Hứa Gia Mộc này, một thiên tài thiết kế lạnh lùng, từ trước đến nay không có tiếp nhận đơn hàng đặt trước vậy mà lại sẵn sàng ngoại lệ cho Uyển Du, có thể thấy người đàn ông theo đuổi Uyển Dư gia thể phía sau rất là mạnh.
Không ít người trong đoàn phim đều biểu cảm một cách tế nhị, vừa rồi Dương Tuyết còn cho rằng Uyển Dư thiếu tiền nên đã đánh cắp chiếc nhẫn kim cương của cô ta, người ta Uyển Dư có thể mang nhẫn Ước mơ tình yêu duy nhất tới 880 triệu NDT, được thiên tài thiết kế Hứa Gia Mộc thiết kế riêng thì còn phải lấy trộm chiếc nhẫn kim cương chỉ có hơn năm trăm vạn tệ của cô ta sao?! Chuyện đùa thế giới gì vậy!.
Vừa rồi tất cả mọi người đều tin rằng Uyển Dự tham lam phù phiếm mà lấy trộm nhẫn kim cương của Dương Tuyết, hiện tại mọi người đều bị Ước mơ tình yêu duy nhất làm cho mờ mắt, bọn họ không thể không nghĩ đến những lời nói vừa rồi của Uyển Dư,
Uyển Dư vừa nãy nói cô căn bản không có thời gian để phạm tội, chiếc nhẫn kim cương ở trong túi của cô không nhất thiết là do cô lấy trộm nó, vậy rất có thể có người khác đã để chiếc nhẫn kim cương vào túi của cô cố tình hãm hại cho cô . Bây giờ có vẻ như Uyển Dự thật sự bị người khác hãm hại rồi.
Dương Tuyết còn đang đang đợi Uyển Dư bẻ mặt, cô ta chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có người tặng Uyển Dự một món quà giá trị như vậy, còn là nhà thiết kế lừng danh Hứa Gia Mộc đích thân đem tới.
Nghe mọi người rõ ràng đang thiên vị Uyển Dư, sắc mặt của Dương Tuyết thay đổi thành tức giận, bây giờ mọi người đều nói rằng Uyển Dư không thể lấy trộm nhẫn kim cương của cô ta, vậy chẳng lẽ chính cô ta cố ý hãm hại Uyển Dư sao? ! Cô ta Dương Tuyết không thể để mất mặt như thế này!
Dương Tuyết vừa ghét vừa ghen, cô ta hằn học nhìn trừng trừng vào mắt Uyển Dự rồi rơi xuống ánh sáng chói lóa của Ước mơ tình yêu duy nhất.
"Ước mơ tình yêu duy nhất? Một kẻ trộm nhẫn của tôi sao có thể nhận được ước mơ tình yêu duy nhất thực
sự chứ !Theo như tôi đoán, cái Ước mơ tình yêu duy nhất là giả rồi?".
Dương Tuyết cứ nghĩ rằng sau khi cô ta nói lời này sẽ có nhiều người phụ họa cho cô ta, ngược lại cười nhạo Uyển Dư, không ngờ sau khi cô ta nói xong, mọi người đều nhìn cô tay như người chết não. "Tôi lúc đầu còn đứng về phía Dương Tuyết. Hiện tại xem ra vừa rồi là do tôi bị lừa ngu ngốc rồi! Một người
VietWriter
thậm chí đến Ước mơ tình yêu duy nhất còn không thể nhận ra, thật đúng là có khả năng làm ra chuyện hãm hãi người khác!"
"Đúng vậy! Hứa Gia Mộc là ai chứ? Viên kim cương trong tay anh ta sao có thể là giả được!"
"Không có văn hóa cũng không có gì ghê gớm. Điều kinh khủng là không có văn hóa mà vẫn thích giả vờ! Có một số người nha, đơn giản đại ngốc!" ..
Ngốc? !
Dương Tuyết tức giận đến mức khuôn mặt đều méo mó, vậy mà có người dám gọi cô là đại ngốc?!
"Nhà sản xuất Tôn, tôi đã xem qua rồi. Có một camera bên ngoài của chúng tôi chỉ hướng ra cửa phòng nghỉ. Việc ai đã bước vào trong phòng hôm nay chúng ta đều có thể điều tra ra. Cô đừng lo lắng, chờ chúng tôi xem nốt đoạn video này liền có thể chứng minh bác sĩ Diệp là hoàn toàn trong sạch. "Một nhân viên từ bên ngoài vội vàng bước vào , đứng bên cạnh Tôn Thanh Thanh nói. “Được rồi, việc này giao cho anh. Đoàn của chúng ta sẽ không dung thứ cho kẻ trộm, nhưng cũng không
thể kết tội vô cớ cho người trong sạch!” Tôn Thanh Thanh ra lệnh cho nhân viên từng chữ một.
Sau khi nghe cuộc trò chuyện của Tôn Thanh Thanh với người đàn ông, sắc mặt của Dương Tuyết càng
xấu hơn. Cô ta không ngờ rằng bên ngoài sẽ có camera có thể chụp ảnh lối vào phòng nghỉ. Uyển Dư đã
không vào phòng nghỉ giữa chừng. Nếu như xem xét hết tất cả camera thì mọi người đều sẽ biết rằng Uyển
Dư bị người khác hãm hại!
"Không cần kiểm tra camera nữa đâu! Chị Tôn, chị thật không công bằng, chị đây là muốn giúp Uyển Dư gỡ
bỏ trách nhiệm, ai mà biết được mấy người có động tay động chân vào camera giám sát không chứ! Nhẫn
của tôi được tìm thấy trong túi của Uyển Dự thì chính cô đã lấy trộm nhẫn của tôi. Cô ta chính là tên trộm!
Cô ta phải ra khỏi đoàn của chúng ta! "Dương Tuyết kích động nói lớn.
"Dương Tuyết, cô kích động như thể làm gì?" Ánh mắt như băng của Uyển Dư quét qua gương mặt Dương Tuyết "Thế nào, chột dạ sao? Cô sợ mọi người sau khi xem xong đoạn video thì sẽ biết tôi bị người khác hãm hại sao?"
"Cái gì mà bị người khác hãm hại! Cô chính là kẻ trộm! Bản thân không biết xấu hổ, ai mà rảnh rỗi đi hãm
hại cô chứ!" Dương Tuyết tức giận quát Uyển Dư.
"Dương Tuyết, tôi có phải là kẻ trộm hay không cũng không phải do cô nói là được! Tôi tin rằng camera giám sát sẽ trả lại sự trong sạch cho tôi! Cái vết nhơ khi không lại xuất hiện như này, Uyển Dư tôi không gánh nỗi!"
Thực ra nhiều người trong đoàn phim không thể nhìn quen được sự kiêu ngạo và độc đoán của Dương Tuyết và Linda, nhìn thấy Uyển Dư khiển Dương Tuyết không nói nên lời, điều này làm không ít người thầm tán thưởng.
Nữ phụ của đoàn phim Liêu Hi Hi tính cách từ trước đến nay đều rất lạnh lùng, cô không thích tham gia tranh chấp trong giới giải trí, nhưng hôm nay nhìn thấy Dương Tuyết cùng một số người khác quả thật rất quá đáng, cô cho dù tính cách có thờ ơ cũng không chịu được nữa.
Liêu Hi Hi nhìn Uyển Dư, nhịn không nổi lên tiếng "Quả thực nếu như không phải do bác sĩ Diệp làm, chúng ta nên trả lại sự trong sạch cho bác sĩ Diệp!"
Ngay khi Liêu Hi Hi lên tiếng, không ít người trong đoàn phim cũng phụ họa theo "Đúng vậy, chúng ta nên cho bác sĩ Diệp một cơ hội để làm rõ!"
Nhìn thấy mọi người gần như đứng về phía Uyển Dư, Dương Tuyết tức giận đến mức hộc máu.
Sắc mặt của Linda cũng rất khó coi, Diệp Hiểu Khê sai cô ta làm Uyển Dự xấu mặt, nhưng bây giờ không những không làm Uyển Dự xấu mặt mà còn lại khiến cho cô có cơ hội ra uy, chỉ sợ sau khi trở về cô ta sẽ bị Diệp Hiểu Khề phát hỏa vào người mất.
Nhưng Linda cũng là người hiểu biết đạo lý, cô ta biết dưới tình huống này nếu như cô ta cử cắn không chịu buông Uyển Du lần nữa thì sẽ khiến bản thân thấp giá, nghĩ xong cô ta liền kéo lấy Dương Tuyết, để Dương Tuyết tạm thời nhẫn nại.
Dương Tuyết không can tâm trừng mắt nhìn Uyển Dư, cô ta tức giận ngồi vào ghế bên cạnh, hôm nay Uyển
Dư khiến cô mất mặt như vậy, một ngày nào đó nhất định cô ta sẽ trả lại gấp vạn lần! Hứa Gia Mộc nhìn thấy chuyện huyên náo này cũng xem như đã kết thúc, anh ta thu lại bản vẽ trước mặt, "