Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 916-920




Chương 916:

Lam Tử Tuần quay đầu lại, nhẹ nhàng mỉm cười: “Mẹ, đó là người tốt, có thể cho mẹ hạnh phúc, mẹ tha thứ cho người ấy, con sẽ gọi cha.”

“Tiểu Tuấn, đứa nhỏ này, chính là quá thầm trầm, trước kia ta không biết, hiện tại đã biết, đều là di truyền từ Lục Hạo Thành.”Nhạc Cẩn Nghiên nhìn con nuôi nhà mình, thường xuyên cảm thán, rõ ràng chỉ có sáu tuỏi, lại giống như đã mười sáu tuổi,.

Lam Tử Tuần bật cười: “Mẹ nuôi, cái này cũng không có gì không tốt.”

Nói xong, xoay người rời đi.

Nhạc Cần Nghiên vừa thấy, khẽ lắc đầu: “Con trai thông minh đẹp trai như vậy, trưởng thành không biết khiến bao cô gái phải mê mệt.”

“Ha Hà ri ” Lục Tư Tư nhìn Nhạc Cần Nghiên bày ra vẻ mặt như bị cướp mắt con, nhịn không được cười cười, “Nghiên Nghiên, Tiểu Tuấn mới vài tuổi thôi, cậu đã nhớ thương con dâu.”

Nhạc Cẩn Nghiên có chút cảm thán: “Tư Tư, năm nay chị 35 tuổi, có phải cảm giác tựa như vừa mới ngủ đã sống tới từng này tuổi?Thời gian trôi qua quá nhanh.”

Lục Tư Tư đồng ý gật đầu, “Cho nên, sao em còn không nhanh gả ra ngoài?”

Nhạc Cần Nghiên: “….. – ” Cô có nói vấn đề này sao?

Khuôn mặt Mộc Tử Hoành bỗng nhiên xuất hiện trong đầu, cô nhớ rõ người đàn ông kia, mỗi lần nhìn thấy cô, vẻ ảm đạm trên mặt lại trở nên vui mừng như thấy được ánh mặt trời.

Mái tóc ngắn đen nhánh, đôi mắt hoa đào hẹp đầy khôn khéo giỏi giang, ngoài miệng thường xuyên lộ vẻ tươi cười, nhưng làm việc nhanh nhẹn chuẩn xác, cũng rất phù hợp với hình mẫu của cô nhưng. …..

“Nghĩ gì vậy?’Lục Tư Tư nhìn thấy Nhạc Cẩn Nghiên mông lung.

Lam Hân trêu ghẹo “Nghiên Nghiên chắc là đang nghĩ tới Mộc Tử Hoành.”

Nhạc Cẩn Nghiên mặt đỏ lên: “Tôi nghĩ đến anh ấy làm gì?

Không thân cũng chẳng quen.”

Lục Tư Tư cười hỏi: “Nghiên Nghiên, em thật sự không có chút cảm tình nào với Mộc Tử Hoành sao?

Bồn người họ, thêm cả Ức Lâm, đều là đàn ông tốt, đều là chị nhìn chúng lớn lên. Nếu em không hạnh phúc có thể đến tìm chị.”

Nhạc Cần Nghiên sửng sốt, mắt chớp chớp không thể tin, “Lục Tư Tư, chuyện như vậy chị cũng dám đảm bảo sao?”

Lục Tư Tư cười nói: “Dám, có gì mà không dám?”

Cô lại nhìn thoáng qua Lam Hân, nói: “Tiểu Ức, chị nói em đừng tức giận, anh hai của em là người rất được, bất quá anh cả em thì không, anh cả em bát cần đời, là bị mẹ em chiều hư từ nhỏ.”

Lam Hân mỉm cười: “Chị Tư Tư, bản tính anh cả em không xấu, chắc vẫn còn thay đổi được.”

Lục Tư Tư lạnh nhạt cười: “Ai biết được?Phải đợi sau này mới biết được.”

Nhạc Cần Nghiên nheo mắt, nghĩ nghĩ, bỗng nhiên cẩn thận hỏi: “Tư Tư, chị nhìn đàn ông chuẩn như Vậy, sao chọn đàn ông cho mình lại kém vậy?”

Lục Tư Tư liếc mắt một cái, vỗ cánh tay Cẩn Nghiên.

“Nhạc Cần Nghiên, em có cần động vào vết sẹo của người khác không?”

Nhạc Cẩn Nghiên ngượng ngùng cười: “Tư Tư, không phải em quá tò mò thôi sao?”

Lam Hân ngoan ngoãn ngồi cạnh nghe hai người bọn họ đấu võ mồm, đáy lòng cũng thoải mái hơn rất nhiều.

Lục Tư Tư không vui, “Em không biết tò mò có thể hại chết một con mèo à?”

Nhạc Cần Nghiên: “Tư Tư, mèo có chín cái mạng.”

“Haizz!”

Lục Tư Tư nặng nề thở dài một hơi, “Chị quen chồng cũ, là anh hùng cứu mỹ nhân, cũng là một loại trùng hợp.

Chương 917:

Ngày đó chị đi xã giao, uống rượu, thiếu chút nữa bị người ta đưa đi khách sạn lý làm nhục, anh ta nhìn thấy đã cứu chị, sau đó bọn chị liên lạc qua lại rồi dần dần đi đề hôn nhân. Người này bản tính không xấu, nhưng không có năng lực, chị cũng không hề ghét bỏ chỉ cảm thấy tìm được người lương thiện đã không dễ dàng, cứ thế mà cho qua.

Nhưng hai tháng trước, ở nhà chăm con quá nhàn rỗi không có việc gì làm, anh ta lại dám có phụ nữ bên ngoài…, đây mới là nguyên nhân chị muốn ly hôn.

Chị tình nguyện sống cuộc sống bình thường đơn giản, nhưng anh ta đã mắt đi tình yêu ban đầu với chị, thì ly hôn thôi, anh ta lúc cưới chị cũng không mua cho chị cái gì.

Ly hôn cũng không nhận được gì cả, anh ta nói đó là chút tôn nghiêm cuối cùng, cho nên chị cũng trả lại cho anh ta.

Cứ vậy mà châm dứt.”

Không có gì so với việc ngoại tình khiến người ta đáng căm hận hơn cả.

Cô chán ghét những kẻ thứ ba, càng chán ghét những người đàn ông ngoại tình.

Nhạc Cẩn Nghiên đau lòng nhìn Lục Tư Tư, “Tư Tư, chị thật sự rất xúc động, người ta anh hùng cứu mỹ nhân, cũng không cần phải lấy thân báo đáp mà, ít nhát hiểu rõ đối phương rồi nói sau.”

Lục Tư Tư cười khổ : “Nghiên Nghiên, chị với anh ta ở bên nhau 3 năm mới kết hôn, hiểu rõ tính tình, động lòng vì người ta tốt, nhưng sao biết họ thay lòng nhanh đến vậy chứ?”

Nhạc Cần Nghiên: “Tư Tư, chị nói vậy, em cũng không dám yêu đương.”

tHaHg. óc ” Lục Tư Tư cười cười, “Nghiên Nghiên, cứ yên tâm đi, nhân phẩm của A Hành, chị có thể cam đoan với em, tuyệt đối sẽ không giống tên chồng trước xấu xa cặp bồ của chị…, cha mẹ cậu ấy cũng là người tốt.

Mẹ chị cũng quen biết, cha cậu ta có chút sợ vợ, nhưng hai vợ chồng họ đều rất ôn hòa.”

Nhạc Cần Nghiên đột nhiên nhớ tới tối hôm đó gặp được cha mẹ của Mộc Tử Hoành, hai vợ chồng đều đem đến cho cô cảm giác rất thân thiện.

“Chuyện này để nói sau đi.”

Lam Hân cười nói: “Nghiên Nghiên, cậu cũng đừng chần chừ lâu quá, cũng sắp 30 rồi, kết hôn sớm đi.”

Nhạc Cần Nghiên nhẹ nhàng chạm mũi cô bạn, cười nói: “Câu đây là lấy thân phận người từng trải nói cho tôi biết sao?

Nhưng đúng là tôi nên lo lắng một chút.”

Lục Tư Tư đứng dậy: “Lam Lam, em nghỉ ngơi chút đi, cơm chiều không cần xuống dưới ăn, chị bảo A Thành đưa lên cho.”

Lam Hân khẽ lắc đầu, “Không cần, chị Tư Tư, em ngủ một lát rồi xuống.”

Lục Tư Tư gật gù, lôi kéo Nhạc Cần Nghiên đi ra ngoài.

Nhạc Cần Nghiên vừa thấy vẻ mặt Lục Tư Tư vẻ mặt đau khô.

SDÚG Lục Tư Tư, chị đừng hi vọng em cùng con trai chị làm bài tập, con chị làm bài, quả thực còn chậm hơn rùa, năm phút đồng hồ có thể làm xong, nó phải sử dụng năm giờ.”

Lục Tư Tư nghiền răng nghiền lợi: “Cho nên, em nhất định phải phối hợp với chị, tổ tông kia chị không làm gì được nó.

Lục Tư Tư gần như là lôi Nhạc Cẩn Nghiên ra ngoài.

Lam Hân nhìn thấy, lắc đầu bật cười, cô nhìn thoáng qua phòng mình, bỗng nhiên nhớ tới chiếc đồng hồ và nhẫn mà Lục Hạo Thành nói, liền bước tới bàn bên cạnh.

Mở ra ngăn kéo, nhìn thấy đồng hồ cùng nhẫn, lẳng lặng chất đống trong góc.

Cô cằm lấy đồng hồ, nhìn thoáng qua mặt trái, có một chữ Thành.

“Nhiều năm như: vậy, sao lại không xem qua chứ?”

Lam Hân làm bằm, một tay cầm đồng hồ, một tay cầm nhẫn.

Tâm tình cũng không còn phức tạp như trước.

Lam Hân một mình ngồi trong phòng suy nghĩ, thời gian trôi nhanh, tới giờ cơm chiều, Lục Hạo Thành đồ ăn của hai người lên phòng.

Cửa mở, nhìn thấy Lam Hân vẫn đang ngồi ở bản, ánh mắt thản nhiên nhìn cảnh vật phía ngoài cửa sổ.

Chương 918:

Lục Hạo Thành đi vào, đem đồ ăn đặt trên bàn rồi mới đi qua, nhẹ giọng nói: “Lam Lam, ăn cơm.”

Lam Hân sửng sốt, nâng mắt nhìn anh, mặc đồ ở nhà, vẫn trông quý tộc như trước, đôi mắt đen láy, mênh mông như: bầu trời đầy sao, sâu thẳm quyến rũ, có sức hút ma nị.

Cô hơi đứng thẳng dậy, Lục Hạo Thành nhìn thấy chiếc đồng hồ đeo tay cùng nhẫn trước mặt cô.

Lam Hân không nói gì, đứng dậy đi đên bàn.

Nhìn thấy đều là món mình thích, cô hơi mím môi ngồi xuống, vẫn không nói gì, cô vừa rồi đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng đi đến một kết luận.

Mẹ cũng đã từng nhìn thấy chiếc đồng hồ và chiếc nhẫn này, khi đến thành phố Giang, cô không hề thấy chiếc nhẫn trong hành lý, suy nghĩ cẩn thận, thì mấy món đồ đã được mẹ để vào hành lý.

Mẹ cũng khổ tâm, cho dù bà biết thân phận của anh em Tiểu Tuấn nhưng vẫn đối xử tốt với cô, cho cô quyền lựa chọn.

Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua đồng hồ cùng nhẫn, hơi thở dài, đi đến ngồi đối diện Lam Hân.

Lam Lam. sẻ “Đừng nói, ăn cơm trước.”Lam Hân.

Lục Hạo Thành: “Được!”

Sau khi ăn xong, Lam Hân liền ngủ sớm.

Lục Hạo Thành cũng cho cô thời gian, không phiền cô nghỉ ngơi.

Hôm sau, hai người cùng đi làm, nhưng dọc đường đi, Lam Hân cũng không nói chuyện.

Vừa đến công ty, Lam Hân đã thấy rất nhiều người vây quanh đại sảnh tầng một.

Lục Hạo Thành đi đỗ xe, chỉ có Lam Hân một mình tiến vào, cô thấy rất nhiều người vây quanh, Ninh Phi Phi cũng ở bên trong, cô nghỉ hoặc đi qua.

“Oa! Thì ra giám đốc Lục cùng quản lý Lam thật sự có tư tình, mọi người xem, lúc giám đốc Lục ôm quản lý Lam vẻ mặt thật dịu dàng.”

“Đúng vậy, vẫn nghe hai người họ mập mờ không rõ thì ra là thật sự.”

“Này! Tiết Tĩnh, nói chuyện có thể tiết chế chút không, cái gì mà có tư tình, người ta yêu đương bình thường không được sao, từ trong miệng cô lại nghe chói tai vậy?”

Ninh Phi Phi không vui bất bình thay Lam Hân.

Tiết Tĩnh lạnh lùng cười, nhìn Ninh Phi Phi đầy khinh miệt: “Như thế nào, Ninh Phi Phi, cô muốn thay quản lý nhà mình bắt bình chắc?

Người đem theo ba đứa nhỏ như cô ta, đàn ông nào dám cưới?

Nếu không phải cô ta dùng thủ đoạn, giám đốc Lục sẽ ở bên cô ta chắc?”

“Tiết Tĩnh, cô đừng quá đáng.

Quản lý Lam sẽ không làm chuyện như vậy, cô cũng chỉ là một nhân viên thiết kế trong đội, ghen tị quản lý Lam tài giỏi hơn mình, rồi chửi bới sau lưng cô ấy, da mặt cô cũng đủ dày nhỉ, chắc còn chống đạn được ý chứ?

Giỏi thì lo việc của mình đi, không có bản lĩnh thì ngậm miệng lại, đầu cũng đừng để não úng nước lâu quá.”

Ninh Phi Phi căm tức Tiết Tĩnh, cùng quản lý Lam làm chung một thời gian, cô biết Lam Hân không phải người như vậy, đám nhân viên thiết kế này, không lo làm tốt việc của mình, toàn chụm lại nói lung tung.

“Ninh Phi Phi, cô không chỉ nói hơi quá đáng, Lam Hân làm ra loại chuyện như vậy, cố ý vờ say rượu, để giám đốc Lục ôm cô ta, trên mạng đều đang đồn đại, chỉ bằng một câu của cô là có thể tẩy trắng sao?

Cô cũng quá ngây thơ rồi.”

Tiết Tĩnh đắc ý nhìn Ninh Phi Phi, tập đoàn Lục Thị, tất cả nhân viên có thể làm việc ở tầng 25 đều có thể có được cơ hội trở thành bà Lục.

Lam Hân cùng Ninh Phi Phi, chỉ cần đạp xuống một trong hai, cô ta sẽ có cơ hội leo lên.

Nhưng điều khiến cô ta ghen tị chính là, rõ ràng bản thân là nhà thiết kế áo cưới, nhưng nghệ sĩ nổi tiếng không tìm đến người có chuyên môn như cô ta, mà tìm tới Lam Hân, điều này bảo cô ta phải sinh tồn trong công ty thế nào đây?

“Ha ha… Tôi khò dại?

Chương 919:

Tiết Tĩnh, tôi biết tỏng mấy người ăn mặc thành như vậy, cũng là vì muốn giám đốc Lục chú ý, nhưng cô cũng không nhìn xem mình là hạng người gì, cô cũng xứng sao?”

Ninh Phi Phi nghiêm mặt phản kích, cô không nhìn nổi mắy kẻ đâm chọt sau lưng người khác.

Những kẻ đó ngoài miệng nói thoải mái, nhưng người bị họ làm tổn thương sẽ cảm thấy như dao cứa vào tim “Ninh Phi Phi, cô….. ” Tiết Tĩnh định nói thì nhìn thấy Lam Hân, nên dừng lại Lam Hân đến đây từ lúc nào?

“Hừ! Sao không nói gì, tôi nói cho cô biết, dùng nước hoa đắt tiền cũng không thể che giáu được mùi ti tiện, đừng để tôi nghe được cô nói bậy về quản lý Lam của chúng tôi lần nữa, tính tình tôi càng kém, mặt cô lại có 5 dấu tay của tôi đây.

Ninh Phi Phi nói xong, mới phát hiện ánh mắt Tiết Tĩnh có chút không thích hợp.

Ninh Phi Phi quay đầu, nhìn thoáng qua Lam Hân cách đó không xa, mà cách không xa chỗ Lam Hân lại là Âu Cảnh Nghiêu.

Ánh mắt hai người họ đều đang nhìn về phía này.

“Quản lý Lam, cô đã nghe thấy hết rồi.”

Ninh Phi Phi có chút lo lắng nhìn Lam Hân.

Lam Hân gật gật, nhẹ nhàng cười đi qua: “Sao thế?

Vài ngày tôi không đi làm, lại lên hot search rồi sao?”

Âu Cảnh Nghiêu đứng sau nói: “Tôi nghe Cảnh Minh nói ngày đó cô đã uống cho giám đốc Lê phải nằm sắp, tập đoàn Lục Thị chúng ta lại ký được dự án lớn, lễ mừng năm mới năm nay, rốt cục có thể đi một chuyến nước ngoài.”

Lam Hân vừa nghe giọng Âu Cảnh vội quay đầu lại nhìn anh, “A, thư ký Âu, anh cũng có cổ phần công ty sao?”

“Ù! Ít nhiều nhờ có cô, giờ có thể kiếm được rất nhiều.”

Giọng Âu Cảnh Nghiêu trầm thấp, từ tính, giống như gió xuân nhẹ nhàng thổi qua tim người nghe.

“Nhưng lại bị người khác đem ra làm ầm ï.”

Lam Hân khẽ lắc đầu bật cười: “Chuyện như vậy tôi đã thành quen, nhưng con tôi ở trường lại chịu tổn thương, lúc này vẫn muốn phiền thư ký Âu, tra xem ảnh đó là ai đăng lên mạng.”

Cô biết tính cách của Âu Cảnh Nghiêu, nói như vậy, là muốn minh oan cho cô.Trước đó cô có thể không thèm để ý, nhưng hiện tại cô phải để ý, mọi hành vi cử chỉ của cô đều ảnh hưởng đến máy đứa nhỏ ở trường.

“Lát nữa tôi sẽ kiểm tra, chúng ta đi lên trước.”Âu Cảnh Nghiêu gật nhẹ, liền đi về phía trước.

Ninh Phi Phi vội giữ chặt tay Lam Hân hỏi, “Quản lý Lam, ngày đó cô uống rượu, là để bàn chuyện làm ăn cho tập đoàn Lục Thị sao?”

Lam Hân “Cho nên, cô cũng sẽ có tiên thưởng, chờ xem, thưởng sẽ được thêm vào lương tháng này.”

“OaI”

Ninh Phi Phi kích động như sắp khóc, cô hiện tại vô cùng cần tiền, chưa từng túng thiếu thì không biết tiền quan trọng thế nào.

Lam Hân cười nói: “Đi thôi, đi lên trước đã, phải họp.”

“Được!”Ninh Phi Phi kích động gật gật đầu.

Lúc Lam Hân cùng Tiết Tĩnh lướt qua nhau.

Tiết Tĩnh này cô biết, là nhân viên thiết kế mảng váy cưới, cô ta nhắm vào cô là có nguyên nhân.

Tiết Tĩnh bị cô nhẹ nhàng nhìn lướt qua, cả người có chút xấu hỗ cúi đầu.

Đám người đứng một bên xem kịch vui cũng không dám nói gì.

Người ta say một lần có thể ký được hợp đồng, bọn họ có say mười lần cũng không đào ra.

Lam Hân cùng Ninh Phi Phi đi lên, còn có cuộc họp sáng.

Lục Hạo Thành nói rất nhiều, Lam Hân rất nghiêm túc trong công việc, không để việc tư ảnh hưởng tới việc công.

Chương 920:

Sau khi tan họp, cô cũng không nhìn Lục Hạo Thành, mà chỉ cúi đâu suy nghĩ, là người đâu tiên ra khỏi phòng họp.

Ninh Phi Phi đã vội theo sau.

Lục Hạo Thành vừa thấy vẻ mặt Lam Hân vẫn nỗi giận, bà xã vẫn còn giận, cả đêm hôm qua anh cũng không ngủ được.

Âu Cảnh Nghiêu nhìn thấy mọi người đi rồi, mới hỏi: “Lại cãi nhau ?”

Lục Hạo Thành liếc liếc mắt một cái, thắp giọng nói: “Lam Lam đều biết rồi.”

Âu Cảnh Nghiêu hiểu rõ “Cô áy tức giận là đúng.”

Lục Hạo Thành vừa nghe lại căm tức “Âu Cảnh Nghiêu, tôi và cậu mới là bạn thân, cậu không giúp tôi nghĩ cách thì thôi, còn ngồi nói mát.”

Lục Hạo Thành vừa nói vừa bước tới, lấy từ trong túi quần ra hai quyển số màu đỏ, đặt trước mặt Âu Cảnh Nghiêu khoe khoang “Hiện tại, cô ấy, Lam Hân, là bà xã của tôi.”

Âu Cảnh Nghiêu sửng sốt, nhìn thấy hai bản đăng ký kết hôn, tim đau nhói.

“Lần này cậu lại lừa cô ấy.”

Lục Hạo Thành tức giận: “Không phải lừa gạt, mà là hướng dẫn cô ấy, dù sao chúng tôi đều đã hiểu lòng nhau, lĩnh chứng trước thì sao?”

Âu Cảnh Nghiêu nói: “Thì không có sao.Chúc mừng cậu, nồi bật nhát trong đám độc thân chúng ta.”

Lục Hạo Thành vừa nghe, không giận còn cười: “Âu Cảnh Nghiêu, cậu cuối cùng cũng nói tiếng người một lần, nhưng vẫn phải giữ bí mật.”

Âu Cảnh Nghiêu: “Vì cái gì?Cậu không thấy cô ấy thường xuyên bị bắt nạt sao?”

Lục Hạo Thành: “Lam Lam nói không muốn công khai, cô có giác mộng của bản thân.”

Âu Cảnh Nghiêu: “Đã biết.”

Cô gái kia rất kiên cường, anh cũng không quá lo lắng.

Lục Hạo Thành vừa nghe, yên tâm, “Cho nên, cậu giúp tôi nghĩ cách, phải làm như thế nào, mới có thể khiến bà xã thật sự là bà xã của mình.”

Âu Cảnh Nghiêu vừa nghe một tiếng bà xã, vô cùng dị ứng : “Cậu rảnh lắm hả?

Vài ngày không đến công ty, tài liệu đã xép thành núi, hơn nữa, cũng không biết là ai, lại bôi xáu bà xã cậu trên mạng rồi.”

Lục Hạo Thành nghe vậy thì lập tức âm trầm: “Âu Cảnh Nghiêu, cậu nhanh đi thăm dò, tôi muốn nhìn xem là ai dám tung tin xấu bà xã của Lục Hạo Thành.”

Âu Cảnh Nghiêu bát đắc dĩ lắc đầu, không để ý tới Lục Hạo Thành đang đắc ý, nếu anh phản ứng lại, cậu ta có thể sẽ khoe ra cả ngày, thậm chí còn lâu hơn.

Người nào đó quá kinh hãi! Âu Cảnh Nghiêu đi vài bước, quay đầu lại nói: “Đúng rồi, Mộc Tử Hoành hôm nay xuất viện.”

Lục Hạo Thành: “Bảo Cảnh Minh qua làm thủ tục, công ty chỉ trả.”

Âu Cảnh Nghiêu cong môi cười, “Lời này của cậu đúng là khiến Mộc Tử Hoành vừa lòng, Mộc Tử Hoành vẫn nhắc vụ lái xe của cậu nên xảy ra chuyện đáy”

Lục Hạo Thành vừa nghe, bĩu môi: ” Lục Hạo Thành có tôi có keo kiệt vậy sao?”

Âu Cảnh Nghiêu không nói gì, đi về văn phòng của mình.

Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua văn phòng của Lam Hân, vẻ mặt buồn bực.

Lam Lam không để ý tới anh, Lam Lam không để ý tới anh.

Anh một đường cúi đầu quay về văn phòng.

“Phòng họp rất thoải mái sao?”

Lam Hân đứng ở cửa đợi nửa ngày, mới nhìn thấy Lục Hạo Thành ủ rũ trở về.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.