Nàng Chỉ Được Phép Yêu Ta

Chương 3: Cuộc gặp gỡ bất ngờ




nam nữ có thậm chí có những đứa trẻ chơi chung với nhau thành nhóm, tất cả bọn họ đều mang trang phục của thời cổ đại nhưng đơn giản hơn hai người hồi nãy

Trước mặt cô là một dãy những người bán đồ ăn và các loại trang sức, đồ dùng, vải. Cảnh này cô thấy quen quen, đích thị trong các bộ phim cổ trang cô hay xem đây mà

“Không lẽ mình được đóng phim, không thể nào, nếu đóng phim phải có người quay phim chứ, kỳ lạ, mình đang ở đâu thế này”

Dòng người rất đông nên việc di chuyển rất khó khăn, nhưng việc mà cô thấy khó chịu nhất là chỗ cô đang đứng bán toàn đồ ăn mà cô lại rất đói bụng, cô chỉ muốn ăn sạch hết không cần quan tâm gì cả. Vừa suy nghĩ xong cô bước vào một quán ăn khá to, lúc này quán khá đông

Cô không quan tâm tới việc bản thân đang trong tình trạng như thế nào, cô ngồi phịch xuống một cái bàn ở gần cửa và có một người bồi bàn chạy lại:“ quan khách muốn ăn gì, chúng tôi có nhiều món lắm“.” Gì cũng được, mang hết lên đây” người bồi bàn mừng rỡ chạy đi vì tưởng gặp khách quý nhưng khi người bồi bàn đi rồi cô mới chợt nhớ rằng cô không có tiền trên người

“ Chết rồi, không có tiền,thôi kệ, tới đâu hay tới đó, ăn là tốt rồi”. Vô số món ăn ngon được dọn ra làm cho cô không thể kiềm lòng được mà ăn hết, khi tính tiền thì số tiền lên tới 300 lạng bạc.

Cô là người hiện đại nên không biết 300 lạng bằng bao nhiêu hết, quan trọng là giờ cô còn không có một xu trong người

“Quan khách hãy trả tiền ạ”tiếng của người bồi bàn nhẹ nhàng nhưng cũng đủ làm cô toát hết mồ hôi

“ Umh, bây giờ tôi ko có tiền nên tôi ko trả được“.”ko trả thì phải bán thân hoặc là theo ta lên quan, chọn đi” tiếng người bồi bàn càng thêm gay gắt

What the, bán thân? Tức là phải đi tiếp khách à? Lên quan chẳng phải ở tù sao? Sao số tui khổ thế này!!!”

“ Đi mau, ta không có thời gian cho ngươi, theo ta lên quan”

“ Khoan đã để tôi nghĩ cách, đừng mang tôi lên quan” cô ngày càng hoảng sợ, xung quanh mọi người đang bàn tán đang thì thầm về cô

Tiếng tên bồi bàn càng gay gắt hơn:“ không nhiều lời, đi ngay“.” Khoan đã!!”

Bỗng nhiên có tiếng hô to, làm cho tất cả mọi người đang có mặt ở đó phải giật mình

“ Ta không cho phép các người đem cô ta đi đâu hết”

“Kẻ nào dám hả, ra mặt đi”.

“là ta“.một cô gái có trang phục khá là cầu kì bước ra,cô gái đó có nét lạnh lùng tuy nhiên cũng mang theo nét bướng bỉnh trên gương mặt, làn da trắng ngần, môi đỏ trông rất xinh đẹp,độ tuổi trăng tròn, cô đang nhăn mặt với người phụ nữ lớn tuổi đứng kế bên, theo sau là một toán quân rất hùng dũng theo sau. Tức thì những người đang có mặt ở đó điều cuối đầu lễ nghi với người con gái đó chỉ riêng mình Thiên An đang đứng đó, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra

“Kính chào công chúa Minh Vy” đám đông đồng loạt hô to làm cho Thiên An cũng phải giật mình:“ là công chúa sao, thời gì vậy trời?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.