Edit: Thanh Thảo
Beta: Ngân Minn
Ngữ điệu chậm rãi
"Đã lâu ta chưa nghe thấy chuyện ngu xuẩn như thế này."
Gặp người Cửu Trọng Thiên?
Tên này cho rằng bản thân hắn có thân phận gì chứ?
Biết một chút chuyện, thì nghĩ bản thân mình có thể nhấc lên sóng gió sao?
Được thôi, rảnh rỗi không có việc gì làm.
Giáo huấn cho hắn một chú vậy.
'Bạch Hoành Vũ' ra tay.
Dây đằng lao về phía Tô Cổ.
Nhưng những dây mây đó còn chưa chạm đến Tô Cổ, mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ chậm hẳn rồi dừng lại, hơn nữa bị đóng băng chế trụ.
Giây tiếp theo, phanh!
Lớp băng bắt đầu nứt vỡ rồi nổ tung.
Dây mây cũng bị nổ chia năm xẻ bảy.
Tô Cổ đánh úp lại phía 'Bạch Hoành Vũ'.
'Bạch Hoành Vũ' cười.
Có chút thú vị.
Giây tiếp theo, hai thân ảnh liền giao đấu với nhau.
Cuộc chiến này kéo dài hơn nửa giờ vẫn không phân thắng bại.
Dây đằng xung quanh cùng băng ngưng kết trong không khí tựa hồ cũng rơi vào trạng thái giằng co tranh đấu.
Tiểu Hồng ngồi im tại chỗ.
Chép chép miệng, cầm lấy vỏ trái cây trên mặt đất lên, chưa đã thèm mà liếm liếm.
Trái cây này, nó đã đợi rất lâu rồi.
Thật vất vả chờ chín, còn xém chút nữa bị người kia cướp đi.
Còn may nó nhanh trí, cắn một miếng hết hơn nửa quả.
Người kia vừa thấy nó ăn, liền cau mày muốn giết chết nó.
Hừ hừ.
Lần trước người kia tới, không phải còn nhờ nó giúp chuyện Minh Thạch sao?
Tại sao đảo mắt liền muốn giết nó?
Nhưng mà, không sao.
Tô Cổ khẳng định sẽ đánh bại hắn.
Tiểu Hồng đối với Tô Cổ chính là tín nhiệm tuyệt đối.
Nó tin tưởng Tô Cổ hơn là tin vào bản thân mình.
Nó ngồi tại chỗ liếm vỏ trái cây.
Thi thoảng lại có dây đằng tấn công tới chỗ này.
Tiểu Hồng răng rắc răng rắc cắn đứt rất nhiều.
Nhưng những dây đằng đó không ngừng vòng quanh lại đây.
Còn có gai đâm vào tay nó.
Nó bực bội.
"Ô!!!!"
Không biết là chuyện gì xảy ra.
Bỗng nhiên một ngụm lửa lớn từ trong miệng nó phun ra.
Dây đằng gặp lửa lớn, nháy mắt liền bị thiêu cháy.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Tiểu Hồng rất cao hứng, mình có thể phun ra lửa nha.
Bẹp.
Một tia lửa rơi xuống.
Rơi vào vỏ trái cây trên tay.
Nháy mắt đã bị thiêu sạch sẽ.
Tiểu Hồng khóc không ra nước mắt.
Còn muốn liếm thêm hai miếng.
Nó liếm liếm miệng.
Trong nửa giờ, bên kia chiến đấu đến long trời lở đất.
Tự nhiên sẽ thu hút sự chú ý từ bên ngoài.
Cục Công An, xe cứu hỏa, phóng viên tin tức đều được điều động tới.
Nhưng đều bị những bụi gai và dây đằng vây quanh, không có cách nào đi vào trong.
Người bên ngoài càng lúc càng ngạc nhiên.
Người bên trong, rốt cuộc cũng phân thắng bại.
Tô Cổ hai tay siết chặt cổ 'Bạch Hoành Vũ'.
Âm thanh lạnh nhạt như băng
"Đi chết đi."
Một khối băng nhọn thật lớn xuất hiện giữa không trung, đâm thẳng vào 'Bạch Hoành Vũ'.
Đúng lúc này.
'Bạch Hoành Vũ' đang muốn phản kháng bỗng nhiên mất đi hết sức lực.
Một tia sáng từ thân thể hắn lóe lên.
Chỉ nghe thấy khẩu khí mang theo âm trầm lẫn vào trong gió
"Không vội, cứ từ từ."
Dứt lời, tia sáng đó liền biến mất không còn dấu vết.
Chỉ trong chớp mắt.
Toàn bộ khối băng biến mất hầu như không còn.
Tô Cổ đứng ở chỗ đó.
Ném Bạch Hoành Vũ xuống.
Tô Tiểu Hồng vội vàng đứng lên, chạy về phía Tô Cổ.
"Tô Cổ, Tô Cổ, thắng rồi, thắng rồi, yeah yeah yeah."
Mới vừa chạy đến trước mặt Tô Cổ.
'Phụt' một tiếng, Tô Cổ phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn quỳ một gối ở trên mặt đất, lảo đảo ngã xuống đất
Tô Tiểu Hồng sửng sốt.
Đảo mắt liền biến thành một con rắn khổng lồ.
Cái đuôi vững vàng tiếp được Tô Cổ, lập tức nâng người chạy.
Đi đâu??
Tìm Yên Yên a.