Này! Tôi Sẽ Không Kết Hôn Với Anh Đâu!

Chương 13




Lời tác giả: Chương này có rất nhiều chi tiết, tình huống rất nóng, khẩu vị hơi nặng, ... Hoàn toàn không đùa đâu nhé, vì vậy mình xin khuyến cáo trước với các bạn, ai đọc không được truyện H(18+) thì có thể bỏ qua đợi chương sau, :3 , cốt truyện vẫn theo mạch như cũ. Mọi người đừng không đọc đc mà tò mò đọc mà thấy nó thô tục quá thì chỉ trích mình vì mình đã khuyến cáo trước nhé. Sorry vì mình đã từng gặp một bạn như vậy :3

P/s: thực ra mk cux quyết tâm lắm ms viết đc chương ni TvT, tại nó nóng quá :'(

Chỉ trong chốc lát, Gia Nguyệt đã bị Hà Lăng lôi lên sô pha. Anh vòng tay ra sau nhấn vào một cái nút nhỏ, sô pha lập tức trở thành một chiếc giường nhỏ.

Điều này lại càng khiến cho Lâm Gia Nguyệt càng sợ hơn. Giọng cô run run:

" Xin lỗi, tôi không nên làm vậy."

Hà Lăng nghe vậy chỉ nhếch miệng cười lạnh,

" Em nghĩ đến nước này tôi còn có thể tha cho em sao!"

Nói đến đây, tay Hà Lăng bắt đầu lần mò đến trước cúc áo của cô. Cô không khỏi run rẩy, bắt lấy tay của Hà Lăng, gương mặt muôn phần ủy khuất.

Nhưng Hà Lăng dường như cố tình phớt lờ cô, nhưng lại bắt lấy hai tay , cố định trên đầu bằng cà- vạt rồi tiếp tục động tác.

Hơi lạnh dần dần phả vào trước ngực cô, bra một chốc cũng bị cởi ra. Không biết tại sao lúc nào lòng cô lại cảm thấy xao động, gương mặt phiếm hồng, xấu hổ quay mặt qua một bên.

Nhưng Hà Lăng lại dường như bắt cô đối mặt với anh. Anh nắm cằm cô, lại đặt lên đó một nụ hôn. Lưỡi anh lần mò, càn quấy, dụ hoặc lưỡi cô. Cơ thể cô bị anh trêu đùa đến có cảm giác. Bất ngờ, tay anh chạm đến hai đồi núi đang nhô lên.

Cô nhất thời không kiềm chế, suýt nữa " Ưm" lên một tiếng nhưng lại tạo cơ hội cho lưỡi anh ngày càng tiến sâu vào khoang miệng cô.

Nước mắt lại tuôn ra, lần trước cũng vậy, lần này cũng vậy, tại sao lúc nào cô cũng là người thua thiệt? Tại sao lúc nào người thắng cô luôn là anh chứ?

Khốn kiếp hơn nữa là cô lại có cảm giác với anh. Cô làm sao vậy chứ?

Anh nhìn thấy nước mắt cô, lòng cũng không khỏi động tâm nhưng biết làm sao được, dục vọng nổi lên sao có thể nói tắt là tắt chứ?

Anh kiềm chế, hôn lên những giọt nước mắt của cô nhưng tay lại tiếp tục động tác. Bàn tay xoa nắn đồi núi màu mỡ, bàn tay kia lần mò xuống váy, xoa nhẹ từ bắp đùi dần lên vùng đất thần bí... Lại cảm giác tay có chút ướt.

Cô lại vì hành động lớn mật kia của anh mà bắt đầu khó chịu, cơ thể bắt đầu cựa quậy. Nam căn ngày càng cương cứng, dường như muốn thoát ra khỏi lớp "vỏ bọc" khó chịu.

Hà Lăng tay bắt đầu xoa mạnh hơn, thỉnh thoảng lại nhấn nhẹ một cái vào ngay điểm giữa gần hoa huy*t. Lâm Gia Nguyệt gần như hét lên sau mỗi lần nhấn vào.

Hai nhũ hoa bắt đầu dựng đứng sau những lần xoa nắn của Hà Lăng, cơ thể trở nên khó chịu... như muốn đòi hỏi thứ gì đó. Lý trí như mất dần, trước mắt đã phủ một tầng sương mù.

Cô không chịu được, khẽ than:

" Hà Lăng, em khó chịu quá!"

Hà Lăng nghe hiểu lời cô, nhưng lại cố tình hỏi vặn, lại cố tình nhấn mỗi lúc một sâu:

" Khó chịu thế nào? Tôi nghe không hiểu."

" Aaaaa......."

Ngay đến lúc này, lý trí cô dần như đã bị dập tắt, không chịu được cầu xin.

" Em không biết, khó chịu quá... Giúp em!"

Hà Lăng nghe vậy bất giác mỉm cười, tay thuần thục cởi ra quần lót, ngón tay vuốt khẽ qua đám lông tơ. Tim cô như dựng đứng sau mỗi lần đụng chạm. Hai ngón tay bất ngờ tách hai cánh hoa, dùng lực đâm vào hoa huy*t. cảm nhận được mật dịch quanh đầy tay.

Cô lúc này đã không kìm chế mà rên lên, hông theo bản năng đưa đẩy theo chiều chuyển động của ngón tay Hà Lăng.

Nhưng dường như cảm thấy chỉ thỏa mãn một chút rồi cơ thể lại ngày càng nóng lên, ham muốn ngày càng nổi lên.

Mặt cô rịn ra những giọt mồ hôi, gương mặt lại ngày càng ủy khuất.

Hà Lăng thấy vậy trong lòng lại cảm thấy vô cùng vui vẻ. Không ngờ cũng có ngày cô bị anh làm cho trở nên dâm đãng như vậy. Tâm lại muốn chơi đùa thêm với cô nữa. Bàn tay bất ngờ chuyển động chậm lại.

Cô vì hành động của anh mà ngày càng khó chịu, quá sức chịu đựng.

" Làm ơn, nhanh lên một chút a...!"

Anh lại cố tình hỏi lại:

" Nhanh gì chứ?"

Cô xấu hổ rên rỉ:

" Tay anh .. nhanh lên một chút... làm ơn!"

Anh lại mỉm cười, tốc độ nhanh hơn, lại đút thêm hai ngón vào nữa....

Lần lượt đưa cô gần đến cao trào! Nhưng không hiểu sao lại không thể đến được, cơ thể ngày càng trống rỗng,

Cô bất lực,

" Cầu xin anh, em muốn ...!"

Đến lúc này thì Hà Lăng cũng không thể chịu nổi được nữa, Anh gấp gáp cởi quần áo, tháo bỏ đai lưng, dần tách hai chân của Lâm Gia Nguyệt ra.

Đâm mạnh vào hoa huy*t, dùng lực rút ra, đẩy vào...

Lâm Gia Nguyệt đột nhiên cảm thấy đau đớn khủng khiếp muốn đẩy ra nhưng lại bị tay Hà Lăng chế trụ. Dần dần cảm giác đau đớn lại qua đi mà thay thế đó là cảm giác thỏa mãn, rên rỉ: "Aaa! ... Um...!"

Ngay vừa đến đỉnh của cao trào, cô không chịu được mà ngất đi! Hà Lăng sững sờ,thân thể lại cương cứng khó chịu, thấy người con gái đã ngất thì tim tuy đau xót nhưng bất lực, cô đâu biết dục vọng anh vẫn chưa dập tắt chứ...

Anh cố khống chế, dù sao cũng đã đạt được mục đích, lần xau anh nhất định phải bắt cô phải thỏa mãn anh...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.