Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 583: Thân Phận




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Chết đi!”

Xuy!

Thiếu niên thần bí đánh ra một chưởng, kim sắc đại thủ phảng phất như Như lai thần chưởng, ẩn chứa huyền ảo và uy áp vô tận, sức mạnh hùng hồn càng khủng bố đến cực hạn, hơn nữa theo tốc độ tiếp cận nhanh chóng của Trần Hạo, trở nên càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng cô đọng.

Giờ khắc này, hắn thúc giục sức mạnh không thuộc về mình để phong ấn Trần Hạo giống như lúc trước Long Đình phong ấn Trần Hạo, nhưng hắn khác với Long Đình là không nói gì về chiêu thức của hắn.

Ba ba ba!

Ầm

Trần Hạo trong nháy mắt vung ra trăm ngàn kiếm, kiếm quang huy hoàng ngưng luyện đến cực hạn, cuồng bạo oanh kích một chưởng kinh thiên của đối phương, cùng lúc đó thân hình như đi trên đường hẹp quanh co, vặn vẹo bạo lui, khải giáp trên người cũng ánh lên thủ hộ chi quang huyền ảo.

Dù vậy, sức mạnh tuyệt đối và huyền ảo hoàn toàn vượt qua cảnh giới của đối phương cũng khiến Trần Hạo vất vả vô cùng. Cảm giác duy nhất là mạnh. Sức mạnh tuyệt đối gấp mười lần hắn. Nhưng áp lực cự đại đến từ sức mạnh tuyệt đối này bất luận là nhục thân hay áp lực cự đại tâm thần có thể gánh chịu, đều khiến các tế bào trên người Trần Hạo sôi trào.

“Lâu lắm rồi không có cảm giác này! Thoải mái! Sức mạnh nhục thân của thằng nhóc này tuyệt đối không hề thua kém mình, nhưng mức độ hùng hồn của chân nguyên bản thân thì lại yếu hơn một chút, nếu không, hắn dựa vào kim sắc phù văn nâng cao sức mạnh, có thể hoàn toàn áp chế mình! Còn bây giờ, vừa vặn!”

Trần Hạo lùi về sau giảm lực, ngăn cản, lại giảm lực, lại ngăn cản, lùi đúng trăm dặm mới hoàn toàn hóa giải được một đòn hàm nộ của đối phương, đồng thời cũng khiến Trần Hạo hiểu rõ sức mạnh của mình và đối phương chênh lệch dường như không lớn, suýt nữa chạm đến giới hạn chịu đựng của hắn. Ðương nhiên là trong trường hợp này Trần Hạo có giáp mềm cấp thánh khí.

Giáp mềm cấp thánh khí là bộ giáp mềm hắn vô tình có được sau khi tiêu diệt phi hành khí Ma Nghị Tinh trong không gian hỗn loạn. Dùng tơ tằm Bắc Minh luyện thành. Đáng tiếc, Trần Hạo chỉ là Nhân Tiên cảnh, dù tôi luyện thành công bộ giáp mềm này nhưng đến một phần trăm năng lực phòng ngự cũng không thể phát huy. Không giống phi hành khí Ngân Dực Hào, Ngân Dực Hào có hệ thống cung ứng năng lượng, dù lĩnh ngộ phù văn khác cũng phải đạt đến cảnh giới năng lượng bản thân mới có thể phát huy ra uy lực. Bất cứ pháp bảo cấp thánh khí nào đều cần thiên tiên cảnh linh hồn, chân nguyên, mới có thể phát huy ra uy lực chân chính.

Trần Hạo có thể tôi luyện thành công, hơn nữa thúc động được một chút trận pháp thủ hộ trong đó đã là tương đối hiếm gặp. Giống như lúc trước, thiếu niên thần bí và bọn Long Đình đều cho rằng Trần Hạo có pháp bảo ẩn nấp, kinh ngạc nhất không phải bản thân pháp bảo, mà là Trần Hạo có thể thôi động.

Ðồng dạng cũng là nguyên nhân này, ở tu luyện giới, tu luyện giả thông thường Địa Tiên cảnh, trên người đều không có pháp bảo cấp thánh khí. Một là pháp bảo cấp thánh khí rất trân quý, chín mươi chín phần trăm tu luyện giả không mua nổi, hai là pháp bảo cấp thánh khí rất ít người bán. Dù là hội đấu giá cũng hiếm gặp, có thể ngộ nhưng không thể cầu. Nguyên nhân rất đơn giản, giống như một số thiên địa linh vật trân quý, ví dụ khoáng mạch, nếu tự mình có thể sử dụng thì không ai đem bán. Đồ tốt thực sự khẳng định là có tiền mà không mua được. Ba là Nhân Tiên, Địa Tiên cảnh tu luyện giả không thể luyện hóa thúc động, cầm trên người cũng vô dụng, còn lo bị cướp, hoài bích kì tội.

Nhưng nếu có thể thúc động, dù không thể phát huy sức mạnh chân chính nhưng thánh khí chính là thánh khí, nói thế nào cũng mạnh hơn cực phẩm linh bảo, đương nhiên, đây không phải nói uy lực, mà là lực phòng ngự cố hữu, đối với cực phẩm linh bảo giáp mềm Long Đình kích phát ra thì lực phòng ngự mạnh hơn giáp mềm cấp thánh khí mà Trần Hạo thúc động, nhưng giáp mềm của nàng rất nhanh sẽ bị đối phương phá hủy, còn thánh khí giáp mềm của Trần Hạo vượt qua sức mạnh nhất định, không thể bị Địa Tiên cảnh cao thủ phá hủy.

“Có thể cản được công kích của ta, còn không bị thương?”

Thiếu niên thần bí vốn tưởng một đòn phẫn nộ của mình có thể trọng thương Trần Hạo, thậm chí giết chết. Bất luận thế nào hắn sẽ rất nhanh đoạt lại âm dương niết bàn đan, dù Trần Hạo dưới công kích của hắn hình thần câu diệt, thánh cấp linh đan âm dương niết bàn đan sẽ không bị hủy. Nhưng khiến hắn không ngờ là Trần Hạo có sức mạnh tuyệt đối chỉ bằng một phần mười hắn, vậy mà có thể dùng phương thức quỷ dị phá được một đòn công kích chắc ăn chín phần mười của hắn. Điều này khiến cho thiếu niên thần bí không khỏi nhíu mày trầm ngâm, sức mạnh lần nữa điên cuồng ngưng tụ, nhưng chưa lập tức ra tay.

“Hừ! Trần Hạo, ngươi không hổ là thiên tài oanh động cả Hạo Vũ tinh hệ! Nhưng hôm nay ngươi làm hỏng việc tốt của ta, dù lên trời hay xuống đất ta đều phải đem ngươi chém cùng giết tận! Đừng tưởng có nhiều thế lực đỉnh tiêm ném cành oliu cho ngươi là không ai dám động vào ngươi! Chỉ cần ta muốn, không riêng gì ngươi, dù là Vô Cực Tinh các ngươi chỉ cần một câu nói của ta là có thể bị diệt, ngươi có tin hay không?”

“Ha ha... Ngươi quen biết ta? Khẩu khí lớn quá? Ngươi coi hạn chế pháp tắc của Hạo Vũ tinh hệ này không còn tồn tại nữa sao?” Trần Hạo trong lòng thoáng kinh ngạc, nhưng thần sắc vẫn lãnh ngạo, nhìn chằm chằm thiếu niên, cười lạnh nói.

“Hạn chế pháp tắc? Ngươi chắc không biết thân phận của ta?”

“Ồ? Không lẽ ngươi là cháu nội của Hồng Mông chí tôn cấp cao thủ đứng đầu Á Dĩnh Tinh?” Trần Hạo tràn ngập huyết hành nói. Năng lượng quanh người điên cuồng ngưng tụ. Dựa vào đoạn đối thoại giữa Long Đình và tên thần bí này, Trần Hạo đã biết thân phận tên này không đơn giản, đáng tiếc, lúc đó Long Đình không gọi ra tên hắn. Nhưng Trần Hạo nghĩ bối cảnh của tên này, chí ít không hề thua kém Long Đình, thậm chí mạnh hơn một bậc. Nếu không, lúc đó tên này đã không nói với Long Đình là nàng không dám giết hắn.

Vì vậy, Trần Hạo người tốt làm đến cùng, quyết định lưu lại. Nếu đã làm rồi thì phải làm cho sạch sẽ, chém cùng giết tận để tránh xuất hiện thêm phiền phức không đáng có. Đồng dạng, Trần Hạo cũng muốn chân chân chính chính đại chiến một trận, kiểm nghiệm tiến cảnh của mình, không nghi ngờ gì, thiếu niên thần bí này chính là đối tượng tốt nhất.

Bây giờ nghe thấy thiếu niên thần bí nhận ra mình, còn lấy Vô Cực Tinh ra uy hiếp mình, càng làm Trần Hạo kiên định tất sát chi tâm.

“Cũng không phải...” Thiếu niên thần bí nghe những lời Trần Hạo nói, liền trả lời.

“Vậy ngươi huyênh hoang cái gì? Ta mà ngươi giết không được, Vô Cực Tinh, ngươi càng không có cơ hội...”

“Vậy sao? Ta dù không phải cháu nội của người đứng đầu Á Dĩnh Tinh, nhưng là thân truyền đệ tử duy nhất của hắn, Quách Nộ! Còn một thân phận khác nữa là người thừa kế duy nhất của Quách gia, một trong ngũ đại gia tộc Á Dĩnh Tinh! Ngươi nói ta có thể động hay không? Ha ha ha...” Quách Nộ huyênh hoang cư cao lâm hạ nhìn Trần Hạo, cuồng ngạo bật cười thành tiếng, nói: “Bây giờ ta cho ngươi một cơ hội! Trả âm dương niết bàn đan rồi giao phi hành khí, cả thánh khí giáp mềm trên người ngươi ra đây, ta sẽ không tính toán chuyện ngươi làm hỏng việc tốt của ta! Đương nhiên, ngươi cũng phải đem Long Đình đến đây cho ta! Nếu không ta sẽ cho ngươi biết, chỉ là thiên tài vẫn chưa đủ...”

“Lợi hại! Đúng là lợi hại! Người thừa kế duy nhất của Quách gia, một trong ngũ đại gia tộc, thân truyền đệ tử duy nhất của Hồng Mông chí tôn cao thủ... Con mẹ nó, thật đúng là lợi hại đến cực hạn!” Trần Hạo thoáng nhíu mày, trong lòng rất chấn động. Hắn dù đoán được tên tiểu nhân này lợi hại nhưng không nghĩ hắn lại lợi hại đến cảnh giới này, hai thân phận, bất cứ cái nào cũng có thể tung hoành trên Á Dĩnh Tinh. Về phần hạn chế pháp tắc mà Trần Hạo nói, thuần túy là dọa nạt đối phương, dù là bản thân Trần Hạo cũng không tin. Nó đơn thuần chỉ trói buộc những kẻ không có bối cảnh, không có thân phận, không có địa vị càng không có thực lực.

“Sự kiên nhẫn của ta có hạn, không có thời gian cho ngươi cân nhắc đâu! Đáp ứng, ngươi và Vô Cực Tinh của ngươi bình an vô sự, không đáp ứng, đó chính là chết! Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, ta tin ngươi biết nên lựa chọn thế nào!” Quách Nộ nhìn biểu cảm nhíu mày trầm tư của Trần Hạo, nhận định Trần Hạo đã sợ, cho nên lạnh lùng bình thản tràn ngập tự tin uy hiếp nói, sâu trong ánh mắt càng ánh lên một tia xám hàn không thể phát giác.

“Ta còn có thể lựa chọn sao?” Trần Hạo giơ tay, tựa như có chút bất đắc dĩ, nói.

“Coi như ngươi thông minh, còn không lấy ra? Ngoài ra, nên làm thế nào thì không cần ta dạy ngươi chứ? Lập tức liên lạc Long Đình, ta tin ngươi có biện pháp gọi nàng ấy quay trở lại, đúng chứ?” Trên mặt Quách Nộ lộ ra một nụ cười chiến thắng.

Đây chỉ là hắn sợ Trần Hạo liều mạng, khiến hắn gà bay trứng vỡ bày ra kế sách hoãn binh. Giờ phút này nếu hắn quá dữ, Trần Hạo khẳng định sẽ liều mạng, dựa vào thực lực của hắn dù hắn tự tin mình có thể giết chết Trần Hạo, cũng có thể lấy được âm dương niết bàn đan và thánh khí giáp mềm trên người Trần Hạo, nhưng muốn đuổi kịp Long Ðình trong phi hành khí là chuyện không mấy khả năng. Đây là sự tình quan trọng nhất đối với hắn, bỏ lỡ lần này, cơ hội sau này sẽ rất xa vời, dù sao, Long Đình cũng đã biết mục đích của hắn, Sẽ không cho hắn cơ hội.

Nhưng sau khi xử lý được Long Ðình, đó là lúc hắn hạ sát thủ Trần Hạo. Á Dĩnh Tinh xuất hiện thiên tài khiến hắn đố kị như vậy đã rất không vui, huống hồ trên người Trần Hạo khẳng định giấu bí mật cực lớn, không nói cái khác, chỉ riêng phi hành khí cỡ nhỏ cũng không giải thích được. Thánh khí giáp mềm Vô Cực Tinh cằn cỗi còn có thể cung cấp cho Trần Hạo, nhưng phi hành khí cỡ nhỏ, đừng nói Vô Cực Tinh, dù là người có thân phận như hắn cũng khó kiếm được. Vậy thắc mắc Trần Hạo từ đâu mà có phi hành khí cỡ nhỏ này.

Hơn nữa, Trần Hạo vừa có thánh khí giáp mềm, phi hành khí cỡ nhỏ, vừa có thánh khí pháp bảo thuộc tính ẩn nấp, suy ra Trần Hạo còn có đồ vật trân quý khác.

Nếu không phải Quách Nộ sở hữu kim sắc phù văn truyền thừa cường đại, chỉ cần là hắn đường đường Hồng Mông chí tôn thân truyền đệ tử, người thừa kế duy nhất của Quách gia, pháp bảo mà hắn sở hữu đến thiên tài đệ tử Vô Cực Tinh cũng không bằng.

“Cho ngươi!”

Xuy!

“Cái gì? Ngươi đây là muốn chết?”

Quách Nộ bị bất ngờ, vì thấy Trần Hạo nhíu mày trầm tư giống như sợ hãi, không những không đưa hắn âm dương niết bàn đan, ngược lại trực tiếp xuất thủ, càng khiến hắn phẫn nộ hơn là Trần Hạo điên cuồng hung hăng nhân kiếm hợp nhất lao về phía hắn, sức mạnh tuyệt đối chênh lệch như vậy mà còn dám chiến đấu cận thân với hắn.

Ầm!

Quách Nộ cảm thấy tôn nghiêm bị khiêu khích nghiêm trọng, cuồng bạo xuất thủ. Giờ khắc này, hắn cũng không công kích từ xa, đem sức mạnh khủng bố ngưng tụ tại thân, thân hình như đạn pháo nghênh về hướng Trần Hạo.

...

Xuy Xuy Xuy!

Ầm ầm ầm...

“Đây là...” Long Ðình đột nhiên mở to mắt. Khối cầu đen xì tựa hồ không ẩn chứa bao nhiêu năng lượng, cũng không quá lớn, khi Trần Hạo đưa nàng vào phi hành khí, nàng đã chứng kiến qua, nhưng đều bị Quách Nộ dễ dàng chặn được, khiến cho Long Đình không mấy để tâm. Nhưng bây giờ, máy tính thông minh chỉ phát ra một đợt công kích, một trong bốn tên đã bị phá hủy nhục thân, ba tên còn lại trong lúc hoảng sợ cực độ, phân tán ra, chạy về ba hướng khác nhau. Tên vừa biến thành nguyên thần, tốc độ càng nhanh đến kinh người.

Quá đột nhiên, khiến bốn tên không có phản ứng, nhưng vẫn biết công kích khủng bố này không phải chúng có thể chống cự, hơn nữa, cảm ứng được tốc độ của cực phẩm linh bảo hình đĩa tròn đó, càng khiến chúng sợ đến vỡ mật. Giờ phút này không còn dám do dự.

Chỉ có chạy, hơn nữa chia nhau ra chạy, xem ai vận khí tốt hơn có thể thoát được kiếp này.

“Long Đình, lập tức giết chết nguyên thần! Hãy lập tức giết chết nguyên thần!”

“Á? Được!”

Xuy!

Được máy tính thông minh nhắc nhở, Long Đình mới hồi lại tâm thần, đột nhiên xông ra khỏi cửa, cửa khoang sớm đã được mở, mượn nhờ tốc độ quán tính của phi hành khí, Long Đình đem sức mạnh, uy áp của mình đề tụ đến đỉnh phong, vung kiếm đâm ra.

Những tiếng kêu thảm ác liệt, bất cam, kinh hoảng, bạo phát ra từ trong miệng nguyên thần, ngay sau đó liền bị kiếm quang chi chít dày đặc của Long Ðình xoắn giết đến một mảnh vụn cũng không còn.

Thời gian chưa đến mười giây, Long Đình lại nhanh chóng bay vào phi hành khí tiếp ứng đến, gia tốc đuổi theo một trong ba người còn lại.

“Uy lực công kích của quả trứng đen này mạnh vậy sao?”

“Đương nhiên. Long Đình, hãy chuẩn bị giết chết nguyên thần thứ hai.” Thanh âm máy móc của máy tính thông minh liền nói. Nó không có tình cảm con người, rõ ràng không có cảm giác gì đối với thái độ kinh ngạc của Long Ðình.

“Có thể phá hủy nhục thân của Địa Tiên cảnh cao thủ dễ dàng như vậy, tại sao không phá hủy toàn bộ?”

“Thông qua tính toán, đồng thời phá hủy nhục thân bốn người, năng lực của ngươi không thể một lần giết chết bốn nguyên thần, ba nguyên thần còn lại sẽ bỏ trốn. Tốc độ nguyên thần nhanh hơn bản thân tu luyện giả tám lần. Không cân nhắc được thời gian ngươi giết chết một nguyên thần, nếu giết chết toàn bộ, thời gian hao phí sẽ gấp bốn mươi lần thời gian phá hủy từng nhục thân một”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.