(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuối năm nay, có lẽ mấy tay săn ảnh cũng phải chạy KPI, chỉ trong vòng một tuần làng giải trí trong nước đã nổ ra hai tin tức nóng hổi "Sao nữ đang hot bí mật kết hôn" và "Ông vua màn bạc nổi tiếng ngoại tình", bằng chứng thuyết phục, Weibo sập hai lần liên tiếp khiến cư dân mạng choáng váng.
Tay săn ảnh tung tin tên là "Ngu Thông Thiên", là gương mặt mới vào nghề năm nay.
Người này mặt dày tự nhận mình là Thông Thiên Đại Tiên, có tiếng là nói không với tin giả, trước đây trên tất cả các nền tảng chỉ có chưa đến 10 nghìn người theo dõi, qua hai trận phong thần, chỉ riêng số lượng người theo dõi trên Weibo đã vượt quá 1 triệu chỉ trong chớp mắt.
Toàn bộ cư dân mạng Weibo hóng chuyện đổ dồn vào khu bình luận của Ngu Thông Thiên để thảo luận chi tiết về hai tin đồn.
Sao nữ bí mật kết hôn sự nghiệp đang trên đà thăng tiến, năm nay có một bộ phim thần tượng cổ trang thu hút sự chú ý rất lớn, thu hút vô số fan nhờ hình tượng nữ chính tỉnh táo độc lập, công ty quản lý tranh thủ thời cơ xây dựng cho cô ta hình tượng "chăm sự nghiệp, không yêu đương", không ngờ lại dính phốt kết hôn bí mật, chồng là người ngoài ngành. Điều đáng nói hơn nữa là ngay cả công ty cũng không biết cô ta kết hôn khi nào, cư dân mạng khịa rằng cô bảo mật tốt đấy, tiếc là không thoát khỏi hoả nhãn kim tinh của thợ săn ảnh.
Ảnh đế ngoại tình cũng bị phanh phui sự trái ngược: thiết lập hình tượng người đàn ông tốt biết lo cho gia đình nhiều năm, trên thực tế gã nuôi tuesday wednesday thursday bên ngoài một bàn tay đếm không xuể, thậm chí còn chơi gái.
Nếu nói hôn nhân bí mật chỉ bị chỉ trích, hình tượng sụp đổ, khiến fan thất vọng thì ngoại tình và chơi gái sẽ mất hết thanh danh, không biết xấu hổ, còn liên quan đến vi phạm pháp luật.
Hai tin tức nổ ra trong vòng một tuần, mong muốn hóng hớt của dân hóng drama đã được thỏa mãn cực độ, meme mới dồn dập xuất hiện, hot search không ngừng.
Nhưng dù sự kiện có nóng đến đâu cũng sẽ có ngày nguội đi, khi sức nóng mất đi, không còn gì để hóng nữa, cư dân mạng giải tán, có người có vẻ như đã mất hết hứng thú hỏi: "Có tin gì mới không vậy?"
Cư dân mạng chỉ thuận miệng nhắc tới, chẳng mong đợi tay săn ảnh sẽ trả lời.
Ngu Thông Thiên đã chuyển tiếp bình luận này, tung ra trailer cho drama mới chấn động ——
"Tuồng lớn cuối năm, bật mí sao nam hàng đầu họ C và kim chủ phía sau. Ngày cuối cùng của năm 2023, không gặp không về."
Trailer vừa được tung ra, Chung Thận đã lập tức lên hot search, một chữ "bạo" đỏ thẫm treo sau tên.
*
Buổi chiều, ngày 28 tháng 12, nhà Chung Thận.
Quản lý Đường Du ném thông tin thật của Ngu Thông Thiên lên bàn, nóng máu nói: "Chị nhờ người điều tra rồi, tên phóng viên quèn bị tờ báo lá cải hạng ba sa thải như nó mà cũng dám vuốt râu hùm?!"
Đối diện Đường Du: "hùm" Chung Thận đang dựa vào sô pha, lắng nghe với vẻ mặt vô cảm, không nói gì.
Phim mới đóng máy ngày hôm qua, Chung Thận đã chán ở khách sạn ở phim trường nên trở về thành phố Hải Kinh ngay trong đêm, chưa đánh được một giấc ra hồn đã bị tin xấu đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió.
Có rất nhiều sao nam trong ngành có họ bắt đầu bằng chữ "C", nhưng người đủ tư cách được gọi là ngôi sao hàng đầu chỉ có mình Chung Thận.
Ngu Thông Thiên hiện đang được chú ý, chưa mất uy tín như các tay săn ảnh khác, gã đã bảo là hàng đầu thì cư dân mạng tin là hàng đầu, vậy thì không còn lựa chọn nào khác ngoại trừ Chung Thận.
Chung Thận có kim chủ thật ư?
Cả người thích và không thích hắn đều sốc: Dòng nước trong hứa hẹn của ngành giải trí cơ mà? Hóa ra cũng là kẻ bán thân để trèo cao.
Chỉ trong vài giờ, dư luận đã xôn xao đến mức đáng báo động, rõ ràng là phốt thật vẫn chưa được tung ra, nhưng một số cư dân mạng đã kết án tử trước cho Chung Thận. May là fan hắn đủ đông nên chiều gió không nghiêng về một phía.
Nhưng đông fan không phải lúc nào cũng tốt, chẳng hạn như lúc này, Đường Du bị nổ inbox, fan Chung Thận yêu cầu cô lập tức đăng thư luật sư để làm rõ, đồng thời của hỏi thăm 18 đời tổ tiên nhà cô.
Sắc mặt Đường Du càng xấu hơn, nhưng không phải vì fan.
Thực ra, kể từ khi ra mắt cách đây bảy năm Chung Thận đã đi theo con đường diễn viên nghiêm túc, chưa từng gói mình dưới hình thức một sao nam lưu lượng. Ngặt nỗi lại quá nổi tiếng, chủ đề vẫn ở mức cao nên không thể gỡ được cái mác "lưu lượng".
Nói đi cũng phải nói lại, không đi đường lưu lượng không có nghĩa là công ty không quan tâm đến việc Chung Thận có nổi tiếng hay không, fan nhiều thì thêu hoa trên gấm, fan ít cũng chẳng sao, Chung Thận không thiếu phim, cũng không thiếu tiền.
Nói một cách thẳng thắn hơn: Chung Thận đúng là có kim chủ, thân phận của đối phương còn không tầm thường, y là người thừa kế số của tập đoàn tài chính hàng đầu trong nước và là "Thái tử" duy nhất trong giới, Hề Vi.
Nghĩ đến Hề Vi, Đường Du nắm chặt điện thoại trong vô thức, run sợ trong lòng.
Cô không hơi đâu mà mắng nhiếc tay săn ảnh kia, cũng không có tâm trạng xoa dịu fan, rõ ràng trong phòng khách chỉ có cô và Chung Thận, nhưng cô vẫn hạ giọng theo bản năng, thận trọng hỏi: "Tổng giám đốc Hề liên lạc với em chưa?"
Bên phải sô pha là một cửa sổ sát sàn lớn, thời tiết trong lành, ánh mặt trời xuyên cửa sổ chiếu lên khuôn mặt của Chung Thận. Hắn trông chẳng chê vào đâu được, đường nét khuôn mặt sắc sảo gần như được điêu khắc, không hề lộ ra khuyết điểm hay cảm xúc nào dưới ánh sáng chói, quản lý càng hoảng thì càng làm nổi bật sự bình tĩnh của hắn, như không liên quan gì đến mình: "Chưa."
"Vẫn chưa à?" Đường Du lo lắng cau mày: "Tổng giám đốc Hề có ý gì? Hai người có bao giờ không liên lạc hơn ba tháng chưa?"
"Có, anh ấy rất bận, chẳng mấy khi nhớ tới em."
Đường Du xịt keo, nhìn hắn với vẻ phức tạp.
Không phải là bất ngờ, Đường Du biết tính Hề Vi. Cô chỉ cảm thấy Chung Thận thật sự là một người ổn định về mặt cảm xúc, tai họa cận kề mà vẫn có thể ngồi yên, kiểu trạng thái tinh thần hiếm có trong ngành giải trí mà giống ở bệnh viện tâm thần hơn.
Mà "tai họa"mà cô đang nghĩ đến không chỉ là chỉ hot search của hôm nay.
Chung Thận ra mắt bảy năm, mượn thế Hề Vi nên thuận bườm xuôi gió đánh đâu thắng đó, không ai dám động đến hắn dù là người trong ngành, tư bản hay giới truyền thông. Ngay cả người quản lý là Đường Du cũng có địa vị trong ngành, được tôn xưng là "chị Du", không ai sánh bằng.
Suốt bảy năm, ngoài một vài tin đồn vô thưởng vô phạt, Chung Thận hầu như không có tin xấu.
Nhưng ba tháng trước, Hề Vi đột nhiên đi Anh công tác, đến giờ vẫn chưa về.
Có tin đồn rằng Thái tử điện hạ đã đến London để gặp Thái tử phi tương lai dưới vỏ bọc là một chuyến công tác. Đối phương cũng xuất thân từ một gia tộc lớn, môn đăng hộ đối với Hề Vi, đúng là tơ trời se duyên. Một tin đồn khác thì bảo việc kết hôn là do nhà họ Hề yêu cầu, nếu Hề Vi không tuân theo sự sắp xếp của gia đình, y sẽ không thể kế thừa "ngai vàng".
Những tin đồn đó có thể khoa trương nhưng tuyệt đối không phải là bịa đặt vô căn cứ. Vài hôm trước đã được chứng thực: Thái tử phi trong truyền thuyết đó là một người nổi tiếng không ít người theo dõi, cô ta đăng ảnh chụp cùng Hề Vi lên mạng xã hội, địa điểm không phải London mà là một bãi biển ở Hawaii, úp mở việc cả hai đã đi du lịch cùng nhau, mối quan hệ đã tiến triển.
Khi Đường Du lướt đến bài đăng này, đúng lúc cô đang ở phim trường quay phim với Chung Thận. Trong phòng nghỉ, Chung Thận nằm ngửa lún sâu vào ghế, ánh mắt hờ hững. Đường Du đưa điện thoại cho hắn xem, nhưng hắn lại chẳng buồn nhấc mí mắt, hệt như không có hứng thú với việc riêng của Hề Vi.
Đường Du khâm phục tâm thế của hắn, nhưng cũng sợ hãi. Cả hai ngầm hiểu: Nếu Hề Vi kết hôn, Chung Thận sẽ bị vứt bỏ.
Khi ấy Chung Thận rớt đài, vinh quang của người quản lý cũng chấm dứt.
Đường Du không khỏi nghĩ đến những người mà cô đã mích lòng trước đây, e rằng sẽ còn tệ hơn, ngành giải trí vật đổi sao dời, không thiếu người giậu đổ bìm leo và giẫm đạp trả miếng. Cho dù chưa từng mích lòng ai, Chung Thận cũng sẽ bị giẫm xuống bùn để tranh giành tài nguyên.
Rumor hot search của Ngu Thông Thiên là một dấu hiệu.
—— Chỉ có kẻ ngu mới tin tay đó có bản lĩnh thông thiên, chỉ là "chó nhà nuôi" thôi, không biết gã nhận tiền đen từ thế lực nào rồi nhân cơ hội nhắm vào Chung Thận.
Cái gọi là trailer là một kiểu thăm dò. Bọn chúng không dám chỉ ra thân phận kim chủ, nhưng bôi nhọ Chung Thận lại rất đơn giản. Nếu Hề Vi vẫn sẵn lòng chống lưng cho Chung Thận thì vụ này dễ giải quyết hẳn. Nếu Hề Vi bỏ mặc Chung Thận, chật vật vượt qua hôm nay rồi sẽ có kiếp nạn tiếp theo.
Từ đầu đến cuối, trong thế giới của Chung Thận không có fan hay đối thủ, chỉ có mình Hề Vi mà thôi.
Hề Vi tạo nên thành tựu của hắn, nhưng cũng đủ để hủy hoại hắn.
Đường Du thầm rét run, hết cách rồi. Nhìn lại Chung Thận, hắn vẫn luôn có vẻ ổn định về mặt tinh thần, trông hắn giống quản lý còn Đường Du mới giống nghệ sĩ, hoàng đế không vội thái giám vội.
"Em đã hai ngày không ngủ rồi," Chung Thận đột nhiên nói: "Chị về công ty trước đi, chuyện này đợi em ngủ dậy rồi tính."
Đường Du: "..."
"Ơ hay, em còn ngủ được hả?" Đường Du cào tóc bằng hai tay, có chút gục ngã: "Chị sợ tổng giám đốc Hề vài hôm nữa dẫn vợ chưa cưới về nước thật đó, đến lúc đó cả em với chị đều toi đời."
Sau khi nghe những lời này, Chung Thận cuối cùng cũng nhìn cô bằng ánh mắt không còn thờ ơ, nhưng cảm xúc truyền tải trong mắt rõ ràng là "Chết thì chết thôi, đúng lúc em chán sống rồi", hoặc "Trái đất có nổ tung cũng chẳng sao".
Đường Du suýt lên cơn đau tim, chợt nhận ra có thể không phải tinh thần hắn ổn định mà là tâm trạng đã tệ đến mức không thể tệ hơn nữa.
Các cụ từng nói, băng đóng ba thước không phải do cái lạnh một ngày. Theo Đường Du thấy, khủng hoảng hiện tại giữa Chung Thận và Hề Vi chắc chắn không phải vấn đề của nhà họ Hề, Hề Vi hay cô vợ sắp cưới trên trời rơi xuống. Hoàn toàn là Chung Thận tự chuốc lấy.
"Haiz, khi em với anh ta ở bên nhau bảy năm trước, chị tưởng kiếp này chúng ta phát đạt rồi. Dù cho em không thể trở thành Thái tử phi thực sự thì ít nhất cũng có thể trở thành yêu phi hại nước, chị em mình cả họ được nhờ, ăn sung mặc sướng... Nhưng thoắt cái đã bảy năm mà sao em vẫn không được cưng vậy? Em đã bao giờ ngẫm lại chưa?"
Người quản lý lại bắt đầu nhắc chuyện xưa như Trái Đất, Chung Thận chê cô phiền nên đứng dậy chuồn đến trước cửa sổ rồi mở cửa ra.
Thời tiết cuối tháng 12 trông thì nắng ráo, thật ra lại lạnh thấu xương. Áo sơmi mỏng manh của Chung Thận bị gió thổi bay, khí lạnh tọt thẳng vào tim vào phổi, nhưng hắn dường như không cảm nhận được, cả người toát ra khí chất trầm lặng vừa chậm chạp vừa khép kín từ bên trong.
Hắn luôn như vậy. Không có chuyện gì còn đỡ nhưng mỗi khi xảy ra chuyện —— ví dụ như không biết vì sao hắn và Hề Vi xích mích, Đường Du sẽ nom nớp lo sợ, bảo hắn xin lỗi Hề Vi ngay, nhưng hắn lại để ngoài tai.
Thật ra tính tình của Hề Vi không tệ, nhưng chắc chắn không thể gọi là tốt được. Chung Thận không phải người tình đúng chuẩn, không đủ niềm nở với kim chủ của mình, sở dĩ Hề Vi không so đo chỉ vì y không để ý mà thôi.
Như Chung Thận nói, Hề Vi rất bận nên hiếm khi nhớ đến hắn, mỗi lần gặp nhau hầu như không giao tiếp gì ngoại trừ lên giường, hắn thỉnh thoảng cư xử bất thường, Hề Vi cũng "không nhìn thấy".
Bản chất của không nhìn thấy là không quan tâm.
Ngay cả người ngoài cuộc như Đường Du cũng không khỏi cảm thán, Thái tử điện hạ đúng là vô tình, vừa là người đầu gối tay ấp bên y bảy năm, vừa là đại minh tinh hàng triệu người săn đón mà y lại chẳng mảy may rung động.
Cũng may Chung Thận cũng không động lòng, nếu không Đường Du sẽ xót cho hắn lắm. Thế giới rộng lớn như vậy, thích ai mà chả được? Thích Hề Vi thì chỉ tổ nằm mơ giữa ban ngày, tự dày vò bản thân thôi.
Nhưng dù thế nào, Hề Vi cũng không sai.
Kim chủ thì sai thế nào được?
Đường Du thở dài: "Chị đã nói rồi mà, em nên nhiệt tình với tôn trọng anh ta hơn đi, anh ta là kim chủ chứ không phải bạn trai của em, em làm ra cái vẻ bình đẳng nhân cách thì có ích gì? Anh ta đâu có quan tâm trong lòng em đang nghĩ gì. Nhưng mà em không thèm nghe, em có từng nghe chị chưa hả?"
Chung Thận mắt điếc tai ngơ.
"Anh ta không tìm em thì em không tìm anh ta luôn à? Chủ động chút thì có sao? —— nhắn tin, gọi điện, hỏi anh ta ở Anh hay Mỹ, có thể dành thời gian gặp em không. Em nhõng nhẽo ăn vạ, nài nỉ anh ta gật đầu rồi mua vé máy bay tới đó ngay, cơ hội là phải tranh thủ mới có, em có hiểu không?"
Chung Thận không ngu, đương nhiên hắn biết, chỉ là không muốn làm. Về phần tại sao không muốn, đó giờ Đường Du vẫn không hiểu nổi.
Nói khó nghe là đã bị bao nuôi mà còn lập đền thờ thanh cao cái gì?
Nhưng Chung Thận thật sự có chút xa cách, chỉ có bản thân cô Đường là người cậy thế Hề Vi làm mưa làm gió bên ngoài, chứ Chung Thận thì chưa từng làm vậy. Hắn hầu như không qua lại với bất kì ai, các mối quan hệ đều do quản lý duy trì. Hắn không nhìn vào ánh mắt nịnh hót, hâm mộ hay ghen tị của người khác, hắn không có sở thích nào ngoại trừ việc đóng phim.
Nghĩ vậy mới thấy hắn thật sự là người kiệm lời và nhàm chán. Vậy mà Hề Vi có thể giữ hắn suốt bảy năm không giống điều mà một câu "không phát hiện" có thể giải thích, có lẽ do Chung Thận có gương mặt đẹp, ngoại hình không thể thay thế mới là khả năng cạnh tranh cốt lỗi.
Đường Du thở dài tuyệt vọng: "Ông cố ơi, em có đang nghe chị nói không? Em ——"
Chưa dứt lời, điện thoại của Chung Thận đặt trên bàn trà đột nhiên đổ chuông.
Đường Du cúi đầu thì thấy người gọi hiển thị là ";", một dấu chấm phẩy.
Đường Du im bặt, đoán được đó là Hề Vi —— Chung Thận giống hệt người đánh đố, dấu chấm chéo (、) được đặt cho Hề Vi hồi trước không biết tại sao gần đây lại đổi thành dấu chấm phẩy, dù sao thì vẫn luôn là dấu chấm câu, không trùng lặp.
Nhưng Hề Vi đã đích thân gọi điện, chứng tỏ có vẻ như mọi chuyện không đến nỗi tệ.
Đường Du khẩn trương nói: "Bắt máy mau!"
Chung Thận nghe máy, mở cửa, ánh mắt hờ hững gật đầu với quản lý, chỉ vào thang máy đuổi khách: "Chị đi được rồi đó."
Nói là "đi", vẻ mặt rõ ràng là "phắn mau".
Đường Du: "..."
**
Cùng lúc đó, Hề Vi không ở Anh cũng không ở Mỹ, máy bay về nước đã hạ cánh sáng nay, nhưng y cũng không thông báo cho bất kỳ ai, kể cả tài xế cũng không biết, thư ký đi cùng đã lái xe đưa y về nhà.
Hề Vi không sống cùng nhà họ Hề nên đương nhiên sẽ trở về nhà của mình. Bên bờ hồ Minh, một căn biệt thự ba tầng màu trắng, sân nhà rộng lớn được vườn hoa bao quanh, thường do quản gia và người làm vườn chăm sóc. Nhưng việc chăm sóc hoa cỏ không phải là ưu tiên hàng đầu mà quan trọng nhất là chăm sóc thật tốt hai chú chó cưng trong nhà cơ.
Một Border Collie[1], một Alaska[2]. Chín giờ sáng, chiếc Bentley của Hề Vi chưa chạy vào cổng mà chúng đã nghe thấy tiếng xe quen thuộc, lập tức lao ra ngoài sân trước mặt quản gia, ngồi xổm một trái một phải ngoài cửa, chào đón chủ nhân trở về một cách thành thạo.
[1] Border Collie
[2]Alaska
Hề Vi có bệnh sạch sẽ nhẹ, thích chó nhưng không cho phép chúng nhào vào người mình làm nũng một cách không kiêng dè, hai chú chó lớn đã trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, nhiệt tình víu cửa xe nhưng khi chủ nhân xuống xe thì chỉ dè dặt vẫy đuôi, cọ nhẹ quần tây của y, ngoan ngoãn đáng yêu hơn cả cún con.
"Ngoan." Hề Vi vuốt lông chúng như khen thưởng, vẻ mặt mệt mỏi tháo cà vạt, cởi áo khoác đưa cho quản gia, sải bước lên lầu.
Ngồi máy bay mười mấy tiếng, mệt người với cả jet lag, sau khi tắm sạch bụi bặm trên người, y kéo chặt rèm phòng ngủ rồi đánh một giấc đến chiều.
Sau khi tỉnh dậy, y đi tắm thêm lần nữa mới cảm thấy thoải mái hơn, khoác áo choàng tắm vào rồi xuống lầu gọi cho Chung Thận.
Đồng hồ điểm hai giờ chiều, mùi thức ăn từ phòng bếp bay ra. Quản gia đang dắt chó đi dạo, còn thư ký thì ở trước ghế sô pha đang giải quyết các công việc nội bộ gần đây —— thư ký này tên là Phương Trữ, phụ trách lo liệu cuộc sống cá nhân của Hề Vi, vì vậy anh ta chủ yếu giải quyết một phần việc nhà và lời mời xã giao.
Khi Hề Vi xuống lầu, thư ký Phương vô thức ngẩng đầu nhìn thoáng qua. Người đàn ông chậm rãi bước xuống cầu thang mặc áo choàng tắm lỏng lẻo, người y đầy hơi ẩm, đuôi tóc hơi dài rũ trên cổ, giọt nước trượt xuống làn da trắng lạnh chảy hết vào lồng ngực. Phong cảnh bên trong vạt áo làm người ta suy nghĩ xa xôi.
Nhưng chỉ liếc qua một cái, thư ký đã thu mắt lại theo quy củ. —— Hề Vi khác với người nổi tiếng quanh năm tiếp xúc với ống kính, ngoại hình của y không thể bị đánh giá, khen y đẹp cũng sẽ là một sự xúc phạm.
"Em ở đâu? Đến ăn cơm với tôi." Hề Vi ngồi vào bên kia sô pha, khi nói chuyện với Chung Thận, giọng nói lười biếng của y toát ra vẻ thân mật khiến lòng người tan chảy.
Thư ký Phương nghe không được đối phương trả lời gì, nhưng biết đó là Chung Thận, vẻ mặt hơi do dự, có chuyện muốn báo cáo.
Hề Vi nhìn thoáng qua, nhích điện thoại ra xa chút rồi hỏi: "Sao đó?"
"Hôm nay xảy ra chút chuyện, cậu xem." Phương Trữ mở Weibo cho Hề Vi xem hot search.
Dư luận xôn xao đến tận bây giờ, không dừng lại chỉ với hơn một hai bài báo bôi nhọ Chung Thận. Hề Vi lơ đễnh nhìn lướt qua, không để tâm lắm: "Chuyện nhỏ thế này mà cũng phải hỏi tôi, anh không biết giải quyết sao?"
"..." Thư ký Phương chần chừ.
Sự chú ý của Hề Vi quay trở lại cuộc trò chuyện, y nói với Chung Thận: "Đúng vậy, tôi về nước rồi."
"Về một mình, nếu không thì sao?"
Y không muốn nói nhiều dù đã ba tháng không gặp Chung Thận.
Lần hẹn cuối cùng là hôm nào nhỉ?
Hề Vi nhớ lại thời gian địa điểm cụ thể đã mờ nhạt, cơ mà quá trình lại tái hiện rõ ràng trong đầu.
Chung Thận có tính cách trầm lặng, lúc chịch cũng im lặng, nhưng hết sức nhập tâm và ra sức, Hề Vi lúc thích lúc không, ngẫu nhiên như thời tiết khó lường ở thành phố Hải Kinh.
Tối hôm đó, đúng lúc y rơi vào trạng thái không thích, Chung Thận lại không biết tại sao thô bạo hơn bình thường, Hề Vi cau mày đẩy người ra, không vui nói: "Tâm trạng em không tốt cũng đừng tới tìm tôi trút giận, ai hầu hạ ai đấy?"
"..."
Chung Thận bị y đuổi ra khỏi nhà chỉ với một câu, sau đó là cuộc chia ly kéo dài ba tháng.
Thật ra không phải ba tháng không liên lạc, một tuần sau Chung Thận đã nhắn tin hỏi y: "Anh giận em à?"
Hề Vi không trả lời. Không phải giận dỗi cố tình không rep, trong lòng y không có cảm xúc trẻ con này, mà chỉ vì lúc đó y đang bận, bận xong thì quên béng luôn.
Đêm khuya khoảng một tháng sau, Chung Thận lại gửi một tin: "Trời mưa rồi." Kèm theo ảnh view cửa sổ được chụp ngẫu nhiên ở khách sạn phim trường.
Hề Vi đang định trả lời thì phát hiện tin nhắn đã bị thu hồi.
Hình như Chung Thận gửi nhầm người.
Việc này khiến Hề Vi có chút không vui. Nhưng cảm xúc là thứ vi diệu, dù không vui nhưng không dữ dội đến mức nổi giận, Hề Vi chỉ cau mày coi như không có chuyện gì.
Sau đó, Chung Thận im hơi lặng tiếng cho đến ngày hôm nay.
Sau khi hai người trò chuyện vài câu, Chung Thận ở đầu dây bên kia nói "được": "Em sẽ đến ngay."
Hề Vi để điện thoại xuống, liếc nhìn thư ký đối diện, nhạy bén hỏi: "Anh có chuyện muốn nói à?"
Thư ký Phương là người tháo vát và cực kỳ thận trọng, mỗi một việc anh ta báo cáo với Hề Vi đều đã được điều tra và cân nhắc kỹ lưỡng.
"Trước khi giải quyết hot search," Phương Trữ thận trọng nhìn Hề Vi: "Tôi nghĩ nên báo cáo với cậu trước, cậu Chung dạo gần đây qua mặt cậu lén làm vài việc không ngay thẳng lắm..."
Hề Vi thấy rất khó hiểu: "Cái gì?"
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");