Muốn Em Thế Nào Cũng Không Đủ

Chương 8




Nhìn cô gái nhỏ cầm cây bút vẽ tập trung vào khung tranh, đôi lúc lại nhìn sang mình, đúng là điệu bộ nghiêm túc vẽ tranh. Hai chân khép chặt, trên khuôn mặt đôi mắt quyến rũ như tơ, tràn đầy xuân tình, chỉ thiếu điều rên lên thành tiếng. Trịnh Sơ Trạch bất đắc dĩ cười cười, dương vật anh cũng đã trướng đến phát đau.

"Em vẽ xong rồi." Nhược Nhược buông bút vẽ, sau đó ngượng nghịu đứng lên.

"Nhanh vậy?"

"Dạ......"

Trên thực tế vốn là chưa vẽ hoàn thiện, nhưng Nhược Nhược đã không nhịn được nữa. Cô kìm nén bản thân, cố gắng đi thật chậm về phía trước, kế tiếp ngồi chồm hỗm dưới chân Trịnh Sơ Trạch, đưa tay kéo dây quần anh.

"Ừm......" Nam tính trong đũng quần Trịnh Sơ Trạch đã nhẫn nại hồi lâu, lúc này được bàn tay mềm mại của cô chạm vào, anh không khỏi thoải mái phát ra một tiếng hừ nhẹ. Để Nhược Nhược tiện khẩu giao, Trịnh Sơ Trạch tự mình kéo quần dài xuống một chút, đồng thời cũng kéo luôn quần lót. Nháy mắt, vật đàn ông to dài từ trong quần lót căng chặt nảy lên, dán sát vào bụng dưới của anh. Trịnh Sơ Trạch vẫn mặc quần dài trên người, chỉ là lấy gậy thịt ra, hành động này đối với Nhược Nhược đã sớm động tình mà nói, không thể nghi ngờ chính là sự khiêu khích mãnh liệt.

Cô ghé mặt tới gần dương vật anh, lập tức bị nhiệt độ từ nơi đó tản ra hấp dẫn. Chỗ ấy của anh vô cùng sạch sẽ, nhưng vẫn mang theo hương vị nồng đậm của tinh dịch, bởi vì anh chịu đựng cũng lâu, trên mã nhãn(*) đã rỉ ra không ít giọt sương. Nhược Nhược vươn bàn tay nhỏ, nắm chặt gậy thịt to lớn, hé miệng ngậm lấy quy đầu. Đầu lưỡi khó khăn xoay xở trong miệng, không ngừng liếm mút thỏa thích khe rãnh và mã nhãn lõm xuống.

(*) Search Google hình ảnh với cụm từ 马眼 để biết thêm chi tiết.

"Ừm.... Bảo bối ngoan.... Em rất biết liếm, liếm anh vô cùng thoải mái...." Bàn tay Trịnh Sơ Trạch đặt trên đầu cô, muốn đưa gậy thịt vào càng sâu, nhưng lại không nỡ làm cô khó chịu, chỉ có thể hơi nhún người lên.

Cô chăm chú liếm anh, giống đang mút một chiếc kẹo ngon. Dương vật anh có mùi vị như liều xuân dược cực mạnh, cô nếm một lần, rồi rốt cuộc không dừng lại được.

Rõ là chỉ đang liếm hạ bộ của anh, Nhược Nhược lại có cảm giác các vách thịt trong cơ thể dần dần ngứa ngáy khó chịu. Tay cô nắm lấy gốc gậy, vừa liếm nam tính thô to, vừa không kìm nén được nâng mông lên chậm rãi lắc lư. Lúc thì hơi uốn cong eo lên, lúc lại hạ eo xuống vểnh mông lên cao. Thỉnh thoảng còn luân phiên đong đưa trái phải, giống như đang đuổi theo gậy thịt vô hình, miệng liên tục phát ra tiếng rên rỉ ham muốn.

"Ừ.... Ừ hừ.... Ừ -- hừ....."

Tất cả những hành động này, chính Nhược Nhược cũng hồn nhiên không biết. Cô hết sức chuyên chú phun ra nuốt vào vật đàn ông kia, dường như đã quên hết thảy những chuyện khác. Những động tác dâm đãng đó hoàn toàn đến từ bản năng của cơ thể cô, tinh dịch của anh khiến cô khao khát tới mức không kiềm chế được.

"Bảo bối, em thật dâm.... Khẩu giao mà cũng có thể đạt khoái cảm?"

Trịnh Sơ Trạch thấy cô chỉ liếm gậy thịt của mình mà lại dâm loạn không ngừng đung đưa mông, dục vọng trong lòng không khỏi dâng lên mãnh liệt, bỗng nhiên động thân một cái khiến đỉnh đầu chọc vào tận cổ họng cô.

Nhược Nhược bị hành động đột ngột này của anh làm sặc, tức khắc nước mắt lưng tròng. Nhưng đồng thời cô cũng phát ra tiếng hừ nhẹ, dưới thân rỉ đầy dịch nhờn.

"Fuck...... Chỉ liếm chỗ đó cũng có thể lên đỉnh - ừ...... Bảo bối của anh thật sự rất dâm. Sao trước kia anh lại không biết em lẳng lơ như vậy chứ?" Cuối cùng Trịnh Sơ Trạch ôm mặt cô, ưỡn mông, ở trong khuôn miệng nhỏ ấm áp của cô đưa đẩy vài cái, "Ưm, đồ dâm phụ...... Em thích dương vật của anh thế ư? Hử? - vậy thì tốt, ăn ngon, ăn nhiều một chút...."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.