Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 926-930




Chương 926:

“Alol”

Lục Dật Kha : “Quản lý Lam, tôi đã biết chuyện bọn nhỏ, vừa rồi đã đi tìm A Thành, nó không đồng ý để tôi gặp máy.

đứa nhỏ, nhưng tôi biết hiện tại do cô quyết định, nên gọi điện xin cô cho tôi gặp chúng, chuyện trước đó đều là tôi Sai, quản lý Lam, tôi có thể gặp bọn nhỏ một lần không?”

Một câu cuối cùng, giọng Lục Dật Kha tràn ngập thỉnh câu.

Lam Hân sửng sốt, Lục Hạo Thành không dễ bắt nạt, chẳng lẽ cô dễ bắt nạt sao?

Lục Hạo Thành không đồng ý, chẳng lẽ cô sẽ đồng ý à?

Ngày đó ở trường học nhìn thấy Tần Hoài, cô đã biết, chuyện này giấu không được bao lâu.

Lam Hân không nói lời nào, lo lắng với lời đề nghị của đối phương.

Lục Dật Kha: “Quản lý Lam, cô yên tâm, tôi sẽ không xúc phạm tới bọn nhỏ, bọn chúng cũng là cháu tôi, tôi chỉ muốn gặp chúng, nghe chúng gọi một tiếng ông nội, tôi cũng rất thỏa mãn rồi, quản lý Lam, van xin cô.”

Lam Hân nghe đối phương van xin, đáy lòng không hiểu sao nhói đau.

Lam Hân do dự, lại nghe được giọng Lục Dật Kha: “Quản lý Lam, cô yên tâm, chúng là cháu trai cháu gái tôi, tôi sẽ không làm tổn thương chúng, chỉ mong có thể gặp chúng thôi.”

Lam Hân cắn môi, cửa phòng đã được mở ra..

Chương 927:

“Quản lý Lam, cô cùng giám đốc Lục… .” Lam Hân nhìn cười nhìn cô nàng: “Phi Phi, không phải cô không tháy gì, không nghe thấy gì sao?

Vậy thì cũng chưa nghe được gì chưa thấy được gì rồi.”

“AI AI”Ninh Phi Phi vội gật đầu.

Ninh Phi Phi nghĩ nghĩ, lại nhịn không được cười thật cẩn thận: “Nhưng mà, quản lý Lam, là thật hả?

Cô là bà xã của giám đốc Lục, đứa nhỏ cũng là con giám đốc Lục?”

Lam Hân khẽ gật đầu, nhìn thấy cô nàng kia tò mò, vẫn như mỉm cười đối mặt: “Đúng vậy, nhưng Phi Phi, nhớ kỹ những gì cô vừa nói.

Xác định kiểu dáng của phiên bản giới hạn. Quần áo trên thị trường không được có bắt kỳ sai sót nào.Khu Hải Nam, kiện hàng của giám đốc Lôi đã được vận chuyển rồi, anh ấy là khách hàng lớn, chúng ta phải cẩn thận.

Đặc biệt kiểu dáng anh ấy lựa chọn phải được xác nhận kỹ lưỡng với xưởng sản xuất. “

“Vâng, quản lý Lam.”

Ninh Phi Phi cười cười, “Quản lý Lam, cô cũng thật hạnh phúc.”

Lam Hân cười cười, không nói gì, Lục Hạo Thành nhất định là cố ý, anh hận không thể để người cả thế giới biết cô là bà xã của anh.

Vừa rồi, nhất định là có ý.

Cô tiếp tục làm việc, Lục Hạo Thành vừa rồi nói, buổi tối muốn đi gặp diễn viên Hạ.

Cô hơi mím môi, lại mở máy, xem lại tư liệu của Hạ Thù.

Bệnh viện.

Mộc Tử Hoành thu dọn đồ đạc, nghĩ đến bản thân đã có thể xuất viện, vui vẻ như tết.

Tô Cảnh Minh ngồi bên cạnh chơi game.

Mộc Tử Hoành vươn vai rồi nói: “Cuối cùng cũng được xuất viện, khoảng thời gian này tôi thiếu chút nữa phát điên rồi.”

Tô Cảnh Minh vừa chơi game vừa trả lời “Tôi thấy cậu đang ở trong phúc mà không biết hưởng, mấy ngày nay có bao nhiêu ngọt ngào, bản thân cậu tư biết.

Tôi nghĩ cậu cũng không muốn ra viện.”

“Ha ha. . .” Mộc Tử Hoành cười, “Cảnh Minh, đúng là bởi vì cậu không có bạn gái, cho nên mới nói như vậy, chờ cậu có người mình thích, sẽ không chua xót vậy nữa.”

Tô Cảnh Minh ngẳng đầu lên “Mộc Tử Hoành, cậu đúng là khiến người ta chịu không nổi, tôi chua xót(ghen tị) cái gì?

Tôi còn thường xuyên ăn chanh đây, cũng không thây chua chút nào.”

“Ha ha. . .” Mộc Tử Hoành cười đắc ý, “Cho nên, đây mới là lý do cậu không có bạn gái, cậu ngay cả dám chua cũng không ăn, cô gái nào sẽ đồng ý cậu chứ?”

Tô Cảnh Minh thoát game, nghiêm mặt nói: “Tối nay trở về, tôi sẽ uống hết giám trong bếp, xem cậu còn dám nói tôi không ăn dắm chua nữa không, tôi sẽ gửi video cho cậu xem.”

Mộc Tử Hoành: “…… ” Trời đất! Người này không phải ở cùng anh trong bệnh viện vài ngày, giờ ngu luôn rồi chứ.

Anh nói ghen chứ cũng không phải là ý này.

“Ôi! quản lý Tô khí phách quá, Anh muốn uống hết giấm trong bếp. Người phụ nữ nào đang khiến anh không vui?”

Khiến anh chua thành như vậy.”

Nhạc Cần Nghiên mặc một chiếc váy bó sát màu đỏ, trang điểm tinh xảo, cười xinh đẹp quyền rũ đi đến, trong tay còn ôm bó hoa tươi.

” Nghiên Nghiên, em đến rồi.”

Mộc Tử Hoành cười vui vẻ, nhìn thấy Nhạc Cẩn Nghiên quyền rũ trước mắt thì tim đã loạn nhịp, trong khoảng thời gian này, khoảng cách giữa hai người đang gần hơn rất nhiều, cô tựa một cô gái bảo bối, càng hiểu sâu càng khiến người ta không thẻ dừng lại Tô Cảnh Minh cười bỏ qua, nhìn Mộc Tử Hoành chế nhạo: “Mộc Tử Hoành, không phải cậu đang chờ người trong lòng tới sao?

Chương 928:

Dọn dẹp mấy món đồ linh tinh, mà cần thời gian hai tiếng đồng hồ.”

Mộc Tử Hoành có chút ngượng ngùng cười, ” Nghiên Nghiên, em đừng nghe cậu ta nói bậy, cậu ta quá nhàn rỗi nên mới như vậy.”

Nhạc Cần Nghiên cầm hoa tươi đưa cho anh, thấy sắc mặt anh tốt lên không ít, đáy lòng cũng yên tâm, “Tử.

Hoành, chúc mừng anh xuất viện.”

“Cám ơn Nghiên Nghiên!”

Mộc Tử Hoành cúi đầu nghe “Thật thơm! Anh rất thích.”

Tô Cảnh Minh mang vẻ mặt hâm mộ nhìn hai người, thấy cảnh hai người nhìn nhau cười rất đẹp, anh lại cảm thấy ghen tị.

Sao mình không có bạn gái chứ?

Anh cầm lấy di động, gửi một tin nhắn vào nhóm chat: [ Sao tôi lại không có bạn gái vậy?] Nhóm 5 người, không ai để ý đến anh.

“Haizz!”

Tô Cảnh Minh thở dài một hơi, “Sao không ai quan tâm tôi hết vậy?”

“Anh Mộc.”Một giọng nói truyền đến.

Mộc Tử Hoành cùng Nhạc Cẩn Nghiên nhìn về phía cửa, chỉ thấy Tần Ninh Trăn cùng Lục Tư Ân đi đến.

Trong tay Lục Tư Ân cũng cầm một lẵng hoa, tươi cười nhìn Mộc Tử Hoành.

Tần Ninh Trăn nhìn thoáng qua Nhạc Cẩn Nghiên, ánh mắt lý tràn ngập khiêu khích, “Tử Hoành, mấy ngày nay Ân Ân vẫn luôn miệng nhắc đến cháu, may mắn cháu không có việc gì

Mộc Tử Hoành cười thâm ý trả lời: “Lục phu nhân, cũng không xem như may mắn được, vẫn là xảy ra chút chuyện, tôi cũng phải ở bệnh viện nằm vài ngày.

Cũng không biết xe của giám đốc Lục. chúng tôi đã xảy ra chuyện gì, thường xuyên gặp chuyện không may, xem ra lần này trở về tôi phải điều tra thật kỹ lưỡng mới được.”

Sắc mặt Tần Ninh Trăn cứng đờ trong giây lát, cười nói: “Tử Hoành, không bằng cùng nhau ăn cơm rồi hãy về?

Ân Ân vẫn luôn nhớ cháu, trong khoảng thời gian này cháu xem sắc mặt con bé kém thế này, vẫn luôn lo lắng cho cháu.”

Mộc Tử Hoành nhìn thoáng qua Lục Tư Ân, vẻ mặt không kia hồng hào không biết bao nhiêu đấy.

Chỉ sợ là ăn ngon ngủ ngon, sao có thể lo lắng cho mình chứ?

Anh cười nói: “Để Lục tiểu thư phải lo lắng rồi.”

Lập tức lại nhìn về phía Tần Ninh Trăn, “Phu nhân, cảm ơn ý tốt của bà, nhưng hôm nay mẹ tôi bảo mang Nghiên Nghiên về nhà ăn cơm, cho nên, không thể đi ăn cùng bà được.”

Tần Ninh Trăn vừa nghe vậy, ánh mắt sắc bén nhìn thoáng qua Nhạc Cần Nghiên.

Mẹ Mộc Tử Hoành đã gặp qua Nhạc Cần Nghiên liền coi trọng Nhạc Cần Nghiên sao?

Vậy Ân Ân làm sao bây giờ?

Ân Ân vẫn luôn thích Mộc Tử Hoành, bà ta cũng không nhẫn tâm nhìn con gái đau lòng.

Nhạc Cẩn Nghiên cũng nghi hoặc nhìn qua Mộc Tử Hoành, sao anh phải nói như vậy.

Cô cũng chưa đồng ý.

Hơn nữa, cũng không cần phải … Cuốn vào trận chiến này.

Mẹ con nhà này đúng là nghiệt duyên của mọi người.

Đi đâu cũng có hai người này xuất hiện.

Lục Tư Ân liếc Nhạc Cẩn Nghiên, cô ta không tin bản thân lại thua Nhạc Cẩn Nghiên, Nhạc Cẩn Nghiên vẫn còn đang chật vật phấn đấu, mà cô ta sinh ra đã ở vạch đích rồi.

Chương 929:

“Anh Tử Hoành, chúng ta cùng đến nhà anh ăn com đi, đã lâu rồi em không được ăn cơm gì làm.”Lục Tư Ân cười nói.

Mộc Tử Hoành không vui nhìn Lục Tư Ân, sao có thể không có mắt nhìn vậy chứ?

Không thấy vẻ mặt anh ghét bỏ sao?

“Này! Lục Tư Ân, cô đi làm gì, đi làm bóng đèn sáng chói sao?”

Tô Cảnh Minh ở một bên đanh đá mở miệng, anh còn muốn đi theo ăn chực cơm, vừa nghe Nhạc Cần Nghiên sẽ đi, anh đã không muốn đi.

Anh sợ bị cẩu lương ngậm mồm.

“Tô Cảnh Minh, sao anh lại nói vậy?

Anh Tử Hoành hiện tại cũng không có bạn gái, em làm bóng đèn gì chứ?”

Lục Tư Ân trừng mắt liếc Tô Cảnh Minh, tên miệng rộng này chuyện xấu gì cũng có phần.

Tô Cảnh Minh cười ngây ngô, châm chọc nói: “Khó trách cô bây giờ còn chưa có bạn trai, đồ không có mắt nhìn.

Nhạc Cần Nghiên chính là bạn gái Mộc Tử Hoành, cô nhìn không thấy hả?”

Mộc Tử Hoành lần đầu tiên cảm giác Tô Cảnh Minh miệng rộng này cũng có tác dụng.

Tần Ninh Trăn lại cười nói: “Cảnh Minh, sao ta không biết Tử Hoành có bạn gái khi nào nhỉ?”

Nhạc Cẩn Nghiên cũng đang ngơ ngác, chính cô cũng không biết sao mình lại trở thành bạn gái Mộc Tử Hoành đây.

Tô Cảnh Minh nhìn Tần Ninh Trăn, nở nụ cười lấy lệ “Oal Phu nhân, người công to việc lớn như bà sao có thể để ý tới chuyện của Tử Hoành chứ?”

Việc nhà mình còn không lo, đi lo chuyện nhà người khác, chắc bà làm việc trong hệ ngân hà hả, quản rộng như vậy.

“Không có khả năng, Anh Tử Hoành, em đưa anh về trước.”

Lục Tư Ân chịu đựng lửa giận, cô ta không tin, Mộc Tử Hoành và Nhạc Cần Nghiên đã ở bên nhau.

Tần Ninh Trăn nhìn Nhạc Cẩn Nghiên : “Nhạc tiểu thư, chúng ta nói chuyện một lát.”

Mộc Tử Hoành vừa nghe, bỗng nhiên vẻ mặt lo lắng nhìn Nhạc Cần Nghiên.

Nhạc Cần Nghiên khoanh tay, ánh mắt khinh thường liếc Tần Ninh Trăn, giọng lạnh lùng: “Tôi và phu nhân không quen, không có gì để tán gẫu, phu nhân có lời muốn nói, thì nói luôn nơi này đi?”

Tần Ninh Trăn nheo mắt, Nhạc Cẩn Nghiên này đúng là khó đối phó.

Không kiêu ngạo không nịnh nọt, hơn nữa cũng không biết Sợ.

“Được! Tôi hy vọng cô có thể cách xa Tử Hoành một chút, dù sao, người như cô không xứng với Tử Hoành, cô vẫn “Phu nhân.”Mộc Tử Hoành bỗng nhiên trở nên lạnh lùng, trông rất mạnh mẽ và độc đoán.

Nhạc Cần Nghiên nhìn lướt qua Mộc Tử Hoành, hiếm khi thấy anh như vậy.

Mộc Tử Hoành kéo Nhạc Cần Nghiên về bên người, ôn nhu nhìn thoáng qua Nhạc Cần Nghiên, sau đó lại nghiêm mặt nhìn Tần Ninh Trăn, “Phu nhân, đây là chuyện của tôi, xin bà giơ cao đánh khẽ, đừng xen vào chuyện của người khác.”

“Người khác?”Tần Ninh Trăn nhíu mi, ánh mắt lạnh lùng nhìn Mộc Tử Hoành, “Tử Hoành, chúng ta sao lại là người ngoài chứ?

Cháu cũng đừng quên, ta và cha mẹ cháu có giao tình.”

“Cho dù là như thế, chuyện của tôi, cũng không tới phiên phu nhân đến xen vào, hôm nay cám ơn phu nhân đã đến thăm.”

Giọng Mộc Tử Hoành vẫn không có độ ấm.

Tần Ninh Trăn tức giận, bà ta liếc Lục Tư Ân, “Ân Ân, chúng ta đi!”

Mộc Tử Hoành cùng Lục Hạo Thành giống nhau, nếu không phải vì con gái, bà ta cũng không chịu loại uất ức thế này.

Chương 930:

Nhà họ Mộc đúng là không tồi, nhưng nhà thế gia ở đâu cũng có.

Nhưng tối mai có một buổi tiệc từ thiện, Ân Ân còn có cơ: hội.

“Mẹ, con không quay vê, con muôn đưa anh Tử Hoành Vê.

Lục Tư Ân vẻ mặt khổ sỏ, lại điềm đạm đáng yêu nhìn mẹ mình.

Mẹ đến giúp đỡ, hay là tới làm gì, bình thường mẹ không phải rất ngang ngược sao?

Vẻ mặt Tần Ninh Trăn lập tức thay đổi, ánh mắt ôn nhu nhìn Mộc Tử Hoành, “Tử Hoành, cháu đừng tức giận, ta cũng chỉ vì muốn tốt cho cháu, lo lắng cho cháu mới nói vậy, nhưng thời đại các cháu mặc sức chơi, chúng ta tuổi lớn, cũng toàn phải đi đường vòng, không dễ dàng nên muốn lớp trẻ sống thoải mái một chút.

Giống như hai nhà chúng ta liên hôn, cả hai gia đình đều có lợi.”

Mộc Tử Hoành vừa nghe, bà ta đã phải đi đường vòng sao?

Đời này của bà ta đều thuận buồm xuôi gió.

Nhạc Cần Nghiên nhìn Mộc Tử Hoành nói: “Tử Hoành, anh về nghỉ ngơi trước đi, lúc khác tôi đến chào hai bác, buổi tối tôi còn có chút việc.”

” Nghiên Nghiên, nhưng mẹ anh thật sự bảo đưa em về ăn cơm, em không theo anh trở về, anh ăn nói với mẹ thế nào đây?Tâm ý của mẹ anh, em cũng từ chối sao?”

Mộc Tử Hoành lẳng lặng nhìn cô, biết hôm nay đã khiến cô khó xử.

Nhạc Cần Nghiên: “Thay tôi giải thích với dì, hôm nay tôi còn có việc.”

Nhạc Cần Nghiên nói xong, nhìn thoáng qua Lục Tư Ân, liền rời đi.

Mộc Tử Hoành vội gọi : ” Nghiên Nghiên, Nghiên Nghiền…..- ” nhưng Nhạc Cần Nghiên cũng không quay Tô Cảnh Minh tỏ vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Mộc Tử Hoành, “Mộc Tử Hoành, cậu còn dám nói tôi tìm không được đối tượng, không cần oán trời trách đất, phải nghĩ nguyên nhân của bản thân.Có lẽ là bởi vì cậu rất vĩ đại, mà không ai xứng với cậu, không dám trèo cao.”

“Câm miệng, ít nói mát đi, cậu quá nhàn rỗi à?Còn muốn ở trong này ngốc cả đêm sao?”

Mộc Tử Hoành tức giận, không phải anh vĩ đại, mà là Nghiên Nghiên rất vĩ đại, anh ở trước mặt cô, đều cảm giác bản thân không xứng.

Nhạc Cẩn Nghiên, anh yêu em như vậy, cho dù không xứng với em, anh cũng muốn có gắng một lần.

Tô Cảnh Minh đứng dậy, “Ở đây cả đêm, tôi nhất định sẽ bị ép cho điên mắt, nhất định sẽ bị ép điên.”

Tô Cảnh Minh tới nâng hành lý.

Hành lý rất đơn giản, chỉ là một túi vải thô.

Nhìn thấy Mộc Tử Hoành bắt động, anh tức giận nói: “Đi thôi, chẳng lẽ cậu còn muốn ở lại ăn cơm tối sao?

Xem ra cơm bệnh viện ăn thật sự thoải mái, ở cũng rất thoải mái.”

“Ai muốn ở lại ăn cơm tối ?”

Mộc Tử Hoành bực tức, nhìn thoáng qua Lục Tư Ân, cũng không nói thêm cái gì: “Phu nhân, Lục tiểu thư, phiền toái hai người đến đây, cám ơn đã quan tâm.”

Mọi cử chỉ của Mộc Tử Hoành đều khách khí xa lạ.

Lục Tư Ân vừa nghe một tiếng Lục tiểu thư, lạnh nhạt vô tình, vẻ mặt ưu thương nhìn Mộc Tử Hoành: “Anh Tử: Hoành, sao anh đột nhiên trở nên xa lạ như vậy, trước kia không phải anh vẫn gọi em là Ân Ân sao?

Sao hiện tại lại thay đổi?

Chúng ta từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, thanh mai trúc mã, chúng ta rõ ràng rất hợp nhau. …. . = * Lục tiểu thư, chúng ta không thích hợp, ngại quá, tôi đi trước.”Mộc Tử Hoành nói xong, vô tình rời đi.

Trước đây là như vậy, nhưng bây giờ Lục Tư Ân khiến anh có chút xa lạ.

Tần Ninh Trăn nhìn thấy Mộc Tử Hoành, lạnh lùng cười, “Thằng nhóc kia, tối mai ta muốn mày phải quỳ gối xin ta.”

Lục Tư Ân cúi đầu, vẻ mặt thương tâm, Nhạc Cần Nghiên khốn kiếp kia có cái gì tốt, Mộc Tử Hoành nhất định cứ muốn cô ta.

Lam Hân vừa thấy Lục Hạo Thành đột nhiên tiến vào, vẻ mặt cứng đờ, đáy mắt xẹt qua tia bồi rồi.

Lục Hạo Thành nhìn thầy Lam Hân giật mình thì hơi nhíu mi, nhìn thoáng qua điện thoại trong tay cô, đi qua đoạt lấy, giận dữ mở miệng: “Có chuyện gì thì tìm tôi.”

“Lục Hạo Thành, con thật sự phải làm vậy sao?

Ta cũng có quyền gặp máy đứa nhỏ.”

Lục Dật Kha thật không ngờ, điện thoại của Lam Hân lại trong tay con trai.

Lục Hạo Thành không nói gì đã trực tiếp cúp điện thoại.

Trả điện thoại lại cho Lam Hân “Bà xã, sau này đừng nghe điện thoại của cha anh, anh sẽ không để ông ta gặp máy đứa nhỏ.Anh biết em mềm lòng, ông ta gọi cho em nhất định đòi gặp bọn trẻ, đó là con chúng ta, sao phải để ông ta gặp.”

Lam Hân vừa nghe anh gọi bà xã, vẻ mặt oán hận nhìn qua.

“Bà, bà xã. . .” Ninh Phi Phi vừa nghe xong thì sợ đến mức rơi bút trên mặt đất.

Lục Hạo Thành quay đầu lại, nhíu mi nhìn thoáng qua Ninh Phi Phi, Ninh Phi Phi sửng sốt, vội cúi đầu, sởn gai ốc mở miệng: “Lục, giám đốc Lục, tôi không nghe thấy, không nhìn thấy gì hét.”

Nói xong còn dùng tay che mắt, đáy lòng lại tò mò muốn chết, lần này chính là vả thẳng mặt máy người hay ghen ghét.

Ngày cả mặt cô cũng thấy nóng.

Bà xã, đứa nhỏ, Lục Hạo Thành kết hôn bí mật ư?

Hiện tại nhiều người giàu có đều chơi kiểu này.

Không nghĩ tới quản lý Lam cùng giám đốc Lục lại có quan hệ như vậy.

Lam Hân qua anh “Nói như thế nào ông ấy cũng là ông nội mấy đứa.

Không thể cả đời không thấy mặt.”

“Cô ngốc, chuyện này về sau hãy sau, hiện tại em bận việc đi, tối nay anh cùng em đi gặp Hạ Thù, tối mai là buồi tiệc từ thiện, anh đã sắp xép rồi.”

Lục Hạo Thành nói xong, nhìn vợ mình cười dịu dàng rồi rời đi.

Nghe được tiếng đóng cửa, Ninh Phi Phi mới ngắng đầu lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.