện thánh địa khởi động. Nhưng ở thời điểm các nàng tới, nó đã sớm đóng lại. Nhưng hiện tại lại trào ra dao động mãnh liệt như thế, hơn nữa hai người nháy mắt liền cảm ứng được căn nguyên là ở trên người Hách Liên Vũ Tử.

“Không đúng, dựa theo tin tức Tiểu Trí cho biết, nơi này từng mở ra là thời không chi môn, là truyền tống đến thánh địa lịch luyện vũ trụ này cô đọng... Sao có thể mở ra lần nữa? Chẳng lẽ bọn họ sắp về rồi sao?”

“Mau tới cùng một chỗ với ta! Chúng ta có thể đi vào rồi...” Hách Liên Vũ Tử không kịp trả lời hai người, liền thúc giục nói.

Chíu! Chíu!

Hạ U U cùng Đạm Đài Liên tuy không rõ tại sao, nhưng vội vàng đến bên người Hách Liên Vũ Tử, nháy mắt ba người bắt lấy nhau, một cột sáng thông thiên bảy màu chợt bao phủ đến trên ba người, không gian vặn vẹo một trận, ba người liền biến mất ở trong di tích tông môn.

Xẹt! Xẹt! Xẹt...

Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc...

Oành! Oành! Oành...

Cùng lúc đó, trong toàn bộ không gian Phong Tiên Cửu Cấm, chợt truyền đến thiên địa rung chuyển mãnh liệt, thiên địa năng lượng gào thét, thiên đạo pháp tắc nghịch chuyển, từng tia sét khủng bố che kín toàn bộ không gian Phong Tiên Cửu Cấm, mưa rền gió dữ, trời long đất lở, thoáng như tận thế buông xuống.

“Sao có thể? Đạo cấm chế thứ ba vừa có người đột phá, sao đạo thứ tư đã tới rồi?”

Toàn bộ người tu luyện, vô luận là ở chỗ nào, vô luận là đang làm gì, giờ khắc này đều thu liễm khí tức của mình, tránh né thiên địa rung chuyển khủng bố. Hai năm thời gian ở nơi này, vừa mới có người tu luyện đột phá đệ tam cấm, đại đa số người ngay cả đệ nhị cấm cũng chưa lĩnh ngộ, càng không cần nói đệ tam cấm. Nhưng giờ phút này, thiên địa rung chuyển khủng bố cùng thiên đạo pháp tắc thay đổi, đủ để nói rõ đã có người đột phá đệ tứ cấm.

Ở trong Phong Tiên Cửu Cấm, một khi có người đột phá một tầng cấm chế, liền sẽ dẫn tới toàn bộ không gian thiên địa rung chuyển, khiến cho thiên đạo pháp tắc biến hóa, tầng không gian tiếp theo mở ra.

Răng rắc!

Oành...

Nhưng toàn bộ người tu luyện không ngờ tới một điều, đệ tứ cấm thiên địa rung chuyển vừa mới chấm dứt, ngay sau đó thiên đạo pháp tắc lần nữa biến hóa, rõ ràng là đệ ngũ cấm đã bị lĩnh ngộ.

Nhưng cái này vẫn chưa chấm dứt.

Thẳng đến đệ cửu cấm hoàn toàn mở, thời điểm toàn bộ không gian Phong Tiên Cửu Cấm trở thành một thể, không còn vách ngăn nào, toàn bộ người tu luyện đều ngơ ngác ngóng nhìn hư không, không thể tin được đây là thực.

Cái này ở trên lý luận là, vô luận như thế nào cũng không nên xảy ra, cũng căn bản không có khả năng phát sinh. Ngộ tính cao tới đâu, thiên phú mạnh hơn nữa, cũng không có lý do ngắn ngủn chỉ khoảng nửa khắc đem Phong Tiên Cửu Cấm hoàn toàn lĩnh ngộ. Dù sao, đây chính là cần từng tầng lĩnh ngộ, từng tầng đột phá, không thể nào liên tục đột phá.

Nhưng sự thật chính là như vậy.

Mỗi người cảm ứng thiên đạo pháp tắc biến hóa, trừ kinh ngạc, càng dâng lên một sự khủng hoảng không hiểu, không biết người nào cường đại như thế.

...

Ở thời điểm đệ tứ cấm bị đột phá.

“... Phi tiên! Tiên nữ, ba tiên nữ! Mau nhìn!”

“Cái gì?”

Thời điểm toàn bộ người tu luyện trong Phong Tiên Cửu Cấm đều đắm chìm trong kinh ngạc, bọn Trần Hạo cùng toàn bộ người tu luyện từ một điểm truyền tống tiến vào, không ít người thấy được một hình ảnh không thể tưởng tượng. Trên chín tầng trời, trong sấm sét khủng bố, một đạo quang mang bảy màu thoáng như sao băng xẹt qua phía chân trời, loáng thoáng ba bóng người uyển chuyển như mộng như ảo, được bao bọc ở trong quang mang bảy màu, như Cửu Thiên Tiên Nữ buông xuống nhân gian. Trong đó một bóng người khoanh chân ngồi, hai bóng người ở bên cạnh thì ngóng nhìn người này.

Rất nhanh ba người này hướng về sâu trong Phong Tiên Cửu Cấm mà đi.

“Là các nàng đột phá Phong Tiên Cửu Cấm đệ tứ cấm!”

Người tu luyện ở vùng phụ cận phát hiện dị tượng trên trời liền khiếp sợ vô cùng, chỉ cần lôi đình quay chung quanh ba thiếu nữ ở trên chín tầng trời, liền làm cho bọn họ kết luận đệ tứ cấm là một trong ba người đột phá.

...

Cũng chính ở thời điểm đệ tứ cấm bị đột phá, đang ở trong động phủ đỉnh núi khoanh chân tu luyện, đám người Trần Hạo cũng “thịch thịch” chạy ra khỏi động phủ, ngóng nhìn hư không.

Dù là Trần Hạo, giờ phút này cũng chấn động vô cùng. Ba đạo cấm chế trước, không có một đạo là hắn dẫn đầu đột phá. Tuy sau khi người khác đột phá không bao lâu thì hắn liền lĩnh ngộ, nhưng không làm được đầu tiên. Đây chính là tình huống Trần Hạo chưa từng gặp phải, phải biết rằng ngộ tính của hắn là khá trâu bò, cũng là một cái phương diện hắn tự tin nhất, nhưng ở trước mặt thiên tài mười đại tinh hệ, lại mất đi ưu thế trước đây, cũng làm cho hắn cảm nhận được áp lực. Mà giờ phút này, hắn ngay cả đệ tam cấm còn chưa hoàn toàn lĩnh ngộ, đệ tứ cấm lại bị người ta dẫn đầu đánh vỡ.

Phong Tiên Cửu Cấm, chín tầng không gian, phàm là người thứ nhất đột phá tầng cấm chế nào đó, không gian phía trước cấm chế đó liền sẽ trộn làm một thể, thiên đạo pháp tắc liền sẽ phát sinh thay đổi. Nhưng cái này cũng không ý nghĩa mỗi người tu luyện đột phá, chỉ là đánh vỡ bức tường không gian. Phong Tiên Cửu Cấm chế ước hay không, chế ước bao nhiêu, thì phải xem tình huống cá nhân đột phá.

“Cũng quá nhanh chút rồi nhỉ... Ba ngày trước mới có người đầu tiên đột phá đệ tam cấm, lúc này đã đột phá đệ tứ cấm, khẳng định là cùng một người, sao có thể nhanh như vậy?” Long Đình kinh ngạc nói.

“Thiên tài của mười đại tinh hệ, e rằng xa xa vượt qua chúng ta tưởng tượng...” Trần Tuyết ngóng nhìn hư không gió mây biến ảo chớp giật, mày ngài khẽ nhíu, thấp giọng nói. Cùng lúc nói, nhìn về phía Trần Hạo vẻ mặt ngưng trọng tương tự. Nàng rất rõ ràng, vô luận ở phương diện nào thì Trần Hạo chưa từng thua bất luận kẻ nào. Tất nhiên là hắn so với nàng thì nghĩ càng nhiều hơn.

“Phong Tiên Cửu Cấm đối với Nhân tộc chúng ta mà nói, bản thân vốn không có bất cứ ưu thế gì... Các ngươi cũng không cần lo lắng cái gì, cường giả đứng đầu Nhân tộc chúng ta, ở trong mười đại tinh hệ là tồn tại mạnh nhất, càng đến cảnh giới cao, ưu thế của Nhân tộc thể hiện càng mạnh...” Hàn Mai tiên tôn thấp giọng nói. Tuy nàng cùng Vân Vi tiên tôn tu vi ở trong mọi người không sai biệt lắm là tồn tại đội sổ, nhưng tâm thái là tốt nhất, rất sợ đám người Trần Hạo chịu đả kích, mới an ủi như thế.

Xẹt!

Oành đùng đùng...

“A? Ðó là...”

Bỗng nhiên, một đạo quang mang bảy màu rực rỡ, lôi đình quấn vòng quanh đầy trời, xuất hiện ở trên không đám người Trần Hạo, nhanh như sao băng, nhưng trong đó ba bóng người như mộng như ảo lại mơ hồ có thể thấy được.

“Lôi đình quấn thân, rung chuyển trung tâm... Là các nàng lĩnh ngộ đệ tứ cấm! Ta... Sao ta cảm giác có chút quen thuộc?” Trần Tuyết kinh ngạc nói.

“Là Tiểu Liên! Còn có Tiểu Vũ, U U!”

Trong lòng Trần Hạo lộp bộp một cái, giờ phút này dưới tình huống ở Phong Tiên Cửu Cấm, tuy sắp sửa đột phá đệ tam cấm, nhưng năng lực cảm giác của hắn tăng lên tương đối có hạn. Ba bóng người như mộng như ảo bị quang mang bảy màu cùng ngàn vạn lôi đình bao bọc, hắn chỉ có thể nhìn thấy hình dáng, căn bản thấy không rõ. Đừng nói là hắn, chính là Trần Tuyết đã thức tỉnh dị năng cảm giác, cũng không cảm ứng được chút nào, chỉ là nhìn ba bóng người mông mông lung lung có chút quen thuộc. Nhưng Trần Hạo ở nháy mắt xác định thân phận ba người. Bởi vì Phượng Hoàng truyền thừa.

Oành!

Trần Hạo đột nhiên đạp một cái, nhất thời giống như đạn pháo bay lên, lực lượng thân thể cường hãn đem mặt đất nham thạch cứng rắn đạp ra một cái hố to, đá vụn bay tán loạn.

Cùng lúc đó, hắn ở trong đầu phát ra từng đạo tin tức triệu hồi Phượng Hoàng, muốn ngăn lại ba người bọn Đạm Ðài Liên. Nhưng mặc cho hắn tốc độ mau nữa, mặc cho hắn triệu hồi như thế nào, cũng không có bất cứ hiệu quả gì, ba người như sao băng từ trên chín tầng trời xẹt qua, căn bản không biết hắn tồn tại, như trước vẫn duy trì tư thế không thay đổi, nháy mắt liền biến mất ở phương xa.

Sau đó, Trần Hạo giống như người tu luyện khác, bị một tầng tiếp một tầng thiên địa rung chuyển liên miên không dứt làm khiếp sợ.

“Đây đến tột cùng là chuyện gì? Hách Liên Vũ Tử, Hạ U U cùng Đạm Ðài Liên, hẳn là chưa chạy kịp tới thời không chi môn, lẽ ra tuyệt đối không có khả năng xuất hiện ở trong này. Nhưng các nàng đã xuất hiện, chỉ cần xuất hiện thì thôi, vì sao sẽ bị lôi đình pháp tắc bao vây thoáng như phi tiên nhanh chóng xâm nhập, hơn nữa liên tục phá vỡ Phong Tiên Cửu Cấm?”

“Hạo, ngươi xác định là Tiểu Liên các nàng?” Đúng lúc này, đám người Trần Tuyết cũng chạy tới bên người Trần Hạo, hỏi.

“Khí tức Phượng Hoàng truyền thừa, không sai... Tiểu Liên là có thể xác định, tuy thấy không rõ nhưng hai người khác là Tiểu Vũ cùng U U là không sai... Dựa theo Tiểu Trí suy tính, nhanh chút mà nói, các nàng không sai biệt lắm chính là bây giờ hội hợp...” Trần Hạo nói.

“Các nàng sao có thể đi vào? Hơn nữa... Khẳng định là các nàng đã liên tục phá vỡ Phong Tiên Cửu Cấm... Cái này có thể sao?” Long Đình ngóng nhìn hư không đang rung chuyển, tràn ngập khó hiểu nói.

“Các ngươi có cảm giác được hay không, khí tức quang mang bảy màu cùng lôi đình pháp tắc đó vờn quanh, rõ ràng là ở trước mắt chúng ta trải qua, nhưng giống như không ở cùng thế giới. Có loại... Khí tức thời không chi môn?” Trần Hạo nhìn về phía mọi người, hỏi.

“Ừm, hình như thế, ta cũng cảm ứng được khí tức thời không chi môn... Khoanh chân ngồi hẳn là Tiểu Vũ... Có thể hay không, là cùng luân hồi chi lực của Tiểu Vũ có liên quan? Hẳn là sẽ không... Luân hồi chi lực tuy huyền ảo, nhưng cũng không có khả năng liên tục phá vỡ Phong Tiên Cửu Cấm mới đúng...” Trần Tuyết nhíu mày suy tư nói.

Trần Hạo cũng nghĩ đến loại khả năng này, tương tự giống như Trần Tuyết, đem nó phủ định.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.