Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 589: Ngươi Sao Có Thể Lấy Ra Nữa




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Con mẹ nó chứ, tam quan tẫn hủy, nhân luân bại tận... Nếu không phải người tâm chí kiên định, tâm cảnh e rằng sẽ bị ảnh hưởng! Nhưng từ bỏ những kí ức này đối với mình lại là một kho tài phú lớn...”

Tài phú này so với những gì Trần Hạo nhận được từ Y Đằng Thái hùng hậu hơn rất nhiều, nói một cách chính xác là căn ban không thể so sánh.

Quách Nộ thân là người thừa kế duy nhất của một trong ngũ đại gia tộc chi thủ Quách gia, là thân truyền đệ tử duy nhất của Hồng Mông chí tôn cảnh cao thủ đứng đầu Á Dĩnh Tinh Yến Bắc Thiên. Những gì hắn trải nghiệm đều là người có địa vị thân phận đỉnh tiêm của Á Dĩnh Tinh mới có thể tiếp xúc.

Tít tít tít!

“Khóa định mục tiêu cuối cùng! Ba phút nữa đến nơi. Long Ðình hoặc Long Dực, mời chuẩn bị!”

Ba ngày sau, nguyên thần bỏ trốn dưới năng lực tính toán phân tích biến thái và năng lực thăm dò trâu bò của Tiểu Trí số 1, nguyên thần cuối cùng cho rằng đã thoát khỏi nguy cảnh, chờ đợi gần lối vào một Sí diễm hỏa nhãn, tìm kiếm cơ hội đoạt xá, cũng bị khóa định.

“Muội muội, lần này đến lượt ta rồi chứ?!”

“Ðể muội, để muội!”

“Muội đã bảy lần rồi, ta mới một lần...”

Nhóm tu luyện giả đầu tiên, Trần Hạo chỉ hủy diệt nhục thân nhưng không giết chết nguyên thần tổng cộng là mười tên, Long Ðình ở trong phi hành khí tiếp ứng Long Dực, thuận đường giết chết một tên. Chỉ còn chín tên chạy trốn. Bây giờ đã giết chết tám tên, Long Dực cũng giành được một lần cơ hội xuất thủ, còn lại đều bị muội muội bá đạo tranh mất, lý do là không thể giết chết Quách Nộ, nàng cần dùng đám tôm binh tướng tép này phát tiết.

Ba!

“Khặc khặc khặc... để cho ta! Khặc khặc khặc...”

“Á?”

Đột nhiên, một tràng cười âm sâm, tà ác, hưng phấn xuất hiện, khiến Long Đình và Long Dực nhất thời đều nhìn về hướng phát ra giọng nói.

Thanh âm này, Long Đình vô cùng quen thuộc, quen thuộc đến tiềm thức nàng khoảnh khắc nghe thấy thanh âm này liền bạo phát, nhưng may mắn, Long Ðình lập tức nghĩ ra là chuyện gì, mới cường hành áp chế sức mạnh của mình.

Đây đã không còn là Quách Nộ.

Bành!

Vượt qua dự liệu của Long Đình và Long Dực, Trần Hạo vừa xuất hiện liền một tay vỗ lên đầu Quách Nộ, nói: “Quách Nộ cười như vậy sao?”

“Khục khục... Chủ nhân, là do ta hưng phấn quá, không kìm lòng được, không kìm lòng được...”

“Hưng phấn cũng không được! Bắt đầu từ bây giờ, ngươi chính là Quách Nộ, nhất ngôn nhất hành phải nghiêm khắc dựa theo thói quen của hắn! Tất cả kí ức ta đều đã giao cho ngươi, nhất định phải nghiêm khắc chấp hành!” Trần Hạo nghiêm túc nói.

“Vâng, chủ nhân!” Y Đằng Thái dù được Trần Hạo căn dặn nhưng nhất thời vẫn chưa thay đổi được tính cách và tư duy vốn có, giờ phút này nghe những lời Trần Hạo nói mới miễn cưỡng thu hồi tà khí trên mặt, nói: “Chủ nhân... Ðể ta thử nghiệm thân thủ...”

“Đi đi! Long huynh, Đình muội, hãy để cho hắn... Tên này vừa có được nhục thân, đang rất hưng phấn...” Trần Hạo quay sang Long Đình, Long Dực đang trợn tròn mắt nhìn Quách Nộ, nói: “Ách, Đình muội, muội đừng kích động... Ðây đã không còn là Quách Nộ nữa rồi, hắn tên là Y Đằng Thái...”

Nhìn thấy ánh mắt hung dữ cùng dao động năng lượng truyền ra từ trong người Long Đình, Trần Hạo không thể không nhắc nhở.

“Bảo hắn che kín mặt lại, nếu không muội không quản được tay chân mình đâu!” Long Ðình nói.

“Nghe thấy chưa? Còn không che lại?” Trần Hạo có chút không biết nói gì, nhưng cũng có thể lý giải, đành quay sang nhìn Y Đằng Thái, nói.

“Vâng, chủ nhân.... Đợi ta giết chết nguyên thần này, sẽ thay đổi hình dạng...”

Tít tít tít!

“Y Đằng Thái, mời xuất thủ!”

Ðúng lúc này, Tiểu Trí số l gọi ra tên Y Đằng Thái, hạ đạt chỉ lệnh.

Ba!

Cùng lúc đó, khoang thuyền mở ra, Y Đằng Thái vì quá hưng phấn, không kìm được tru lên một tiếng như sói, thân hình bắn vọt ra ngoài, tốc độ và khí tức đáng sợ phóng ra, khiến Long Dực cũng có chút kinh ngạc.

Nhưng tàng cảnh tiếp theo khiến Trần Hạo, Long Đình và Long Dực không ngờ tới, khiến Y Ðằng Thái vô cùng phiền muộn.

Nguyên thần cuối cùng đột nhiên cảm ứng được khí tức của phi hành khí, đã sợ đến lục thần vô chủ, sau đó nhìn thấy Quách Nộ bay ra từ trong phi hành khí ra, càng khiến nguyên thần sợ đến tè quần. Đương nhiên, nếu còn nhục thân sẽ là như vậy. Cho nên, khi thấy một chưởng hư không của Quách Nộ đập về phía hắn, tên này quyết đoán, không chút do dự dẫn nổ nguyên thần. Lúc nhục thân bị hủy diệt, hắn không dám truyền tin cho Quách Nộ, lúc bỏ chạy hắn đã nghĩ đến khả năng này, nhưng không ngờ nó lại đến nhanh như vậy. Nếu bị Quách Nộ bắt, đó không đơn giản chỉ là thần hình câu diệt. Tự bạo nguyên thần là lựa chọn tốt nhất.

“Trần huynh đệ, ngươi dự định xử lý hắn thế nào? Ở đây còn được, nếu rời khỏi Sí Diễm Tinh... Tuyệt đối không thể để hắn quay về Quách gia, càng không thể đi gặp sư phụ hắn..., nếu không, chỉ cần một chút dị thường cũng có thể bị hoài nghi, Quách gia còn đỡ, nếu là Hồng Mông chí tôn cảnh Yến Bắc Thiên, e rằng sẽ lập tức nhìn thấu linh hồn dị thường. Cho nên tốt nhất bảo hắn đừng tiết lộ thân phận Quách Nộ, không để bất cứ ai quen biết hắn phát hiện, như vậy mới có thể khiến Quách gia cho rằng hắn vẫn chưa rời khỏi Sí Diễm Tinh...”

Trong phi hành khí, Long Dực liếc nhìn Y Đằng Thái đã thay đổi diện mạo khí tức, nói với Trần Hạo.

“Ừm. Yên tâm được rồi, đến lúc đó ta sẽ sắp xếp cho hắn đến một chỗ bí mật, sẽ không có chuyện đâu.” Trần Hạo mỉm cười. Dù là Long Dực và Long Đình, Trần Hạo cũng phải giữ bí mật, không phải không thể nói, mà là không cần nói.

“Vậy thì tốt. Sự tình đã giải quyết rồi, chúng ta vẫn nên tách ra rèn luyện..., có tình huống gì thì thông qua thông tin phù liên lạc.”

Mặc dù Long Dực vẫn còn có rất nhiều vấn đề muốn biết, nhưng Trần Hạo không chủ động lên tiếng, hắn cũng không tiện hỏi. Trải qua chuyện này cũng khiến Long Dực rõ Trần Hạo thần bí, cường đại hơn hắn nghĩ nhiều. Cái này tuyệt đối không thể đơn độc dùng điều kiện của Vô Cực Tinh để đong đếm.

“Chủ nhân, ta xin một mình đi tìm Tiểu Liên chủ mẫu, thuận tiện rèn luyện nhục thân!” Y Đằng Thái giờ phút này đã biến thành diện mạo trước đây của hắn, dù trước mặt ba người Trần Hạo, đã cố gắng duy trì bộ dạng bình thường, nhưng thần sắc vẫn khó giấu được một luồng tà khí bẩm sinh.

“Đi đi, ghi nhớ nguyên tắc của ta! Còn nữa, lúc này những lời Long huynh nói ngươi cũng nghe thấy rồi, bất cứ lúc nào cũng đừng bại lộ thân phận Quách Nộ!” Trần Hạo nói.

“Rõ! Nguyên tắc của chủ nhân chính là nguyên tắc của Y Đằng Thái ta. Tất thảy đều lấy chủ nhân làm chuẩn! Ta bây giờ chính là Y Đằng Thái!” Y Đằng Thái hùng dũng hiên ngang nói.

“Còn muốn tách ra rèn luyện... Cái đó... Trần Hạo, huynh thấy như vậy được....”

“Nhường phi hành khí cho muội, được chưa?” Long Đình chưa nói xong, Trần Hạo đã ngắt lời nàng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.