Chương 730: Quan hệ cha con
Long Anh Vũ cầm chiếc túi hồ sơ chứa kết quả giám định quan hệ bố con của anh ta và Lý Mộc Tháp từ chiếc ghế bên cạnh, đưa đến: “Đây là giám định quan hệ bố con mà tôi đã đưa Mộc Tháp đi làm hôm qua. Hai người hãy xem thử chút đi!”
Vợ chồng Lý Minh hồ nghị túi hồ sơ ra, khi nhìn thấy kết quả giám định của Long Anh Vũ và Lý Mộc Tháp ở mặt trước, cả hai đều kinh ngạc mở to mắt nhìn.
Mặc dù đêm qua họ đã bàn bạc rồi, hơn nữa còn đưa ra lựa chọn, nhưng mà, khi sự thật chính thức diễn ra trước mắt họ, đôi vợ chồng nông thôn chất phác này vẫn là vô cùng khiếp sợ.
“Cậu Long, anh, không phải là anh chưa kết hôn sao? Làm sao có thể?” Lý Minh thật sự không nghĩ ra được.
Long Anh Vũ cúi đầu, trong mắt xẹt qua một tia bi thương: “Mẹ của Mộc Tháp là bạn gái của tôi hồi đại học, sau đó vì một số lý do chúng tôi chia tay nhau. Sau khi cô ấy sinh Mộc Tháp, thấy thân thể thằng bé yếu ớt nên đã bán cậu nhóc cho dì Mai”
Anh ta lại lấy lý do đã lừa gạt Lý Mộc Tháp để lừa dối vợ chồng Lý Minh Khi đôi vợ chồng chất phác lương thiện này nghe đến dì Mai, thì đã hoàn toàn tin vào những gì Long Anh Vũ nói trước mặt họ.
Hai vợ chồng lại yên lặng ngồi xuống.
Xem ra bọn họ đã đoán không sai, Mộc Tháp vậy mà lại thật sự là con trai của Long Anh Vũ. Trong lòng họ vui buồn lẫn lộn, ngũ vị tạp trần. Không chỉ mừng cho con trai mà còn khổ sở vì đứa con trai hiếu thảo hiểu chuyện như vậy lại sắp rời xa mình Nửa ngày sau, Lý Minh cố lấy hết can đảm ngẩng đầu hỏi: “Cậu Long là định như thế nào?”
Long Anh Vũ nhìn bọn họ, ngữ khí kiên định: “Mộc Tháp là con trai của tôi, tôi đương nhiên sẽ không để thằng bé lạ phải rời xa khỏi tôi nữa. Chỉ là, thăng bé có tình cảm sâu đậm với hai người”
Nói tới đây, anh ta đột nhiên đứng dậy, cúi đầu thật sâu với vợ chồng Lý Minh: “Long Anh Vũ ở đây là cảm ơn hai người đã chăm sóc con trai tôi bao năm qua. Nếu hai người có yêu cầu gì thì cứ nói, tôi nhất định sẽ làm thỏa mãn toàn bộ yêu cầu của hai người. Quyền nuôi dưỡng Mộc Tháp tôi tuyệt đối sẽ không từ bỏ”
Vợ chồng Lý Minh bị động tác đột ngột của anh ta làm cho hoảng sợ: “Cậu Long, chuyện này, làm sao có thể như vậy được!
Chúng tôi nuôi dưỡng Mộc Tháp chưa từng nghĩ tới việc phải nhận được đền đáp.”
“Vậy hai người có đồng ý từ bỏ quyền nuôi dưỡng cùng quyền giám hộ Mộc Tháp không?
“Long Anh Vũ ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy chờ mong.
“Chúng, chúng tôi…”
Hình ảnh Mộc Tháp từ nhỏ đến lớn hiện lên nhanh chóng như một bộ phim hiện lên trong đầu Lý Minh, từ lúc mới nhận về chỉr bé xíu yếu ớt hơi tàn, đến khi biết đi rồi gọi là bố mẹ. Sau đó lại đến lúc giúp bọn họ bưng trà rót nước.
Hai vợ chồng không kìm được đỏ hoe khóe mắt, nghẹn ngào.
“Hai người yên tâm, tôi tạm thời sẽ không mang Mộc Tháp xuất ngoại. Chúng tôi vẫn sẽ ở lại trong nước. Nếu hai người nhớ thăng bé, thì cứ gọi cho tôi bất cứ lúc nào để gặp thăng bé”
“Hai người cũng biết thể chất của bé con cần có hộ lý chuyên biệt. Cậu nhóc thích học, thích đông y và ước mơ trở thành một nhân viên y tế vĩ đại. Tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp thẳng bé thực hiện được ước mơ của mình”
Long Anh Vũ nhìn thấy ra trong lòng hai vợ chồng họ không nố, liền đưa ra một lời cam đoan chắc chắn.
“Anh thực sự sẽ ở lại trong nước, còn để cho chúng tôi có thể đến thăm Mộc Tháp bất cứ lúc nào cũng được?” Triệu Hồng lại xác nhận. Mộc Tháp là đứa nhỏ mà cô một tay hốt phân một tay dọn nước tiểu vất vả nuôi lớn, ở trong lòng cô xem cậu nhóc không khác gì con đẻ của mình, đột nhiên bị người khác cướp từ trên tay cô mang đi, trong lòng cô thật sự không thể chấp nhận được.
“Vê việc này thì hai người cứ yên tâm, Long Anh Vũ tôi, nói được làm được” Long Anh Vũ lại cam đoan.
“Ngoài ra, tôi nghe Mộc Tháp nói khi phẫu thuật, hai người đã vay nhà họ Lục chín trăm triệu, ngày mai tôi sẽ nhờ Đại Long Vương giúp hai người trả lại tiền lại cho họ. Ngoài ra, tôi có một căn hộ hai phòng ngủ còn trống để đó không dùng ở gần bệnh viện Phụ sản và Trẻ sơ sinh, hai người hãy chuyển đến đó ở đi, tiện cho chị dâu đi khám thai”
Anh ta thay đổi cách xưng hộ, trực tiếp lôi kéo quan hệ với vợ chồng Lý Minh.
“Cái này, không, không cần!” Vợ chồng Lý Minh nhanh chóng cự tuyệt.
Long Anh Vũ nhân cơ hội nắm lấy tay Lý Minh: “Anh à, chúng ta đều là bố của Mộc Tháp, là người thân cận nhất trên đời này của thằng bé. Cậu nhóc hy vọng hai người có thể sống thoải mái tự do. Không muốn hai người phải tiếp tục ăn nhờ ở đậu, vì Mộc Tháp, hai người đừng từ chối nữa. Tôi là cha ruột của Mộc Tháp, tiền phẫu thuật phải là tôi trả mới đúng”
Anh ta nói năng thành khẩn, cảm tình chân thành. Vợ chồng Lý Minh liếc mắt nhìn nhau một cái, không biết nên làm thế nào cho phải “Đây đều là nguyện vọng của Mộc Tháp, hai người đồng ý đi, nếu không Mộc Tháp sẽ không yên tâm đâu. Từ nay về sau chúng ta là người một nhà, hai người đừng từ chối nữa”
Long Anh Vũ lại khẩn cầu Trước sự nhiệt tình của anh ta, vợ chồng Lý Minh trầm tư một lúc, đành phải miễn cưỡng chấp nhận.