(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Tay cầm ly của Lục Trầm Chu dừng lại giữa không trung.
Nữ tử yêu thích quyền quý như Thẩm Căng, sẽ tự nguyện gả vào Tiết gia nghèo túng?
Hắn cho rằng Tiết Hoài Tông là vì muốn lấy lại thể diện cho hai nhà Tiết Thẩm, mới có thể nói như vậy.
Tiết Hoài Tông còn trẻ thi đậu, nhân vật tinh anh cỡ nào, vừa thấy Lục Trầm Chu như thế, liền biết hắn không tin.
Nếu liên quan đến thanh danh của hắn, Lục Trầm Chu không tin thì thôi, nhưng liên quan đến Thẩm Căng, hắn luôn sợ người khác sẽ hiểu lầm nàng, cho nên nói tiếp: "Không sợ đại nhân chê cười kẻ hèn khoe khoang, chuyết kinh tuy là nữ tử nhưng kiến thức còn hơn cả ta. Ngày kết hôn chuyết kinh đã nói rõ với kẻ hèn, nàng không phải Thẩm tứ tiểu thư cùng ta định hôn từ nhỏ, mà là Thẩm tam tiểu thư được nhận làm con thừa tự của Thẩm đại phu nhân. chuyết kinh nói nếu theo ước định của hai nhà Tiết Thẩm, vốn không phải nàng gả đến, nhưng Thẩm gia các nàng từ trước đến nay huynh đệ một thể, tỷ muội một lòng, sau khi phụ mẫu nàng mất là Thẩm đại nhân thu dưỡng chuyết kinh, có ơn dưỡng dục. Thẩm tứ tiểu thư tuy nói đã cập kê nhưng bởi vì tuổi còn nhỏ, vả lại ở trong nhà được yêu thương cưng chiều, nếu như Thẩm tứ tiểu thư gả vào Tiết gia chúng ta, chỉ sợ nàng chăm sóc bản thân còn không chu toàn, càng không nói đến chăm sóc mẫu thân ta. Vì vậy vì hôn ước của hai nhà Tiết Thẩm, cũng vì báo đáp công ơn dưỡng dục của Thẩm đại nhân và đại phu nhân, chuyết kinh liền tự nguyện gả đến Tiết gia chúng ta. Nữ tử hữu dũng hữu mưu, trung nghĩa lưỡng toàn như vậy, có thể cưới nàng làm thê là phúc ba đời của kẻ hèn.”
“Vậy sao.” Lục Trầm Chu khẽ nhấp một ngụm rượu.
Nhìn dáng vẻ này của Tiết Hoài Tông cũng không giống đang nói dối, chẳng lẽ Thẩm Căng thật sự tự nguyện gả đến Tiết gia?
Nhưng nàng vì sao phải làm như vậy? Cho dù phụ mẫu nàng đã qua đời, chuyện mai mối phải do phu thê Thẩm Chiêm sắp xếp, nhưng nếu nàng không muốn, có thể lại tìm một cơ hội gả cho một gia đình tốt, không nói gả đến phủ Định Bắc Hầu bọn họ, nhưng cũng không cần gả đến Tiết gia chịu khổ nghèo khó.
Nhất là thời điểm nàng gả vào Tiết gia, Tiết Hoài Tông còn chưa thi đậu, làm sao biết Tiết gia khi nào có thể khôi phục vinh quang?
Lục Trầm Chu đoán không ra tâm tư của Thẩm Căng, nhưng Tiết Hoài Tông đã nói như vậy, hắn liền từ bỏ, đã biết lúc trước Thẩm Căng chưa từng định hôn với Tiết Hoài Tông nên cũng không lấy chuyện hôn ước tra hỏi Tiết Hoài Chu nữa, vì thế chuyển sang đề tài khác.
Thẩm Căng ở nhà đợi Tiết Hoài Tông, lại không biết Lục Trầm Chu mời bọn họ qua phủ dự tiệc đã nói những gì, trong lòng không khỏi có chút sầu lo, cũng không có tâm trạng ra ngoại ô du ngoạn.
Đợi đến trưa Tiết Hoài Tông trở về, nghe hắn nói Lục Trầm Chu chỉ lôi kéo hắn nói chút việc nhà, còn nhắc tới hôn sự của hắn.
Trước mắt phủ Định Quốc Công chỉ có Lục Trầm Ngư có thể bàn chuyện kết hôn, tài mạo của Tiết Hoài Tông cũng được coi là xuất chúng trong các tiến sĩ khoa mới, nếu Lục Trầm Chu hỏi đến hôn sự của hắn, chắc là muốn tìm rể cho muội muội nhà mình.
Không có chuyện gì liên quan đến vương công, chính là vạn sự đại cát.
Thẩm Căng thả lỏng tâm tình, vẫn như cũ lo liệu việc nhà không đề cập tới gì nữa.
Thời gian yên tĩnh như thế, thoáng cái hơn tháng đã qua, Tiết Hoài Tông lĩnh lương trở về nhà, trước tiên giao ngân lượng vào tay Thẩm Căng.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");