Nếu không gả cho anh - Chương 15: Rốt cục cô cũng tự do
"Tâm Mạn!" Thẩm Nhất Thanh kêu lên, trơ mắt nhìn Tô Tâm Mạn bị biển lửa nhai nuốt
"Tâm Mạn!" Hoắc Diệp Thành nhìn thấy một mình Thẩm Nhất Thanh ra ngoài, không có bóng dáng Tô Tâm Mạn, cả người liền hoảng loạn, anh tiến lên túm lấy cổ áo Thẩm Nhất Thanh: "Tâm Mạn đâu? Tôi bảo anh cứu Tâm Mạn! Vậy mà anh lại bỏ chạy một mình!"
Nhìn Hoắc Diệp Thành, Thẩm Nhất Thanh rốt cuộc cũng biết vì sao nét mặt Tô Tâm Mạn lại thanh thản như vậy
Cô căn bản chính là không có ý nghĩ muốn sống!
Đến lúc này rồi mà Hoắc Diệp Thành còn tình nguyện bỏ mặc cô và con mình để đi cứu một người phụ nữ khác
Tô Tâm Mạn là có bao nhiêu tuyệt vọng!
"Hoắc Diệp Thành! Tâm Mạn là vợ anh! Anh lại cứu người phụ nữ khác, bây giờ còn tới chỉ trích tôi?" Thẩm Nhất Thanh vung một quyền đấm Hoắc Diệp Thành
"Các người đừng đánh nhau nữa Anh Diệp Thành, chúng ta phải nhanh chóng ra ngoài, nơi này khắp nơi đều là bình xăng, còn có thể nổ mạnh!"
Ánh mắt Hoắc Diệp Thành đều bị trận lửa lớn đầy trời nhuộm đỏ, trong lòng hơi hơi cảm thấy Kiều Y cực kỳ hiểu rõ tình huống ở đây, chỉ là anh một lòng một dạ muốn lao vào trong biển lửa cứu Tô Tâm Mạn
Bị Thẩm Nhất Thanh ngăn cản: "Hoắc Diệp Thành anh muốn chết sao!? Vừa rồi không cứu, bây giờ xông vào có ích lợi gì? Đi! Đi mau!"
"Buông tôi ra! Tâm Mạn vẫn ở bên trong!"
"Không còn kịp rồi, lửa cháy to như vậy, dù anh đi vào cũng vô dụng! Mạng của chúng ta đều là dùng mạng của Tâm Mạn đổi lấy! Đi mau!"
"Không! Anh tránh ra!" Hoắc Diệp Thành đẩy Thẩm Nhất Thanh ra xông vào: "Tâm mạn! Tâm Mạn! Chờ anh, anh lập tức đi vào cứu em! "
Cuối cùng Thẩm Nhất Thanh không có cách nào khác, dùng lực mạnh lôi Hoắc Diệp Thành ra ngoài
Ba người nghiêng ngả lảo đảo chạy ra khu đất trống bên ngoài
Lại ầm một tiếng - -
Lần thứ hai nổ mạnh, toàn bộ nhà kho bị bao phủ bởi làn khói dày đặc
"Tâm Mạn!"
Hoắc Diệp Thành liều mạng hướng bên vào trong kêu gào, nhưng nổ mạnh liên tiếp buộc anh chỉ có thể tiếp tục lùi về sau
Rất nhanh cảnh sát đã đến nơi, xe cứu hỏa cũng đã đến
Hoắc Diệp Thành giống tìm được phao cứu mạng, nóng nảy giữ lấy nhân viên cứu hỏa: "Vẫn còn người ở bên trong! Nhất định phải mang người cứu ra cho tôi, có nghe thấy hay không!?"
Nhân viên cứu hỏa cũng muốn đi vào, nhưng lại bị tiếng nổ mạnh liên tiếp càng dữ dội hơn khiến bọn họ phải ngừng lại
Nổ mạnh, phá hủy toàn bộ nhà kho
Bây giờ, Hoắc Diệp Thành rốt cuộc không nhịn được, con người đỏ ngầu trừng mắt nhìn biển lửa, đấm mạnh một quyền trên mặt đất, máu tươi lập tức chảy ra từ khớp ngón tay
Anh cảm nhận không được đau đớn, lớn tiếng gào thét: "Tâm Mạn!!!"
"Hoắc Diệp Thành, anh có biết phút cuối cùng Tô Tâm Mạn nói với tôi cái gì không?" Thẩm Nhất Thanh phát hiện nước mắt mình sớm đã rơi đầy mặt, anh nghẹn ngào nói: "Cô ấy nói, cô ấy rốt cục cũng tự do, hoàn toàn tự do rồi"
Nước mắt Hoắc Diệp Thành đọng quanh hốc mắt cứ như vậy lã chã rơi xuống
Anh rốt cuộc cũng biết, vì sao Tô Tâm Mạn từ đầu tới cuối đều không nói anh cứu cô
Bởi vì, cô chưa bao giờ tin anh sẽ cứu cô
Giống như anh chưa bao giờ tin tưởng cô vậy
Kiều Y nắm chặt quả đấm, cô ta không nghĩ Hoắc Diệp Thành để ý Tô Tâm Mạn như vậy, để ý đến nỗi vừa rồi cố gắng quên mình muốn đi cứu Tô Tâm Mạn ra
Không tồi, Tô Tâm Mạn đã chết, cô ta ngầm cảm thấy may mắn
"Cô Kiều, tôi giúp cô lấy bom hẹn giờ trên người xuống" Một vị cảnh sát đi đến muốn tìm hiểu tình huống, thấy bom hẹn giờ trên người Kiều Y, cũng tốt bụng giúp cô ta gỡ xuống: "Ơ, quả bom hẹn giờ này hình như là bị hỏng rồi"
Sắc mặt Kiều Y căng thẳng, vội vàng nói: "Chắc là bị vụ nổ làm hỏng"