Editor: Hấu. - duahauahihi
Beta: Sa - Shadowysady
======================
Sơ Tranh vừa mở mắt ra đã đối diện với một con dao găm, ánh dao lóe lên, dao găm sắc bén đâm thẳng về phía cô.
Sơ Tranh nằm trên mặt đất nên chỉ có thể dùng tay ngăn lại, nhưng không gian hoạt động có hạn, dao găm sượt qua cánh tay cô, cắm vào trong khe đá bên cạnh.
Sơ Tranh dùng cùi trỏ đập vào người tập kích mình, trở tay đoạt lấy dao găm.
Dao găm chuyển hướng, đâm về phía đối diện.
Người bên kia dường như không ngờ Sơ Tranh lại có sức lớn như vậy, không tránh kịp nên bị dao găm đâm bị thương.
Người kia muốn tránh đi bên khác nhưng không gian thật sự quá nhỏ, dao găm kia đâm từ bên cạnh tới, người kia vô phương né tránh.
Phập phập ——
Dao găm đâm vào cơ thể.
Sơ Tranh còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì đã nghe thấy âm thanh thông báo của Vương Giả vang lên.
【Chúc mừng chị gái nhỏ hoàn thành lần restart lần đầu tiên ở vị diện này, loading....】
Sơ Tranh: "......."
Không phải chứ Vương Bát Đản!
Mi chờ một chút!
Có ý gì a!
Sao chưa gì đã restart rồi?!
【Chị chơi chết thẻ người tốt rồi, đương nhiên là phải restart.】
"...."
Thẻ người tốt?
Tên muốn giết ta sao?
Đây chỉ là tự vệ, liên quan quái gì đến ta? Dựa vào đâu mà bắt ta restart chứ!
Trước mắt Sơ Tranh chợt tối sầm.
Vẫn góc độ và cường độ đấy, dao găm đâm tới, Sơ Tranh đưa tay nắm chặt lấy tay của đối phương.
Trong lòng mặc niệm đó là thẻ người tốt, thẻ người tốt, thẻ người tốt x 3,14 lần, khó khăn lắm mới nhịn xuống xúc động không xử lý hắn.
Sơ Tranh đoạt lấy dao găm, đẩy người ra, nhấc chân đè hắn ra phía sau.
"Điện hạ vẫn còn sức lực cơ à." Giọng nam nhân có hơi khàn, lại cực kỳ chói tai vang lên trong khung cảnh tối tăm.
Âm cuối của hắn còn mang theo hương vị kiều diễm, không khỏi mê hoặc người ta.
Điện hạ?
Cổ đại sao?
Sơ Tranh hoàn toàn không biết tình huống trước mặt là gì, chỉ có thể trầm mặc đáp lại.
Nam nhân bên kia hừ lạnh một tiếng, trầm lặng nói: "Mạng của điện hạ cũng thật lớn, thành ra bộ dạng này mà vẫn không chết được, thật khiến người ta thất vọng mà."
Ta không chết ngươi thất vọng là cái quân què gì?
Thẻ người tốt lên cơn điên rồi à?
Sơ Tranh suýt thì không nhịn được lại đâm hắn một đao.
Ánh sáng xung quanh lờ mờ, Sơ Tranh không nhìn rõ nam nhân đối diện có hình dáng thế nào, chỉ có thể mơ hồ thấy một cái bóng.
Dường như hắn cũng không sợ Sơ Tranh sẽ động thủ giết hắn, trong lời nói tràn ngập sự khiêu khích.
Sơ Tranh không nhìn rõ đối phương, đối phương cũng không thấy rõ Sơ Tranh.
"Điện hạ đã tỉnh, không bằng nghĩ cách làm sao để ra ngoài đi, điện hạ yên tâm, ta cũng muốn ra ngoài, sẽ không động thủ với điện hạ nữa đâu..... Dù sao cũng bỏ lỡ thời cơ chín muồi mất rồi."
Dường như để gia tăng thêm độ tin cậy, nam nhân còn giơ hai tay lên, ra vẻ mình rất vô hại.
Nam nhân ngồi trên mặt đất: "Vừa rồi điện hạ bị thương, ngươi muốn rời khỏi nơi này cũng khá khó khăn đấy."
Sơ Tranh đưa tay sờ bả vai, cảm giác dinh dính ươn ướt từ đầu ngón tay truyền tới.
"Điện hạ, ngươi tính làm gì bây giờ?"
Nam nhân kia một tiếng điện hạ, hai tiếng điện hạ, kêu đến vô cùng nhuần nhuyễn —— Nếu như hắn không dùng dao găm đâm chết cô thì Sơ Tranh đã tin lắm rồi đấy.
Sơ Tranh bất động thanh sắc đánh giá bốn phía, đây là một không gian không lớn, hai người có thể ở được, chứ 3 người thì chắc phải chen chúc.
Bốn phía đều là tảng đá, không biết là đang ở đâu.
Sơ Tranh muốn tiếp thu ký ức, nhưng đối mặt với thẻ người tốt hở ra cái là muốn đâm mình.....
Sơ Tranh đi qua phía nam nhân.
"Điện hạ!" Giọng nói nam nhân bỗng cao vút.
Sơ Tranh không dừng lại, nam nhân rõ ràng bắt đầu khẩn trương, sau lưng hắn đã không còn đường lui: "Điện hạ........"
Sơ Tranh giơ tay lên, giọng nói của nam nhân biến mất, Sơ Tranh nhìn hắn ngã lăn ra đất.
Nghĩ nghĩ, cô giơ chân đạp cho hắn thêm một cái.
Đỡ giận hơn hẳn.
-
Nguyên chủ họ Quân.
Khi vừa tỉnh lại thì nguyên chủ đã bị nhận nhầm là Đại hoàng nữ, nàng giải thích nhưng lại bị người ta hiểu lầm là trò chơi mới của Đại hoàng nữ kia.
Nguyên chủ không biết vì sao mình lại ở đây nữa.
Không sai, nàng là bị mất trí nhớ.
Vị Đại hoàng nữ có dáng dấp giống hệt nguyên chủ này đã mang người tham gia một bí cảnh, lúc này nàng ta vừa vặn cũng đang ở trong bí cảnh này.....
Thế giới này mọi người đều tu luyện Huyền khí.
Giữa trời đất tồn tại một loại Huyền khí, dẫn khí nhập thể rồi có thể chuyển hóa thành lực lượng của bản thân.
Mà bí cảnh là bảo địa được các đại cao thủ lưu lại, hoặc là địa chi dùng để rèn luyện.
Thời gian mở ra không cố định, ít thì trăm năm, nhiều thì ngàn năm.
Mà bí cảnh lần này Đại hoàng nữ kia tham gia là bí cảnh ngàn năm khó gặp, đồ vật có thể thu thập bên trong cũng vô cùng trân quý, thế gian khó cầu.
Nguyên chủ bị ép phải thay thế Đại hoàng nữ.
Nguyên chủ chỉ nhớ rõ mình tên là Quân Sơ Tranh, còn những chuyện khác thì đã quên sạch bách.
Nàng không dám tùy tiện hành động, chỉ có thể dùng thân phận Đại hoàng nữ một đường cố gắng trở về.
Mấy tháng sau.
Có một nữ nhân mang theo một nhóm người xuất hiện—— Còn lấy chính tên Quân Sơ Tranh của nguyên chủ.
Nữ nhân kia đeo mặt nạ, không dùng dung mạo thật đi diện kiến người khác.
Những người này vừa xuất hiện đã nhận được sự tiếp đãi cẩn thận của Nữ hoàng, tôn làm khách quý.
Không bao lâu sau nguyên chủ liền nhận ra nữ nhân mang mặt nạ kia chính là Đại hoàng nữ chân chính.
Nguyên chủ muốn biết rõ chuyện gì xảy ra nên chạy tới tìm Đại hoàng nữ, lại bị nàng ta lấy tội mạo phạm quát mắng trách phạt.
Về sau nàng ta càng đuổi cùng giết tận nguyên chủ, nhằm vào nguyên chủ trên mọi mặt trận, tựa như vô cùng căm hận nàng.
Nguyên chủ không có ký ức, không có cách nào biết được chân tướng, chỉ có thể từng bước từng bước điều tra.
Đáng tiếc nàng còn chưa tra rõ thì đã bị Đại hoàng nữ kia giết chết.
Đại hoàng nữ chắc chắn là đối tượng mà cô cần phải nghịch tập....
Sơ Tranh day mi tâm.
Một đống phiền phức.
Muốn xử lý!!!
Vị Đại hoàng nữ này cmn cực kỳ hoang đường.
3 tuổi đã đánh được lão sư của mình chạy tán loạn, 5 tuổi lên nóc nhà lật ngói, 10 tuổi đánh khắp hoàng thành Tĩnh Nguyên không có đối thủ——Đương nhiên chỉ là không ai dám đánh nàng ta mà thôi, ai bảo người ta là Đại hoàng nữ chứ.
Nước Tĩnh Nguyên do nữ tử cầm quyền.
Đại hoàng nữ là nữ hoàng bệ hạ đời tiếp theo của nước Tĩnh Nguyên, nhận được vô số ân sủng, vinh hoa phú quý một đời không hết.
Nhưng chẳng hiểu sao lại dạy dỗ ra một Đại hoàng nữ không coi ai ra gì.
Trong phủ nuôi không ít thiếu niên mỹ mạo, nàng ta cứ thế đắm chìm trong thanh sắc, sống mơ mơ màng màng.
Nhưng người mà Đại hoàng nữ nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa cũng chỉ có một người.
Chính là cái tên vừa rồi muốn giết cô đây này.
【Nhiệm vụ ẩn: Mời chị gái nhỏ thu được một thẻ người tốt từ trên người Tạ Xu.】
Sơ Tranh: "......"
Hắn muốn giết ta!
Hắn muốn giết taa!!
Hắn muốn giết taaa!!!
【Chị gái nhỏ, chị đừng kích động, hắn tưởng chị là Đại hoàng nữ nên mới muốn giết đó thôi, mà chị có phải Đại hoàng nữ đâu.】
Sơ Tranh lạnh lùng: "Vậy có thể thay đổi được chuyện hắn muốn giết ta sao?"
【......】Vương giả cảm thấy mình sắp nghẹn đến nơi.
【Chị gái nhỏ tiếp nhận tư liệu về Tạ Xu trước đi.】
Tạ Xu.
Được Đại hoàng nữ nhặt được.
Khi nhặt về, toàn thân Tạ Xu đều là vết thương, nhưng chỉ cần cứu chữa một chút là có thể bảo toàn thực lực.
Nhưng Đại hoàng nữ chẳng những không cho người cứu hắn kịp thời, mà ngược lại, sai người đánh gãy kinh mạch của hắn, khiến hắn biến thành một phế nhân rồi đem cầm tù trong phủ.
Sau khi Tạ Xu tỉnh lại, phát hiện mình đã trở thành phế nhân, còn bị cầm tù trong phủ thì đương nhiên không chịu khuất phục.
Đại hoàng nữ thật sự thích hắn, bất kể Tạ Xu có làm gì, cô ta cũng không ép buộc Tạ Xu.
Ngược lại cả ngày chỉ quanh quẩn bên hắn.
Cho dù Tạ Xu chưa từng cho cô ta một sắc mặt tốt bao giờ.
Nhưng Đại hoàng nữ vẫn rất rất thích hắn, hắn muốn sao thì hái sao cho hắn, hắn muốn trăng thì sẽ đưa hắn lên tận cung trăng.
Ngay cả lần vào bí cảnh này Đại hoàng nữ cũng mang Tạ Xu theo.
Thế nhưng vì một trận hỗn loạn, đội ngũ bị phân tán, đến khi tìm được Đại hoàng nữ thì đã lại biến thành tìm được nguyên chủ bị mất trí nhớ.