Nếu Thiên Đường Có Anh

Chương 163




Khách sạn Kingsley.

Bọn họ đi vào phòng VIP của khách sạn.

3 giờ 30.

Đúng giờ giấc, ông Nakamura bước vào. Nhìn thấy Lương Vũ Tranh, ông ta ngạc nhiên mà thốt lên bằng tiếng Nhật:

- Cô Lương Vũ Tranh?

Vương Nhã Đồng bên cạnh nhanh chóng phiên dịch. Lương Vũ Tranh hơi mỉm cười, đi đến bắt tay ông ta, nói:

- Chào ông Nakamura, tôi là Lương Vũ Tranh, rất vui được gặp ông tại thành phố B này.

- Thật hân hạnh. – Ông ta nghe từ người phiên dịch, vui mừng trả lời.

- Mời ngồi.

Lương Vũ Tranh vẫn dùng kính ngữ nói với ông Nakamura dù hai người mỗi người nói một thứ tiếng.

- Ông Nakamura, chúng ta đi thẳng luôn vào vấn đề nhé. Chuyện xảy ra đối với Hạ tổng giám đốc Hạ Quân Dật, cũng là chồng tôi chắc ông cũng đã nghe rồi, và tôi nghe phong thanh là ông muốn hủy hợp đồng với DCL nên có ý mời ông đến đây, xin thứ lỗi cho.

- Lương tiểu thư, xin hỏi cô đến đây với tư cách gì?

- Tôi là người đại diện hợp pháp của Hạ Tổng giám đốc cũng như cả Tập đoàn DCL.

Ông Nakamura đắn đo một hồi rồi nói:

- Lương tiểu thư, chuyện của Tổng giám đốc tôi cũng đã nghe rồi, khi nghe tin này tôi đã rất shock. Nhưng Lương Tiểu thư, cô cũng phải hiểu cho chúng tôi, với tình hình hiện tại của DCL...

- Vậy ông cho rằng tập đoàn DCL của chúng tôi là như thế nào? Nếu nó đã là một trong những tập đoàn hùng mạnh nhất trong giới công nghệ thì ắt hẳn phải có nguyên nhân. Tôi biết rằng điều ông đang nghi ngại chính là giá cổ phiếu của DCL cũng như chồng tôi...

- Nếu như cô đã hiểu như vậy rồi tại sao cô lại mời chúng tôi đến đây? Việc hủy ký hợp đồng cũng đâu có ảnh hưởng gì đến INN cũng như DCL đâu? Chẳng có một ràng buộc về mặt pháp lý cả.

- Quả nhiên... Ông Nakamura, tôi biết INN của các ông muốn ký hợp đồng với DCL là bởi vì DCL là một tập đoàn lớn, người đứng đầu tập đoàn là Hạ tổng là một nhân tài trong giới. Tôi biết rằng công ty nào cũng muốn mình hợp tác đầu tư có lợi chứ không phải ngược lại. Nhưng DCL chưa đưa ra phương pháp giải quyết không có nghĩa rằng DCL không có cách nào để thay đổi cục diện trước mắt. Ông thử nghĩ xem, Hạ Tổng của chúng tôi tại sao lại đích thân đến Nhật Bản để ký hợp đồng này? Chẳng phải đối với anh ấy, việc tôn trọng đối tác là rất quan trọng hay sao? Ông có phải nên suy nghĩ lại việc hủy ký hợp đồng hay không?

- Lương Tiểu thư...

- Mong ông suy nghĩ lại.

Ông Nakamura nhìn Lương Vũ Tranh, băn khoăn, rồi lại thở dài, mãi mới lên tiếng:

- Lương Tiểu thư, cô thử nói xem, nếu ký hợp đồng với DCL thì bên phía DCL sẽ làm gì?

- Ông đang ám chỉ giá cổ phiếu hiện tại của DCL sao? Tôi đã nói rồi, tôi mong muốn ông ký vào hợp đồng này. Về phần đưa DCL ra khỏi vũng lầy hiện tại, tôi đã suy tính chu toàn hết rồi.

- Chỉ bằng lời nói của cô, tôi làm sao có thể tin được đây?

Lương Vũ Tranh lập tức chuyển bản hợp đồng cho ông Nakamura, ông ta đọc một hồi, quả thật rất ưng ý với bản hợp đồng này. Nhưng ông ta vẫn còn rất băn khoăn về tình hình hiện tại của DCL.

- Tôi có thể tin cô bất cứ điều gì, nhưng không thể tin cô có thể đưa DCL vượt qua khủng hoảng đâu Lương tiểu thư.

- Trong tay của INN đang nắm giữ một công ty con sắp phá sản đến nơi, đây là một thông tin cực kỳ bí mật mà ngay chính INN và ông cũng chẳng nắm rõ. Đối thủ của INN đã ra tay rồi đấy ông Nakamura. Ông cảm thấy lời này của tôi thế nào?

Ông Nakamura nhíu mày lại.

- Tại sao cô biết chuyện đó?

- Vì sao tôi biết không quan trọng. Cái quan trọng là INN sụp đổ hay là sẽ hợp tác với DCL?

Lời nói của Lương Vũ Tranh khiến cho ông Nakamura rất không hài lòng.

- Cô đang uy hiếp tôi sao?

- Giới truyền thông rất hứng thú với chuyện của INN đấy.

- Lương tiểu thư, cô đừng được nước mà lấn tới...

- Tôi hy vọng ông sẽ suy nghĩ về việc ký hợp đồng. DCL đâu phải sẽ kéo INN vào vũng bùn hiện tại?

Lời của Lương Vũ Tranh quả quyết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.