Mùa Thu Với Những Khúc Nhạc

Chương 5: Tốc độ tình iu




thoáng chốc đã đến buổi ôn thi cuối học kì 2 đã tới nhưng hôm nay nó lại mệt một cách lạ thường chuyện là.

Hôm qua ngày 6 tháng 5 sinh nhật tôi tôi có rủ Nam người bạn và cũng là người tôi thương đi ăn bên ngoài một chuyến để chúc mừng, gọi là đi ăn ngoài vậy thôi chứ tôi cũng chẳng có tiền để đi ăn ở những nhà hàng đắt tiền mà tôi mong muốn mà tôi rủ Nam đi ăn ở cô bán viên mà tôi ưa thích lúc tôi học cấp một vừa định xem coi có em tôi không vì em tôi vẫn còn học tiểu học tôi sợ chúng nó thấy lại đi đồn tùm lum thì cô bán cá viên nói

- Bạn trai con à Thy! Sớm thế mới ngày nào còn là cô bé tiểu học ham ăn nay đã lớn đến từng này rồi- vừa nói mắt cô vừa rưng rưng như thể tôi sắp lấy chồng rồi vậy

- Dạ không hôm nay sinh nhật con mời bạn ăn ở đây ủng hộ cô thôi bọn con là bạn

- Đúng vậy cô ơi cô đừng nghĩ nhiều nhé.

Nam khẳng định một cách dứt khoát khiến lòng tôi hơi sao xuyến dù sao người mình thích làm vậy ai chẳng buồn nên tôi kìm nén cảm xúc cười đùa như bình thường. Đến tận chiều Nam lấy ra một bức vẽ của tôi và Nam khi đi chơi ra tôi ngỡ ngàng thì Nam nói

- Tặng cậu này con nhóc làm tôi thức cả đêm suy nghĩ k biết tặng gì giờ có tranh này chịu không về nhà thu âm cho bài háp pi bớt đi được chưa

- Tao đá mày bây giờ đó con nhóc gì chứ tao bằng tuổi mày đấy không khéo bố mày đấm cho mồm lẫn vào mũi đấy-vừa nói nhịp tim tôi đập liên hồi như thể có ai đó đập vào nó vậy tim ơi đừng đập nữa sống chậm thôi

Tối về tôi dành cả đêm để ngắm bức tranh đó vừa ngắm tôi vừa cười tủm tỉm cái cảm giác đó không thể nào tả được tôi lôi cây đàn Kalimba bé bé xinh xinh tự động sáng tác ra một bài để khắc sâu khoảnh khắc này vào trong tim.

Sáng hôm sau:

- Chết mẹ mày rồi Thy ơi 6h45 rồi thế đéo nào kịp giờ nữa.

- Trời ơi xe ơi mày hết xăng đúng lúc thế bà mày đang cần chú đấy.

Tim tôi thấp thỏm không yên vì nay là buổi cuối cùng ôn tập thi toán tôi liền móc điện thoại ra rồi nhắn

💬Nam ơi công tình tao dưỡng dục cho mày nay mày có cơ hội báo đáp rồi đấy chú mày xách xe chở bố mày ngay xe bố mày hết xăng rồi

🗨️Ok bạn êy

Vừa ra đầu ngõ chờ Nam xách con xe đạp thể thao nói

- hề hề xe tao đề không lên lấy xe đạp đỡ

- hề cái đm m Nam ơi tới trường tận 6 cây chạy nhanh lắm cũng hơn nửa tiếng mới đến nơi giờ còn 10p lấy đâu ra thời gian

- Niềm tin vào bạn êy thầy Toán dễ cực

- Ờ ha

tôi và Nam suốt đoạn đường cười cười nói nói với nhau suốt

- Nam ơi tao lạy mày sắp sửa ăn chửi tới nơi mày còn ghé lại sạp đồ ăn chi vậy

- Xe bán cá viên cua tao mày ơi đâu cố ý

- lẹ con mẹ mày lên

- Mời -Nam bước xuống xe trong sự ngỡ ngàng của tôi rồi ra ghế sau kéo tôi xuống

- Mày chờ đấy lên xe bám chắc -Vì từ bé tôi hay vận động thể thao thay vì chơi búp bê nên chân tôi rất khoẻ

- Thyyyyyyy mày từ từ thôi nước sôi đổ vào háng mày hay gì mà vượt đèn đỏ luôn vậy

- không trễ giờ sao yên tâm

- Ờ nhỉ

Vào trong lớp tôi và Nam bước vào với khí thế ngút trời ập vào mắt tôi hình ảnh một người giáo viên xa lạ đang nhìn tôi bằng ánh mắt đầy sát khí

- anh chị có biết bây giờ là mấy giờ rồi không

- ơ kìa đồng hồ cuối lớp sao cô hỏi em

- Bây giờ là đến tiết 2 rồi đấy anh chị còn trăn trối gì không

- Nhà em cách trường 6 cây mà xe em hết xăng còn xe thằng này đề không lên nên chỉ còn cách đi xe đạp thôi

- Biết thế sao không đi sớm

- Em chìm vào giấc mộng sâu quá nên dậy trễ -tôi cố gắng biện hộ đến nỗi Nam từ ánh mắt thương hại đến khâm phục

- Đi ra ngoài đứng hết cho tôi hết giờ rồi mới được vô

- Dạ

tôi và Nam bị phạt đứng ngoài lớp nhưng cặp tôi vẫn ở đấy toàn xoài mận ổi tôi đem lên đề phòng bị đứng nay được áp dụng

- Làm miếng không người anh em

- Ok bro

- Ngu tiếng anh bày đặc mày

- Không phải tao

Từ phía sau luồn hơi lạnh chảy vào gáy tôi tôi theo phản xạ đấm một phát thì phát hiện ra đó không phải HS mà là giám thị bắt gặp tôi và Nam đang đứng ăn trái cây

- Quỳ tới khi tan trường cho tôi dơ 2 tay thêm nữa 2 anh chị bị tôi ghim rồi đấy

tôi khóc ròng trong lòng

________________________________________

Góc nhìn của Nam

Ngày cuối cùng của tháng tư là trước sinh nhật nhỏ 1 tuần tôi đã vò đầu bứt tai để suy nghĩ một món quà cho hợp ý nhỏ thì bỗng một khúc nhạt loé lên đầu tôi. Ừ nhỉ nhỏ thích Nghệ thuật chắc cũng sẽ thích hội hoạ nghĩ là làm tôi cầm bút chì điện thoại và tờ giấy a4 nhìn ngắm và vẽ bức ảnh đầu tiên của tôi và nhỏ tôi đã tỉ mỉ đến từng chi tiết có lẽ đây là tác phẩm đẹp nhất tôi từng làm và ngày 6 tháng 5 định mệnh đã tới

Vừa nghe được đoạn hội thoại giữa nhỏ và cô bán cá viên tôi thầm nghĩ ước gì lời của cô biến thành sự thật thì hay biết mấy mà nhỏ đã phủ nhận điều đó không muốn khó xử tôi điều chỉnh tâm trạng rồi khẳng định thêm lần nữa là tôi và Thy chỉ là bạn tôi buồn lắm buồn trong lòng lẫn buồn trong tâm khi phải nói điều đó

Đến cuối giờ tôi đã tặng nhỏ món quà hành tôi cả tuần giọng tôi có chút hờn dỗi pha chút hài hước rồi tặng lẹ cho nhỏ rồi về nhà. Đến nhà tôi không thể ngủ được vì tôi không biết chính xác cảm xúc của nhỏ khi nhìn món quà đó là gì và nghĩ về nó ra sao, tôi đã trằn trọc cả đêm và sáng tỉnh dậy một người hơn 10 mấy năm không đi học muộn giờ đã ngủ một giấc tới sát giờ học không nhờ đoạn tin nhắn của nhỏ thì tôi đã quên luôn buổi ôn thi cuối cùng. Chết tiệc xe tôi nó hư rồi biết vậy hôm qua đi xe đã biết rồi vì hôm qua tôi và nhỏ đi bộ nhìn vào góc nhà chiếc xe đạp đã theo tôi vào năm cấp 2 có đánh chết tôi cũng không tin rằng một ngày nào đó lại dùng thêm nó lần nữa mà còn dùng theo hoàn cảnh này.

Vừa xách xe ra đầu ngõ nhỏ như chết lặng rồi gào lên những lời chó má đến cách xa 10m thì giọng nhỏ cũng đến tận mang tai. Lần đầu chở cô gái mình thích ai chả muốn khoảnh khắc lâu thêm nên tôi đã ghé thêm vài quán bán đồ ăn và đúng như dự đoán nhỏ gào lên lần nữa

- Mày có hốc nhanh không hả thằng cô hồn

- Mời

Trước sự ngơ ngác của nhỏ tôi xuống xe và làm ra hình dáng ngứa đòn

- Mày chờ đấy nhớ mặt bố

nhỏ phóng nhanh lên vượt qua cả đèn đỏ làm người tài ba như tôi muốn làm cảnh sát giao thông để bắt mấy người như nhỏ, tôi sợ va chạm hét toáng lên

- Con kia nước sôi đổ vào háng mày hay gì mà vượt đèn còn hơn vượt cô hồn vậy

- Mò như mày khi nào mới tới

Đúng theo kế hoạch tôi vạch ra lúc ngồi trên yên xe tôi và nhỏ bị bắt và bị phạt đứng nhưng nhỏ như muốn thách thức quyền uy nhà trường còn lấy xoài ổi ăn nữa cơ chứ còn mời tôi một miếng đúng chuẩn bạn tôi nhưng cô đầu ngờ người cô mời lại là giám thị, theo dân tập bóc xing nhiều năm như nhỏ thì vừa thấy gì bất ngờ đều đấm một phát vì sáng lực chưa đủ nên cú đấm nhẹ chỉ khiến giám thị chảy máu mũi và tôi và nhỏ bị phạt quỳ đến giờ tan trường nếu tôi lúc đó k giữ được con tim tôi trong thâm tâm sẽ gửi đến nhỏ 1 câu

Mày Ác lắm Thy ơi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.