Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo Đã

Chương 112: Ngoại truyện 1




Một buổi chiều tại Phú Quốc…

Trên bãi cát trải dài dọc theo bờ biển trong xanh có một cô gái thong dong rảo bước đi với một tâm hồn vô cùng thoải mái khi show diễn của mình đã thành công tốt đẹp. Cô gái ấy không ai khác chính là Thúy… Với bộ bikini trắng tinh khôi em đang mặc, những đường nét quyến rũ trên cơ thể em đã khiến cho bao chàng trai phải ngoái cổ nhìn theo thèm muốn. Em nổi bật lên giữa bãi tắm khiến ọi cô gái ở đó đều phải ghen tị.

Đi cùng Thúy là những người bạn trong ban nhạc của mình. 3 người đàn ông cao to và lực lưỡng như vệ sĩ cộng với khuôn mặt bặm trợn đặc chất hard rock khiến cho tất cả những tên con trai khác trên bờ biển phải e dè khi có ý định lại bắt chuyện làm quen với em.

Cả nhóm dừng chân nghỉ dưới một bàn gỗ có mái che đặt ngay trên bờ biển. Drumer của nhóm bỗng vươn vai hít thở đầy sảng khoái:

- Hààà… Không bõ công tập luyện suốt thời gian dài… Sau show này chắc chắn mình sẽ có nhiều khán giả biết đến hơn nữa á!

- Chuẩn rồi… chịu khó thêm sí nữa là band nhạc mình có thể nhận những show lớn hơn nữa… – Tay bass của nhóm lên tiếng.

- Cũng là nhờ linh hồn của nhóm cả… Em làm tốt lắm Thúy – Guitarist lên tiếng.

- Hì… em cám ơn…

- Còn thời gian hẳn mấy ngày… mình cứ chơi cho đã rồi về… đâu mấy khi được đi chơi như thế này – Tay trống lại ra ý kiến.

- Cũng được đó anh… Tối nay cả ekip tập trung lăn xả một bữa ngoài trời đó… hồi nãy chú giám đốc tới mời cả nhóm mình – Thúy cười…

- Thật á! vậy thì quá tốt luôn rồi… Tối nay phải làm một bữa thật say mới được… haha… – Mọi người đều hào hứng.

Sau buổi chiều tắm biển hôm ấy, cả nhóm trờ về khách sạn để gội rửa và chuẩn bị cho bữa tiệc ngoài trời được tổ chức ngay trên bãi biển. Thúy thay ình một bộ bikini khác mặc bên trong cùng với một áo thun lệch vai form rộng và dài xuống tới giữa đùi. Bộ đồ đã khiến em trở nên vô cùng sexy và cực kì thu hút được ánh nhìn của người khác. Đôi chân trắng ngần dài miên man của em là điều em tự hào nhất và được em khoe ra một cách rất cuốn hút. Tự ngắm mình trước gương và mỉm cười hài lòng, em lại tiếp tục ngồi xuống bàn trang điểm. Vẫn chọn ình phong cách gothic ma mị mà huyền bí. Cùng với cặp mắt được kẻ đậm và vẻ mặt lạnh lùng băng giá của mình, em có thể dễ dàng hớp hồn được bất kì tên đàn ông nào chỉ với một ánh nhìn, dễ khiến người ta say đắm giống như với tên gọi “Black Wine” của nhóm. Chính vì vậy nên chẳng có gì lạ khi mọi người vẫn gọi em chính là linh hồn của nhóm.

Tối đến, dưới bầu trời đầy sao lấp lánh, Thúy và band nhạc của mình bước xuống từ chiếc xe Jeep trắng mới dừng lại trên bãi biển và bước vào tham gia bữa tiệc. Tại đây, mọi người trong ekip đều tập trung quây quần bên một đống lửa trại cực lớn. Xung quanh là những bàn buffe, bar ngoài trời thể hiện một đẳng cấp vô cùng sang trọng.

Vừa thấy bóng dáng của nhóm bước vào, một người trung niên khoảng chừng 50 tuổi từ từ bước ra bắt tay tay ghitar và cũng là trường nhóm. Người trung niên ấy chính là giám đốc của công ty giải trí đã đứng ra tổ chức tour diễn này. Ông ta trong một lần cùng đối tác bàn chuyện đã vô tình vào trúng một phòng trà nơi mà band nhạc của Thúy đang biểu diễn. Từ đó ổng đã tìm hiểu và quyết định tổ chức một liveshow có sự tham gia của nhóm Black Wine.

Bữa lien hoan hôm ấy có sự tham gia của rất nhiều anh chị em trong ekip. Mọi người đều rộn ràng và nhộn nhịp quây quần bên lửa trại ăn uống và vui chơi. Bỗng có một thanh niên khoảng chừng hơn 20 tuổi với phong cách vô cùng lịch lãm và sang trọng bước đến lại gần mọi nhóm. Tay giám đốc thấy gã thanh niên ấy bước đến thì lập tức lên tiếng:

- A! xin giới thiệu với mọi người! đây là Thiên, con trai tôi…

- Rất vui được gặp em… – Tên thanh niên nở một nụ cười sát gái cùng với một động tác chào nho nhã với Thúy.

- Chào anh! – Thúy mỉm cười nhưng vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng đáp lại.

- Anh có xem buổi diễn của em rồi! rất tuyệt vời…

- Cám ơn!

- Hôm nay trông em cũng rất cuốn hút… em có rảnh cùng anh uống vài ly nói chuyện không?

- Hở? – Thúy nheo mắt.

- Haha… đừng sợ… chỉ là anh muốn làm quen thôi mà…

Thúy khẽ phân vân, khuôn mặt lộ rõ ý không muốn và quay sang nhìn bạn mình nhưng 3 chàng nghệ sĩ ấy đã chuồn đi chơi từ lúc nào. Khẽ thở dài ngao ngán, Thúy đành phải chấp nhận lời mời của chàng thiếu gia đẹp mã kia.

2 người tìm đến một chiếc bàn gần quầy bar và gọi một chai vang đỏ. Sau khi cụng ly đầu tiên, gã thanh niên ấy tiếp tục lên tiếng:

- Em tên là Thúy đúng không?

- Ừ… ! – Thúy nhấp môi ngụm rượu đầu tiên và trả lời một cách lạnh lùng.

- Haha… anh rất có hứng thú với em đó…

- … – Thúy đưa đôi mắt sắc lạnh của mình lên nhìn hắn.

- Rất cá tính… nhưng cũng rất hấp dẫn…

- Hhh… miệng dẻo như kẹo vậy… – Thúy cười nhẹ.

- Anh nói thật đấy chứ… Anh cảm thấy rất có ấn tượng với em…

- Cám ơn…

- Em có bạn trai chưa?

- Anh hỏi chuyện đó chi vậy?

- Haha… chẳng lẽ lại còn phải nói ra nữa?… Anh cảm thấy rất có hứng với em, muốn thử sức theo đuổi em… ổn chứ?

- Chuyện đó là việc của anh chứ… Nhưng nói cho anh biết là tôi có bạn trai rồi…

- Ồh.. vậy àh? Haha… anh cũng tính đến trường hợp đó rồi! nhưng trai anh hùng là phải biết đập chậu cướp hoa chứ…

- Lần đầu tiên tôi gặp một người thẳng thắn như anh đấy… – Thúy mỉm cười.

- Vậy coi như ấn tượng đầu của em cho anh là tốt? – Hắn chống tay lên bàn và mỉm cười.

- Cứ cho là như vậy đi… nhưng “Cái chậu” mà anh nói khó đập lắm đấy… – Thúy mỉm cười đầy thách thức.

- Haha… đối với anh không có gì là không thể… cho dù ở bất kì lĩnh vực nào, anh tin chắc mình sẽ chiến thắng anh ta…

- Tốt thôi… đó là việc của anh… nhưng cũng phải công nhận anh rất thẳng thắn… lúc đầu cứ nghĩ anh chỉ là một tên công tử bột thôi chứ… cũng có chút ít gọi là khí chất đàn ông đó…

- Haha… em cũng thẳng thắn lắm…

Sauk hi 2 người cùng cạn lyt vang trên tray, Thúy khẽ nhìn xa xăm về phía biển và bỗng nhiên em cảm thấy nhớ đến “Cái chậu” kia của mình.

Bỗng có một cô gái chạy ra chỗ thúy níu lấy tay em và cuống quýt lên:

- Ca sĩ! Ca sĩ!… làm mọi người tìm nãy giờ! Ra ngoài hát vài bài góp vui đi…

- Ơ… giờ á?

- Ừ!… mọi người trông chờ em nhiều lắm á! – Mặt cô gái hơn hở.

- Thật… thật á? – Thúy cười, khuôn mặt lộ rõ vẻ bất ngờ và hạnh phúc.

- Chứ còn gì nữa… Nhanh lên hông họ đợi.

- Mình ra góp vui với họ thôi em – Gã Thiên ngồi bên cạnh lên tiếng…

- Àh… dạ được…

Thúy và gã Thiên đứng dậy đi theo cô gái kia ra chỗ lửa trại moi người đang nhảy múa. Ngay trên bãi cát, nguyên một giàn nhạc đã được xếp sẵn. Chàng Drumer của nhóm đang solo trống một cách vô cùng chuyên nghiệp. Xung quanh là hàng chục khán giả đang đứng reo hò vỗ tay. Khi thấy Thúy bước vào giữa giàn nhạc cùng với một chiếc tambourine cầm trên tay thì tất cả mọi người đồng loạt ồ lên thật lớn. Hàng loạt những tràng pháo tay, những tiếng huýt sáo vang lên để chào đón nàng ca sĩ sexy.

Trong lòng tràn đầy hạnh phúc, Thúy đến bên cây micro đứng, gõ tambourine và bắt đầu cất tiếng hát hơi khản đặc nhưng mạnh mẽ và đầy nội lực của mình hòa với nhịp trống dồn dập…

“Back door bitches begging me to behold

All their cash and cars, platinum, silver ‘n’ gold

“We’re like diamonds in the sky” that is what we are told

No mountain made of money can buy you a soul…”

Ngay sau đó, tay ghitar của nhóm bước vào hòa nhập với đồng đội của mình bằng một chuỗi accor guitar mạnh mẽ nhưng đầy cảm xúc. Mọi thứ như bùng nổ lên sôi động ngay lúc đó.

“oohh I can see it [3x]

Coming down I can see it [3x]

Coming down…”

Hạnh phúc đến với Thúy là khi em được thể hiện hết tài năng của mình để cống hiến cho khán giả và được khán vả vây xung quanh cổ vũ hết mình. Những lúc như thế này, em như hòa linh hồn mình với bản nhạc thành một. Em được sống và suy nghĩ trong mộ tvai trò khác theo từng bài hát. Và quan trọng nhất, tại đây em không còn cảm thấy mình cô đơn nữa…

“It’s a fucked up world What do you get?

Sex and love and guns, light a cigarette

It’s a fucked up world What do you get from it?

Sex and love and guns, light a cigarette [2x]…”

Ca khúc Fuck up world vang lên sôi động, mạnh mẽ và cá tính giữa bãi biển lộng gió làm mọi người ai ai cũng đều cảm thấy mạnh mẽ và phấn chấn hơn nhiều, nhất là những người đang chất chứa trong lòng nhiều tâm sự như Thúy.

Vậy mới nói, khi con người ta rơi vào những tình cảnh chán chường, khi gặp xui xẻo, bất công thì đừng vội nản lòng, đừng chán đời cũng đừng than trách số phận mà hãy tự đứng dậy mạnh mẽ và dứt khoát nhất có thể. Đừng do dự đưa ngón tay giữa lên và hét thật lớn “FUCK UP WORLD!” rồi tiếp tục sống sao cho đời nó phải chán mình mới thôi…

Sáng hôm sau, vừa bước ra khỏi khách sạn với gương mặt chưa hết vẻ buồn ngủ thì Thúy đã sững người khi thấy chiếc BMW trắng tinh dừng lại ngay trước mặt mình. Điều làm em bất ngờ không phải là chiếc mui trần đắt tiền đó mà chính là người ngồi trên xe, không ai khác chính là Thiên – con trai giám đốc cong ty giải trí. Hắn sang trọng và sành điệu trên từng cm trên người. Ngay cả nụ cười của hắn cũng có thể khiến cho hàng trăm cô phải siêu lòng. Gã lên tiếng:

- Chào người đẹp đi cưng! – Nói rồi hắn nẹt pô xe vài cái.

- … – Thúy tròn mắt tỉnh cả ngủ.

- Em nó muốn mời ca sĩ lên dạo vài vòng đấy! – Hắn lại cười, hình như hắn hiểu rất rõ sức mạnh từ nụ cười của chính mình.

- Chi z? anh có bị rảnh không?

- Haha… chỉ là anh muốn mời em bữa café sáng thôi mà…

- Xin lỗi nhưng không cần đâu… em đi ăn sáng bên dưới khách sạn được rồi anh..

- Ầy… ngại ngùng gì mà… – hắn tót xuống xe chạy qua bên phụ mở cửa xe rồi trịnh trọng mời Thúy lên xe.

- Ui… không cần làm vậy đâu anh…

- Ây… vậy coi sao được… anh đã cất công chuẩn bị rồi… giờ em không đi tội anh lắm.. đi mà… năn nỉ – Tên Thiên ngoan cố.

- Hix… thôi được rồi… Nhưng chỉ một lát thôi nhé…

- Ok! Ok… em lên xe đi…

- …

Thúy miễn cưỡng lên xe và được hắn chở đến một nhà hàng khác trông vô cùng sang trọng nằm ở ngay sát bờ biển. Thúy lên tiếng:

- Ui! Chỉ là ăn sáng thôi mà anh… có cần phải ăn ở đây không?

- Ai nói với em là ăn ở đây vậy? chưa đâu cưng…

- … – Thúy tròn mắt ngạc nhiên.

Em say xưa trước vẻ đẹp lung linh của nhà hàng này. Dù cho đối với một nàng tiểu thư tiêu tiền không cần đếm như em thì việc đến những nhà hàng sang trọng như thế này lại rất hiếm hoi. Và kể từ lúc gia đình em xảy ra chuyện thì ngoài việc đi biểu diễn ở mấy phòng trà thì em toàn thu mình vào một góc đầy cô đơn, dù cho có là ở trường hay ở nhà cũng vậy.

Chiếc xe chở 2 người đậu gọn gàng vào bãi đỗ xe của nhà hàng rồi 2 người cùng bước xuống. Tên Thiên xuống xe và chạy ngay qua lịch sự mở cửa cho Thúy và dẫn em đi theo hắn ra phía sau. Tại đây, em lại được một phen ngạc nhiên tột độ nữa. Trước mắt em là một du thuyền sang trọng đã được bắc thang chào đón em và hắn. Ngại ngùng bước lên thuyền, em lại tiếp tục choáng ngợp lần nữa khi một bàn tiệc thuộc hàng 5 sao đã được sắp xếp sẵn cùng với rất nhiều người giúp việc đứng xung quanh.

Thiên mời em ngồi vào bàn và ngay lập tức có một nhạc công violin đứng bên cạnh trình diễn những bản nhạc du dương nhưng vui tươi và rộn ràng nhịp sống. Bữa sáng của 2 người bắt đầu. Thiên thì không lo ăn, hỏi Thúy rất là nhiều nhưng lại vô cùng ý tứ và rất dễ gây thiện cảm với người đối diện. Thúy thì vừa ngắm nghía không gian xung quanh mình vừa trả lời những câu hỏi của hắn một cách vui vẻ chứ không còn lạnh lùng như hôm qua nữa.

Trong lúc cao hứng, Thiên hỏi Thúy:

- Em thấy thế nào? Anh đủ điều kiện để đấu với bạn trai anh chưa?

- … – Thúy thoáng ngạc nhiên rồi trả lời – Trời! đừng nói anh theo đuổi em thật nhé!

- Thật chứ sao đùa… mà em vẫn chưa trả lời anh…

- Anh là một người tốt, không chỉ có điều kiện tốt mà qua cách nói chuyện em cũng thấy được anh là một người thông minh, có học thức.

- … – Thiên mỉm cười đắc thắng.

- Chưa hết! anh lại còn rất am hiểu tâm lý phụ nữ, vừa ga lăng lại vừa lịch sự nữa… nói chung anh là một con người hoàn hảo gần như tuyệt đối. Bạn trai em về tất cả mọi mặt đều thua anh xa lắc, xa lắm lắm…

- Vậy á? Anh ta là người như thế nào?

- Nếu có một bảng xếp hạng người yêu lý tưởng thì đứng ở vị trí anh có lấy ống nhòm ra ngắm về phía dưới cũng không thấy ảnh. Tính tình thì phớt đời dễ sợ… lại ăn nhậu quậy phá, nữa, suốt ngày đánh nhau ầm ầm ngoài đường. Có lần còn bẻ cả răng con người ta nữa, thậm chí em nghe nói còn chém tan tành một chiếc xe của người ta với lý do “Thử kiếm” gì gì đó nữa…

- Vậy tại sao em lại chọn anh ta…

- Vì ngoài anh hai em ra thì đó là người duy nhất không bao giờ để em phải cô đơn… luôn cố gắng hết sức mình để làm em vui mặc dù có vụng về nhưng lại rất chân thành… luôn xuất hiện những lúc em yếu lòng nhất nên em mới “đổ” hắn như vậy

- Haha… sở thích của em cũng kì lạ thiệt… Anh càng ngày càng thích em rồi đó…

- Anh nghe em kể về ảnh như z mà vẫn còn giữ ý định theo đuổi em àh?

- Tất nhiên… anh đâu có ngán mấy người như z… Xã hội đen anh còn solo một mình được mà

- Thế cơ á?

- Haha.. thật đấy… gia đình anh công khai đối đầu với xã hội đen từ rất lâu rồi… nhưng em để ý xem… anh có cần phải thuê một tên vệ sĩ nào đâu!

- Anh mạnh đến thế àh? – Thúy ậm ừ nhưng trong lòng thì không mấy quan tâm lắm.

- Haha… nói ra sợ mang tiếng chém gió thôi (Chém đã nãy giờ rồi còn bày đặt

squint emoticon

)

- Haiz… thôi thì tùy anh vậy… Nhưng ảnh mới là người em yêu, cho dù anh có thắng ảnh kể cả trong lĩnh vực ảnh mạnh nhất thì em vẫn không đổi ý đâu…

- Đó là quyền quả em… nhưng anh cũng không từ bỏ đâu… hehe… càng ngày anh càng chết mê chết mệt em rồi đấy…

- Haiz… cứng đầu quá….

Đọc tiếp Muốn đi hả? dắt em theo đã – Ngoại truyện 2


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.