Thời gian chậm rãi trôi qua, những người bước vào văn phòng khi nhìn thấy cậu đều tỏ ra kinh ngạc sau đó mới bừng tỉnh nhớ lại một bài đăng nho nhỏ trong công ty.
Sếp đã lấy vợ mà người đang ngồi trong văn phòng sếp chính là phu nhân của bọn họ. Nhìn cậu không hề bị ảnh hưởng bởi tiếng ồn của bọn họ thì không khỏi thở phào một hơi.
Chỉ cần nhìn khuôn mặt đầy uy hiếp kia của sếp nếu như bọn họ thực sự làm phiền phu nhân thì bọn họ chết chắc kia khiến ai nấy đều thả nhẹ tay chân, báo cáo cũng chú ý nhỏ giọng lại. Đến khi ra được khỏi văn phòng thì không khỏi thở phào một hơi đầy may mắn.
Nguyễn Minh Hoàng vừa làm việc vừa nhìn cậu sau đó chú ý thời gian trên máy tính. Chờ đến khi cây kim dài chỉ số mười hai còn cây kim ngắn chỉ số mười một liền nhanh chóng bật dậy đi đến gần cậu sau đó đưa tay lên sờ nhẹ đầu cậu rồi nói:
"Đến giờ ăn trưa rồi. Em nghĩ tay đi chúng ta đi ăn."
Phan Miêu Vũ nghe thấy tiếng anh thì dừng bút lại ngơ ngác gật đầu.
Nguyễn Minh Hoàng choàng tay xuống eo cậu rồi dùng chút lực đỡ cậu đứng dậy, thấy cậu không phản kháng liền híp mắt đầy vui sướng mà tay ôm eo cậu càng siết chặt rồi kéo cậu ra ngoài.
Lương trợ lý nhìn tổng tài nhà mình kéo theo phu nhân đến thang máy cũng không chạy ra làm phiền, anh ta cũng định đi ăn trưa nhưng nếu bọn họ đang đi thì anh ta chờ bọn họ vào trong thang máy đã nếu không lại trở thành bóng đèn bị tổng tài ghét bỏ.
Nguyễn Minh Hoàng kéo Phan Miêu Vũ đi đến thang máy, nhìn cánh cửa nhanh chóng mở ra cả hai liền bước vào trong, đúng lúc này một dáng người kiều mị cũng nhanh chóng chen vào.
"Cút ra." Nguyễn Minh Hoàng cau mày quát.
"Nguyễn tổng." Dương Chi Hà khẽ nũng nịu gọi.
"Dương trợ lý cô nên biết quy định của công ty như thế nào. Một là cút ra ngoài cho tôi hai là cô sẽ bị đuổi việc." Nguyễn Minh Hoàng ánh mắt đầy lạnh lẽo nhìn cô ta. Đây là đang muốn quyến rũ vợ anh, sao cô ta dám làm cái chuyện mất mặt thế này trước mặt vợ anh.
Em ấy tuổi vẫn còn nhỏ lỡ bị cô ta mê hoặc thì anh biết phải làm sao. Nghĩ như vậy anh liền đưa tay che lấy mắt cậu, giọng nói càng thêm lạnh lùng cứng rắn:
"Tôi đếm đến ba cô không cút khỏi thang máy thì cút khỏi công ty cho tôi."
Dương Chi Hà nghe vậy liền cắn môi bộ dáng ủy khuất không thôi nhưng người đàn ông trước mặt cô ta lại chẳng ăn bộ dáng này mà ánh mắt anh nhìn cô càng khiến cô run rẩy không ngừng.
"Một..." Nguyễn Minh Hoàng không cho cô ta có thời gian để tiếp tục đứng trong này liền nhanh chóng đếm.
Dương Chi Hà tức giận cô ta dậm gót giày cao gót xuống sàn thang máy một cách đầy mạnh bạo sau đó ánh mắt oán hận liếc về phía người con trai được anh che chở cùng bịt mắt lại ở trong lòng. Đến khi anh đếm đến hai thì cô ta không dám chừng chờ nữa mà nhanh chóng đi ra ngoài.
Nguyễn Minh Hoàng thấy cô ta đi ra liền nhanh chóng cho thang máy đóng lại. Đến khi Dương Chi Hà xoay đầu nhìn lại ánh mắt đầy thâm tình cùng lưu luyến thì đối mặt với cô ta không phải là người đàn ông anh tuấn mà là cửa của thang máy lạnh băng.
"Chết tiệt." Dương Chi Hà chửi một tiếng rồi nệnh mạnh giày cao gót dưới sàn nhanh chóng đi vào thang máy của nhân viên bên cạnh.
Lương trợ lý chứng kiến tất cả mọi chuyện vừa xảy ra liền không khỏi bật cười khanh khách, anh ta hình như vừa thấy chút ngây ngô của tổng tài nhà mình rồi. Rõ ràng cô gái người ta muốn quyến rũ chính là anh nhưng anh lại nghĩ cô ta quyến rũ vợ mình vì vậy mà ấu trĩ đến nỗi che luôn mắt của cậu, mà cậu cũng cực kỳ ngoan ngoãn mà để anh thích làm gì thì làm.
Hình như từ lúc bắt đầu đã như vậy, anh ta nghĩ có lẽ Phan Miêu Vũ vì tiền nên mới đồng ý gả cho tổng tài nhưng từ sau khi lấy nhau cậu chưa từng đòi tiền hay tiêu sài phung phí dù chỉ một đồng, thậm chí cậu còn kiếm được chút tiền tiêu vặt cho bản thân.
Ngoại trừ nhờ anh ta mua giúp laptop cùng bảng vẽ thì chưa từng nhờ bất kỳ thứ gì nữa cả, đa số đều là tổng tài tự an bài cho cậu. Mà chính bản thân cậu cũng cực kỳ tùy ý mặc người sắp xếp.
Đến thiện tại Lương trợ lý nhìn tổng tài theo đuổi người ta anh liền cảm thấy buồn cười, nếu biết trước sẽ sinh tình thì lúc đầu làm cái bản hợp đồng hôn nhân ấy làm gì. Nếu như không có bản hợp đồng ấy thì có khi lúc này tổng tài đã chẳng cần theo đuổi làm gì mà có thể danh chính ngôn thuận ôm mỹ nhân về nhà.
Anh ta nghĩ đến cuộc truy đuổi tình yêu của tổng tài mà bỗng nhiên nhớ cô vợ nhà mình.
Lương trợ lý năm nay cũng ba mươi, anh ta cưới vợ được bốn năm rồi. Sau khi đến công ty này làm anh ta liền gặp vợ mình cũng cùng một công ty, hai người làm quen sau đó bắt đầu yêu nhau.
Một năm sau cả hai liền quyết định kết hôn, lúc ấy tổng tài cũng đến tham dự rồi tặng cho anh ta cả một cây vàng. Lúc đó anh ta còn cảm thấy số tiền này thật sự quá nhiều, anh ta còn muốn đem đi trả lại nhưng đúng lúc đám cưới xong ba anh ta liền nhập viện do ung thư.
May mắn số tiền này vừa vặn cứu được ba mình, khi đó anh ta đã thầm thề sẽ trung thành với tổng tài nhà mình, cho dù là anh đưa ra bất kỳ quyết định gì cũng không thắc mắc hay viện lý do để không làm. Mà chính Nguyễn Minh Hoàng cũng tin tưởng anh ta giao tất cả nhiệm vụ bảo mật vào tay anh ta cùng một người trợ lý khác.
Nghĩ đến vợ mình Lương trợ lý liền tăng nhanh bước chân đi đến thang máy, chờ khi thang máy mở cửa liền đi vào sau đó bấm số tầng của phòng nhân sự để tìm người. Đúng là trong cùng công ty thì tiện lợi thật chỉ cần muốn gặp thì cứ chạy xuống mà gặp, dù sao anh ta cũng là trợ lý có thể đi khắp công ty để làm việc cho tổng tài mà.