Một Thai Chín Tiểu Bảo Tổng Tài Anh Thật Độc Ác

Chương 431




Chương 431: Đau xót trong lòng

Bây giờ nhìn thấy Mạc Hân Hy vừa khóc vừa ôm con trai vào lòng, chị ấy càng cảm thấy băn khoăn hơn. Cho nên mợ chủ không biết mình chính là mẹ ruột của đứa bé? Chị ấy chưa bao giờ nghĩ rằng Mộc Tháp sẽ là con của Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy, dù sao thì chuyện sinh bốn đã rất hiếm rồi, Nghĩ đến đây, chị ấy bất giác kéo con trai ra sau lưng.

Mạc Hân Hy nhìn Mộc Tháp được bao bọc, ánh mắt chớp một chút, nhưng lời nói nhất thời thay đổi chú ý: “Xin lỗi, tôi làm hai người sợ à? Chị không biết gì sao?” Cô ngẩng đầu hỏi Triệu Hồng.

“Biết cái gì?” Triệu Hồng bối rối.

“Chị gái của chị đã xảy ra chuyện! Tôi vừa nghe tin, đột nhiên nhớ tới một người thân của mình, có hơi cảm xúc một chút, vì vậy mới có chút thất thổ ôm Mộc Tháp.” Cô lau đi nước trên khỏe mắt, buộc mình phải bình tĩnh lại, Triệu Hồng rất yêu Mộc Tháp, bây giờ không phải lúc để mình nhận Tứ Bảo. Triệu Hồng hoảng sợ: “Mợ chủ, chị gái tôi bị sao vậy?” Lục Khải Vũ bước tới, vòng tay qua eo Mạc Hân Hy và giải thích: “Cô ấy không cẩn thận ngã cầu thang, bị xuất huyết não.

Triệu Hồng lảo đạo suýt không đứng vững được, nhưng may mắn được Lý Mộc Tháp giữ chặt.

“Mộc Tháp, mau đi gọi bố, chúng ta đến bệnh viện ngay.” Giọng điệu Triệu Hồng vừa hoảng sợ vừa vội vàng.

Lý Mộc Tháp lập tức xoay người đi gọi Lý Minh, cả ba đang định xuống lầu, lại bị Lục Khải Vũ ngăn lại.

“Muộn như vậy rồi, tôi để tài xế đưa mọi người đến đó”

Nói xong, anh cúi đầu nhìn Lý Mộc Tháp, có chút lo lắng nói: “Bệnh viện nhiều rất hỗn độn, Mộc Tháp vẫn là một đứa trẻ, lại còn vừa trải qua một cuộc phẫu thuật, tốt nhất là nên ở nhà.

“Cái này… Triệu Hồng suy nghĩ một chút, cảm thấy những gì anh nói có lý, nhưng khi nghĩ đến chuyện vừa nãy, lại có chút do dự.

“Tôi sẽ để chị Lý lên lầu cùng, hai người mau đi đi!” Giọng điệu của Lục Khải Húc không cho cự tuyệt. Lý Minh vừa nghe lập tức đồng ý, cảm ơn: “Cảm ơn, cảm ơn chủ tịch Lục.

“Bố nó à, như vậy không được cho lắm. Triệu Hồng vẫn cảm thấy rất không ổn.

“Bệnh viện không phải nơi tốt. Mộc Tháp vừa trải qua một cuộc phẫu thuật, sức đề kháng yếu. Lúc xuất viện, bác sĩ đã đặc biệt dặn rằng thằng bé không được cảm lạnh.

Em quên rồi sao?” Lý Minh liếc nhìn vợ một cái, đối với hành động hôm nay của cô có chút không giải thích được.

Triệu Hồng không thể phản đối nên chỉ có thể để Lý Mộc Tháp ở nhà, cô và Lý Minh vội vàng đến bệnh viện.

“Bố, mẹ, đi đường cẩn thận!” Lý Mộc Tháp cẩn thận tiễn bọn họ ra cổng.

Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy vẫn đi theo sau con trai của họ.

Mạc Hân Hy bước tới nắm lấy tay Lý Mộc Tháp: “Mộc Tháp, bố mẹ cháu hôm nay không có ở nhà, tối nay cháu qua ngủ phòng cô nhé? Anh Minh Húc sẽ dạy cháu chơi game”

Lý Mộc Tháp lắc đầu: “Không được đâu, cô là chủ, chúng cháu tới nhà cô để làm việc, cháu không thể ngủ cùng cô được!” Một câu nói này, khiến cho Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy ‘phải nhịn lại chua sót trong lòng. `”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.