Tất cả diễn viên chủ chốt đều đến đông đủ, Vân Thi Thi kinh ngạc phát hiện, Quân Mặc cũng có mặt, lập tức đi tới mỉm cười chào hỏi: "Quân Mặc, cô cũng ở đây sao."
Quân Mặc cười với cô, "Ừ. Bị Tần Chu bắt tới, nhận một vai phụ."
"Nhân vật nào vậy?"
"Trong kịch bản tên là "Tô Kỳ"." Quân Mặc nghĩ nghĩ, lại nói, "Cả đêm tôi xem kịch bản, không quá quen thuộc nhân vật, giống như có diễn cùng với cô."
“"Tô Kỳ", trong kịch bản là mối tình đầu của "Doãn Hạ Thuần", nhưng mà, là nhân vật nam đó." Bỗng nhiên Vân Thi Thi hơi đổ mồ hôi lạnh rồi.
Cô đánh giá trên dưới Quân Mặc một chút, quả thật, nếu là đơn thuần nhìn vẻ ngoài, dáng người Quân Mặc vô cùng cao gầy thon dài, tóc ngắn gọn dàng, mặt mũi thanh tú, nếu hóa trang tỉ mỉ, cũng vô cùng thích hợp với vai diễn thiếu niên xinh xắn.
Nhưng nữ giả nam để vào vai nhân vật, tình huống này không nhiều lắm.
Sắc mặt Quân Mặc không đổi: "Tôi ở tổ kịch vốn đã là chen vào, nhân vật này vốn đã có người định chọn rồi, Tần Chu vì muốn mở đường cho tôi, vẫn cứ giúp tôi cướp vai."
Nói tới đây, Quân Mặc không khỏi có chút áy náy.
Nhân vật này vốn định cho một tiểu thịt tươi diễn, kết quả bị cô đoạt đi mất, còn là giả trang vào vai, sợ là sẽ làm người ta tức chết rồi.
Vân Thi Thi hiểu ý tứ trong lời nói của cô ấy.
Tần Chu là hi vọng cô ấy có thể phát triển theo con đường diễn viên phái thực lực.
《 Quả Trám》 là một tài nguyên rất không tệ, ít nhiều diễn viên chen nhau đi vào, dù cho chỉ là một vai phụ cảnh diễn không nhiều lắm.
Quân Mặc biểu diễn kiểu nhân vật này, xem chừng có thể dựa vào vai diễn này mà hấp dẫn vô số fan.
Phim của Lâm Phượng Thiên, chủ yếu đi con đường thanh xuân, rất được người trẻ tuổi yêu thích.
Mà người trẻ tuổi còn là quần thể chịu chi cho thị trường điện ảnh nhất.
Mà còn, không thể không nói, kiểu thiết lập "Tô Kỳ" này vô cùng nổi tiếng, cũng khó trách rất nhiều tiểu thịt tươi cướp đoạt nhân vật này.
Ở trong tiểu thuyết nguyên tác là nhân vật được yêu thích chỉ sau "Doãn Đông Vũ", địa vị rất cao.
Dù là Lý Cửu Hiền, cũng chưa chắc có thể cướp được nhân vật này, bởi vì ngũ quan của anh ta hình tượng nhân vật không hợp trong cảm nhận của Lâm Phượng Thiên.
Đẹp trai, dịu dàng, chung tình, rực rỡ như ánh mặt trời, phù hợp hình tượng bạch mã hoàng tử trong lòng rất nhiều cô gái, ở trong kịch bản có rất nhiều cảnh diễn cảm động với "Doãn Hạ Thuần".
Bỏ giới tính qua một bên không nói, Quân Mặc vô cùng thích hợp nhân vật này.
Quân Mặc cười nói: "Nghe nói, trong kịch còn có cảnh hôn giữa "Doãn Hạ Thuần" và "Tô Kỳ", Thi Thi, cô không ngại nụ hôn đầu tiên trên màn ảnh của cô hiến cho tôi chứ."
Mặt Vân Thi Thi lập tức đỏ lên, mím môi thẹn thùng cười.
Quân Mặc bị ý cười trong sáng như hoa sen không nhiễm nước bùn của cô làm xao xuyến, không khỏi vươn tay ra vuốt đầu của cô: "Đi đi, vừa nãy tôi chọc cô thôi, đừng coi là thật."
"Quân Mặc, tôi phát hiện, cô rất có tiềm lực làm bạn trai đó!"
Quân Mặc giật mình, ngay sau đó cười: "Vậy cô xem, tôi làm bạn trai cô, thì thế nào?"
Cô ấy cúi người, hơi hơi lấn đến gần cô, biểu cảm dịu dàng làm người ta không khỏi chìm sâu trong đó.
Vân Thi Thi hơi sợ hãi nhìn mặt cô không ngừng lấn đến gần, đột nhiên tim đập rất nhanh.
Tuy Quân Mặc rất có hứng thú nhìn mặt cô càng lúc càng đỏ, nhịn không được cười ra tiếng."Thi Thi, cô rất đáng yêu."
"Cô đừng chọc người ta nữa!" Phía sau lưng, Tần Chu đã đi tới, trừng hai người một cái, "Buổi lễ mở máy lập tức sẽ bắt đầu, hai người còn không nhanh đứng thành hàng!"
Vân Thi Thi và Quân Mặc liếc nhau một cái, thè lưỡi, hai người khẩn trương lẩn vào trong đội ngũ.