Nếu Mặt Trời Ngang Qua Em

Chương 13: Kẻ Khốn (1)




Sau khi kết thúc buổi kiểm tra. Lớp chúng tôi lại bắt đầu tiết 3 cũng là tiết học đầu tiên trong tuần này. Đây cũng là môn học tôi ghét nhất, vì đây là môn Toán một môn học mà người dạy môn ấy siêu ghét tôi. Ông ta là người sống theo chủ nghĩa tiền bạc. Ai học thêm có giá trị lợi dụng thì ông ta cưng lên tận trời, ngược lại thì đạp xuống dưới đất.

Tôi là một trong những kẻ hiếm hoi không đi học thêm đây. Vì một số lí do như tôi nghĩ không đáng bỏ tiền cho một tên khốn như vậy và tôi có sự tự tin mình có thể đậu khi không học thêm. Vì vậy tôi liền tự học tại nhà.

Ông ta ghét tôi vì sự bướng bỉnh của tôi vì ghét ông ta nên lúc đầu trong giờ học tôi thường nói chuyện không quan tâm và vấn đề quan trọng nhất là không học thêm.

Ông ta bước vào lớp vẫn là khuôn mặt xấu xa như mọi khi. Thật sự đôi lúc tôi có suy nghĩ tại sao trên thế giới này có người không có đạo đức nghề nghiệp như thế.

Ông ta nhìn tôi rồi bảo: " Triệu Việt, lên làm bài trên bản ".

Bài chưa giảng lại kêu tôi lên làm, tôi có từng học thêm qua đâu sao có thể giải được. Lại muốn phạt tôi đứng nữa đây mà.

" An Hy, bài này cậu làm sao"- Cứu tinh của tôi đây mà.

"Đây này"- Cậu ấy liền nhanh tay nhét vào tay tôi. Siêu ngầu luôn ấy.

" Mục An, em đứng nói gì thế, lên đây nhanh lên"- Thật sự đôi lúc tôi muốn câm miệng vào người thầy mà như một kẻ côn đồ này.

" Cậu lên chép nhanh đi, một lát ông ta lại kiếm cớ phạt cậu đây này" - An Hy nhanh chóng giục tôi.

Sau khi chép xong tôi xuống bàn ngồi, ông ta sửa bài vừa kiếm lỗi bắt bẻ vừa sỉ nhục tôi nhưng rất may kết quả lại đúng. Tôi vừa kịp thở phào nhẹ nhõm, thì giật mình nghe ông ta quát:

" Triệu Việt, em đứng lên bài này em nhờ Hy chỉ đúng không, làm sao một kẻ như em có thể giải được bài này".

- " Em không có".

- " Không nói nhiều bước ra ngoài cửa lớp đứng"- Lại tới, lúc nào cũng kiếm cớ thật là phiền phức. Đứng thì đứng thôi chứ sao.

- -----------------------------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.