CHƯƠNG 200
Hành hạ hắn ta dường như có thể khiến tôi vui vẻ hơn nhiều, điều này không chỉ làm tôi nhớ ra một câu chuyện liên quan đến S-M được chia sẻ trên mạng.
Ngày trước tôi luôn không hiểu, tại sao lại có nhiều người thích những món đồ điều tính đó như vậy, bây giờ dường như đã hiểu ra chút ít, tôi cũng không chắc chắn tôi có nghiêng về phía S một chút hay không, thế nhưng tôi có thể khẳng định Giả Tường Vũ nhất định là người có xu hướng nghiêng về phía M.
Đối với sự hành hạ của tôi hắn không những không cảm thấy phẫn nộ chút nào,mà ngược lại mỗi lần đá hay giật điện dường như đều khiến hắn càng hưng phấn hơn, sau khi bị tôi đá mạnh ra, hắn lại có thể vừa cười vừa bò lại, tiếp tục giở trò sờ soạng chân tôi.
Biểu hiện của hắn khiến tôi khóc không được cười cũng không xong, cũng không biết tại sao tôi lại có thể có chút mong đợi hắn có thể mang đến cho tôi một chút vui vẻ.
Giả Tường Vũ dường như rất cố chấp đối với câu nói đùa trước đó của tôi, vừa ra sức mân mê chân tôi lấy lòng tôi, vừa run rẩy nói với tôi: “Viện Viện à, chỉ cần cô có thể để tôi ở bên cạnh cô, cho dù thực sự phải khiến bản thân mình trở thành một con chó, tôi cũng can tâm tình nguyện, mọi việc mà tôi làm đều là vì cô đó!”
Nghe hắn nói xong, tôi cười chế giễu: “Giả Tường Vũ, anh đúng thật là khiến tôi phải mở to con mắt đấy, tôi thật sự nghĩ không ra, anh vì để sống tiếp, lại có thể đến câu nói đó cũng có thể nói ra được!”
“So với sống tiếp, điều mà tôi quan tâm hơn đó chính là cô, Viện Viện, bây giờ cô là tất cả đối với tôi, cho dù không còn tự do, mất đi tất cả, chỉ cần có được cô, cho dù có được cô chỉ trong giây lát, tôi cũng không hối hận!”
“Cô có biết, từ sau cái đêm hôm ấy nếm trải được cảm giác ấy, tôi một phút cũng không quên được, mỗi ngày chuyện đầu tiên sau khi thức dậy đó chính là nhớ cô, tôi hận là không thể từng giây từng phút ở bên cạnh cô, mấy ngày nay tôi còn chẳng thèm đi học, luôn âm thầm đi sau cô, lặng lẽ dõi theo cô, quan tâm cô!”
Nhìn biểu hiện này của hắn, tôi đã không còn hoài nghi suy nghĩ đó của hắn, thực ra tôi cũng có thể hiểu được, Giả Tường Vũ trước nay đều là hình ảnh mọt sách cứng nhắc có chút khiến người khác phải khó chịu, một khi hắn đã chấp niệm sâu sắc với món đồ nào đó, thì rất có thể một khi đã phát ra sẽ không rút lại được.
Ban đầu hắn chỉ là lén theo dõi tôi thôi, thế nhưng trong đêm hôm ấy, lần đầu tiên hắn xâm phạm đến tôi, hơn nữa sau khi nếm được cảm giác chết mê chết mệt giống như liều thuốc độc vậy, hắn giống như một kẻ hút thuốc bắt đầu bị nghiện vậy, khó mà khống chế khát vọng trong lòng, vì để có được cơ hội thực hiện mong ước đó lần nữa, hắn biết tôi không thể chấp nhận hắn, mà chọn thủ đoạn uy hiếp cưỡng chế này, dường như cũng có thể khiến người ta hiểu được.
Bây giờ sự sống chết của hắn đã nằm trong tay tôi, cho dù thái độ có thấp hơn nữa, dường như hắn cũng có thể làm được, nhưng so với mạng sống, hình như với hắn tôi còn có sức mê hoặc lớn hơn, đó cũng chính là lời giải thích, hắn nhát gan như vậy, ấy vậy mà để chiếm đoạt được tôi lại có thể đến tính mạng cũng có thể vứt bỏ được.
Nếu không phải tôi có dùi cui điện, nhất thời ngăn hắn lại, hắn có thể thật sự đã cưỡng ép chiếm đoạt tôi, sau đó hắn sẽ làm gì thì tôi cũng không biết, cũng khó đảm bảo rằng sẽ không xảy ra sau khi hắn sung sướng xong, lại bắt đầu sợ chết, đến tôi cũng sẽ bị trừ khử.
Nghĩ lại mặc dù vẫn có chút sợ hãi, có điều tôi nghĩ thông những chuyện này xong, ngược lại lại thấy nhẹ nhõm hẳn đi. Hắn lại có thể vì tôi mà hạ thấp mình đến vậy, chứng tỏ hắn vô cùng yêu tôi.
Sự oán hận trước đây của tôi với hắn bất giác đã chuyển thành sự trả thù về tâm lí, nếu hắn đã lựa chọn trở thành con chó trung thành của tôi, tôi chả có lí do gì để mà từ chối chuyện tốt này cả.
Tôi ngồi ngay ngắn xuống giường, tiếp tục gác chân lên đầu hắn, dùng thần thái của một nữ vương từ trên cao nhìn xuống nhìn hắn, rồi lạnh lùng nói; “Giả Tường Vũ, anh chỉ cần làm một chuyện, chỉ cần anh có thể làm được, tôi không những có thể bỏ qua mọi tội lỗi mà anh đã phạm phải với tôi, có thể giúp anh dàn xếp chuyện lần này, thậm chí lúc thích hợp có thể sẽ cho anh chút lợi lộc!”
“Chuyện gì, chỉ cần tôi có thể làm được, đừng nói một chuyện, cho dù một ngàn một vạn chuyện, tôi cũng tình nguyện làm vì cô!”
Tôi vừa cười vừa lắc đầu, “Không cần nhiều đến thế đâu, yêu cầu của tôi chỉ có một, đó chính là nghe lời, nghe lời tôi, tôi chỉ cần anh làm chuyện này thôi!”
“Không thành vấn dề, tôi nhất định sẽ nhất nhất nghe theo cô, cho dù cô bảo tôi đi phóng hỏa giết người, tôi cũng tình nguyện!” Giả Tường Vũ ra sức gật đầu, cứ như sợ tôi sẽ hối hận trong tức khắc vậy.
Tôi gật đầu, tiếp tục nói: “Vậy được, bây giờ tôi muốn anh cởi sạch quần áo trên người ra, đứng trước bọc tiền!”
Nghe xong, hắn hình như có chút ngây ra, không hiểu dụng ý của tôi khi nói như vậy.
Thấy hắn do dự, tôi hừm một tiếng, “Sao, yêu cầu nhỏ như vậy, anh cũng không làm được, còn nói cái gì mà nghe lời tôi mà!”
Hắn bừng tỉnh, trong ánh mắt không còn do dự nữa, lập tức nhanh chóng cởi toàn bộ quần áo trên người ra, xấu hổ che đi bộ phận quan trọng bên dưới, từ từ đi đến trước cái bọc kia.
Thấy hắn ta thực sự nghe lời như vậy, trong lòng tôi thầm cười không ngớt, tôi cảm thấy đỏ mặt vì sự gian ác của bản thân, nhưng tôi không hề lộ ra, vẫn là cái dáng vẻ lạnh như tiền, tiếp tục lạnh lùng nói với hắn: “Bỏ tay xuống, tôi muốn mọi thứ của anh đều phải lộ ra trước mặt tôi!’
Hắn không có lí do từ chối, chỉ có thể làm theo lời tôi nói, nét mặt rối rắm buông hai tay xuống, lúc đó toàn bộ cơ thể hắn đều lộ ra trước mắt tôi, nhìn cái bên dưới xấu xí nhưng to của hắn, trong lòng tôi lại có thể bất giác run lên.
Nhưng tôi rất nhanh đã điều chỉnh lại được trạng thái của mình, giơ điện thoại ra chỗ Giả Tường Vũ và cái bọc tiền đó, chụp tách tách vài bức ảnh.
Hành động của tôi khiến hắn cảm thấy rất khó hiểu, hắn vội vàng che cơ thể đi, ấm ức hỏi: “Viện Viện, cô đang làm cái gì vậy, tôi đã làm theo lời căn dặn của cô, cô vẫn như thế ruộc là vì cái gì!”
Tôi cười khẩy một tiếng: “Trong lòng anh nghĩ như thế nào, tôi làm sao mà biết được, nếu không giữ lại chút chứng cứ, làm sao khiến tôi yên tâm về anh đây! Có điều anh cũng không cần lo lắng, đây là tôi chỉ giữ lại vật làm tin thôi, tuyệt đối sẽ không để người khác nhìn thấy đâu!”
Hắn bán tin bán nghi gật đầu, sau đó khẽ giọng nói: “Bây giờ tôi có thể mặc lại quần áo được chưa!”
Tôi cười: “Vội cái gì mà vội, thế này không phải là rất tốt sao!” Tôi cười một hồi, vì để xóa bỏ nghi hoặc trong hắn, tôi lại nói với hắn: “Anh yên tâm, sau khi có được vật bảo đảm, chuyện tôi đồng ý với anh nhất định sẽ làm được!”
Hắn nghe xong lời tôi nói, lập tức vui mừng hẳn lên, liền chạy đến cạnh tôi, như cầu xin hỏi: “Cái đó, Viện Viện à, tôi vì cô mà đã làm đến mức này rồi, cô có thể cho tôi…”
Tôi một chân đá hắn ra, lạnh lùng đáp: “Cút, cái mạng chó như anh, anh nghĩ anh có thể thỏa mãn tôi sao!”
Hắn vừa cười vừa bò lại, cúi đầu vào phía dưới của tôi, mà lần này tôi không hề từ chối!