Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 670: Mười Hai Năm




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Nếu không gian pháp tắc nơi này không phải mạnh như thế mà nói, có lẽ hắn còn có thể tới tìm ta... Nhưng bây giờ...”

Hách Liên Vũ Tử bĩu bĩu môi.

“Hả?”

Bỗng nhiên, Hách Liên Vũ Tử kinh ngạc, vì một cỗ dao động huyền ảo vô thanh vô tức xuất hiện phía trước bên trái nàng. Chỉ xa ngàn dặm, đang hướng về phía nàng tới gần.

“Phi hành khí?”

Hách Liên Vũ Tử đột nhiên quay đầu nhìn, kinh ngạc mở to hai mắt, chỉ dại ra nháy mắt, trên khuôn mặt xinh đẹp liền biến thành kinh hỉ, kích động, cộng thêm hưng phấn. Tương tự, còn có một dòng nước ấm nháy mắt tràn ngập ở trong lòng nàng.

Bởi vì mặt ngoài phi hành khí khắc vài chữ to màu vàng phù văn huyền ảo tạo thành “Tiểu Vũ, ca tới đón ngươi”

Xẹt!

Tít tít tít!

Phi hành khí nháy mắt đến trước mặt Hách Liên Vũ Tử, thanh âm “Tít tít tít” vang lên, cửa lớn liền mở ra, “Tiểu Vũ chủ mẫu! Phụng mệnh chủ nhân, chúng ta tới đón ngươi!”

“A?”

Hách Liên Vũ Tử vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy Trần Hạo, dù sao nàng chính là nghe nói Trần Hạo có phi hành khí loại nhỏ, hơn nữa trên phi hành khí xuất hiện một câu làm cho nàng ấm lòng, nàng xác định là Trần Hạo, nhưng sau khi mở cửa ra, xuất hiện là một viễn cổ thần thú bản thu nhỏ, Huyền Vũ. May mắn, Hách Liên Vũ Tử biết Trần Hạo có được ngũ phương thần thú.

“Hắn... Ðâu?” Hách Liên Vũ Tử hỏi.

“Chủ nhân đang lịch luyện. Bởi vì không gian pháp tắc nơi này quá mạnh mẽ, chủ nhân chưa thể tự mình tới đón. Tiểu Vũ chủ mẫu, đi lên đi, chúng ta lập tức đi hội hợp với chủ nhân! U U chủ mẫu, Tiểu Liên chủ mẫu, Hoan Hoan Nhạc Nhạc chủ mẫu cùng với hai vị sư phụ, hẳn là đều đã nhận được, ngươi cách xa nhất...”

“Ồ. Bọn họ ở nơi nào? Chúng ta bao lâu có thể tới?” Hách Liên Vũ Tử sau khi tiến vào phi hành khí, hỏi.

Tít tít tít!

“Chủ nhân, dự tính khoảng ba năm hai tháng là có thể. Ta tên là Nguyệt Quang, từ giờ trở đi sẽ là phi hành khí của chủ nhân ngài”

“Nguyệt Quang...” Hách Liên Vũ Tử nghe được thanh âm trí não phi hành khí truyền đến, hơi ngẩn ra, chợt khuôn mặt nhỏ lành lạnh như trăng hiện ra một quầng đỏ ứng, “Hơn ba năm rồi... Tốc độ của ngươi... Vậy không phải rất xa?”

“Vâng. Chúng ta tìm được chủ nhân ngươi, dùng chín năm thời gian... Lúc trở về, mục tiêu cụ thể một chút, có thể gấp ba. Chẳng qua chủ nhân không cần lo lắng, thời gian pháp tắc nơi này là khoảng 1:140 lần bên ngoài, chúng ta phải ở trong này vượt qua khoảng bảy trăm năm đến một ngàn lẻ bốn mươi năm, lúc này mới chỉ là bắt đầu.”

“A?” Hách Liên Vũ Tử kinh ngạc mở to hai mắt.

“Chủ nhân, đây là giới thiệu công năng của ta. Chủ nhân có cái gì cần phân phó ta là được. Khí tức bên ngoài đã tiếp nối, chủ nhân ở trong này tu luyện không có chút ảnh hưởng.”

“Ừm... Được...” Hách Liên Vũ Tử có chút kích động cùng hưng phấn nhìn màn hình xuất hiện trước mắt.

Xẹt!

Ngay tại giờ phút này, phi hành khí liền hóa thành một tia sáng biến mật ở trong hư không.

Xẹt... Xẹt... Xẹt...

Trong hư không vô tận, một quần thể cung điện phạm vi chỉ có trăm vạn dặm, chung quanh bao phủ hà quang bảy màu nồng hậu, xa xa nhìn như là cung điện thần tiên lơ lửng ở trên chín tầng trời.

Cách xa ngoài mấy chục vạn dặm.

Trần Hạo và Trần Tuyết, Long Đình, đang lấy tốc độ kinh người hướng nơi này tới gần.

“Khí tức càng ngày càng mãnh liệt... Hạo ca ca, lần này hẳn là bảo địa không tồi chứ?”

Cảm ứng khí tức cùng uy áp viễn cổ càng ngày càng mãnh liệt, vẻ mặt Long Đình mang theo một tia hưng phấn hỏi.

Giờ phút này, khí tức của ba người so với trước khi tiến vào nguyên thủy bí cảnh rõ ràng cường hãn hơn rất nhiều, chẳng qua cảnh giới vẫn là Ðịa Tiên cảnh sơ kì đỉnh phong. Hơn nữa, Trần Hạo vẫn chưa thể đạt tới đại viên mãn tiến vào trạng thái “Ta là thiên địa, thiên địa là ta”.

“Hẳn là vậy! Lần này chúng ta có thể cần nán lại nhiều một đoạn thời gian...”

“Ừm, mẹ cùng Tiểu Vũ các nàng hẳn là sắp lục đục trở lại. Chẳng qua, ở trong này chỉ sợ sẽ gặp phải người tu luyện khác...” Trần Tuyết nói.

Thời gian mười hai năm qua, Tiểu Trí số 1 ở thời điểm Trần Hạo bắt đầu luyện chế phi hành khí, liền dẫn đầu xuất phát đi đón Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn. Khoảng cách của hai người cùng Hách Liên Vũ Tử xa không sai biệt lắm, hơn nữa các nàng ở cùng quân đoàn, Trần Hạo lo lắng hai người thực lực yếu nhất, lại không có thân phận đệ tử thánh điện thủ hộ, có thể tương đối nguy hiểm, cho nên trước hết để Tiểu Trí đi đón các nàng. Mà Trần Hạo thì dùng một năm thời gian luyện chế phi hành khí, hơn nữa ba người đều là dựa vào phi hành đi đường. Cho nên bọn họ bây giờ cùng người tu luyện khác so sánh cũng không có ưu thế gì. Chính là thời điểm ngay từ đầu, ngồi phi hành khí gần hai tháng thời gian, tìm kiếm tài liệu phong phú hơn nữa mảnh vỡ hành tinh cao cấp, kéo ra một mảng lớn khoảng cách thành tích trên bia tháp.

Chính bởi vì như thế, ở địa phương phía trước khí tức mãnh liệt rõ ràng là bảo địa, nếu ba người nán lại thời gian dài một chút, chỉ sợ sẽ có người tu luyện khác tới.

“Không sao. Càng là hướng trung tâm, người tu luyện liền sẽ càng ngày càng dày đặc... Sớm gặp được, muộn gặp được, không có gì khác nhau. Hơn nữa, bây giờ gặp được cũng tất nhiên là quân đoàn chúng ta, tại sao phải sợ bọn hắn?” Trần Hạo nói.

Ðây là chuyện sớm hay muộn cũng phải đối mặt, muốn làm được hoàn toàn im lặng phát tài lớn, cũng là chờ sau khi phi hành khí đều quay về, bọn họ trực tiếp xâm nhập. Chẳng qua, dù như vậy, đến cuối cùng cũng là toàn bộ bại lộ, đây là tất nhiên. Dù sao toàn bộ người tu luyện khắp nguyên thủy bí cảnh không gian, giống như từ bốn phía quả cầu bẹp không ngừng hướng trung tâm tới gần, cuối cùng sẽ hội tụ đến trung tâm. Hơn nữa trong quá trình, xuất hiện bảo địa cũng sẽ dẫn động người tu luyện phụ cận hội tụ, bởi vì loại khí tức bảo địa này dù cách xa hàng tỉ dặm thì người tu luyện cũng có thể cảm ứng được phương hướng đó khí tức nồng hậu.

Nhất là sau khi cấm chế bảo địa lưu lại mở ra. Một khi có bảo bối ra đời, càng sẽ dẫn tới thiên địa rung chuyển, phạm vi lan đến lớn vô cùng. Hơn nữa bảo bối càng cường đại thì dẫn lên dao động cũng lớn, còn có di tích truyền thừa..v..v.. cũng là như vậy.

Ở trong này, trừ phi là lấy ưu thế khoảng cách tuyệt đối xa xa dẫn đầu, làm cho đối phương cảm ứng được khí tức, nhưng không có thời gian chạy tới, nếu không, tất nhiên phải đối mặt rất nhiều người tu luyện tranh cướp.

“Sợ thì không sợ, chỉ là...”

“Được rồi, Tiểu Tuyết, yên tâm, chúng ta bây giờ ngay cả Địa Tiên cảnh sơ kì đỉnh phong cũng chưa đột phá, tình huống những người khác sẽ không mạnh hơn chúng ta tới đâu, những Địa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong đó cần tăng lên càng nhiều, ít nhất... Ở trong loại hoàn cảnh này, trong vòng trăm năm hẳn là không ai có thể, hoặc là cũng không dám ở trong này dẫn động thiên phạt tấn thăng Thiên Tiên.” Trần Hạo nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.