Nam Sơn Ca - Cappuccinoky

Chương 10




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Ngày hôm đó sau khi trở về, ta đã ngủ một giấc yên ổn nhất từ trước tới nay.

Sau đó, vào tháng 11, Tây Bắc truyền tới tin thắng lợi. Trấn Bắc đại tướng quân đã đánh bại được quân xâm lược.

Ngày hôm sau, Bệ hạ triệu tập Trấn Bắc đại tướng quân hồi kinh, lưu lại đến mùa xuân năm sau.

Cuối tháng đó, Thẩm tỷ tỷ xuất cung.

Mặc dù thực sự không muốn Thẩm tỷ tỷ rời khỏi cung, nhưng ta biết nhà của Thẩm tỷ là Thẩm phủ. Trên đời này không gì có thể so sánh với nhà của mình cả.

Sau khi Thẩm tỷ tỷ trở về phủ, Thái phi gần như bảy ngày một lần bảo ta đi gặp Triệu Kỳ.

Ta và Triệu Kỳ đã rất quen thuộc.

Có ngày ta pha trà cho hắn, có ngày hắn lại dạy ta luyện chữ.

Đúng rồi, một ngày nọ, không hiểu sao hắn lại đứng sau lưng ta, ta quay đầu lại va vào cánh tay đang nâng lên của hắn, hắn vội vàng giật vài sợi tóc trên đầu ta.

Ta một bên tức giận, một bên tự nhủ hàng nghìn lần rằng mình không được nói hắn hay đánh hắn.

Hôm đó Triệu Kỳ thật sự không cố ý, nhìn thấy người ngồi trước chiếc bàn nhỏ đang viết viết vẽ vẽ, hắn không biết mình đang nghĩ gì, chỉ muốn đi tới phía sau trêu chọc một chút.

Không ngờ, ngay khi hắn vừa giơ tay lên, cô nương đã quay người lại, trước khi kịp phản ứng liền làm rối tung búi tóc của mình.

Hắn đã không cẩn thận nhổ ra một vài sợi tóc.

Đã gần đến đêm trừ tịch (giao thừa), hắn phải bận rộn một thời gian để đảm bảo tháng đầu tiên không có đại sự gì xảy ra.

Trấn Bắc truyền tới tin vui, hắn cần gặp Trấn Bắc tướng quân, xác nhận lại tình hình thực sự của Trấn Bắc.

Thời gian trước trọng dụng một nhà Thái phó, Triệu Kỳ cũng đã phái người đi điều tra.

Điều Triệu Kỳ lo lắng nhất chính là Chu gia đứng sau lưng Thái phó gia tộc.

Nhưng hiện tại, có vẻ như một nhà Thái phó vẫn chưa liên lạc với bất kỳ thành viên nào của Chu gia, mà chỉ kỳ lạ âm thầm ủng hộ một số học trò đang dự thi.

Xét theo kết quả kỳ thi hương năm ngoái, những học trò này đều là những thí sinh không tệ.

Ngày hôm đó trở về, Triệu Kỳ ngủ rất không an ổn. Hắn như có như không biết được thứ gì đó đang kiềm chế suy nghĩ của mình.

Trong đêm tối sâu thẳm, hắn đã hiểu ra một điều.

Hắn muốn lấy người kia.

Không phải là loại lấy cho có, mà là loại khi một nam tử ngưỡng mộ một nữ tử, muốn cưới nàng ấy.

Hiện tại Tây Bắc không có chiến tranh, triều đình thái bình, Chu gia tạm thời không có dấu hiệu rục rịch ngẩng đầu.

Nếu bản thân có khả năng bảo vệ nàng, tại sao lại không làm như vậy?

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.