Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 682: Lĩnh Ngộ Đệ Cửu Trọng




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Huyết khí bọn họ tựa như cũng có chút tương tự... Đông Thăng, chúng ta đi xem xem, họ giống như bị người ta ức hiếp... Ta cảm giác họ hẳn là cùng Trần Tiểu Bạch có liên quan, nếu không, Trần Tiểu Bạch thay đổi tướng mạo cũng sẽ không trùng hợp như thế, còn có khí huyết cũng có chút tương tự... Trần Tiểu Bạch là đạo lữ của Lãnh Huyết đại ca, lại từng giúp chúng ta, nếu là thực có quan hệ, chúng ta giúp họ một chút, coi như là hoàn lại một chút ân tình...”

“Được!” Phiếm Đông Thăng không có bất cứ gì do dự liền nói.

Phiếm Ðông Lưu và Phiếm Ðông Thăng lúc này nhìn thấy, vừa vặn là thời điểm Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn lại bị chiếm vị trí phải rời khỏi, cũng là thời điểm hai người quyết định buông bỏ vách ngăn tuyệt học, đến một bên tu luyện.

Giờ phút này, nếu Trần Hạo, Trần Tuyết và Long Đình ba người còn ở giữa vách ngăn tầng thứ nhất và vách ngăn tầng thứ hai, tự nhiên đã sớm cảm ứng được Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn đã đến. Ðáng tiếc, ba người bọn họ đối với người tu luyện khác, thật sự là biến thái chút, sớm đột phá bốn tầng vách ngăn, xa xa dẫn đầu với người tu luyện khác. Mà vách ngăn tường kép không gian này chỉ có thể cảm ứng được tình huống một tầng vách ngăn tường kép trước sau, nói cách khác, bọn họ chỉ có thể cảm ứng được tường kép vách ngăn tầng thứ ba cùng tầng thứ tư, vị trí của họ bây giờ cũng chưa có người tu luyện tiến vào.

...

“Hai vị!”

Ngay thời điểm Hàn Mai tiên tôn và Vân Vi tiên tôn bay lên trên không muốn rời khỏi vách ngăn một khoảng cách tĩnh tâm tu luyện, hai đạo khí tức cường hãn vô cùng chợt đuổi tới bên người các nàng. Hai người trẻ tuổi một nam một nữ, chỉ là Địa Tiên cảnh sơ kì đỉnh phong nhưng mang đến cho Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn áp lực thật lớn. Nháy mắt, Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn liền biết hai người này tuyệt đối là nhân vật thiên tài đứng đầu của Hạo Vũ tinh hệ, nhưng không biết bọn họ đuổi theo mình để làm gì.

“Không cần kinh hoảng, chúng ta không có ác ý...” Phiếm Ðông Lưu nhìn thấy vẻ mặt của hai người, mỉm cười nói: “Xin hỏi, các ngươi quen Trần Tiểu Bạch không?”

“Trần Tiểu Bạch?” Hàn Mai tiên tôn và Vân Vi tiên tôn đều nhíu mày, nhưng chưa lên tiếng. Thân phận thấp kém, tu vi thấp, các nàng gặp bất luận kẻ nào, đều luôn cẩn thận. Không dễ dàng mở miệng. Trần Tiểu Bach, các nàng tự nhiên biết là ai, thời điểm Tiểu Trí số l khuyên các nàng tới đây, đã đem tình huống của chúng nữ đều nói cho hai người, bao gồm tình huống chúng nữ lấy thân phận đệ tử thánh điện, hơn nữa là thân phận giả.

“Chúng ta là... bằng hữu của Trần Hạo đại ca cùng Trần Tiểu Bạch, Long Ðình. Trần Hạo đại ca ba người bọn họ đã tiến vào sâu trong vách ngăn... Ta thấy ngươi cùng Trần Tiểu Bạch tướng mạo cực kỳ tương tự, cho nên...” Phiếm Đông Lưu nói.

Nghe được hai người nói, Hàn Mai tiên tôn và Vân Vi tiên tôn sau khi nhìn nhau, Hàn Mai tiên tôn nói: “Trần Tiểu Bạch là con gái của ta... Không biết hai vị là?”

Nhìn thái độ của đối phương là không có gì lừa gạt các nàng, cho nên chờ thời điểm gặp mặt Trần Hạo, tự nhiên sẽ bại lộ thân phận, giờ phút này nói ra cũng không có gì.

“A?”

Nghe Hàn Mai tiên tôn nói, Phiếm Đông Lưu hơi kinh ngạc. Tuy nàng phỏng đoán Hàn Mai tiên tôn cùng Trần Tiểu Bạch có liên quan, hơn nữa có thể là quan hệ huyết thống, nhưng không nghĩ tới nàng là mẫu thân của Trần Tiểu Bạch... Dù sao, Trần Tiểu Bạch là đệ tử thánh điện, thiên phú mạnh bao nhiêu, nàng không hiểu mẫu thân của cô ấy lại có thể yếu như vậy.

“Ngài... Bá mẫu, vừa rồi thất lễ rồi. Vãn bối Phiếm Đông Lưu, đây là đạo lữ Phiếm Đông Thăng của vãn bối... Trần Hạo đại ca bọn họ đối với chúng ta có thể nói là ân cứu mạng, bá mẫu, các ngài không chê mà nói, chúng ta dẫn các ngài cùng nhau đi, được không? Vị tiền bối này là?” Vẻ mặt Phiếm Ðông Lưu nhất thời cung kính hẳn lên, đồng thời nhìn về phía Vân Vi tiên tôn, hỏi.

“Chúng ta đều là sư phụ của Trần Hạo... Khi còn nhỏ...” Hàn Mai tiên tôn truyền âm nói, vốn định nói là sư phụ, nhưng nghĩ đến thực lực Trần Hạo hiện tại, Hàn Mai tiên tôn lại thêm hai chữ “còn nhỏ”, “Như thế, cảm ơn các ngươi rồi...”

“... Hai vị sư phụ không cần khách khí. Có thể giúp được các ngài là vinh hạnh của chúng ta...” Phiếm Đông Lưu không gọi bá mẫu nữa, trực tiếp gọi là sư phụ. Rất hiển nhiên, nàng là lấy lập trường Trần Hạo.

...

Người tu luyện vừa rồi chiếm vị trí của Hàn Mai tiên tôn cung Vân Vi tiên tôn, lúc nhìn thấy Phiếm Ðông Lưu và Phiếm Ðông Thăng vẻ mặt cung kính dẫn Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn trở về, gia hỏa này nhất thời sắc mặt đại biến, không cần suy nghĩ, vội vàng khom mình hành lễ với bốn người bọn Phiếm Đông Lưu, miệng nhắc “Xin lỗi Xin lỗi”, liền “Xẹt” một tiếng bay về phía phương xa. Lúc này tuy chưa có họa sát thân, nhưng sau khi ra ngoài nguyên thủy bí cảnh, Phiếm Đông Lưu Phiếm gia đại tiểu thư này, thiếu nữ thiên tài số một Đông Lưu thành, muốn giết chết hắn là dễ như trở bàn tay, nên hắn không thể không sợ. May mắn là hắn chỉ chiếm vị trí, cũng chưa làm chuyện gì quá khích.

Hàn Mai tiên tôn và Vân Vi tiên tôn thấy một màn như vậy, trong lòng đều chấn động vô cùng.

Chấn động uy thế của Phiếm Đông Lưu cùng Phiếm Đông Thăng, càng chấn động địa vị, thân phận thiên tài của Hạo Vũ tinh hệ, chỉ bởi vì Trần Hạo mà đối với các nàng khách khí cung kính như thế, vậy đệ tử của các nàng hiện nay phải cường đại đến không thể tưởng tượng.

...

Trong nháy mắt là một tháng sau.

Tít tít tít!

Cách xa di tích tông môn chỗ Trần Hạo, thời điểm còn ngàn vạn dặm, trong một chiếc phi hành khí chợt vang lên tiếng nhắc nhở thanh thúy, “Hoan Hoan Nhạc Nhạc chủ mẫu, thu được tin tức của Tiểu Trí thủ trưởng, chủ nhân ở trong di tích tông môn cách nơi này ngàn vạn dặm! Hai vị sư phụ của chủ nhân đã chạy tới. Người tu luyện trong di tích tông môn tương đối nhiều, cạnh tranh kịch liệt, đều là người tu luyện xuất phát từ Đông Lưu thành.”

“Thực sao?” Trên khuôn mặt xinh đẹp của Lãnh Ngưng Hoan lộ ra cực độ kinh hỉ, hỏi. Ban đầu dựa theo dự tính, còn cần mấy tháng thời gian mới có thể tìm được Trần Hạo. Không nghĩ tới lúc này đã có tin tức.

“Quá tốt rồi... Hoa Hoa, chúng ta mau chút nữa!” Lãnh Ngưng Nhạc “Bá” một phát đứng dậy, kinh hỉ, kích động nói.

“Chủ mẫu, Tiểu Trí số l thủ trưởng dặn dò, để các ngươi tự mình tiến vào di tích tông môn, Hoa Hoa cần phối hợp Tiểu Trí số 1 thủ trưởng, nghênh đón Tiểu Liên hào, U U hào, Tiểu Vũ hào.”

“Như vậy... Vậy chúng ta liền tự mình đi! Ngàn vạn dặm cũng không cần tới mấy phút đồng hồ...” Lãnh Ngưng Nhạc nói.

“Hai vị chủ nhân, dựa theo Tiểu Trí số 1 thủ trưởng truyền đến tin tức, các ngươi sau khi tiến vào di tích tông môn, tạm thời không thể hội hợp với chủ nhân. Giờ phút này, chỗ trung tâm di tích tông môn có tầng tầng vách ngăn, toàn bộ người tu luyện đều đang tìm hiểu, phàm là sau khi tiến vào vách ngăn, Tiểu Trí số 1 thủ trưởng chỉ có thể cảm ứng được khí tức sinh mệnh. Chủ nhân cùng Trần Tuyết, Long Đình hai vị chủ mẫu đã tiến vào sâu trong vách ngăn. Hai vị sư phụ cũng được hai đệ tử thiên tài của Đông Lưu thành giúp tiến vào trong vách ngăn.”

“Ồ, hiểu rồi...”

Hoa Hoa là trí não của phi hành khí Hoan Nhạc hào, cũng là phi hành khí Trần Hạo chuyên môn luyện chế cho Lãnh gia hoa tỷ muội.

Xẹt Xẹt!

Lãnh Ngưng Hoan và Lãnh Ngưng Nhạc hóa thành hai tia sáng, ôm tâm tình hưng phấn, hướng tới di tích tông môn nhanh chóng lao đi, hai người cùng Trần Tuyết giống nhau, đều ẩn giấu chân thân của mình.

Các nàng và Hàn Mai tiên tôn, Vân Vi tiên tôn khác nhau, thân phận đệ tử thánh điện có thể ngăn cản cho các nàng rất nhiều phiền toái. Hơn nữa, hai người mấy năm nay cùng Trần Tuyết giống nhau, ngắn ngủn vài năm thời gian, thực lực đều tăng lên kinh người, hoa tỷ muội lòng có linh tê sớm tiến hóa đến tình trạng tâm linh tương thông, hai người liên thủ, đừng nói người tu luyện Ðông Lưu thành, chính là đệ tử thánh điện bình thường cũng không phải đối thủ của các nàng.

...

Giờ phút này, trong toàn bộ di tích tông môn đã chừng hơn ba vạn người, toàn bộ cấp bậc trên đại đội trưởng của Đông Lưu thành đã tới không ít, đệ tử thánh điện cấp đoàn trưởng thì tỉ lệ đến rất cao, đây cũng bởi vì Trần Tuyết, Long Ðình các nàng ngồi phi hành khí cấp bậc đại đội trưởng trở lên, lúc các nàng tiến vào là tương đối gần. Trên thực tế, đi tới nơi này đều là người tu luyện của ba bốn mươi chiếc phi hành khí lân cận.

Hàn Mai tiên tôn và Vân Vi tiên tôn đến tương đối sớm, hơn nữa khí tức hai người rất yếu, không có bất cứ người tu luyện nào sẽ chú ý. Trên thực tế, chỉ là người tu luyện cướp địa bàn các nàng chú ý chút. Bây giờ, người tu luyện ở đây bỗng nhiên cảm ứng được hai đạo khí tức cường hãn buông xuống, đều nhìn về phía hư không. Mà sau khi nhìn thấy hai nữ đệ tử thánh điện chỉ là Ðịa Tiên cảnh sơ kì đỉnh phong, bọn họ đều kinh ngạc, khó hiểu.

Lần này đệ tử thánh điện phái tới Ðông Lưu sư, những người tu luyện này đều là từng thấy hình ảnh bọn họ, trong đó cấp bậc đại đội trưởng là từng thấy bản tôn của toàn bộ đệ tử thánh điện, mà Lãnh Ngưng Hoan và Lãnh Ngưng Nhạc hiển nhiên không phải Ðông Lưu sư bọn họ, lại có thể chạy xa như vậy, đi tới nơi này.

Chẳng qua, khó hiểu thì khó hiểu, lại không ai dám tiến lên khiêu khích. Đệ tử thánh điện trong vài ngày là có thể đột phá vách ngăn tầng thứ nhất, ngộ tính, thiên phú cường hãn, cũng không phải người thường có thể so sánh.

Tuy đã ẩn giấu chân thân, nhưng bộ dáng hoa tỷ muội như trước vẫn duy trì hoàn toàn nhất trí. Sau khi hạ xuống, không cần các nàng quan sát, liền có người tu luyện nhiệt tình chủ động tiếp cận, nói cho hai người vách ngăn thứ nhất phải công kích như thế nào, thậm chí chủ động muốn đem mình lĩnh ngộ được một ít, truyền thụ cho hai người. Chẳng qua Lãnh Ngưng Hoan cùng Lãnh Ngưng Nhạc quyết đoán từ chối, có thân phận địa vị nhất định là phải chú ý, tự nhiên khác với người thường. Nếu không làm như vậy, nói dễ nghe là muốn kết thiện duyên, nói khó nghe là người người nịnh bợ, phiền cũng là phiền chết.

Đã hiểu chỗ mấu chốt, hai người liền bắt đầu lĩnh ngộ.

...

Trong nháy mắt là một tháng sau.

Giữa vách ngăn tầng thứ tám cùng tầng thứ chín, Trần Hạo sau khi lần nữa lĩnh ngộ một đạo pháp quyết, chậm rãi mở mắt, nói: “Tiểu Tuyết, Ðình muội, các ngươi lĩnh ngộ trước, ta phải đi ra ngoài xem xem, các nàng không sai biệt lắm hẳn là có người tới rồi...”

Xẹt!

Thanh âm Trần Hạo chưa dứt, đang đắm chìm ở trong lĩnh ngộ, quanh thân Long Đình chợt lóng lánh ra quang mang bảy màu rực rỡ, đắc ý mở mắt nói: “Ha ha ha... Hạo ca ca, Tiểu Tuyết, ta lĩnh ngộ toàn bộ rồi!”

“Ồ? Không tệ... Chín tầng vách ngăn, đã có ba tầng là thích hợp ngươi! Đi, ngươi truyền cho Tiểu Tuyết trước, ta đi ra ngoài xem một chút sẽ trở lại!” Trần Hạo nói.

“Ừm, ngươi nhanh trở về, đây nói không chừng là một tầng vách ngăn cuối cùng.” Long Đình nói.

“Ừm”

Tê!

Trần Hạo liền biến mất ở tại chỗ.

Trần Hạo không ở trong tường kép vách ngăn điều tra, liền chạy ra khỏi vách ngăn, tiến vào trong di tích tông môn.

Vừa mới bước ra khỏi vách ngăn, Trần Hạo liền thông qua thần thông pháp tắc cùng phi hành khí liên hệ, cảm ứng được Tiểu Trí tồn tại.

“Chủ nhân!”

Thân là pháp bảo của Trần Hạo, có được một tia linh trí, Tiểu Trí số 1 nhất thời kích động ở trong đầu Trần Hạo, nói.

“Đến lúc nào? Hai vị sư phụ đón được chưa?” Trần Hạo hỏi.

“Đón được rồi. Chủ nhân, hai vị sư phụ được hai vị đệ tử thiên tài của Ðông Lưu thành dẫn vào trong vách ngăn rồi, một người trong đó tên là Phiếm Đông Lưu, nói là bằng hữu của chủ nhân ngươi cùng Trần Tuyết chủ mẫu...”

“Ồ?” Trần Hạo hơi nghi hoặc: “Phiếm Đông Lưu cùng Phiếm Đông Thăng sao biết Hàn Mai tiên tôn và Vân Vi tiên tôn có quan hệ với chúng ta?”

“Theo tin tức ta giám sát được, là vì khí tức và dung mạo của Hàn Mai tiên tôn làm cho Phiếm Đông Lưu phán đoán ra là cùng Trần Tuyết chủ mẫu có quan hệ. Nàng thời điểm ban đầu tiếp xúc hai vị sư phụ, hỏi là Trần Tiểu Bạch... Lúc ấy hai vị sư phụ vừa vặn bị người tu luyện khác chiếm vị trí, coi như là đang giúp hai vị sư phụ đi...”

Trần Hạo khẽ nhíu mày, chợt nhìn thoáng qua người tu luyện rậm rạp bốn phía vách ngăn, còn có người tu luyện ở vòng ngoài không thể tới gần, nhất thời hiểu chuyện thế nào, thầm nghĩ: “Phiếm Đông Lưu này bản lĩnh nhận biết thật đúng là lợi hại...”

“Chủ nhân, Hoan Hoan Nhạc Nhạc chủ mẫu cũng đến rồi, các nàng vừa mới tiến vào vách ngăn không bao lâu. Hoan Nhạc hào bị ta chi phối tiếp ứng vài vị chủ mẫu khác...” Tiểu Trí số 1 nói tiếp.

“Tốt! Như vậy, trong khoảng thời gian ngắn, chúng ta sẽ không rời khỏi cái di tích tông môn này. Ngươi cũng đi tiếp ứng đi, miễn cho bọn họ lãng phí thời gian tìm kiếm...”

“Vâng. Chủ nhân.”

...

Xẹt!

Oành!

Trần Hạo đánh một quyền hướng vách ngăn, cả người nhất thời đột phá tầng vách ngăn thứ nhất, cảm giác cường hãn lan tràn ra, Trần Hạo phát hiện người tu luyện đột phá tầng thứ nhất đã có hơn vạn người, rất nhẹ nhàng, Trần Hạo đã khóa được hai đạo khí tức quen thuộc. Cách nhiều năm không gặp, dù có Trần Tuyết ở phía trước, Trần Hạo vẫn có chút hưng phấn. Ðây khẳng định là đối tượng đầu tiên hắn hưởng thụ tề nhân chi phúc, không thể không hưng phấn một chút. Dù sao, hoa tỷ muội vô luận làm gì đều là cùng nhau, thời cơ thành thục, cũng là Trần Hạo có thể danh chính ngôn thuận nhất hưởng thụ phúc tề nhân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.