Hai vợ chồng thống nhất là buổi sáng sẽ đi mua đồ nội thất mới, kết cục kim giờ chỉ đến số 10, hai người vẫn ôm chặt lấy nhau chưa thèm tỉnh giấc.
Giữa trưa Ôn Hạo Hiên thức dậy trước, đã quá hai giờ ăn nhưng hắn vẫn nán lại ở trên giường ngắm cô vợ nhỏ của mình. Trải qua một đêm oanh tạc, đồng hồ sinh học của Mộng Dao Y nay đình công, đến khi Ôn Hạo Hiên ra ngoài mua đồ ăn về đánh thức cô, Mộng Dao Y mới ‘bình minh’.
Hậu giường chiếu sức lực con gái luôn bị rút đi chứ không phải hồi sức như nam nhân cho nên từ việc vệ sinh cá nhân mặc đồ đều là Ôn Hạo Hiên làm giúp cô, ngay cả bữa trưa cũng được hắn phục vụ tại giường, nếu không cảm thấy làm quá, hắn còn muốn đút đến tận mồm.
“Sau này chúng ta nên dùng biện pháp phòng tránh!”
May mắn hôm qua là ngày an toàn nên phóng túng không có vấn đề gì nhưng từ nay về sau vẫn nên cẩn thận thì hơn.
Ôn Hạo Hiên ngẩn người, ý của cô là không muốn mang thai?
Trước đây hắn chưa dám mơ tưởng đến việc có con, khi Chúa ban cơ hội sống lại lần nữa, hắn chỉ chăm chăm nghĩ đến việc bồi đắp thương yêu cô hết lòng là được, nhưng đến giờ bọn họ đã nên vợ nên chồng, chuyện con cái không nhất thiết phải có cho bằng được, đó là trời cho dù đến bất kì lúc nào hắn đều vui vẻ chấp nhận chẳng qua…
Mộng Dao Y không muốn có con ư?
Dù trong lòng đầy một mớ ngổn ngang và hụt hẫng, Ôn Hạo Hiên cũng không hỏi gì, Mộng Dao Y vẫn còn trẻ, sự nghiệp vẫn trên đà phát triển, cô ấy rất bận rộn, cho nên một câu nói không muốn của cô ấy lúc này hay là cả đời hắn cũng nên thôi suy nghĩ nhiều. Cảm nhận của cô ấy chính là điều quan trọng nhất với hắn.
“Được!”
Nghe Ôn Hạo hiên nói chắc nịch như vậy, tính khí ngờ vực dở dở ương ương của phụ nữ nổi lên.
“Anh không muốn có con với em?”
“Sao có thể? Anh khao khát xây dựng một gia đình với em! Y Y nếu em muốn trở thành mẹ, anh sẵn lòng trở thành ba của các con em, nếu em không thích con nít vậy anh cũng sẽ không thích, chúng ta sẽ sống với thế giới chỉ có hai người.”
Đối với Ôn Hạo Hiên, Mộng Dao Y là điều cần được ưu tiên.
“Không phải em không muốn có con với anh chỉ là…”
Mộng Dao Y yêu hắn, cô ước ao có gia đình nhỏ với những đứa con thơ cùng hắn đến mức nào Chúa đều biết rõ, chỉ là cô chưa sẵn sàng cho trang tiếp theo, có lẽ vì những điều dang dở trước mắt mà cô đành tạm hoãn kế hoạch này lại, cô muốn tận hưởng một chút thế giới chỉ có hai người họ.
oOo
“Hôm nay Ôn tổng đặc biệt rất đẹp trai nha~ Bình thường đã đẹp rồi nhưng hôm nay phải gọi là sáng đến mù mắt luôn!”
“Cảm giác mỗi bước đi của Ôn tổng hận không thể bay lên không trung ấy, sau lưng hoa cũng bay phất phới.”
“Cũng đúng thôi mà, trai mới cưới, giai đoạn đầu hôn nhân là giai đoạn hạnh phúc nồng cháy nhất!”
“Nói gì thế? Tôi và ông xã tôi kết hôn được 10 năm vẫn luôn hạnh phúc như ngày đầu nhé!”
“Mấy người đã thấy phu nhân của Ôn tổng chưa? Đẹp hơn cả minh tinh, diễn viên luôn á, lúc Ôn tổng bị rơi thang máy, cô ấy ở ngoài khóc lóc, lo lắng đến ngất xỉu, tình cảm khăng khít muốn ghen tị!!!”
“Nabi là hư vô, Dao Y mới là chân chính vĩnh cửu!”
Bình thường Ôn Hạo Hiên rất ghét nhân viên của mình tụ tập ngồi lê đôi mách chẳng qua mấy câu nói tán dương về hai vợ chồng nhà họ, Ôn Hạo Hiên được một phen dương dương tự đắc trong lòng hãnh diện cười cho qua.
Ai bảo bọn họ là cặp vợ chồng hạnh phúc đáng ngưỡng mộ chứ?
Ôn Hạo Hiên lén lút đăng ký khoá học nấu ăn, hắn mong chờ bà xã mình có thể tận hưởng những bữa ăn hắn tự tay làm.
Trước đây tay nghề của Mộng Dao Y thực sự rất đẳng cấp, từ món Á sang món Âu hay món ngọt những món ăn đầy đủ dinh dưỡng, dưỡng chất phong phú cô luôn cố gắng tuỳ chỉnh theo khẩu vị của hắn. Ôn Hạo Hiên rất nhớ những món ăn cô làm nhưng hắn biết để chiều chuộng lấy lòng người chồng này cô đã vất vả như nào, lần này hắn muốn tự nguyện làm những điều đó vì cô, bắt đầu học những điều mà hắn nghĩ cả đời sẽ không làm.
“Cô còn trẻ, sự nghiệp đang dở dang đùng cái kết hôn là sao?”
Lịch trình của Đặc Tư Bội Sam rất kín mít, Mộng Dao Y đã từng gọi để thông báo cho cô ấy biết nhưng đều không liên lạc được, cô đành để lại tin nhắn, Bội Sam biết tin thì đã qua một tuần rồi.
“Tôi đã 23 tuổi rồi, kết hôn vào tuổi này cũng không gọi là quá non nớt đi, cưới chồng rồi không có nghĩa tôi sẽ bỏ bê công việc của mình đâu, anh ấy cũng rất ủng hộ sự nghiệp của tôi!”
“Nhưng cô quen biết Ôn Hạo Hiên được bao lâu, hai người còn chưa trải qua thời gian yêu đương, tìm hiểu đã vội vàng kết hôn rồi sao?”
Cái bóng của mẹ mình khiến Đặc Tư Bội Sam ám ảnh rất lâu, thay vì thử tin tưởng vượt qua, con người của Đặc Tư Bội Sam thường sẽ cảnh giác và chối bỏ những xúc cảm không lường trước đó.
“Không ai có thể đoán mai sau chúng ta sẽ ra sao, tôi đem tinh thần không hối tiếc điều gì mà kết hôn với Hiên, chẳng phải các cô dâu chú rể đều cảm thấy như vậy sao? Bạn đời của mình chính là định mệnh. Bội Sam, trên thế giới gần 8 tỉ người rồi sẽ có một người kéo cô ra khỏi vùng an toàn, khiến cô can tâm mở thế giới của mình, nếu người đó có bản lĩnh như vậy đừng ngại để họ nhìn thấu cô.”
Khiếm khuyết của chúng ta sẽ không phải là điều gì xấu nếu đối phương biết cách thấu hiểu và bao bọc.
“Thế giới của tôi rất vô vị và cô đơn!”
Đặc Tư Bội Sam lẩm bẩm giống như là chỉ tự nói với bản thân nhưng Mộng Dao Y nghe thấy được.
Sau ánh hào quang rực rỡ ngoài kia, thế giới trong Đặc Tư Bội Sam lại là màu xám xịt và mờ nhạt. Cô ấy không thể hiểu ai và không phải ai cũng thông cảm cho cô ấy.
Mộng Dao Y nắm lấy tay cô: “Tôi sẽ vào thế giới của cô, khuấy đảo nó để không còn vô vị và cô đơn nữa, nhuộm sắc nó bằng màu mà cô muốn!”
Thời gian hai người làm bạn chưa được bao lâu nhưng dần dần Mộng Dao Y đã ném hòn đá xuống mặt hồ vốn đã tĩnh lặng khiến Bội Sam kinh ngạc cũng cảm thấy dễ chịu vô cùng.
Ở cạnh Mộng Dao Y, Bội Sam gần như quên đi mình là người có bệnh.
“Mộng Dao Y thế giới của cô đừng chỉ cho mỗi Ôn Hạo Hiên vào, tôi cũng muốn vào nữa!”
Mộng Dao Y bật cười thành tiếng, kiếp này có cơ hội làm bạn với Bội Sam cô thực sự rất vui, hi vọng Bội Sam có thể gặp một cái kết mãn nguyện trái ngược với kiếp trước.