Nói xong, Phương Tinh Nghị nhanh chóng quay người lại rồi rời khỏi.
Mãi tới năm phút sau, đám người trong phòng bao mới tỉnh thần lại, ông nhìn tôi, tôi nhìn ông.
“ Lão Trần, ông cũng quá lắm!” Ông Tổng giám đốc Chương trừng mắt nhìn Tổng giám đốc Trần rồi giận dữ nói: “ Chúng ta tốt xấu gì cũng là bạn học cũ, còn hợp tác lâu như vậy, sao ông không nói chuyện này cho tôi biết chứ?”
Tổng giám đốc Trần không nói nên lời: “ Tôi có không nói với ông á? Tôi đã nói cô ấy là người của Tổng giám đốc Phương vậy mà các người còn ở đó ăn nói vô tội vạ, cũng may mà các ông còn chưa ra tay với Dương Yến, nếu không….”
Lưng của Tổng giám đốc Chương chợt lạnh toát.
Không phải chứ, nếu như thật sự đã ra tay với Dương Yến thì ông ta chắc chắn lại ẵm một cái kết khác rồi.
- --
Dương Yến tưởng Tổng giám đốc Chương còn muốn tổ chức một cuộc họp cho nhân viên của ông ta nữa nhưng không ngờ mới ngày hôm sau thì 6 người đó đã đến, còn là do Tổng giám đốc Chương đích thân đưa tới nữa chứ.
Sự nhiệt tình của ông ta khiến cho Dương Yến nổi cả da gà.
Trong bữa tối ngày hôm qua, Tổng giám đốc Chương còn có chút gì đó khinh thường cô. Sáu người đó cũng là nhờ Tổng giám đốc Trần nên mới mượn được. Hôm nay thái độ của ông ta đột nhiên thay đổi 180 độ luôn.
Tối qua xảy ra chuyện gì sao ta?
Dương Yến thầm nghĩ, nhưng mà nhóm cũng lập xong rồi, người cũng đã tới đủ, cô cũng không thèm màng tới chuyện đó nữa, cô đã mời mọi người đến một cuộc họp để nói về việc đấu thầu trạm tàu cao tốc ở miền Đông
Một tuần sau, Dương Yến và nhóm của cô đã tham gia vào quá trình đấu thầu, bọn họ bận rộn từ sáng đến tối nên mỗi ngày cô đều về nhà rất muộn, con mèo Ragdoll của cô đành phải nhờ Lâm Thanh Dung chăm sóc.
Nhờ dự án chưa từng được tiếp xúc này mà Dương Yến đã học được rất nhiều thứ. Mỗi lần gặp từ vựng chuyên ngành hay chỗ không hiểu cô đều mặt dày tới hỏi trợ lý Tư.
Dù sao đi nữa trợ lý bên cạnh của Phương Tinh Nghị ai cũng rất là giỏi.
Trợ lý Tư tất nhiên là rất sẵn sàng dạy cô, nhưng sau vài ngày anh lại cảm thấy có gì đó không đúng lắm, Dương Yến nhờ anh dạy cũng có cái lợi nha, có khi nào còn có thể tiến triển thêm một bước nữa không ta?
Đương nhiên là kêu ông chủ nhà anh dạy rồi.
Thế là, đợi tới khi Dương Yến lại đến tìm anh hỏi nữa, trợ lý Tư liền chạy đi tìm Phương Tinh Nghị, giả vờ như là anh cũng không hiểu rồi còn ‘vô ý’ nói cho Phương Tinh Nghị nghe về chuyện Dương Yến hay tìm anh để hỏi chuyện.
Phương Tinh Nghị cau mày nói: “ Cậu đi đăng ký một tài khoản Facebook khác đi, để cái này cho tôi dùng.”
“ Vâng vâng, ngài cứ dùng đi! Cứ tùy ý dùng!” Trợ lý Tư cười hihi nói, đúng là không uổng công anh cho con mèo con Ragdoll mà mèo nhà anh mới sinh cho Dương Yến và Phương Tinh Nghị để tạo cơ hội.
Nhìn kìa, ông chủ nhà anh đúng là đã có bước tiến bộ lớn rồi nha, bây giờ còn biết ghen nữa chứ!
Sau đó, người trò chuyện với Dương Yến đã trở thành Phương Tinh Nghị. Phương Tinh Nghị bắt chước giọng điệu của trợ lý Tư rất thuần thục khiến cho Dương Yến hoàn toàn không biết gì cả, thậm chí sau khi nói chính sự xong Dương Yến còn than vãn với anh ta nữa.
DY: [Trợ lý Tư, có thứ này vui lắm anh có muốn xem không? 】
Phương Tinh Nghị nhìn thấy có tin nhắn Facebook mới nên liền lướt xem thử, lúc này đáy lòng anh không vui chút nào, không biết trước đây khi trợ lý Tư còn dùng tài khoản này đã chat với Dương Yến nhiều bao nhiêu nữa.
Đầu tiên anh gọi điện thoại cho bộ phận thư ký: “ Trợ lý Tư nói cậu ta gần đây quá nhàn rỗi nên các người đem hết tư liệu của Tập đoàn Phương Thị trong vòng ba năm ra cho cậu ta sắp xếp lại đi.”
“ Vâng Tổng giám đốc.”
Sau khi gọi xong, anh mới trả lời tin nhắn của Dương Yến [Cô Dương, có gì vui vậy? 】
DY: [Anh thề đi, nếu anh lan truyền bức ảnh này ra ngoài thì sau này anh sẽ không lấy được vợ, cả cuộc đời cô quạnh luôn! 】
Có cần tàn nhẫn vậy không?
Phương Tinh Nghị nhướn mày một cái rồi trả lời: [Tôi sẽ không lan truyền nó ra ngoài đâu. 】
Dù sao đi nữa anh cũng đâu phải trợ lý Tư đâu.
Sau đó Dương Yến gửi một bức ảnh qua, trên tấm ảnh chính là Phương Tinh Nghị, nhưng anh lại bị gắn thêm một bộ tóc dài còn thân thì mặc kì bào, lúc này mặt Phương Tinh Nghị đen thui như mực.
DY: [Hahaha,có phải anh đang không dám tin đây là Tổng giám đốc Phương nhà anh không? Vừa lẳng lơ vừa tùy tiện】
DY: [Đời này anh ta không làm phụ nữ thì đúng là đáng tiếc. Nếu anh ta mà là phụ nữ, nhất định sẽ gây chấn động cả ngành giải trí cho xem! Nếu tôi mà có khuôn mặt này, tôi sẽ ngủ với tất cảc nghệ sĩ nam trong giới giải trí luôn! 】
DY: [Trợ lý Tư sao anh không nói gì vậy, anh đang bị sốc sao?】
Hơn cả sốc nữa.
Bây giờ anh ta đang rất muốn lật bàn lên đây!
Phương Tinh Nghị đưa tay lên xoa xoa mi tâm đau nhức của mình rồi trả lời tin nhắn của cô [Cô Dương, hàm của tôi sắp rụng luôn rồi, chúa ơi, cô lấy bức ảnh này từ đâu vậy? 】
DY: [Tôi đang học PS, nên muốn thử... Ah ha ha ha, không ngờ lại không có chút phản cảm nào hết, nhìn Tổng giám đốc Phương xinh đẹp nhà anh, anh có thấy động lòng không hả trợ lý Tư? 】
Phương Tinh Nghị nói: [Cô Dương cô bớt bớt chút đi, tính khí Tổng giám đốc Phương không có tốt đâu.. 】
DY: [Anh ta không đánh được đâu!Trợ lý Tư, anh đã thề với vợ tương lai của anh rồi mà. Nói đi, sao mấy nay không thấy tin tức của ông chủ nhà anh vậy hả, anh ta đang làm gì vậy? 】
[Công ty rất bận rộn. Tôi cũng bận tới tối mặt tối mũi đây. Tại sao cô Dương lại hỏi như vậy, là...]
DY: [ Là cái quần, đừng có nghĩ lung tung! Tôi nói cho anh biết, tôi có nhiều người theo đuổi lắm đó, anh xem tin tức chưa, mẹ anh Ngự còn tặng quà cho tôi nữa đó! 】
[Quên đi cô Dương, anh Ngự không để mắt tới cô đâu. 】
DY: [Muốn body Dương Yến tôi cũng có body, anh ta dựa vào đâu mà dám không để mắt tới tôi chứ? Trợ lý Tư, anh đúng là miệng quạ mà! 】
DY: [Không nói chuyện với anh nữa, tôi còn cả một đống việc chưa làm. 】
Phương Tinh Nghị đợi một lúc, nhưng cũng không thấy cô gửi tin nhắn mới nữa, đoán chừng cô cũng rất bận. Sau đó anh lướt lên xem lại đoạn trò chuyện lúc nãy, bức ảnh kia đúng là khiến anh ngứa cả mắt mà.
Sao người phụ nữ đó lại có nhiều tính xấu như vậy chứ?
Sau đó Phương Tinh Nghị gọi cho Ngự Văn Đình, anh không vòng vo tam quốc mà đi thẳng vào vấn đề: “ Anh cả, em thấy anh đúng là bận quá rồi, có một tin tức nhỏ xíu mà cũng xử lý không xong, nên em giải quyết dùm anh luôn rồi.”
Rồi cúp máy.
Anh cả của anh làm việc gì cũng rề rề rà rà hết, chi bằng anh tự làm còn hơn, thấy mấy tin đó là bực bội.
Bộ phận quan hệ công chúng của Tập đoàn Phương Thị lập tức làm việc, tin tức về cuộc gặp gỡ của Dương Yến mà mẹ Ngự chỉ trong một giờ liền biến mất sạch sẽ, khi Dương Yến lướt Facebook thì không thấy nữa.
“ Uả, sao lại không còn nữa rồi?” Dương Yến hơi thất vọng.
Đúng là trước đó cô có hơi tức giận, nhưng mà gần đây cũng nhờ có tin tức đó mà quan hệ xã hội của cô cũng được mở rộng hơn rất nhiều, điều này đối với cô là một chuyện tốt nhưng không ngờ nó không còn nữa.
Haiz!
Người trợ lý tới gõ cửa rồi bước vào nói với Dương Yến: “ Tổng giám đốc Dương, cô có bận không?”
“ Sao thế?”
“Công ty mới có thêm một đối tác mới. Bộ phậnThương mại ban đầu đã cử người đi ký hợp đồng, nhưng bên kia đã gọi tới và chỉ định phải đích thân cô tới bàn mới được, phái ai đi họ cũng sẽ không chịu ký hợp đồng hết.”
“Được rồi, đưa hợp đồng cho tôi.”
Mấy ngày nay bận rộn quá rồi nên Dương Yến cũng muốn thư giãn đầu óc một chút, sau khi cô cầm lấy hợp đồng, liền lái xe đến nơi gặp gỡ.
Dương Yến đẩy cửa vào thì thấy một người phụ nữ trẻ đã ngồi sẵn ở bàn, cô ta mặc chiếc váy vest mới nhất của Dior, khuôn mặt nhỏ nhắn nhưng lại mang máng chút đáng thương.
Dương Yến bước tới: “Xin chào, cô là Cao Sính Đình đúng không?”
“Tôi đây.” Cao Sính Đình vội vàng đứng dậy, dáng người mảnh khảnh, nói chuyện cũng rất dịu dàng: “ Mời cô ngồi.”
“ Cô cũng ngồi đi,không cần khách sáo như vậy đâu.” Dương Yến cười nói rồi ngồi xuống đối diện cô, sau khi gọi một tách cà phê, cô liền rút bản hợp đồng ra và muốn nói chuyện với cô về sự hợp tác.
Nhưng Cao Sính Đình lại giành nói trước: “ Làm phiền cô hãy rời xa anh Văn Đình.”
“ Hả?” Cái máu chó gì vậy, Dương Yến còn tưởng mình đã nghe lầm: “Cô vừa nói gì?”
“Tôi đã xem những tin tức đó.”Cao Sính Đình vẫn nói với giọng điệu dịu dàng nhu hòa: “Tôi thích anh Văn Đình, hy vọng cô sẽ không cướp của tôi, có được không?”
Đáy lòng Dương Yến như gào thét.
Cô chưa được mở miệng nói gì nữa thì Cao Sính Đình lại tiếp tục nói: “ Tôi đã điều tra rồi, gia đình cô rất nghèo, mẹ cô tốt nghiệp tiểu học, trường mà em trai cô học cũng không tốt. Bối cảnh của nhà cô chỉ làm liên lụy anh Ngự Đình mà thôi.”
“Quan hệ giữa ba tôi và bác Ngự rất tốt, cho nên tôi có thể giúp đỡ rất nhiều cho sự nghiệp của anh ấy. Đương nhiên tôi cũng không biết ăn hiếp người khác, chỉ cần cô rời xa anh Văn Đình thì có muốn gì cô cứ nói ……”