Nàng Của Anh (Diệp Uyển Dư, Lục Minh Thành

Chương 10 Sáng tỏ




Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Uyển Dư sừng sót, có không ngờ những người này lại khó giải quyết đến như vậy

Bọn họ vây quanh có ra sức ép cô nhận mình là người đã dây dưa với chồng người khác, nói cô là người phụ nữ không sạch sẽ. thật vô lý. cái chuyện quỷ quái gì đang xảy ra với cô vậy.

Thủ đoạn này không hiếm để bắt gặp trên phim truyền hình, nhưng Uyển Dư phải nói rằng thủ đoạn này thực sự độc ác, tàn nhẫn, cũng chẳng ngờ ngoài đời thật lại có thể bắt gặp loại chuyện này, mà còn chính là rơi vào trên người của cô .

Trên mạng có rất nhiều video quay cảnh vợ lớn đánh nhân tình, trong video nhiều cô nhân tình bị lột sạch quần áo trần trụi như nhộng và bị đánh đến mức khủng khiếp thương tâm, nếu có bị những người này lột trấn, đánh đập rồi tung lên mạng thì cô coi như mất hết danh dự thể diện làm sao có thể tiếp tục nhìn mặt người đời mà sống tiếp cơ chứ.

Hiểu Khê đúng là một con rắn độc đây là muốn đây cô ấy vào chỗ chết mà "Tên tiểu tam không biết xấu hổ, Diệp Uyển Dư mày là con đàn bà không ra gì, dám gian díu với chồng bà à con quỷ này, tao sẽ giết mày! tao giết mày!" Người phụ nữ gào thét giọng điệu hung hăng điên cuồng xông tới, cô ta bắt đầu ra sức kéo quần áo trên người của Uyễn Dư

Uyển Dư không muốn động tay động chân với bất cứ ai, nhưng bây giờ cô bị dồn tới bước đường này. do hoàn cảnh ép buộc, cô không thể mặc kệ vì càng nhân nhượng lại càng lần tới, buộc cô phải phản kháng. Lục Minh Thành nheo mắt nguy hiểm đầy bản khí, đối chân dài thẳng tắp bước tới, trước khi tới chỗ Uyền Dư, thân hình béo núc ních của người phụ nữ đã bị ném xuống đất vang lên một tiếng nặng nề. "Ôi!" Người phụ nữa kia hét lên một tiếng thảm thiết vì đau "Ai đẩy ta?! Lão bà ta cùng người đánh nhau ta chưa xong với các người đâu!"

Hàn Tịnh bước nhanh tới anh đứng chắn trước Uyển

Dư vì muốn bảo vệ không cho ai cơ hội tổn hại tới cô, nhẹ nhàng phải phủi tay hắn, "Ôi, nhiều dầu quá!" "Là người? Ranh con, người dảm đẩy ta! Xem ta dạy dỗ người thế nào!"

Người phụ nữ vẫy tay với đỡ đồng bọn của a ai này trồng mặt mày hung hãn như thể thật sự muốn giết người "Các chị em, hôm nay chúng ta sẽ để cho tên ranh con tóc vàng này biết tốt xấu như thế nào

Tóc vàng?

Hàn Tịnh sở sở tóc của mình, tóc của hắn quả nhiên này" nghe ra không được hay cho lắm. Hắn kì thực là màu vàng, nhưng cái tên gọi "ranh con tóc vàng rất rất không thích cái tên này đâu nha! Mời bạn đọc truyện tại Truyện 88.net

Anh ta không thèm đánh phụ nữ, nhưng nếu những người phụ nữ này dám bắt nạt Boss, anh ta cũng không ngại nếu thực sự phải ra tay.

Người phụ nữ hò hét một hồi lâu cũng không có ai trong số đồng bọn của cô ta dám bước tới, bọn họ không nhúc nhích đứng đờ như những pho tượng không dám manh động. Ả ta giậm chân tức giận, hất cám lên chống nạnh trừng mắt, vừa định nói gì đó thì một trong những người chị em tốt của cô ta run rẩy nằm lấy tay cô ta "chị à, anh ta ... Hình như anh ta là Hàn Thiếu

Chưa kịp nói dứt câu, thì người phụ nữ liền cắt ngang bằng giọng điệu ngang tàng, hồng hách “Tôi không quan tâm anh ta là Hàn Thiếu hay Hàn Dư cái gì hết, dù cho anh ta là cái thá gì đi nữa, anh ta đã giúp con tiểu hồ ly này, thì tôi sẽ không để yên cho anh ta ngày hôm nay!"

Nói xong, ả ta tiếp tục lao vào Uyễn Dư ánh mắt như muốn xé xác cô ra thành nghàn vạn mảnh...

Tiêu Hanh vội nắm lấy cánh tay của mụ, lau mồ hôi lạnh trên trần, cười nói: "Hàn Thiếu, cậu ... sao lại ở đây “Tại sao, bệnh viện của tôi, tôi không đến được sao?

Hàn Tinh ôm Uyển Dư vào lòng, hiên nhiên, trong anh vẫn như một kẻ ngốc, nhưng sức mạnh vô hình toát ra từ cơ thể anh đã trấn áp những sự ngây ngốc kia, Mọi người như bị uy phong của anh cũng như gia thế khủng đứng đằng sau anh làm cho phát sinh cảm giác như không thở được. "có thể có thể, đương nhiên là có thể

Tiêu Hạnh cười đến mức khỏe miệng co rút mổ hội chay dam dia. "Hàn thiếu, người và A Uyền... "Cái gì A Uyền, đây là ... vợ tôi!"

Hàn Tinh ôm Uyển Dư chặt hơn, nheo mắt nhìn Trương Bảo dạng ủ rũ trước mát. "Anh nói vợ tôi dụ do anh?dây đúng là một trò đùa lớn là chuyện buồn cười nhất mà ta từng được nghe đó, vợ tôi sẽ yêu anh sau khi trải qua một người đàn ông phong độ thành đạt mà bao nhiêu tiểu mỹ nhân đều thèm muốn như tôi !"

Sau khi nghe những lời của Hàn Tịnh, mọi người xung quanh không thể không so sánh Hàn Tịnh và Trương Bảo .. đúng vậy, Trương Bảo này hắn là ai cơ chứ, so với Hàn Tịnh hắn không là gì cả, còn không bằng một cộng lông chân của người ta...

Mọi người đều đồng ý rằng cho dù họ bị mù đi nữa, thì cũng biết rõ một điều một người phụ nữ đã chạm được vào cơ bụng của

Hàn Tịnh thì làm gì có khả năng muốn chạm vào Trương Bảo bảo kia, huống hồ Uyên Dư xinh đẹp như vậy Hàn Thiếu lại giàu có xuất chúng bọn họ mới xứng là một cặp chứ có quỷ mới tin cô ngoại tình cùng người đàn ông khác... mà người này lại trông thật tế. Đọc truyện mới nhất tại Tr uyện88.net

Có thể khẳng định rằng Uyển Dư tự nhiên bị chụp mũ bởi cặp đôi không biết xấu hổ này. "Bố ơi! Mẹ ơi!"

Diệp Gia Bảo và Diệp Uyển Nghi lần lượt lên lời lách qua người khác, Diệp Gia Bào nhìn lên, nhìn xuống, nhìn xung quanh người của Uyển Dư, rồi thở dài, cậu chỉ có thể cảm thấy nhẹ nhõm và yên tâm khi chắc chắn rằng Uyển Dư không bị thương.

Diệp Uyễn Nghi ngưỡng mộ nhìn Hàn Tịnh: "Ba ba, người thật đẹp trai Ban nãy ngẫu quá đi Lại được bẻ con khen, mừng quát

Hàn Tinh trong lòng thầm gào thét vui sướng, bé

Diệp Uyền Nghị lên, giống như nâng bảo vật: "Đẹp trai đúng không? Ba ba còn có thể đẹp trai hơn nữa!"

Tự luyến,

Diệp Gia Bảo Thì thầm trong lòng, nhưng môi không khỏi nhếch lên. "Wow, những đứa trẻ nhỏ này thật đáng yêu!" "Đúng vậy, người gia tộc này nhan sắc đúng là tầm cỡ ngôi sao không nha!" "Hai vợ chồng vừa rồi mặt dày mày dạn như vậy, đúng là vô lim sĩ dám đi hãm hại người khác, hại ai không hại lại cứ nhắm vào hàn phu nhân, Hàn phu nhân sao có thể vừa mắt loại người như tên béo kia chứ, nghĩ tới đã thấy buồn nông

Nghe xung quanh bàn tán, khuôn mặt đen đặc của vợ Trương Bảo trực tiếp biến thành màu gan lợn, cho dù có chậm tiêu đến đâu, hiện tại cô cũng đã biết Hàn Tịnh là thiếu gia nổi tiếng của nhà họ Hàn.

Nhà họ Hàn đã đủ đang sợ, họ Lục đứng sau nhà họ

Hàn còn đáng sợ hơn, khiến bọ họ trong giây lát chết khiếp.

Chu Hoan rùng mình, quỳ vào chân Uyển Du: "Bà Hàn, tôi sai rồi, tôi có mắt mà không biết Thái sơn, tôi dáng chết! Tôi đáng chết"

Nói xong, Chu Hoan đưa tay tự tát mạnh liên tục vào mặt mình.

Uyển Dư không thích bắt nạt người khác, nhưng kè này cũng không phải loại tốt lành gì, mới bạn này còn ra sức vụ oan giá hoa có bây giờ thì cô lạnh nhạt liếc nhìn Chu Hoan "ỷ cô là tôi dụ dỗ chồng cô, phải vậy không?" "Không, không!"

Chu Hoan lắc đầu nguẫy nguậy: “Cô không quyền rũ chồng tôi. Tôi mới là người làm ra chuyện vu oan giá họa. Có người gọi điện nặc danh cho tôi và nói rằng cô câu dẫn chồng tôi nên hôm nay tôi mới làm mọi chuyện ra nông nỗi như vậy

Mọi người bây giờ đều đã tỏ tường, bà Hàn thật sự là bị người ta chụp mũ

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.