Một Thai Chín Tiểu Bảo Tổng Tài Anh Thật Độc Ác

Chương 726




Chương 726: Từ chối

“Được rồi. Vất vả cho cậu rồi Đại Long Vương!” Anh ta vỗ vai Đại Long Vương bày tỏ lòng biết ơn..

Đại Long Vương cúi đầu hỏi: “Mộc Tháp bên kia, cậu định làm thế nào?”

Long Anh Vũ ngẩng đầu liếc mắt nhìn về hướng phòng bệnh ở phía xa: “Ngày mai cậu nhất định phải tránh mặt người nhà họ Lục, hẹn vợ chồng Lý Minh ra giúp tôi. Tôi phải mau chóng lấy được quyền nuôi dưỡng Mộc Tháp”

“Được- Sau khi nói xong, đột nhiên Đại Long Vương như nhớ đến điều gì đó rồi nói thêm: “Đúng rồi, hôm nay cậu Long Uy có gọi điện thoại hẹn cậu ra ngoài. Lúc đó cậu đang chăm sóc cậu nhỏ Mộc Tháp, nên tôi đã thay cậu từ chối!”

“Long Uy?” Long Anh Vũ nhíu mày.

Căn cứ theo tư liệu mà anh ta điều tra được, Liễu Thanh Y hiện đang mang thai, Long Uy mấy ngày nay vẫn luôn chăm sóc cô ấy, hơn nữa bọn họ đã quyết định tổ chức đám cưới vào ngày 6 tháng sau.

Bởi vì sự cố đắm tàu năm đó có liên quan đến chỉ thứ hai, chỉ thứ ba của nhà họ Long, bởi vậy anh ta cũng không có thiện cảm gì với Long Uy, lần này trở về, chẳng qua là vì trong lòng anh ta không cam tâm, muốn đoạt lại hết thảy mọi thứ thuộc về chỉ thứ nhất bọn họ mà thôi.

Dù sao thì năm đó ông nội cũng đã tỏ rõ thái độ răng vị trí chủ nhân nhà họ Long sẽ do bố anh ta tiếp nhận.

Lúc này Long Uy muốn tìm anh ta để làm gì? Chẳng lẽ là vì Long Minh Huệ? Hay là vì Lý Mộc Tháp?

Từ tư liệu cho thấy, Long Thiên và Long Bách cũng là con trai của Lục Khải Vũ và Hân hy, hơn nữa bọn họ cũng mới nhận nhau hai ngày trước đó.

Từ hôm Mộc Tháp mất tích, Lục Đình Khâm tự thân xuất mã đến gặp, người của nhà họ Lục hẳn là đã đoán ra thân phận của Mộc Tháp. Long Uy lúc này †ìm anh ta, mục đích tuyệt đối không đơn giản.

“Thực xin lỗi cậu, tôi không nên tự tiện làm chủ thay cậu từ chối!” Thấy anh ta trầm mặc nãy giờ, Đại Quận nghĩ anh ta tức giận, vội vàng xin lỗi.

“Đại Long Vương, cậu làm tốt lắm! Bâ Long Uy tìm tôi hẳn là không có việc gì lành cả. Đợi khi tôi lấy được quyền nuôi dưỡng.

Mộc Tháp về tay, lại đi gặp anh ta cũng không muộn. Trong hai hôm nay nếu anh ta cứ gọi điện thoại đến, cậu cứ từ chối hết đi” Anh nắm tay Đại Long Vương một chút, nói lời an ủi.

“Vâng! Bây giờ tôi sẽ lập tức đi hẹn vợ chồng Lý Minh giúp cậu!” Đại Long Vương cúi đầu lui ra ngoài.

Trong hành lang của bệnh viện, lúc này im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng tim đập của mọi người Long Anh Vũ đi vài bước, chậm rãi đi đến ghế bên cạnh ngồi xuống, có chút mệt mỏi nhằm mắt lại.

Trong đầu anh ta lại hiện lên dáng vẻ Mạc Hân Hy mặc đồng phục, ý cười nhàn nhạt, tỉnh tế động lòng người.

Hân Hy, cho dù có bị người đời mắng chửi, anh cũng sẽ không hối hận.

Bởi vì chỉ có anh mới có thể đem lại hạnh phúc cho em như em mong muốn!

Trong biệt thự nhà họ Lục, Mạc Minh Húc và Long Thiên sốt ruột xoay vòng.

“Làm sao bây giờ? Anh cả của em nói rằng Long Anh Vũ bên kia căn bản không gặp chịu gặp anh ấy.”

Sau khi ăn xong bữa tối, mấy cậu nhóc tụ tập trong phòng của Long Thiên, Long Bách để họp.

“Tôi vừa mới đột nhập vào máy tính của Long Anh Vũ, bên trong trống không, chẳng có thông tin hữu dụng nào cả. Cái tên này thật đúng là xảo quyệt!” Mạc Minh Húc cũng lộ vẻ mặt buồn rầu.

Tử Tín nghiêng đầu: “Dựa theo tình huống cơ thể hiện tại của Mộc Tháp thì nhất định là đang ở bệnh viện. Không bằng chúng ta bắt đầu điều tra từ phía bệnh viện đi.”

Long Thiên nhanh chóng bác bỏ đề nghị của Tử Tín: “Có hàng trăm bệnh viện lớn nhỏ ở Hà Thành, đi kiểm tra từng cái từng cái thì quá chậm luôn ấy! “

“Vậy phải làm sao bây giờ?” khuôn mặt nhỏ nhän của Long Bách cau lại, cảm thấy rất bưồn rầu.

Anh tư của cậu cũng thật là, không có việc gì lại trốn nhà bỏ đi, làm hại tất cả mọi người lo lắng như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.