Diệp Gia Bảo và Diệp Uyển Nghi muốn ăn lẩu nên Tô Trà Trà đưa bọn trẻ đi siêu thị mua nguyên liệu.
Sau khi mua nguyên liệu từ siêu thị, Tô Trà Trà nghĩ đến chuyện chiếc bông tai mà mình yêu thích nhất đã bị hỏng, nên định lên khu trang sức trên lầu để mua lại một chiếc khác.
Vừa lên lầu, Tô Trà Trà liền thấy An Ninh từ cửa hàng Mystery đi ra nghe điện thoại, An Ninh nhìn thấy Tô Trà Trà liền sững sờ giây lát quên mất cả việc nghe điện thoại.
Cô ta không dám tin nhìn Tô Trà Trà: "Tô Trà Trà, là cô sao ?!"
“Ừ, tôi trở về rồi”
Khuôn mặt tinh xảo như được tạo hóa ban tặng của Tô Trà Trà nở ra nụ cười kín kẽ, chỉ là ý cười của cô không chạm tới đáy mắt " An Ninh, đã lâu không gặp.”
Khóe môi Tô Trà Trà vẫn luôn giữ độ cong như thường, nhưng hận ý trong lòng cô sớm đã trào dâng thành
sóng dữ rồi.
Tô Trà Trà hận An Ninh, cô trước nay chưa bao giờ ghét ai đến thế. Nếu như không phải An Ninh hãm hại
cô giết chết đứa con trong bụng cô ta thì cô cũng đã không ngồi trong tù năm năm không nhìn được ánh sáng mặt trời, đứa con trong bụng của cô cũng sẽ không chết thảm thư vậy!
Có lúc Tô Trà Trà đã nghĩ, cô và An Ninh kể từ khi cùng bắt đầu yêu chung một người đàn ông, thì duyên
phận của bọn họ đã được định sẵn là không đội trời chung rồi.
Cô là vợ của người đàn ông đó, cô cẩn thận làm hài lòng người đàn ông đó, nhưng tiếc thay trong trái tim của người đàn ông đó chỉ có An Ninh. An ninh đã tự hại bản thân mình,cô ta tự tay giết chết đứa con trong bụng mình, còn người đàn ông kia lại nghĩ chính cô là hung thủ hại chết đứa con trong bụng An Ninh. Đích thân kẻ sát nhân đã tống cô vào tù khiến cô gần như không cách nào vực dậy.
VietWriter
Tô Trà Trà tự giễu cười, cô đã tự hỏi bản thân, nếu như cô sớm biết Chiến Mẫn Quân sẽ tàn nhẫn với cô như
vậy thì vào lúc năm mười hai tuổi đó, cô liệu có bằng mọi giá để cứu anh ta khỏi đám cháy không?
Câu trả lời nhất định là có, ngay cả khi anh ta hại cô đến nỗi người không ra người quỷ không ra quỷ thì cô vẫn không cách nào dưỡng mắt nhìn anh ta chết.
Đáng tiếc là, chuyện này đã chìm trong dòng chảy thời gian rồi, cho dù cô có hết lòng hết dạ với anh ta thì anh vẫn như vậy, vẫn đối với cô không tình không cảm
1/3
133
An Ninh hận nhìn chằm chằm Tô Trà Trà, cô ta hận chết cái khuông mặt xinh đẹp này của Tô Trà Trà, chính khuôn mặt này cầu dẫn biết bao linh hồn của nam nhân!
Nghĩ đến điều gì đó, khuôn mặt nhỏ nhắn của An Ninh lập tức tràn ngập niềm hân hoan của người chiến thắng, cô ta cười rạng rỡ: “Tô Trà Trà, tôi và Mẫn Quân sẽ kết hôn vào tháng sau, rất chào đón cô đến tham gia hôn lễ của chúng tôi” Nghe lời nói của An Ninh, Tô Trà Trà có chút bất ngờ.
Cô cho rằng Chiến Mẫn Quân thích An Ninh đến như vậy thì ngay sau khi bọn họ ly hôn rồi đến chuyện cô vào tù thì anh ta sẽ sốt sắng mà cưới An Ninh liền, không ngờ rằng vậy mà trì hoãn kéo dài tận 6 năm.
Một người đàn ông mà cô từng yêu hơn cả tính mạng bây giờ lại kết hôn với người phụ nữ khác, theo lý mà nói trong lòng Tô Trà Trà nhất định rất đau, nhưng cô phát hiện trong lòng mình đã tê liệt, thậm chí đến cả
trên gương mặt cô vẫn giữ ý cười như cũ.
Trái tim đã từng đau đến mức không thở được, giờ nó đã trở nên bình lặng mạnh mẽ.
Cô nghĩ cô nên cảm thấy biết ơn Chiến Mẫn Quân, sự tàn nhẫn của anh ta đã khiến cô từ thương tích đầy mình, ruột gan đứt lìa trở thành người mạnh mẽ như hôm nay.
Nhìn thấy Tô Trà Trà không lên tiếng, An Ninh còn tưởng rằng cô đã bị lời nói của mình khiêu khích, sự đắc ý trong ánh mắt của cô ta càng thêm sau "Tô Trà Trà, người mà anh Mẫn Quân yêu chỉ có mình tôi, cô cuối cùng cũng thất bại dưới tay tôi rồi!”
Tô Trà Trà mỉm cười, nụ cười nghiên nước nghiên thành, đảo lộn tất cả chúng sinh:
"An Ninh, cô đang đắc ý cái gì vậy? Gả cho một người đàn ông tôi không cần còn đắc ý đến thế sao? Ừm, vậy chúc cổ nhặt rác vui vẻ nhé!”
“Cô!” Anh Ninh bị Tô Trà Trà làm tức đến không nói nên lời, vốn dĩ cô ta đang muốn khoe khoang chứng minh với Tô Tà Trà, nhưng không ngờ mọi thứ mà cô ta nhọc công có được lại bị Tô Trà Trà xem thành vô giá
tri!
Thế này thì sao trong lòng cô ta có thể thoải mái chứ!
An Ninh cười lạnh lên tiếng: "Tô Trà Trà, cô đây là ăn không được nho nên chê nho chua phải không? Ồ, cả Hải Thành này ai mà không biết Tô Trà Trà cô yêu Chiến Mẫn Quân đến điên cuồng cơ chứ? Thật đáng tiếc nha, trong tim Mẫn Quân chỉ có mình tôi, Tô Trà Trà cô trong tim anh ấy đến shit cũng không phải! "
"Nếu cô thích ở trong lòng Chiến Mẫn Quân làm shit thì cứ làm nha, thực xin lỗi, tôi không có sở thích đặc biệt này!" Tô Trà Trà nói xong liền nắm lấy hai tay hai đứa nhỏ bước vào Mystery, không ngờ vừa mới tiến 23
Nhìn người đàn ông từng mà mình từng yêu bằng cả xương thịt, Tô Trà Trà có một chút cảm giác hoài
niệm, sáu năm trôi qua, anh ta ngoại trừ ngày càng trưởng thành và lạnh lùng hơn thì cái gì cũng không có
thay đổi, còn cô thì sao? Thời gian sáu năm, năm năm nhốt ở ngục tù đã khiến trái tim cô sớm đã bị tàn phá
hoàn toàn không thể nhận ra.
Tô Trà Trà nhàn nhạt mỉm cười thu hồi lại ánh mắt khỏi gương mặt của Chiến Mẫn Quân, hóa ra yêu lại một người dù có ghét đến cực điểm cũng có thể trở thành người là người dưng.
An Ninh nhẹ nhàng đi đến trước mặt Chiến Mẫn Quân, cô ta như chú chim nhỏ nép mình vào bên cạnh anh
ta:
" Mẫn Quân, trùng hợp quá đi, em gặp phải Trà Trà ở đây, tháng sau chúng ta mời cô ấy đến tham gia hôn.
lễ chúng ta có được không? Dù gì cô ấy cũng là bạn thân nhất của em, em hy vọng sẽ nhận được lời chúc
phúc của cô ấy. "
“Sao cũng được!” Ánh mắt Chiến Mẫn Quân nhìn chằm chằm Tô Trà Trà một hồi, ánh mắt khó lường này khiến người ta không đoán ra suy nghĩ của anh ta.
Cảm nhận được sự thờ ơ của Chiến Mẫn Quân, trong ánh mắt của An Ninh lộ ra vẻ mất mát, nhưng cô ta vẫn nhếch môi cười nói với Tô Trà Trà:
“Trà Trà, Mẫn Quân cũng mong nhận được sự chúc phúc từ cô. Đến lúc đó cô nhất định phải đến tham gia hôn lễ của chúng tôi nhé! "
Diệp Gia Bảo và Diệp Uyển Nghi cũng biết An Ninh, bọn nhóc đã nghe trộm cuộc trò chuyện giữ mẹ và dì Trà Trà, bọn nhóc biết người phụ nữ xấu xa tên An Ninh đó đã cướp chồng của dì Trà Trà còn hại dì Trà Trà vào tù nữa.
Ngoại trừ mẹ, dì Trà Trà là người mà bọn nhóc yêu thích nhất, bọn nhóc tuyệt đối sẽ không cho phép người
phụ nữ xấu này tiếp tục bắt nạt dì Trà Trà!
Nhận được ánh mắt khích lệ của Diệp Gia Bảo, Diệp Uyển Nghi khóc không ra tiếng.
Diệp Uyển Nghi nắm lấy tay Tô Trà Trà, đau lòng buồn bã nói: "Mẹ ơi, tại sao bố lại muốn kết hôn với những
người phụ nữ khác? Ông ấy không cần chúng ta nữa có phải không?!"
Mę? Bố?!