“Thôi được tôi chọn tin cô lần này. Nếu như cô đoán sai tôi sẽ tìm cô tính sổ.”
Nói rồi Đỗ Vy liền ra hiệu mọi người tụm lại thành vòng tròn bàn kế hoạch tác chiến. Chỉ thấy mọi người ngơ ngác nửa tin nửa ngờ nhưng vì Đỗ Vy đã đứng ra đảm bảo nên mọi người nhất thời không hề có ý kiến đồng loạt thực hiện theo kế hoạch.
Toà cao ốc khu bến cảng R, Hoa Vinh đang đứng trên tầng cao nhất dõi theo bờ biển phía xa. Bến cảng này rất rộng lớn với rất nhiều kho hàng phục vụ cho việc vận chuyển lưu thông hàng hóa. Vì nơi đây là trọng điểm khu tam giác vàng nên việc anh ninh có phần lỏng lẻo. Bởi những bang hội có máu mặt như Hoa Vinh đều đi cửa sau khống chế cả thị trưởng lẫn lực lượng cảnh sát ở khu này.
Tôn Hạo thấy Hoa Vinh trầm ngâm liền lên tiếng nhắc nhở.
“ Lão đại, đã gần dến giờ giao dịch rồi.”
Hoa Vinh liếc nhìn đồng hồ. Chỉ còn mười lăm phút nữa là đến thời cơ hành động. Người của anh đã được bố trí sẵn sàng chỉ còn đợi lệnh từ anh mà thôi.
Nhưng khi giờ G đã gần điểm bỗng vị trí định vị màu đỏ bỗng nhiên có sự thay đổi lớn. Cả Tôn Hạo và Hoa Vinh đều giật mình. Tức thì Hoa Vinh nhấc bộ đàm liên lạc ngay với Đỗ Vy. Nhưng Đỗ Vy chỉ nói vị trí giao dịch đã có sự thay đổi nên bảo Hoa Vinh đổi nơi tập kích. Ngoài ra cô còn nói thêm nhiều điều khác nữa, chỉ thấy vẻ mặt của Hoa Vinh trở nên ngày càng trầm tư.
“Lão đại, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”- Tôn Hạo sốt ruột hỏi.
Hoa Vinh quay sang nói.
“Không còn thời gian để giải thích. Mọi chuyện anh cứ theo như vầy.”
Nói rồi chỉ thấy Hoa Vinh căn dặn điều gì đó với Tôn Hạo. sau đó Tôn Hạo liền ngay lập tức rời đi.
Đúng 2 giờ chiều, một chiếc tàu lớn cập cảng chuẩn bị vận chuyển một số lượng vũ khí qua khu vực Trung Đông. Trong kho hàng số 6 gần cảng có một lực lượng hùng hậu đang canh giữ. Chắc là lô hàng đó vô cùng quan trọng nên bọn Đại Hoàng mới cử nhiều người đến như thế.
Vì có tay trong cung cấp thông tin nên bên phe Hoa Vinh biết chính xác địa điểm cũng như thời gian giao dịch của bọn chúng.
Ngay sau khi những người mặc toàn đồ đen từ chiếc thuyền lớn đi ra trên lưng họ giắt đầy súng ống. Họ liền nhanh chóng đi dến kho số 6 như có ai chỉ dẫn từ trước. Khi bọn họ vừa bước vào kho số 6 bỗng nhiên nghe vang lên một tiếng súng nổ.
“Đoàng” – Sau phát súng đầu tiên, nhóm người phe Hoa Vinh liền tấn công đột ngột đội ngũ áo đen cùng những tay phụ trách mai phục xung quanh kho số 6.
Hai bên có một trận quyết chiến ác liệt. Thế nhưng từ đầu đến cuối Hoa Vinh không hề xuất hiện. Mặc khác đám người do Tôn Hạo tuyên phong dẫn đầu này chỉ phục kích bên ngoài mà không hề vào trong kho. Khi đám người áo đen hết đạn đã yếu thế liền chạy vào trong kho hàng nấp nhưng Tôn Hạo vẫn không ra lệnh cho lực lượng vào trong tiêu diệt mà chỉ bao vây cầm cố bên ngoài.
Những tên ở trong thuộc lực lượng của Đại Hoàng liền lên tiếng khiêu khích.
“Các người có giỏi thì vào đây phân cao thấp với bọn ta.”
Tôn Hạo nghe vậy cũng chỉ cười trừ không thèm đếm xỉa tới bọn chúng. Bởi Hoa Vinh đã căn dặn đi căn dặn lại là chỉ đánh giáp lá cà không được đánh trực diện.
Đám người của Đại Hoàng thấy lực lượng của Hoa Vinh không tấn công mà chỉ bao vây bọn họ bên ngoài liền lấy làm lo lắng. Một trên trong bọn chúng hết sức khẩn trương nói.
“Đại ca, tình hình như vậy không ổn, chúng ta phải làm sao đây?”