Một Thai Hai Bảo: Cố Tổng Theo Đuổi Vợ Thật Khác Thường

Chương 170




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thẩm Nhất Nhất mỉm cười đáp lời Lê Dao: “Không, anh ấy không phải nghệ sĩ.”

“Khí chất tốt, thật đặc biệt.” Lê Dao liếc mắt đánh giá.

Mượn cớ nói chuyện với Thẩm Nhất Nhất, ánh mắt Lê Dao không chút che giấu nhìn về phía Cố Hồng Việt.

Cô phát hiện, không chỉ người đàn ông bên cạnh Thẩm Nhất Nhất đẹp trai, mà người bên cạnh người đàn ông như thần tiên kia cũng rất đẹp trai!

Khí chất hai người hoàn toàn khác biệt, một người mang theo vầng hào quang như thần phán xử, người kia lại lạnh lùng u ám như vị quan tòa vô tình.

Hơn nữa đều là kiểu người ít nói ít cười.

So với kiểu người lúc nào cũng cười như ban phát miễn phí như Giang Mịch, hai người này toát ra vẻ cao quý lạnh lùng hơn hẳn!

Cũng không phải cô thích tự rước lấy nhục, chỉ là có lẽ hợp tác lâu rồi, nhìn Giang Mịch cô thật sự ngán ngẩm.

Nhất là lúc nãy trước khi vào đây, fan hâm mộ của Giang Mịch ở bên ngoài gào thét tên anh ta, anh ta liền dùng nụ cười rạng rỡ hơn mỗi lần để đáp lại họ.

Anh ta thích cười thì cứ cười, còn cố tình kéo cô cùng vẫy tay chào fan.

Lê Dao thiếu chút nữa không nhịn được mà  mặt nặng mày nhẹ.

Cô chào hỏi fan của anh ta làm gì?

Cũng không thèm xem thử họ có thèm để ý đến cô không!

Trong fan của Giang Mịch có bao nhiêu là fan only, chính anh ta không biết sao?

Ngay cả người qua đường cũng kêu gọi hai người họ nên ở bên nhau, trai tài gái sắc, ai cũng thích xem.

Nhưng fan của Giang Mịch thì sao?

Chỉ mong hai người chia tay càng sớm càng tốt!

Hàng ngày đều hỏi: “CP Khóa Bí mật đã giải tán chưa?".

Thật lịch sự quá nhỉ!

Lê Dao vô số lần muốn lên tiếng thanh minh, nói rõ bọn họ vẫn luôn là vợ chồng hợp đồng, tất cả đều là vì Giang Mịch ham tiền!

Là anh ta trong lúc sự nghiệp xuống dốc, cố tình buộc chặt lấy cô để xào CP!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-thai-hai-bao-co-tong-theo-duoi-vo-that-khac-thuong-myhi/chuong-170.html.]

Là anh ta lợi dụng danh tiếng của cô, chia sẻ lưu lượng và lợi ích từ cô!

Vậy mà fan của Giang Mịch còn không biết điều, đổi trắng thay đen!

Nghĩ đến đây, Lê Dao càng thêm kiên định phải quen biết thêm vài anh chàng đẹp trai, bù đắp cho trái tim bé nhỏ của mình.

“Ánh mắt của Thẩm tiểu thư thật tốt, chọn nghệ sĩ nào cũng lợi hại như vậy." Lê Dao làm bài tập là vừa rồi sau khi nghe Trịnh Hữu Luân giới thiệu Thẩm Nhất Nhất, liền bảo trợ lý đi tìm hiểu, "Tiểu Mạc rất giỏi, Dịch Lỗi cũng rất khá, vừa nhìn là biết kiểu người chịu khó, ăn đứt biết bao nhiêu nam nghệ sĩ chỉ muốn dựa vào mặt mũi để kiếm cơm trong giới."

Thẩm Nhất Nhất không biết Lê Dao đang giẫm đạp người khác, nghe thấy có người nhắc đến nghệ sĩ của mình, nhất là đứa nhỏ mà cô cho rằng mình có lỗi, bỗng nhiên cảm thấy Lê Dao gần gũi hơn vài phần.

"Sau này còn cần Lê tiểu thư chỉ bảo nhiều hơn." Thẩm Nhất Nhất khiêm tốn nói.

Dù sao Lê Dao cũng là Ảnh hậu hai giải thưởng, đều là tài nguyên chất lượng tự tìm đến, Lê Dao muốn chọn kịch bản nào, chọn nhãn hiệu nào đều được.

Thẩm Nhất Nhất thật lòng muốn kết giao với cô ấy, nghĩ đến việc có thể mở đường cho nghệ sĩ của mình, vậy thì cứ dốc hết sức mà làm!

Lê Dao cười cười, "Nói hay lắm, hậu bối vừa xinh đẹp vừa thông minh, ai gặp cũng muốn giúp đỡ một tay."

Nói đến đây, Thẩm Nhất Nhất rốt cuộc cũng nhận ra, ánh mắt Lê Dao vẫn luôn lưu luyến trên người Cố Hồng Việt và Tô Thần.

Cô không khỏi thầm cười trong lòng: Vị Ảnh hậu này đúng là phóng khoáng, làm việc gì cũng tùy hứng mà.

Mặc kệ người chồng hợp đồng đang ở bên cạnh, cô ấy vẫn làm theo ý mình, từ đầu đến cuối nhìn Cố Hồng Việt và Tô Thần!

Thẩm Nhất Nhất không khỏi có chút đồng tình Giang Mịch.

Đúng lúc này, Giang Mịch dang hai tay ra, nhẹ nhàng kéo Lê Dao đang nghiêng người về phía Thẩm Nhất Nhất vào lòng mình.

Anh ta quay đầu cười với Thẩm Nhất Nhất, sau đó cúi đầu nói nhỏ gì đó với Lê Dao.

Thẩm Nhất Nhất không giỏi đọc khẩu hình, cũng không muốn tò mò chuyện riêng tư của bọn họ, liền quay mặt đi chỗ khác.

Cô vừa ngồi xuống, liền nghe thấy Cố Hồng Việt lạnh lùng nói: "Cô thật rộng lượng."

Thẩm Nhất Nhất: "?"

Rộng lượng cái gì?

Rộng lượng ở đâu?

Tự dưng anh ta phát điên cái gì vậy?

"Anh hẹn tôi đến đây, chính là muốn xem tôi như bình hoa di động, để người khác thưởng thức, từ đó đổi lấy tiền đồ cho nghệ sĩ của cô sao?" Cố Hồng Việt bực bội hỏi. 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.