Một Thai Chín Tiểu Bảo Tổng Tài Anh Thật Độc Ác

Chương 834




Chương 834: Thằng bé đáng yêu

“Đứa nhỏ này thật hiểu chuyện và dễ thương. Nếu đây là con của mình thì thật tốt!” Bà cô nhìn bộ dáng nhỏ bé của cậu, trong lòng vô cùng ghen tị.

Mạc Vũ Lý trực tiếp đến quầy lễ tân, kiêng chân lên: “Em chào chị gái xinh đẹp, em đến tìm chủ tịch Lục Khải Vũ ạ”

Giọng cậu bé trầm ấm ngọt ngào, đôi mắt đẹp như hoa đào chớp chớp nhìn cô nhân viên lễ tân.

Tuy nhiên, cách ăn mặc cậu bé còn đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai thực sự có chút kỳ lạ.

Vì vậy, nhân viên ở quầy lễ tân còn chưa lên tiếng, Ngô Chính Quang đang nói chuyện với quầy lễ tân liền nheo mắt lại.

Sao giọng của đứa trẻ này nghe quen quen?

Theo báo chí đưa tin, vợ của Lục Khải Vũ năm đó đã mang thai chín, mặc dù chỉ có tám người sống sót, nhưng tám người con này so với một người ưu tú hơn một. Đặc biệt là những bé trai, còn nhỏ mà đã đạt được kết quả phi thường.

Đứa trẻ trước mặt chẳng lế là con của Lục Khải Vũ sao?

“Bạn nhỏ, cháu ăn mặc thế này mà muốn gặp chủ tịch Lục là không được đâu đó!” Anh ta cúi xuống nhìn chăm chằm vào mắt Mạc Vũ Lý, tim đập mạnh.

Tại sao ánh mắt của đứa trẻ này lại giống một người đến vậy? Anh ta nhất thời không nhớ ra được là ai.

Mạc Vũ Lý cẩn thận lùi lại một bước, toàn thân đầy cảnh ác: “Tại sao cháu mặc thế này mà không thể gặp chủ tịch Lần này giọng nói của cậu bé đã rõ ràng lọt vào tai của Ngô Chính Quang.

Đầu óc của Ngô Chính Quang đột nhiên trở nên sáng suốt.

Mạc Vũ Lý? Giọng nói của đứa trẻ này thực ra rất giống với Hồ Ly Huyền Sắc, Mạc Vũ Lý. Ngôi sao nhí mà gần đây tất cả các công ty giải trí đều tranh giành, ánh mắt lộ ra ngoài của nó, thảo nào mình trông thấy rất quen thuộc thết Không lẽ, cậu bé trước mặt mình này là Mạc Vũ Lý? Nhưng thằng bé đến tìm chủ tịch Lục làm gì? Chẳng lẽ Lục Khải Vũ đặc biệt liên lạc với nhà Mộ Dung để em trai mình giành lại vị trí tổng giám đốc Nguyệt Tú Media?

Đầu óc anh ta quay cuồng.

Trên mặt anh ta nhanh chóng tràn đầy nụ cười: “Bạn nhỏ, muốn gặp chủ tịch Lục cũng được, cháu phải cởi khẩu trang và mũ ra, vì an toàn khi gặp mặt, chúng tôi không thể cho cháu vào!”

Mạc Vũ Lý nhìn người đàn ông có ánh mắt xấu xa ở trước mặt này, vẻ mặt xem thường, trở nên nghỉ ngờ, rồi ngây ngẩn cả người. Có lẽ trong lòng cậu bé đã đoán được điều gì đó.

Cậu bé nghiêng đầu hỏi: “Chú đẹp trai, chú cũng là nhân viên ở đây à?”

Nhân viên lễ tân vội vàng biểu hiện nói: “Anh ấy là tổng giám đốc Ngô của Nguyệt Tú Media trực thuộc tập đoàn Lục thị”

“Tổng giám đốc Ngô của Nguyệt Tú Media? Thất kính thất kính rồi!” Cậu bé vươn bàn tay nhỏ bé của mình ra, nhiệt tình nắm tay Ngô Chính Quang.

Nguyệt Tú Media, công ty giải trí hàng đầu của Hà Thành.

Thảo nào người đàn ông này thay đổi sắc mặt nhanh như vậy! Chú ấy chắc đã nghe thấy giọng nói của mình và nghi ngờ thân phận của mình! Đã vậy người ta còn nói, có rất nhiều công ty đang tranh giành nhau để được ký với mình!

Chỉ là người này trông không hợp mắt mình, nhìn thấy trông rất khó chịu.

“Bạn nhỏ, đến công ty của chúng tôi cần phải cởi khẩu trang!” Vừa nói, Ngô Chính Quang đã vươn tay sờ soạng khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạc Vũ Lý, cố gắng bỏ khẩu trang trên mặt cậu bé ra để nhìn rõ dáng vẻ của cậu bé.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.