(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Lục Yến Từ rửa bát xong lại tiếp tục ra cuốc đất, Tống Duệ Nguyệt thì ngồi vào bàn bắt đầu viết kế hoạch. Đợi đến khi trời tối hắn, hai mảnh đất phía trước cũng đã cuốc gần xong. Lục Kim An vốn đang ở nhà Đới Nguyên Dao bên cạnh xem Lượng Lượng, Đường Đường làm bài tập, kết quả đang xem say sưa thì bị Lục Yến Từ lôi về. Trước khi đi, Đới Nguyên Dao còn ngạc nhiên kéo Lục Yến Từ hỏi anh là ai dạy thằng bé? Sao mới ba tuổi mà đã làm được bài toán lớp ba rồi?
Chữ cũng nhận biết nhiều hơn Lượng Lượng và Đường Đường! Thần sắc đó, ít nhiều cũng có chút không dám tin và sụp đổ. Dù sao thì hai đứa con nhà mình cộng tại mà không bằng một đứa trẻ ba tuổi, quả thực rất khó tin.
Lục Yến Từ: … Vợ anh đã đủ mệt rồi, đừng gây thêm chuyện cho cô ấy nữa.
Vì vậy, anh bịt miệng Lục Kim An, thằng bé có thể nói bậy bất cứ lúc nào, anh đành nhắm mắt nói dối: "Di truyền, nhà chúng tôi đều thông minh."
Đới Nguyên Dao: … Nếu người khác nói vậy, anh ta có thể "Phỉ" vào mặt họ nhưng khi Lục Yến Từ nói vậy, anh ta không thể không tin và cuối cùng cũng cân bằng trong lòng.
Đến nhà, Lục Yến Từ trực tiếp lôi cậu bé vào phòng tắm, vừa tắm cho cậu bé vừa nhắc nhở: "Yêu thẩm dạy cháu học chữ, học thơ, làm toán không được nói với người khác, biết chưa? Nếu có người hỏi thì nói là ông bà ở nhà dạy, biết chưa?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-thai-ba-bao-ta-trong-sinh-tai-gia-giup-chong-moi-lam-giau/chuong-411.html.]
Lục Kim An không kiên nhẫn nói: "Biết rồi, cháu sẽ không nói, nếu không anh Lượng Lượng, Đường Đường chắc chắn sẽ đến tìm Yêu thẩm, hừ! Yêu thẩm chỉ dạy mình cháu thôi, không được dạy người khác."
Cậu bé vẫn rất thích chiếm hữu, đã không thể cưới Yêu thẩm làm vợ thì những chuyện khác cậu bé vẫn phải tranh giành.
Ví dụ như, những chỗ anh A Tứ và chị A Thu không biết, cậu bé sẽ dạy, đợi sau này Yêu thúc và Yêu thẩm sinh con, cậu bé cũng sẽ dạy các em.
DTV
Lục Yến Từ mặt không biểu cảm nghe cậu bé nói liên hồi, tay hơi ngứa, muốn đánh cháu!Lục Kim An chơi điên cuồng cả ngày, tắm xong lại bị Lục Yến Từ bắt hoàn thành bài tập hôm nay trong vòng chưa đầy nửa tiếng rồi ngủ khò khò.Tống Duệ Nguyệt đã chuẩn bị tâm lý, đợi Lục Yến Từ vừa đến, cô đã căng thẳng đứng dậy.Lục Yến Từ thấy cô hơi căng thẳng, anh thử dò hỏi: "Kiều Kiều, hay là chúng ta tắm xong rồi nói?"
"Không cần, vẫn nên nói trước đi. Nếu không, em sợ tắm xong lại không có cơ hội nói nữa." Nghe anh nói tắm, Tống Duệ Nguyệt cũng không nhịn được mà muốn phàn nàn.Lục Yến Từ: …Tống Duệ Nguyệt suy nghĩ một chút, cũng không biết mở lời thế nào, nghĩ đến mình đã làm rất nhiều quần áo mới cho Lục Yến Từ mà vẫn chưa lấy ra, lại nhìn ra ngoài cửa sổ, vẫn không yên tâm, đóng cửa sổ lại, kéo rèm cửa, sau đó đi đến bên giường, tay quét trên giường, ngay sau đó, một đống quần áo lớn xuất hiện từ hư không.Lục Yến Từ: … Mặc dù biết vợ mình có bí mật nhưng bí mật này có vẻ hơi quá đáng rồi!
"Tình trạng của em sáng nay, thực ra không phải là không khỏe, mà là nhận được cảnh báo từ ngọc bội." Nói xong, cô lại để ngọc bội của mình xuất hiện trên lòng bàn tay."Anh có phải sẽ đến nước AM để đón một số nhà khoa học về không? Có phải còn có một người của chúng ta đã nằm vùng ở đó từ mười mấy năm trước không? Người đó… thực ra là cha em, ngọc bội nói với em rằng, nhiệm vụ lần này, cha em sẽ vì một số sơ suất khi các anh gặp nhau mà nhầm lẫn thời gian, sau đó khi bảo vệ một số nhà khoa học, cha em đã bị b.ắ.n chết, khi anh đến, ông ấy chỉ kịp đưa ngọc bội cho anh rồi trút hơi thở cuối cùng."Tống Duệ Nguyệt nói rất đơn giản nhưng nước mắt đã không ngừng rơi.Thấy cô gái nhỏ của mình khóc thương tâm như vậy, bất kể cô nói có đúng hay không, Lục Yến Từ đều đau lòng, anh tiến lại ôm cô lên, sau khi ngồi xuống giường lại đặt cô lên đùi mình, ôm eo cô nói: "Kiều Kiều, những gì em nói... anh nhất thời khó chấp nhận được."
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");