Ngã Tuyệt Thế Cao Nhân Bị Tần Thủy Hoàng Bộc Quang

Chương 19: chuẩn bị chiến đấu với quân Hung Nô




"Leng keng: Chúc mừng đã đạt được được hai ngàn tiền vàng."

"Leng keng: Cơ thể ngài đã được cường hóa."

"Leng keng: Chúc mừng số tiền vàng của ngài đã đạt được một vạn hai ngàn, hệ thống thương thành đã được chính thức mở ra, ngài đã có thể bắt đầu mua sắm."

Lúc này Trần Viễn đang nằm ở trên giường, thanh âm liên tục vang lên ở trong đầu anh như đồng hồ báo thức.

Anh bị âm thanh ồn ào đến mức bắt buộc phải tỉnh lại.

"Ông Tần này thật là chăm chỉ quá rồi, ta mới nghỉ ngơi có một buổi tối, hắn đã đi thay đổi lịch sử rồi?"

Nhìn xem tin tức, Trần Viễn nhịn không được nở nụ cười, xem ra sau khi trở về Tần Thủy Hoàng vẫn luôn rất tích cực."

Sau đó, anh mở ra hệ thống thương thành, một mặt tường nhanh chóng hiện ra bên trong đầu, ở bên trong là số lượng cực kì nhiều đan dược và pháp bảo.

Ngự thú đan mà lúc trước đạt được cũng có ở bên trong, còn có mấy thứ gì đó như thập toàn đại bổ hoàn, vũ khí, phòng ngự, pháp bảo, ghê gớm hơn là có cả mấy thứ thuộc về khoa học kỹ thuật, Trần Viễn nhìn hơn nửa ngày, nhìn đến hoa cả mắt.

Mấy thứ đồ vật này đều có thể dùng đồng tiền vàng mua.

Hiện giờ hắn đã có được hai ngàn đồng tiền vàng, thoạt nhìn cũng khá nhiều, nhưng nhìn qua nhìn lại cũng chẳng mua được thứ gì tốt.

"Hệ thống, có quả tiên đan nào ăn vào có thể ngay lập tức trở thành tiên hay không?"

Trần Viễn cười nói với hệ thống thương thành, không ngờ là anh vừa nói xong thì vật phẩm bên trong đã tự động xuất hiện thêm đồ mới, sau đó mấy cái bảo bối lập tức xuất hiện trực tiếp trước mặt Trần Viễn.

“Thiên linh đan”, vật do thiên địa tạo thành, trải qua chín chín tám mốt năm luyện chế mới có thể thành hình. Sau khi phàm nhân ăn vào, có thể đạp đất thành tiên.

“Tạo hóa đan”, đoạt được tạo hóa của thiên địa, trải qua chín tia thần lôi, biến thân thành đan dược, có thể thay đổi được tư chất tu luyện, trong vòng mười năm chắc chắn thành tiên.

“Cửu chuyển kim đan”, là đan dược thần kì mà Thái Thượng Lão Quân đích thân luyện chế, là bảo vật của tiên đạo. Sau khi sử dụng có thể lập tức phi thăng tiên giới.

. . . . .

Từng quả từng quả đan dược có hiệu quả thần kỳ xuất hiện trước mặt Trần Viễn.

Anh kinh ngạc, mắt chữ A mồm chữ O. Mẹ nó, hệ thống này cũng quá trâu bò rồi! Không nghĩ tới thật là có loại đan dược như này.

Cho nên lúc sau, khi nhìn thấy mấy loại đồ vật vụn vặt lẻ tẻ xuất hiện ở phía sau anh cũng không còn thiết tha gì nữa.

Nhưng mấy thứ lẻ tẻ này đối với anh cũng là thứ tốt, về sau nếu có thiếu thứ gì có thể trực tiếp mua ở trên hệ thống thương thành.

"Cũng không biết cách tính toán mấy đồng tiền vàng như thế nào, cũng không biết lịch sử đã thay đổi được bao nhiêu, xem ra lần sau phải hỏi thăm bọn lão Tần một chút."

Sau đó Trẫn Viễn đứng lên rửa mặt, lau sạch bọt nước, tiện tay mở TV, vừa ăn cơm vừa đùa giỡn với tướng quân.

"Xin chào quý vị khán giả, chúng ta hiện tại đang theo dõi một tin tức mới, ngày hôm qua đội viên đoàn khảo cổ của kinh thành đã tìm kiếm được một tòa mộ cổ nằm sâu bên trong Tần Lĩnh. Hiện nay đã có thể xác định, ngôi mộ này là chắt trai của vua Thang Mộ Tuyết tên là Vương Tiễn."

"Chúng ta đã phát hiện một thông tin có thể gây khiếp sợ cả thế giới ở bên trong mộ cổ, bây giờ xin nhường mic cho giáo sư Trương Nguyên để ông có thể giới thiệu cụ thể hơn về tình huống bên trong."

Trên tin tức, một nữ phóng viên đang từ từ đi vào phía bên trong, bối cảnh dần dần hiện ra một ngôi mộ cổ.

Sau đó giáo sư Trương Nguyên xuất hiện ở giữa màn hình.

"Xin chào quý vị khán giả, ở nơi đây chúng ta đã phát hiện được hai loại khí cụ rất kì lạ, chất liệu của hai loại đồ vật này thế nhưng lại có đặc điểm tương tự với inox của thời chúng ta."

"Trời đất ơi, thật sự là inox, điều này thật có khả năng xảy ra?" Nữ phóng viên ở bên cạnh khoa trương phụ họa.

Giáo sư Trương Nguyên gật gật đầu nói:" Thật là đúng vậy, hai loại khí cụ này cũng không phải là khí cụ truyền thống của Thanh Đồng, nó cũng không phải được chế tạo từ sắt, từ các chi tiết xem xét lên, hai khí cụ này hẳn là đã gia nhập vào rất nhiều nguyên tố vàng, so sánh với inox thời hiện đại chúng ta giống nhau đến mười phần."

"Đoàn đội khảo cổ chúng ta cũng có tồn tại hoài nghi, chẳng lẽ ở thời Đại Tần inox cũng đã bắt đầu xuất hiện? Vì thế chúng ta đã cùng nhau nghiên cứu hai loại khí cụ này."

"Chờ sau khi chúng ta chứng thực được phán đoán lúc ban đầu, như vậy lịch sử khí cụ sắt thép ở cổ đại sẽ phát sinh ra thay đổi vô cùng to lớn."

Trương Nguyên càng nói càng kích động, nữ phóng viên đứng bên cạnh chuyên nghiệp mà đón ý nói hùa.

Ngay lúc ảnh chụp của hai loại khí cụ truyền lên màn hình, chân mày Trần Viễn nhăn lại đến mức có thể kẹp chết một con ruồi, anh liếc mắt một cái đã nhận ra ngay đây là cây dao thái cùng cái bật lửa.

Cây dao thái này tạo hình cũng khá là đặc thù, là thợ rèn già ở trong thôn trang làm riêng cho anh, ở bên trên có khắc lên hoa văn riêng biệt.

Còn cái bật lửa này, là bạn học của anh tặng cho, cái bật lửa này anh đã dùng một thời gian rất lâu, nó cũng là thứ anh vô cùng quý trọng.

Lúc này đây anh còn thấy được bên trên cái hộp có khắc mấy chữ, tiên nhân ban cho.

"Gì? Đây là cái gì đang xảy ra? Đồ vật mấy người Vương Bôn lấy đi thế nào lại có thể xuất hiện ở bên trong mộ cổ?"

"Chẳng lẽ việc ta làm cũng có thể ảnh hưởng đến thay đổi ở hiện đại?"

Lúc này Trần Viễn đã bị hù dọa đến hết hồn rồi, sau đó anh vội vàng lên trên mạng tìm kiếm xem một chút, tìm xem có phải lịch sử đã bị chính mình ảnh hưởng mà cải biến trong lúc không hay biết.

Nhưng mà tìm kiếm hết nửa ngày, Trần Viễn tự động yên tâm lại. Anh phát hiện, lịch sử vẫn là giống như trong trí nhớ của mình, ngay cả chuyện anh là người đời sau cũng sẽ không tự nhiên biến mất.

"Dựa theo rất nhiều tiểu thuyết đặt ra, sau khi Đại Tần thay đổi hẳn là đã sinh ra một không gian song song, cho dù Đại Tần có trải qua hàng vạn năm thì cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng đối với không gian này của chúng ta."

"Đương nhiên, không có chuyện gì là tuyệt đối, trong lúc lịch sử đang xảy ra thay đổi, sẽ có một vài đồ vật xuất hiện ở thế giới này, nhưng tỉ lệ cũng không quá nhiều."

"Nếu nói bây giờ Đại Tần đang phát triển ở một thời không nào đó, vậy cái bật lửa cùng dao thái của ta xuất hiện hẳn là bởi vì sau khi triều đại lịch sử thay đổi mà bị lãng quên đi."

Trần Viễn bình tĩnh phân tích một vài điều, dần dần cũng tìm ra đáp án.

Sau đó nhịn không được khách sáo với hệ thống cao lãnh một chút, không thèm dạy dỗ một chút kiến thức cho tấm chiếu mới gì cả.

Khóe miệng Trần Viễn hơi hơi giương lên, nếu thật là như vậy thì quá là thú vị, tuy rằng chính mình chỉ ở tại một cái nông trang nhưng lại có thể thông qua những chuyện này mà thay đổi thế giới.

Hơn nữa, nếu anh muốn có được nhiều đồng tiền vàng hơn thì phải tiếp tục đi thay đổi lịch sử.

"Hiện tại Lão Vương cùng lão Triệu xem ta là tiên nhân, như vậy ta phải tiếp tục giữ vững phong cách của chính mình, còn phải không ngừng thúc đẩy Đại Tần phát triển, có như vậy mới có thể có được nhiều lợi ích hơn."

"Có thể đi hỏi thăm cụ thể một chút xem mấy ngày nay bọn họ đã phát triển ra sao, tính đến thì có lẽ trong khoảng thời gian này lão Tần đang chuẩn bị tiến đánh Hung Nô, xem ra có thể chuẩn bị cho bọn họ một ít đồ vật có ích cho chiến tranh."

"Cơ thể lão Tần cũng quá kém, không có gì đi ăn mấy cái đồ sắt đó làm gì, thật là đầu óc có hố, phải điều trị cho hắn một chút, nếu không thì không biết có thể sống được bao nhiêu năm, cái này quả không thể được."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.