Ôn Hạo Hiên căng thẳng như chưa bao giờ căng thẳng hơn, đêm nay là đêm đầu tiên của hai vợ chồng. Hẹn hò, yêu đương, hôn môi bọn họ còn chưa từng làm đã đốt cháy hết giai đoạn đi đến kết hôn rồi sống chung.
Thực ra nếu Mộng Dao Y chưa sẵn sàng, Ôn Hạo Hiên vẫn thoải mái cho cô một không gian thích hợp, việc cả hai đi đến bước này vốn đã là điều không tưởng đối với Ôn Hạo Hiên rồi, nhìn vào hành động của cô thì, hắn không muốn quá ảo tưởng nhưng giống như cô đã sẵn sàng cho bước tiếp theo rồi.
Tủ quần áo của hắn đã xuất hiện quần áo của cô, những chai lọ mỹ phẩm của nữ giới được sắp xếp ngăn ngắn trên kệ, nến thơm đặt ở bàn trà đang phát huy công dụng của nó toả mùi hương hoa dịu nhẹ, dễ chịu. Trong phòng tắm, tiếng nước chảy hoà lẫn với tiếng ngân nga vu vơ, Ôn Hạo Hiên cảm thấy máu trong người như muốn sôi sục lên, thứ lỗi trước Chúa vì đầu óc của hắn không thể nghĩ những thứ trong sáng nổi.
Ôn Hạo Hiên nhanh chóng rời khỏi phòng ngủ, lăn xuống bếp tìm nước lạnh uống, hi vọng có thể xoa dịu cổ họng khô khốc lúc này.
Ôn Hạo Hiên đấu tranh một hồi rồi mới vào lại, thân ảnh nhỏ nhắn, mềm mại, mang theo mùi hương sữa tắm quyến rũ đánh úp mọi giác quan của hắn.
“Em đanh định đi tìm anh, máy sấy anh để đâu thế?”
Ôn Hạo Hiên nghe thấy tiếng gì đó bên tai chẳng qua não bộ từ chối tiếp nhận thông tin.
Mái tóc ướt rối kẹp ra đằng sau, các lọn tóc không nghe lời rơi ra mang theo những giọt nước lăn xuống xương hàm, hạ cánh xuống xương quai xanh, không yên phận mà tiếp tục dò thám phía dưới, cuối cùng mất hút ở khe ngực mị hoặc. Chiếc váy ngủ mỏng manh, chất liệu lụa satin bóng, hắn nghĩ…nếu sờ lên chắc chắn sẽ thoải mái lắm.
“Hiên?”
Mộng Dao Y nhướng mày, nhằm vào trán của nam nhân trước mặt, giơ tay búng một cái, tiếng kêu vang đủ biết đau đến thấu trời.
“Ngài Ôn, kéo lý trí của ngài về tìm máy sấy cho em đi!!!”
“A…máy sấy phải không? Để anh lấy cho em!”
Gương mặt của Ôn Hạo Hiên cháy muốn khét, đưa máy sấy cho Mộng Dao Y còn không dám nhìn thằng vào cô lần nào nữa.
“Thèm muốn nhan sắc của vợ mình cũng không phải chuyện gì xấu hổ đâu!”
Con ngươi lấp loé sự giảo hoạt, Mộng Dao Y lè lưỡi, học theo hành động trong phim, đưa bàn chân ra cọ cọ vào ống quần hắn.
“Y Y tha cho anh đi mà!”
Huyết áp của hắn tăng muốn đột quỵ rồi!
“Mau, sấy tóc cho em!”
Mộng Dao Y ngồi lên giường, vắt chéo chân, thoải mái ra lệnh chờ được phục vụ.
Ôn Hạo Hiên chưa từng làm chuyện này với ai, tay chân có chút vụng về, cào tóc cô hơi đau, sợ cô bỏng mà chỉ dám bật mức vừa, vất vả mãi mới khô được cả đầu.
“Giờ vào chuyện chính nhé ngài Ôn!”
“Ch…chuyện chính?”
Mộng Dao Y rất muốn cười lớn trước dáng vẻ ‘gái nhà lành’ của đối phương, cô nâng cằm hắn lên, tỏ ra lưu manh: “Muốn em tự cởi không?”
Ôn Hạo Hiên nuốt nước bọt, hành động của Mộng Dao Y hắn cho là cô đã cho phép, không nói nhiều trực tiếp hạ thủ, cánh tay rắn chắc quấy lấy eo xoay cô một vòng ép cô ở dưới thân.
Ôn Hạo Hiên chậm rãi đến gần, khẽ mở cánh môi đến khi đôi môi dán chặt lấy nhau cùng giao hoà nhảy múa, nụ hôn dần trở nên cuồng nhiệt táo bạo hơn.
Đôi tay nhỏ nhắn mềm mại của cô vân vê tai của hắn, vuốt xuống gáy, rồi ôm chặt tấm lưng vững chãi kia.
Nhiệt độ nóng bỏng dồn đến một chỗ, cổ họng như khối than lửa, từng mạch máu sôi trào, mỗi lỗ chân lông đều đang kêu gào muốn cô ấy, nghiền nát cô ấy.
Xung quanh yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng thở dốc luân phiên, môi lưỡi quấn quýt không rời, xúc cảm da thịt từ cơ thể đối phương rõ hơn bao giờ hết.
Đôi tay của Ôn Hạo Hiên không chịu nhàn rỗi, lướt trên cơ thể cô, mân mê ở đồi núi mê người, vuốt ve không nhẹ không nặng. Lưu luyến dời đôi môi của cô, cúi xuống yêu chiều viên anh đào nhỏ, chơi đùa nó cùng chiếc lưỡi nóng bỏng ướt át của hắn.
“Ưm…ha…”
Dưới sự kích thích của hắn, cô rụt người, rên nhẹ một tiếng, cơ thể mềm nhũn, hô hấp càng lúc đứt quãng, dùng chút sức nhỏ bấu vào vai áo hắn. Nhân lúc đê mê, váy ngủ của cô bằng cách nào đó đã hạ cánh dưới sàn.
Ở trên giường của hắn và dưới thân hắn là nữ nhân hắn ngày đêm khao khát không biết bao lần, mặc kệ ngoài kia có tận thế, hắn sẽ ở đây đem sự cuồng nhiệt của mình phát tiết trên người cô.
“Á! Ôn Hạo Hiên!!!”
Mộng Dao Y theo bản năng co quắp, Ôn Hạo Hiên không nói không rằng đột ngột đưa tay ra thâm nhập bên trong cô, rất phóng túng mà trêu chọc. Động tác càng lúc càng gấp gáp, khoái cảm lạ lẫm chuẩn bị đánh ập tới, ga giường dần thấm ướt.
Tiếng rên rỉ kìm nén của mỹ nhân chính là liều thuốc kích dục, Ôn Hạo Hiên chồm tới ép xuống nụ hôn sâu, cảm thấy bản thân mình cũng gấp gáp muốn chết rồi, mặc kệ ham muốn của hắn có làm cô sợ hay không thì cũng không thể dừng lại nữa rồi. Hắn muốn nhiều hơn, muốn đè cô ra thoả mãn, giải toả hết dục vọng xấu xa này.
Không để Mộng Dao Y hồi thần, Ôn Hạo Hiên tách hai chân cô ra đem thứ nam tính cứng rắn của mình từng chút một muốn đánh chiếm bên trong.
Dù gấp gáp nhưng ít nhất Ôn Hạo Hiên đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với lần đầu, cho nên cô không cảm thấy quá mức đau đớn nhưng cô để ý Ôn Hạo Hiên thì khác, dường như đang nhẫn nhịn đến khổ sở, gân xanh trên trán nổi lên, bên dưới chỉ dám va chạm nhẹ.
“Hiên, em yêu anh, yêu nhiều lắm, đừng kìm nén gì cả, yêu em điên cuồng vào!”
Nhận được mệnh lệnh, Ôn Hạo Hiên như thú thả xích, hắn nắm lấy eo của cô, không một kẽ thừa chạm vào nơi sâu nhất.
Mộng Dao Y kêu lên một tiếng, móng tay vô tình cắm vào da thịt của hắn.
“Ôm lấy anh Y Y!”
Cô nghe lời, ôm chặt cơ thể hắn, dưới sự kích thích, đụng chạm dịu dàng của hắn, cảm giác đau đớn ít nhiều tiêu tan, đôi mày dần giãn ra, mắt hạnh xinh đẹp giờ phút này trở nên mông lung, tràn ngập xuân tình sự biến đổi nhỏ bé khiến người đàn ông cuồng nhiệt hơn, dùng hết sức xâm nhập thật sâu.
Dưới sự mãnh liệt, giao hoan điên cuồng, cô nức nở thút thít, bấu chặt lưng hắn đến chảy máu, tiếng thở dốc xen lẫn tiếng gọi tên hắn mang theo bất lực cầu xin.
“Ngoan đừng khóc!”
Hắn ôn nhu hôn lên mắt lấy đi những giọt lệ xinh đẹp kia rồi nhẹ nhàng nhấm nháp lấy đôi môi ngọt ngào, chiếm lấy khoang miệng nhỏ nhắn cùng với lưỡi mà quấn quýt không buông, sự kích tình lên đến đỉnh điểm, xúc cảm tốt đẹp khiến động tác của hắn kịch liệt hơn.
Nụ hôn của người đàn ông mang theo ma lực cuồng dã, đem lý trí của cô giấu đi, thân thể mỏng manh mặc cho sóng lớn đánh tới, cô kiệt sức để hắn chi phối.
Trong phòng tối, cảnh xuân giao hoan, ướt át khôn nguôi hồi lâu mới kết thúc.