Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 227: Lựa Chọn, Khẩn Trương




“Trước giúp nàng chữa khỏi thương tổn thân thể đi...”

Đúng lúc này, thanh âm tham bảo kiếm linh vang lên ở trong đầu Trần Hạo.

“Là chuyện gì xảy ra?” Trần Hạo vội vàng ở trong đầu hỏi.

“Tâm tử”

“Tâm tử?” Cả người Trần Hạo run lên.

“Ngươi không cần quá khẩn trương. Thân thể nàng tuy bị thương nặng nhưng còn chưa tới mức linh hồn tiêu tán. Chỉ là vì nàng cực độ tuyệt vọng, sinh ra chỉ chết, làm cho linh hồn nàng lâm vào trạng thái chết giả, bởi vì nàng không muốn thừa nhận vũ nhục bị khinh nhờn, tình nguyện bản thân vĩnh viễn không tỉnh lại, không muốn tỉnh lại... Đó là cái gọi là tâm tử. Mặc dù có chút phiền toái nhưng cũng không phải không thể cứu... Trước trị liệu thân thể nàng đi, đợi chút ta lại nói với ngươi giải cứu như thế nào...” Tham bảo kiếm linh nói.

“Ðuợc!”

Trần Hạo lên tiếng, nhất thời thúc giục chân nguyên, bắt đầu chữa thương cho Đạm Đài Liên. Kinh mạch, đan điền, lục phủ ngũ tạng, ở dưới năng lượng tinh thuần mênh mông của Trần Hạo vận chuyển, bắt đầu nhanh chóng chữa trị.

Chẳng qua lại không cách nào đạt tới loại tốc độ khôi phục biến thái như Trần Hạo.

Ước chừng ba canh giờ, Trần Hạo đầy người mồ hôi, sắc mặt có chút trắng bệch, hầu như đem chân nguyên bản thân tiêu hao sạch, rốt cuộc hoàn thành chữa trị. Không có ý thức, Đạm Đài Liên như lâm vào trong giấc ngủ say, sắc mặt có một tia hồng nhuận.

“Bây giờ làm như thế nào?” Trần Hạo sau khi xác định thân thể Đạm Đài Liên đã không có việc gì, lập tức ở trong đầu hỏi.

“Có hai loại biện pháp. Một loại là ngươi linh hồn xuất khiếu dung nhập đến trong đầu nàng, tìm được hồn phủ đem nàng đánh thức. Loại biện pháp này ngươi tạm thời không làm được, chỉ có thể chờ ngươi tấn thăng đến Hóa Thân cảnh mới có năng lực linh hồn xuất khiếu, khi đó hồn phách nàng đã sớm tiêu tán. Hoặc là tu luyện Đoạt Xá Đại Pháp của gia hỏa kia trong đầu ngươi, có thể một ngày luyện thành là tốt nhất. Mười ngày cũng không thể luyện thành thì hoàn toàn không cứu được... Bởi vì cách mỗi một ngày thời gian, linh hồn nàng liền có một hồn hoặc là một phách tiêu vong, mười ngày thời gian ngươi ở cuối cùng có thể luyện thành mà nói, điều kiện tiên quyết còn cần đánh thức một hồn hoặc là một phách còn lại cuối cùng của nàng, làm nàng có tín niệm sống sót, tự ngưng tụ hồn phách tiêu tán, mới có thể sống lại... Vượt qua mười ngày, ba hồn bảy vía liền sẽ hoàn toàn tiêu tán, tuy vẫn ở trong đầu nàng chưa thật sự biến mất, nhưng ngươi lại không cách nào đánh thức nàng. Mặc dù có một ngày nàng có thể tự ngưng tụ, cũng sẽ mất đi toàn bộ ký ức, nói thực, nàng sẽ biến thành một người như là trẻ con mới sinh. Hơn nữa...sở dĩ nói tốt nhất là một ngày, vì chỉ có ở trong một ngày khiến nàng tỉnh lại, nàng mới đầy đủ. Tỉnh lại càng muộn, ký ức nàng mất đi càng nhiều, hơn nữa linh hồn bị thương là không thể chữa trị...”

“Vậy ngươi còn nói cái rắm? Loại thứ hai!” Trần Hạo lớn tiếng nói.

“Loại thứ hai rất đơn giản. Âm dương giao hòa”

“Âm dương giao hòa?”

“Không sai. Chỉ có mượn dùng âm dương giao hòa mới có thể làm nàng hoàn hảo thức tỉnh. Âm dương giao hòa chính là trao đổi ảo diệu nhất giữa nam nữ, nữ âm, nam dương, âm dưong giao hội, năng lượng hai người hòa hợp một thể, ở trong thân thể hai người hình thành đại tuần hoàn, năng lượng giao hòa dẫn dắt, làm cho linh hồn thăng hoa hợp nhất, đạt tới thật sự linh nhục(linh hồn + thân thể) giao hòa. Khi đó không cần ngươi đánh thức, tâm thần các ngươi liền có thể tương thông, tự nhiên tỉnh lại, hơn nữa không chịu bất cứ ảnh hưởng gì... Trái lại, dù là ngươi hay là nàng, ở trong âm dương giao hòa đều có thể đạt được tăng lên thật lớn...”

Nghe được lời của tham bảo kiếm linh, Trần Hạo trầm mặc, mày nhíu chặt, ước chừng qua nửa phút đồng hồ, mới hỏi: “Chẳng lẽ không còn cách khác?”

“Không. Chỉ có hai biện pháp này, có thể làm chỉ sợ cũng chỉ có cái thứ hai. Ngươi đã bước vào Kim Đan cảnh, thật ra...cũng không cần cố kỵ nhiều như vậy nữa...” Tham bảo kiếm linh nói.

...

Trần Hạo không nói gì nữa, tâm thần liền đến trước linh hồn của Y Đằng Thái.

“Đoạt Xá Ðại Pháp luyện thành cần bao lâu? Tốc độ nhanh nhất, lấy thiên phú của ta! Một ngày... Không, tám canh giờ có thể thi triển hay không? Ta phải lập tức sử dụng!”

“Khụ khụ... Cái này khẳng định không được”

“Vì sao không được?”

“Ngươi chỉ là Kim đan sơ kì, dù ngươi có thể lập tức lĩnh ngộ Đoạt Xá Đại Pháp, muốn thi triển ra cũng cần trước hết bố trí ra tế đàn đoạn dương thuần âm, nếu không linh hồn ngươi xuất khiếu liền sẽ tiêu tán, lại càng không cần nói đoạt xá nữa...”

“Vậy nếu ta có thể lập tức lĩnh ngộ, muốn thi triển ra mà nói, ít nhất cần bao lâu?”

“Tài liệu đầy đủ hết mà nói, cô đọng tế đàn đoạn dương thuần âm ít nhất cần ba ngày thời gian, hơn nữa phải lựa chọn đêm trăng tròn... Nhưng thời điểm ta cô đọng Khổn Tiên Trận tế đàn, toàn bộ tài liệu đều bị các ngươi phá hủy rồi...”

“Mẹ!”

Trần Hạo mắng một tiếng, tâm thần nhảy ra khỏi đầu.

“Đêm trăng tròn, nơi này có trăng tròn cái rắm... Bốn tháng thời gian, hoa cúc đồ ăn đều lạnh rồi...”

Nhìn thân hình uyển chuyển không nhúc nhích của Đạm Đài Liên, Trần Hạo thật đau đầu. Đối mặt một mỹ nữ như thế, nói không có dục vọng là không có khả năng. Chỉ là... Trần Hạo của ngày xưa tuy đã làm vô số lần loại chuyện này, hơn nữa đều là cực phẩm nữ nhân trên trái đất, nhưng những cái đó chỉ là trao đổi ích lợi, thuần túy phát tiết dục vọng nguyên thủy. Không có linh hồn giao hòa gì, tương tự cũng không kiêng nể gì, không chỗ nào cố kỵ, bởi vì hắn không cần gánh trách nhiệm gì, cần chỉ là cho đối phương đủ ích lợi là được. Đó là không có cảm tình...

Mà bây giờ khác.

Một khi làm, hắn không biết sẽ đối mặt như thế nào. Không biết đi nơi nào.

Khúc mắc không cách nào mở ra.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Mỗi một phút, mỗi một giây đối với Trần Hạo đều là đang dày vò, không ngừng đi thong thả, càng không ngừng lắc đầu, càng không ngừng nhìn nhìn Đạm Đài Liên...

Hắn lâm vào trong kịch liệt dày vò cùng giãy giụa trong lòng.

...

“Ngươi còn có cách có phải không?”

Trong đầu Trần Hạo, tham bảo kiếm linh cảm ứng tồn tại thần bí khủng bố kia, cất tiếng hỏi.

“Có lại như thế nào? Không có lại như thế nào? Đây là ma chướng của hắn, lấy hay bỏ như thế nào chỉ có thể xem hắn, lần này ta không thể can thiệp...”

“Hừ, trước kia ngươi không phải ngăn cản hắn âm dương giao hòa sao? Bây giờ sao không ngăn trở?” Tham bảo kiếm linh bất mãn hỏi.

“Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ. Cái này là tôi luyện! Ngươi biết cái gì? Cảm tình của loài người là thứ huyền ảo nhất trong trời đất, lực lượng có thể phát ra cũng là vượt qua ngươi tưởng tượng... Hỏa hậu đến cũng chỉ có thể xem chính hắn lấy hay bỏ như thế nào. Ta chỉ có thể ở thời điểm có tuyệt đối nắm chắc là đúng, can thiệp hắn. Thời điểm không nắm chắc lại chỉ có thể do chính hắn, nếu không... Hắn cuối cùng vẫn là sẽ biến thành chủ nhân ban đầu của ta... Mỗi người đều có đạo của mình. Chỉ có đi đạo của mình mới có thể thật sự đắc đạo...” Ngữ khí của tồn tại thần bí lần đầu tiên mang theo nhân tố không nhất định nói.

Hắn đã làm bạn vô số chủ nhân, nhưng không có một ai có thể đi đến cuối cùng. Thắc mắc vì sao ở dưới hắn hoàn toàn nắm giữ, rõ ràng càng ngày càng tiếp cận mục tiêu cuối cùng, lại cuối cùng đều là thất bại. Một lần hai lần, ba lượt bốn lần, liên tục bao nhiêu lần kết quả như vậy làm hắn không thể không từ trên người bản thân tìm vấn đề. Cũng chính bởi vì như thế hắn mới có thể nói ra lời vừa rồi, có lẽ nguyên nhân sai căn bản ở hắn.

Mỗi người đều có đạo của mình, nhưng hắn lại trải xuống mỗi người đường bọn họ phải đi...

Cho nên một lần này gặp được Trần Hạo, hắn không làm như vậy nữa. Chỉ đem mình hoàn toàn xác định đúng, can thiệp một chút. Cái khác liền thuận theo tự nhiên. Hắn không trải đường, chỉ có ở lúc nhìn thấy đường Trần Hạo phải đi mới có thể xác định phương hướng mình phụ tá...

...

“Âm dương giao hòa...phải làm như thế nào?”

Rốt cuộc, ở thời điểm chỉ còn lại có hai canh giờ, Đạm Đài Liên liền sẽ tiêu tán một hồn hoặc là một phách, đắm chìm ở trong giãy giụa cùng dày vò, ánh mắt Trần Hạo hiện lên một đạo tinh quang, như hạ quyết tâm, ở trong đầu nói.

“Cái này...còn cần hỏi?” Nghe được Trần Hạo nói, tham bảo kiếm linh biết Trần Hạo đã có quyết định, nhưng lời hỏi ra lại làm cho tham bảo kiếm linh to đầu.

“Khụ khụ... Trước kia, trước kia ta không có kinh nghiệm, ta là nói những cái kia đều là không có cảm tình... Ta bây giờ căn bản không có bất cứ kinh nghiệm gì, có thể hay không có chút khác nhau?”

“Loại sự việc này... Ta biết là biết, nhưng ta chỉ là khí linh, không thể thật sự lý giải cảm tình loài người các ngươi. Hẳn là tùy tâm sở dục có thể... Ta không giúp được ngươi...”

“Cái đệch, ai cần ngươi giúp?”

Trần Hạo buồn bực chặt đứt liên hệ với tham bảo kiếm linh, đồng thời thúc giục tâm thần, ở trong đầu ngưng tụ thành một tầng vách ngăn tinh thần của mình. Tuy đám gia hỏa này đều không phải con người, cũng không hiểu chỗ sung sướng thật sự việc giữa nam nữ này, nhưng Trần Hạo như trước không muốn để cho loại chuyện này bị vô số ánh mắt nhìn chằm chằm.

Hít vào một hơi thật sâu, Trần Hạo nhìn về phía Đạm Đài Liên như là ngủ say.

“Ngươi, các ngươi có thể lý giải chứ?” Trần Hạo tự nhủ. Trong đầu hiện ra bóng dáng Hách Liên Vũ Tử, còn có một bóng dáng từng chân thật, bây giờ lại lần nữa trở nên hư ảo, Hạ U U. Không phải Hạ U U có vấn đề. Trên thực tế, thật sự có thể ở lúc hắn phong bế mình, liền lay động tâm linh hắn cũng chỉ có Hạ U U, có lẽ là bởi vì Cửu Chuyển Thiên Dương Địa Âm Quyết, có lẽ là bởi vì mắt Hạ U U. Tóm lại là lay động... Mà tồn tại chân thật bên người Hách Liên Vũ Tử cùng Đạm Đài Liên thì chậm rãi mở ra.

Bên nặng bên nhẹ, Trần Hạo không đi nghĩ, nghĩ cũng không có đáp án. Nếu không cũng sẽ không có ý tưởng đi một bước tính một bước.

...

Tê tê tê!

Trên đỉnh Trích Tinh, Trích Tinh Môn môn chủ Vũ Văn Thái Nhiên cùng sáu lão giả khí tức cường đại, đối với địa phương xuất hiện phù văn Thất Tinh động thiên không ngừng phát ra từng thủ ấn huyền ảo tản ra năng lượng dao động mênh mông, cứng rắn đem phù văn trôi đi lần nữa bức ra một tia ấn ký, chẳng qua chỉ là dấu vết nhợt nhạt, cũng không có bất cứ khí tức huyền ảo gì cùng với truyền tống trống rỗng xuất hiện.

Ở giữa bảy người, giờ phút này lơ lửng một giọt tinh huyết.

Giọt tinh huyết này là Diệp Vấn Đạo. Mà bọn họ đang bắt được khí tức của Diệp Vấn Đạo.

Đệ tử bất cứ tông môn nào sau khi nhập môn đều sẽ lưu lại ngày sinh tháng đẻ cùng với một bình tinh huyết, ở thời khắc mấu chốt liền có thể bằng vào ngày sinh tháng đẻ cùng khí tức tinh huyết, ở trong dòng sông dài sinh mệnh huyền ảo, tập trung khí tức đệ tử đó. Đây cũng là thần thông dưới tình huống phát hiện cửa vào di tích, không gian thần bí..v..v..sẽ tất nhiên sử dụng. Càng là di tích, không gian cường đại, yêu cầu tu vi người làm phép càng cao. Giống Thất Tinh động thiên loại thánh địa tu luyện cường đại này, mặc dù là môn chủ Trích Tinh Môn cũng không thể hoàn thành một mình.

Sáu lão giả khác là thái thượng trưởng lão ẩn nấp ở trong động thiên bản thân cô đọng bế quan. Tu vi bất cứ một người nào đều so với Vũ Văn Thái Nhiên càng cường đại hơn.

Nội môn trưởng lão, ngoại môn trưởng lão, cùng với Lê Long bọn hai mươi bảy đệ tử, trên mặt đều mang theo chờ mong nồng đậm, nhìn chằm chằm bảy người làm phép.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Ước chừng qua nửa canh giờ, Vũ Văn Thái Nhiên cùng sáu thái thượng trưởng lão, lông mày đều dần dần nhíu lại, hiển nhiên gặp chuyện vượt qua bọn họ đoán trước.

“Tại sao có thể như vậy?”

Lại qua mấy phút đồng hồ sau, Vũ Văn Thái Nhiên cùng bảy trưởng lão rốt cuộc từ bỏ, đều là vẻ mặt khó hiểu. Vũ Văn Thái Nhiên nhìn về phía sáu thái thượng trưởng lão hỏi.

“Ngày sinh tháng đẻ cùng tinh huyết của đệ tử này có lầm hay không? Là đỉnh núi nào?”

“Bẩm thái thượng trưởng lão, Diệp Vấn Đạo là ngọn núi ta. Ngày sinh tháng đẻ chính là ta tự mình đo lường tính toán, tinh huyết cũng là ta tự tay hấp thu, sẽ tuyệt không có sai lầm. Chẳng lẽ... Không cảm ứng được sao?” Mạnh Tự Cương cung kính nói.

“Vậy thì kỳ quái. Bảy người chúng ta liên thủ thế mà không bắt được bất cứ khí tức gì của hắn... Không phải... Bây giờ chưa đi ra, khẳng định là đã tiến vào tầng thứ tư, chỉ cần ở trong Thất Tinh động thiên liền không chạy thoát cảm giác của chúng ta...”

“Là rất kỳ quái” Một thái thượng trưởng lão khác nói.

“Diệp Vấn Đạo này có kỳ ngộ huyết mạch truyền thừa gì hay không? Ngày sinh tháng đẻ không sai liền chỉ có thể là vấn đề tinh huyết. Trừ phi đạt được huyết mạch truyền thừa nào đó làm số mệnh cơ duyên hắn hoàn toàn thay đổi, khí tức cố hữu, cùng với tinh huyết ban đầu, liền sẽ mất đi tác dụng...”

“Cái này... Diệp Vấn Ðạo đạt được truyền thừa di tích Kiếm hồ, tu luyện Sát Lục chi đạo, trừ cái đó ra, ta không rõ nữa, ta chỉ biết cơ duyên, số mệnh, thiên phú, chiến lực, tâm tính của hắn, đều là siêu cấp thiên tài hiếm có của Trích Tinh Môn chúng ta...”

“Ồ? Truyền thừa di tích Kiếm hồ sao? Viễn cổ ghi lại Kiếm Hồ cung cực kỳ cường đại, Sát Lục kiếm đạo cũng là danh chấn tu luyện giới, kẻ này có thể đạt được truyền thừa như thế, nghĩ đến tất có chỗ bất phàm, trái lại đáng giá trọng điểm bồi dưỡng...”

“Ừm, quả thực không tồi. Xem ra, kẻ này tất nhiên còn có huyết mạch truyền thừa! Tiền đồ không thể hạn lượng...”

Hai thái thượng trưởng lão đều hơi kinh ngạc nói. Lời này làm khuôn mặt già nua của Mạnh Tự Cương lộ ra một tia vui sướng cùng kích động không đè nén được.

“Được rồi, thay cho một vị đi. Mau chóng bắt được vị trí tầng bốn mới là chính sự” Ở trong sáu thái thượng trưởng lào, một lão giả rõ ràng địa vị cao hơn nói.

Ngô Tử Đàn vội vàng lấy ra tinh huyết cùng ngày sinh tháng đẻ của Trần Hạo cùng Đạm Đài Liên, nói: “Ðây là Trần Hạo cùng Đạm Ðài Liên, hai người đều là đệ tử mới gia nhập, chỉ có Trần Hạo đi ra ngoài lịch lãm một lần, nghĩ đến tinh huyết hắn là không thành vấn đề, Đạm Đài Liên càng không thành vấn đề...”

“Dùng Đạm Đài Liên đi. Miễn cho lãng phí khí lực nữa! Trần Hạo tiểu gia hỏa này cũng không đơn giản...” Vũ Văn Thái Nhiên nói thẳng, thời điểm nói đến Trần Hạo, trên mặt lóng lánh một tia đắc ý. Tuy biểu hiện không rõ nhưng mọi người đều có thể cảm giác ra địa vị Trần Hạo ở trong lòng hắn rõ ràng so với Diệp Vấn Đạo càng cao hơn. Sự thật quả thực như thế. Mặc dù là hắn đến bây giờ cũng chưa hiểu được một kiếm quỷ dị nọ của Trần Hạo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.