Mười Sáu Năm Sau, Ta Không Còn Là Ta, Nhưng Ngươi Vẫn Là Ngươi

Chương 33: 33: Phiên Ngoại 4




ĐĂNG LÚC 02:59:08 NGÀY 25-04-2017

Lại nói một chút về chuyện khám bệnh nhanh.

Có một vị lão sư quen thuộc, là một chuyên gia siêu nhất lưu ("vượt khỏi mức hạng nhất", người đã đạt đến trình độ cực cao), số ở chợ đen bị hét giá lên tới 5000 đồng một số ("số" nghĩa là số thứ tự khám bệnh, khi vào bệnh viện khám người bệnh phải đăng ký lấy số thứ tự khám bệnh, và đợi thông báo tới số thứ tự của mình thì mới được vào khám), người nào muốn gặp hắn thì phải xếp hàng ở cổng bệnh viện lúc 2 giờ sáng, nhưng mỗi bệnh nhân hắn chỉ khám có 3 phút.

Có một số bệnh nhân không hiểu, ta kéo cái thân thể bị bệnh, trèo non lội suối tới gặp ngươi, mà ngươi chỉ khám cho ta có ba phút?

Chỉ nói với ta mấy câu, ta còn có mười ngàn câu muốn nói với ngươi đấy.

Có phải ngươi muốn thu tiền đăng ký (tiền khám), tiền thuốc, tiền kiểm tra (phí thực hiện cận lâm sàng theo chỉ định của bác sĩ hoặc do nhu cầu của bản thân, như: nội soi, siêu âm, chẩn đoán hình ảnh,...) của ta đúng không?

Cho nên mới khám nhanh như vậy đúng không?

Sau đó, gõ một cái đánh giá tiêu cực trên website bác sĩ tốt.

(haoyisheng.com)

Ta hỏi qua vị lão sư này: ngài biết những chuyện này không?

"Đương nhiên ta biết."

Số của hắn được chia thành mấy loại gồm: số của chuyên gia phổ thông giá 30 đồng, số của chuyên gia cao cấp giá 200 đồng, số của chuyên gia đặc nhu giá 500 đồng.

("đặc nhu" là nhu cầu đặc biệt, một dịch vụ của khoa khám bệnh, người sử dụng dịch vụ này sẽ nhận được các đãi ngộ như: khi đăng ký thì không cần thức dậy sớm đi xếp hàng dài, khi khám bệnh thì không cần phải chờ lâu, bác sĩ đều là chuyên gia nổi tiếng, bản thân có thể chỉ định vị chuyên gia nào sẽ khám chữa bệnh cho mình)

Hắn không giới hạn số của chuyên gia phổ thông giá 30 đồng, mỗi đợt đều phải khám tới 1 giờ chiều, không ăn cơm không đi vệ sinh giữa chừng, một người ba phút.

Nếu như muốn làm bệnh nhân hài lòng, thực ra rất đơn giản, số có giá 30 đồng thì giới hạn 10 số mỗi ngày, như thế có thể bảo đảm rằng mỗi bệnh nhân được trao đổi trong 20 phút.

Bệnh nhân không đăng ký được hoặc là đi đăng ký 200, 500, hoặc là đi tìm bọn đầu cơ để mua 5000.

Mọi bệnh nhân từng khám qua đều rất hài lòng, ai không khám được là bởi vì dậy không đủ sớm, hoặc tiền không đủ nhiều, và hắn cũng có thể ăn cơm đúng giờ.

Nhưng mà, hắn không làm thế.

"Nếu như ta giới hạn số, thì biết bao nhiêu bệnh nhân đến từ nơi khác phải ở thêm quán trọ, bọn đầu cơ số sẽ hét giá càng cao hơn, bệnh nhân dùng đồng tiền mồ hôi nước mắt để khám bệnh vậy tại sao phải để cho bọn đầu cơ lấy đi, cách giải quyết duy nhất chính là khám nhanh chút, khám thêm một người thì được một người."

"Vậy những đánh giá tiêu cực thì sao?"

"Mặc kệ nó, tại sao bị đánh giá tiêu cực mà vẫn có nhiều người tới xếp hàng để gặp ta như vậy, muốn biết một bác sĩ có được hoan nghênh hay không, hãy xem thử bọn đầu cơ số bên ngoài hét giá bao nhiêu tiền là biết ngay, chuẩn hơn bất kỳ đánh giá nào."

"Ba phút đủ không?"

Chuyên gia siêu nhất lưu cười, đập cái gì thì cũng không thể đập bia miệng (lời khen ngợi từ miệng của quần chúng) của mình nha.

Hắn có ba học sinh theo hắn tới phòng khám bệnh; một người phụ trách chỉnh lý tư liệu bệnh lịch mà bệnh nhân mang tới, mỗi bệnh nhân trên cơ bản đều có một bao tải phim chụp, một chồng phiếu xét nghiệm; một người phụ trách việc hỏi một số chỗ chưa rõ ràng và dựa vào đó mà chỉnh lý bổ sung tư liệu cho tốt, rồi báo cáo với hắn; một người phụ trách ghi chép và kê đơn thuốc, lập phiếu kiểm tra (phiếu chỉ định cận lâm sàng).

Ngươi cảm thấy những bệnh hiếm gặp trong thiên hạ là ly kỳ và phức tạp, có lẽ ở trong mắt chuyên gia chính là sách mẫu giáo có chữ siêu to.

Chuyên gia chẳng muốn nghe chút nào về việc ngươi đã ăn mấy hạt cơm mấy cọng rau vào ngày hôm qua, cũng chẳng muốn nghe về việc tại sao ngươi còn tìm bao nhiêu người để khám trong quá trình điều trị, những học sinh chỉnh lý tư liệu kia đều đã báo cáo cho hắn rồi.

Hắn chỉ cần nói cho ngươi kết luận là được rồi.

Cái này chỉ cần mấy câu.

Mấy chục năm kinh nghiệm làm nghề y, quyết sách được làm ra bởi người viết hướng dẫn (guideline), và những tiến bộ mới nhất, chính là ở đây.

Đây là một chút xíu nước cốt gà được sắc ra từ mấy chục con gà đã được hầm vài chục năm.

Với lại loại chuyên gia này sẽ không cố kỵ hoạt động tâm lý của bệnh nhân lắm, nói xong điều nên nói là kết thúc ngay, người kế tiếp.

Nhưng có một số bệnh nhân, chủ yếu là muốn thỏa mãn nguyện vọng được dốc bầu tâm sự một tí, thế thì có thể đi xuống bệnh viện cấp một, bác sĩ ở khu điều trị nội trú có thể từ từ nghe ngươi nói.

"Khám thêm vài bệnh nhân thì hiệu quả (KPI) mà bệnh viện trả cho có cao hơn một chút không?"

"Ha ha, có bao nhiêu tiền đâu, ta không để ý tới mấy đồng tiền đó" chuyên gia siêu nhất lưu đã có được giấy phép hành nghề y tại Mỹ Đế (nước Mỹ) vài thập niên trước, người vừa thông minh vừa siêng năng, thì sẽ không thiếu tiền tiêu.

Muốn kiếm tiền bằng cách đi đường bất chính, nếu như không phải thiếu chỉ số thông minh, tầm nhìn không xa, thì chính là không muốn lao động, loại người này không trở thành siêu nhất lưu được.

"Ta phải làm cho tỷ lệ tử vong do khối u ở Trung Quốc giảm mười điểm phần trăm." Chuyên gia siêu nhất lưu nói xong thì bắt đầu gặm bánh bao, đây là bữa trưa của hắn.

Chuyên gia vẫn có đạo lý, đặc biệt là chuyên gia ở bệnh viện tuyến đầu (ở Việt Nam gọi là bệnh viện tuyến cuối, VD: Chợ Rẫy), có tầm nhìn khá rộng lớn.

Nếu phương án điều trị của lần thứ nhất, làm bệnh tình có sự thay đổi to lớn thì phải điều chỉnh phương án, hoặc tìm chuyên gia định phương án..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.