Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 496: Nhục Thân Tối Cường




Thân thể bị tàn phá ở dưới sự điên cuồng thúc giục của Trần Hạo không ngừng khôi phục, thống khổ vượt qua cực hạn, linh hồn uy áp, tâm cảnh uy áp, hầu như đem thân thể Trần Hạo đánh vỡ, tâm cảnh tan biến, nhưng chỉ là hầu như...

Trần Hạo rõ ràng cảm giác được mỗi lần cột sáng thiên phạt buông xuống, hắn như đạt được một lần sống lại, thân thể, linh hồn, tâm cảnh, ý chí, thiên đạo pháp tắc lĩnh ngộ... đều lấy tốc độ kinh người tăng lên. Mỗi cái tế bào, mỗi tia ý niệm, đều phát sinh thay đổi kinh người.

Răng rắc!

Thời điểm đạo thiên phạt thứ tám buông xuống, Trần Hạo liền biến thành tối đen cháy sém, vô luận thân thể hay linh hồn, tâm cảnh, đều sinh ra công kích làm Trần Hạo không thể ngăn cản, nhất là trong tâm cảnh hiện ra đủ loại ảo cảnh công kích, làm tâm thần Trần Hạo ở nháy mắt thất thủ...

Oành!

Thân thể như bị cháy sém của Trần Hạo giống như rót đầy chì nặng nề vô cùng ngã xuống trên đỉnh núi.

Ý thức tựa như đã hoàn toàn tiêu tán, lâm vào hôn mê...

“Không tốt!” Luôn khẩn trương chú ý, hơn nữa thông qua Trần Hạo cũng thừa nhận uy áp vô tận của thiên phạt, lão Thần lúc nhìn thấy Trần Hạo lâm vào hôn mê ngã xuống, trong lòng kinh sợ đến cực điểm.

“Chủ nhân, chủ nhân! Trần Hạo, Trần Hạo! Tỉnh tỉnh, tỉnh tỉnh!” Lão Thần thúc giục toàn bộ lực lượng tâm thần, thanh âm to lớn mênh mông thoáng như trống chiều chuông sớm ẩn chứa vô tận pháp tắc vang vọng ở trong đầu Trần Hạo. Cùng lúc đó, từng đạo phù văn huyền ảo không ngừng ở trong đầu Trần Hạo ngưng tụ.

“A!”

Oành đùng đùng!

Tiếng gào to rõ trào dâng điên cuồng xé tim xé phổi chợt từ hồn phủ của Trần Hạo phát ra, Trần Hạo khí tức gần như biến mất, chợt lại bộc phát ra một cỗ ý chí cô đọng đến mức tận cùng, hướng thẳng phía chân trời!

“Chủ nhân, ra tay đi! Ðạo thiên phạt thứ chín sẽ xa xa vượt qua cực hạn của ngươi, ta sợ...” Lão Thần giờ khắc này không thể không mở lời khuyên bảo. Dù sao thiên phạt tầng tám trên thực tế đã vượt qua phạm vi thừa nhận của Trần Hạo, lão Thần rõ ràng, nếu không có hắn hô hào, Trần Hạo tuy có thể tỉnh lại nhưng cũng cần một đoạn thời gian. Lúc đó đã thực vạn kiếp bất phục.

“Ta nói rồi, phải ngạnh kháng! Yên tâm, không chết được! Vừa rồi, ý chí của ta chẳng qua tạm thời bị phong ấn, mạnh gấp mười nữa cũng đừng hòng đem ta thật sự phá hủy!”

“Nhưng thân thể ngươi...”

“Ngay cả ngươi cũng cho rằng thân thể ta là yếu nhất sao? Trước đó, ta cũng cho rằng như vậy... Ha ha ha! Nhìn đi!”

Cuồng ngạo trong xương tủy Trần Hạo hoàn toàn kích phát ra, tự tin chưa từng có!

Oành đùng đùng!

Thiên phạt tầng chín buông xuống!

Thịch!

Đoàng...

Đỉnh núi cao mấy ngàn trượng nháy mắt bị san thành đất bằng, thân thể Tràn Hạo liền tan vỡ, hóa thành vô số mảnh vụn, nhưng một cỗ lực lượng ý chí trong suốt ở trong vụ nổ khủng bố lại đem những mảnh vỡ này gắt gao thủ hộ.

Thiên phạt biến mất.

Mảnh vỡ hội tụ.

Thân thể tổ hợp lại.

Vô cùng vô tận thiên địa năng lượng bắt đầu hướng về mảnh vỡ hội tụ, hình thành thân thể Trần Hạo.

“Thành công rồi...”

“Thế mà thành công rồi...”

“Không thể tưởng tượng, thực không thể tưởng tượng...”

Thời điểm thiên phạt biến mất, mọi người đều nhìn về phía ngọn núi bị san thành bình địa, không còn thấy bóng dáng Trần Hạo. Tựa như tất cả như bụi về bụi, đất về đất. Lúc này, Nguyên Như thiên tôn lo lắng thương tiếc, Hàn Mai tiên tôn, Vân Vi tiên tôn liền dại ra sắc mặt tái nhợt, mà xa xa hoa tỷ muội Lãnh gia, Trần Yến bọn người thân cận nhất của Trần Hạo, càng là trong đầu trống rỗng, cảm giác toàn bộ đều mất đi ánh sáng, thế giới sụp đổ. Nhưng loại tình hình này chỉ duy trì trong nháy mắt, liền bị những mảnh vụn đen xì hội tụ thành hình người, máu thịt tự sinh sôi làm đánh thức...

Không ai có thể đủ tưởng tượng linh hồn, ý chí, thân thể của Trần Hạo lại đến trình độ biến thái như thế, chẳng ai tin thân thể của một người ở dưới tình huống chỉ còn lại bột phấn mà có thể hội tụ.

Mà trước mắt lại xuất hiện một màn không thể tưởng tượng này.

Lúc thiên phạt qua đi, hiện tượng tưới nhuần bắt đầu đến, mọi người đều biết Trần Hạo đã thành công. Nếu không thì không có khả năng xuất hiện hiện tượng bù đắp trở lại...

Mọi thiên phạt qua đi, người tu luyện chỉ cần thân thể linh hồn bất diệt liền được năng lượng thiên phạt bù đắp trở lại, khôi phục đến trạng thái đỉnh phong nhất.

...

“Hô... Bất tử bất diệt... Không nghĩ tới vừa mới đạt được truyền thừa, tiểu sư đệ đã có thể lĩnh ngộ đến cảnh giới như thế, cái này quả thực là kỳ tích... Kỳ tích... Linh hồn bất diệt, thân thể vĩnh viễn bất diệt! Cho dù bị đánh thành cặn, chỉ cần có một tế bào, hắn cũng có thể đủ để đúc lại chân thân. Cái này... chính là cảnh giới cao nhất của bất tử bất diệt... Tiểu sư đệ chỉ là nửa bước Nhân Tiên... Bây giờ mới bước vào Nhân Tiên...”

Ánh mắt Nguyên Như thiên tôn kinh ngạc nhìn chằm chằm Trần Hạo ở trong thiên địa năng lượng bổ sung nhanh chóng đúc lại thân thể, trong lòng chấn động vô cùng.

Chỉ là Nguyên Như thiên tôn không biết hắn phán đoán đã sai...

Trần Hạo vừa mới đạt được truyền thừa bất tử bất diệt, chưa lĩnh ngộ bao nhiêu, so với Ðông Phương Hàn lúc trước thì cao hơn một chút. Hắn có thể làm được như vậy, cùng truyền thừa bất tử bất diệt không quan hệ, mà do thân thể hắn đặc thù...

Ðây cũng là nguyên nhân thật sự làm Trần Hạo dám tiếp tục ngạnh kháng thiên phạt tầng chín.

Cho tới nay, Trần Hạo tuy biết thân thể mình đặc thù, hơn nữa có được năng lực tái sinh cực kỳ biến thái, nhưng đến tột cùng có bao nhiêu biến thái thì hắn lại không biết. Đây là lúc trước người tạo thân thể hắn cũng không biết. Mà lần này, trong khi thừa nhận thiên phạt khủng bố chưa từng có, linh hồn, ý chí thần kỳ của hắn cùng thân thể hoàn toàn kết hợp cùng một chỗ, như dung nhập đến trong mỗi một cái tế bào, Trần Hạo rõ ràng cảm giác được mình cho dù chỉ còn lại một tế bào cũng có thể lần nữa ngưng tụ ra thân thể mới!

“Hô... Đây là lực lượng Nhân Tiên cảnh sao?” Trần Hạo cảm ứng lực lượng mãnh liệt mênh mông trong cơ thể, cùng với cảm giác lực tăng lên không biết bao nhiêu lần, quả thực không thể tin được đây là thực, “Mạnh! Thực rất mạnh! Bây giờ cho dù là Địa Tiên hậu kỳ đỉnh phong, sợ ta cũng có thể... Thoải mái đánh bại!”

Trần Hạo cảm ứng khí tức người tu luyện trong phạm vi mấy ngàn dặm, nhất là cao thủ Nhân Tiên, Ðịa Tiên cảnh, kể cả Hàn Mai tiên tôn, Vân Vi tiên tôn, cảm giác không giống như trên cấp hắn. Trước khi dẫn động thiên phạt, Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn ở trong cảm giác của Trần Hạo, hắn hoàn toàn không thể địch nổi, tuy linh hồn cảnh giới của hắn đã đến Ðịa Tiên hậu kỳ đỉnh phong nhưng cũng không thể địch nổi...

Mà bây giờ, Trần Hạo rõ ràng cảm giác được khí tức cao thủ Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong đối với hắn không tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.