Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 886-890




Chương 886:

Lục Hạo Thành vừa nghe, sắc mặt có chút không tốt, thấp giọng nói: “Lam Lam, ngoan đi, đây là Vĩnh Hằng Chỉ Tâm chỉ thuộc về riêng em, nhà chúng ta không thiếu chút tiền ấy, ông xã của em sau này sẽ càng cố gắng kiếm tiền.”

Lam Hân rầu rĩ không vui gật gật đầu, “Cám ơn anh, tắm lòng của anh em nhận, chờ lúc chúng ta cử hành hôn lễ, em sẽ đeo nó.”

Lục Hạo Thành thấy cô không còn cố nghĩ cách trả lại, đáy lòng mới yên tâm, “Lam Lam, vậy anh giúp em cởi xuống trước, nhưng mà em đeo lên rất xinh đẹp, không hồ là bà xã của Lục Hạo Thành anh.”

Lam Hân nghe anh nói lời này chỉ cười cười không nói gì, dáng vẻ của cô cũng xem như xinh đẹp, cũng thật sự không tính là xuất sắc.

Tuy nhiên có một câu nói như vậy, tình nhân trong mắt hóa Tây Thi.

Cô ở trong mắt người khác có lẽ chỉ là một người rất bình thường, nhưng ở trong mắt Lục Hạo Thành lại hoàn toàn không phải như vậy.

Lục Hạo Thành đem Vĩnh Hằng Chi Tâm thả lại vào hộp đựng, nhìn cô và nói: “Lam Lam, tương lai nó cũng thuộc về em.”

Lam Hân nhìn qua anh, “Cám ơn anh, ông xã.”

Hai tiếng Ông xã, cô gọi có chút mới lạ gượng gạo, có chút không được quen.

Lục Hạo Thành vừa nghe một tiếng gọi ông xã, toàn thân hạnh phúc dào dạt, anh bé kiểu công chúa, chậm rãi ôm cô lên.

Lam Hân ngước mắt lên nhìn anh, đáy mắt anh bộc lộ cảm xúc đong đầy yêu thương, tình cảm chân thành không thể kìm nén được., sẽ luôn lộ ra trong từng động tác cử động của một người đang yêu sâu sắc.

Mà loại tình cảm không kìm nén được này, cũn là thứ người ta khó có thể cưỡng lại được.

Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống chiếc giường lớn mềm mại, hai người cùng nằm xuống .Anh ôm lấy cô, đầu cọ cọ vào cổ và hõm vai cô, mùi hương trên người cô luôn là tuyệt nhất . Lúc cô cười là cảnh tượng đẹp nhất, có cô tại bên cạnh, anh cảm giác tất cả mọi chuyện đều trở nên nhẹ nhàng và bình yên.

Lục Hạo Thành hôn cô, nhẹ mà ôn nhu, mỗi một cái hôn đều chứa đựng tình yêu sâu nặng của anh.

Lam Hân vẫn còn có chút khẩn trương, theo sự dịu dàng của anh, cô chậm rãi thả lỏng bản thân.

Cô có thể cảm nhận được tình yêu của anh dành cho mình từ tận đáy lòng.

Cô ghé vào tai anh thấp giọng nói: “Lục Hạo Thành, anh là của em, ai cũng không cướp anh đi được, em chính là bá đạo như vậy, có tính chiếm hữu cao, trong mắt không chứa nỗi hạt cát.”

“Ha ha… .” Giọng nói Lục Hạo Thành mang theo từ tính, tiếng cười cũng trầm thấp, đẹp như âm thanh của cây đàn vi ô lông.

“Bà xã, anh rát tích sự bá đạo của em, thích cả đôi mắt khắt khe của em nữa.”

Một đêm nồng nàn, mang theo niềm khao khát mãnh liệt của anh, hãy để cuộc sống này thật lâu dài và tuyệt vời với sự phần khích này, khiến bọn họ mỗi lần nhớ lại đều cảm thấy trước mắt sáng ngời ST Kể Hà ấy Tập đoàn Lục Trăn.

Lục Dật Kha mặc tây trang sẫm màu, ông ta là người có kinh nghiệm dày dặn trên thương trường, ánh mắt cuốn hút từ sự sâu sắc tinh tường qua năm tháng, ông ta nhìn vào tin tức Lương Vĩ điều tra được, có chút khiếp sợ:.

Lương Vĩ nói: “Chủ tịch, phu nhân mấy năm nay vẫn luôn chuyển tiền ra bên ngoài, hơn nữa đoạn thời gian gần đây.

cũng thực hiện chuyển tiền ra ngoài, tiền đều được chuyển đến tài khoản của một gã tên là Tần Hoài, lần gần đây nhát đã chuyển đi máy trăm vạn.

Chuyện này, giám đốc Lục bên kia cũng biết, nhưng anh ấy không hề có dấu hiệu tác động gì, không biết bên đó có kế hoạch gì không Có thể là bởi vì chuyện của Mộc thiếu gia mà bị trì hoãn.”

Lục Dật Kha nhìn thư ký của mình “Tử Hoành đã gần như tàn phế, có một số con đường, không sợ đi quá chậm ,, chỉ sợ đi sai đường.

Lấy sự hiểu biết của tôi về Mộc Vĩ Ngạn, ông ta sẽ không bao giờ bỏ qua cơ hội này đâu, Ân Ân chung quy vẫn là sai, nhà họ Mộc sẽ không từ bỏ ý đồ.”

Lục Dật Kha thở dài một hơi.

Lương Vĩ nói: “Chủ tịch, vậy hiện tại phải làm sao bây giờ 2 Phu nhân đem những khoản tiền đó chuyển ra bên ngoài, không biết mục đích làm vậy là gì 2 Hơn nữa cũng không muồn cho chủ tịch biết, trong chuyện HãY chỉ: Sợ 02160 ” Lương Vĩ muốn nói lại thôi.

Dù sao chuyện này không phải là việc nhỏ, bị đám cổ đông khác của công ty biết đến ,vị trí chủ tịch này, chỉ sợ sẽ phải đổi chủ.

Chương 887:

Cho dù hiện tại có nghĩ biện pháp bù đắp thiếu hụt, nhưng lúc này cũng là khoản thiếu hụt những máy triệu đó.

Lục Dật Kha nhìn Lương Vĩ, trong mắt ông ta tựa như có”kim châm” vậy, sắc bén đến đáng sợ:.

Lương Vĩ đi theo cạnh ông đã thời gian đã rất lâu, cũng chưa từng thấy vẻ mặt của chủ tịch nghiêm trọng đến vậy.

Ngược lại ông ta còn muốn để cho chủ tịch hiểu được Tần Ninh Trăn thật sự không phải loại người tốt gì.

Từ chuyện lần trước, Lục Hạo Thành đã làm rất đúng, nắm chắc chứng cớ, đem bà ta tống ra khỏi tập đoàn Lục Trăn, ít nhất ở trong tập đoàn, hiện tại bà ta không thể hô mưa gọi gió như trước được nữa, mà chủ tịch phía bên này cũng có thể nắm chắc mạch máu cổ phiều.

Lục Dật Kha sắc mặt khó coi dựa vào lưng ghế, ánh mắt âm trầm: “A Thành sớm đã biết, nhưng không có hành động gì, anh cảm thầy được là nó đang đợi cái gì ?”

Ông ta nhớ rõ lần trước, Hạo Thành cũng đã nhắc nhở qua, bảo ông ta đi điều tra kĩ càng về người tên là Tần Hoài.

Theo đó điều tra ra, quả nhiên có thu hoạch rất lớn, Mộc Tử Hoành đã nói rất đúng, ông ta ngủ cạnh một con sói bao nhiêu năm, mà chưa bao giờ biết.

Lương Vĩ nói: “Chủ tịch, bộ sưu tập quần áo mùa này của tập đoàn Lục Thị rất được ưa chuộng, doanh số rất cao, ngay cả diễn viên Hạ Thù, cũng tự mình tìm tới Lam Hân đề nghị hợp tác.

Có lẽ là giám đốc Lục trong khoảng thời gian này rất bận rộn thì phải.

Nên mới không làm ra hành động gì cả.”

Lục Dật Kha mang vẻ mặt trầm tư, hai tay nắm chặt, những gì Tần Ninh Trăn đã làm, khiến lòng tôn nghiêm đàn ông của ông ta bị đả kích nghiêm trọng, người phụ nữ của mình, mà dám nuốt sau lưng ông ta hàng triệu tệ.

ĐIVNU ‡89¿\huJhế nàodôt,nhiệp lại lở Quảng cáo Ông ta lại hỏi: “Đã điều tra ra xem só tiền kia rốt cuộc đã được sử dụng làm gì chưa ?”

Lương Vĩ nói: “Rất nhiều khoản chuyển ra ngoài đều dùng đi mua cửa hàng cùng nhà ở, cơ bản đều đang cho thỦC S.

Vẻ mặt Lục Dật Kha lộ rõ vẻ tức giận, xem ra, Tần Ninh Trăn cũng không tính toán ở cùng ông ta đến già.

Bà ta mua cửa hàng mua nhà ở, chính là muốn chừa lại đường rút lui cho mình.

Mà Lục Hạo Khải, ở phương diện sách lược kinh doanh sách vận dũng cũng không hoàn toàn được thành thạo, làm việc bao nhiêu năm như vậy, vẫn luôn ham chơi, chưa làm được tốt chuyện trong tay mà còn hết lần này đến lần khác cố chấp muốn mở rộng công ty.

Tuy rằng muốn độc bá, bắt khả chiến bại trong các trung tâm thương mại, phải có tầm nhìn rộng lớn, nhưng nhìn vào tình huống trước mắt _, tập đoàn Lục Trăn không đủ cơ sở để mở rộng.

Mẹ con hai người này rốt cuộc muốn làm gì 2 Lương Vĩ lại có chút lo lắng nói: “Chủ tịch, vừa rồi ngài nói rất đúng, nhà họ Mộc tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý định, việc tiểu thư làm tuy rằng không có tìm được chứng cớ, nhưng Mộc Vĩ Ngạn đã bắt đầu ra tay thu mua cổ phiếu của tập đoàn Lục Trăn.”

Lục Dật Kha đáy mắt tràn ra một tia phẫn nộ, nắm chặt nắm tay nặng nề mà vỗ lên bàn làm việc “Tôi biết ông ta sẽ làm như vậy, có người nào muốn chuyển nhượng cổ phần công ty cho ông ta, còn có nhà đầu tư nào có bán cổ phần công ty bán cho ông ta, tất cả đều phải mau chóng điều tra rõ ràng, ông ta muốn dùng cách này với mục đích gia tăng lượng cổ phần công ty, nhất định là muốn cho tập đoàn Lục Trăn chúng ta hoàn toàn biến mắt ở thành phó Giang đây mà.”

Dù sao con ông ta cũng tàn phế, Mộc Vĩ Ngạn còn chỉ có đúng một người con trai, bình thường đều xem bảo bối, lúc này lại xảy ra chuyện, ông ta cũng sẽ không giữ lại chút phần nẻ tình nào cả.

Đều là người trong giới, lăn lộn đã bao năm, tính cách của Mộc Vĩ Ngạn, Lục Dật Kha rất rõ ràng.

Lương Vĩ nói: “Chủ tịch, tôi vẫn đang điều tra thêm.”

Lục Dật Kha gật gật đầu, nói: “Giúp tôi hẹn gặp Mộc Vĩ Ngạn, chuyện này tôi sẽ gặp trực tiếp ông ta để xin lỗi, dù sao hai nhà chúng ta giao tình cũng không tồi, không thể bởi vì loại chuyện này mà quan hệ hai nhà trở mặt thành thù được.”

Lương Vĩ vừa nghe lời này, nhíu mi nói: “Chủ tịch, hiện tại không có chứng cớ chứng minh là phu nhân và tiểu thư làm, nếu chủ tịch qua đó, không phải đã thật sự khẳng định là hai người đó làm rồi sao ?”

Lục Dật Kha nghĩ lại, cũng đúng là như vậy, ông ta nói: “Lương Vĩ, tôi về nhà một chuyến, tôi muốn tự mình đi hỏi rõ Ân Ân ..

Lấy tốc độ cùng năng lực của Mộc Vĩ Ngạn, sợ rằng rất nhanh sẽ thành công.”

“Vâng, chủ tịch .”Lương Vĩ gật gật đầu.

Lục Dật Kha rất ít đang đi làm mà đột ngột trở về nhà, lúc này đây, vẫn là trong tình huống đặc thù, ông ta mới phải mới trở về.

Chị Vương không ở nhà, cũng không có ai phát hiện ra ông ta đã trở về.

Chương 888:

Lúc này, Tần Ninh Trăn vừa lúc đang ngồi trong phòng Lục Tư Ân để an ủi con gái.

“Ân Ân, đã nhiều ngày trôi qua vậy rồi, con còn muốn tiếp tục thương tâm khổ sở như vậy sao con ?”

Lục Dật Kha vừa định gõ cửa, liền nhìn thấy cửa đã chốt ., ông ta liền trực tiếp đứng bên ngoài nghe ngóng.

Lục Tư Ân trong khoảng thời gian này gầy yếu hơn rất nhiều, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt không chút ánh sáng_, không có lớp trang điểm, làn da cô ta có chút thô ráp, môi khô nứt, cả người tựa như đã bị đả kích rất nghiêm trọng, chưa gượng dậy nỗi.

Ánh mắt cô ta không có tiêu cự nhìn thoáng qua mẹ mình, thấp giọng nói: “Mẹ, anh Tử Hoành đã khá hơn chút nào chưa?

Tần Ninh Trăn lạnh lùng cười: “Xem ra con còn nhớ thương tên đó à, nó sớm đã tàn phế rồi, con hiện tại cũng không cần nghĩ tới tên đó nữa_, mẹ sẽ giới thiệu cho con một người đàn ông tốt hơn, điều kiện so với Mộc Tử.

Hoành còn hoàn hảo hơn nữa.”

Lục Tư Ân lắc lắc đầu, vẻ mặt thống khổ, “Mẹ, anh Tử Hoành bị chúng ta hại thành như vậy, sao con còn có tâm tư chạy đi gả cho người đàn ông khác.”

Giọng nói của Lục Tư Ân có chút mắt kiểm soát.

“Câm miệng, Lục Tư Ân, lời như vậy con còn dám nói ra miệng, cũng đừng trách ta không khách khí với con, cái gì mà tên đó bị chúng ta làm hại?

Người khác có chứng cớ chứng minh chúng ta làm, là chúng ta làm hại sao 2 Con muốn hại chết mẹ đúng không?

Mẹ làm như vậy đều là vì trợ giúp con có được Mộc Tử Hoành.”

Tần Ninh Trăn phẫn nộ nhìn thấy đứa con gái không nên thân của mình.

Đứa con gái này, hoàn toàn không giống bà ta chút nào, yếu đuối nhu nhược…

Lục Tư Ân nâng mắt nhìn mẹ mình, vẻ mặt thống khổ lắc lắc đầu: “Mẹ, chính là mẹ sắp xếp những người đó, nhưng trong tay họ sao còn có cả hung khí ? Vì sao mẹ muốn cho bọn họ làm tổn thương anh Tử Hoành.”

Tần Ninh Trăn vừa nghe lời này, lập tức nhíu mày “Mẹ đã nói qua với con bao nhiêu lần rồi, đó chỉ là ngoài ý muốn, bọn họ chỉ muốn đề phòng bắt trắc, muốn bảo vệ con, mới xảy ra chuyện vô ý như vậy, sao con không chịu tin lời mẹ nói vậy chứ?

Chuyện này về sau không bao giờ…được nói ra nữa, đặc biệt là ở trước mặt cha con.”

“Rà .” Lục Dật Kha một cước đá tung cánh cửa.

Âm thanh lớn bắt thình lình, khiến hai mẹ con Tần Ninh Trăn sợ tới mức hét toáng lên.

“A…” Lục Tư Ân mắt hồn mắt ví hét to một tiếng, cả người đều trở nên run rẩy, sự tình lần trước để lại bóng ma không nhỏ trong lòng cô ta, chưa từng gặp những chuyện như vậy phát sinh lên người mình, giờ chỉ cần một chút âm thanh phát ra, cô ta cũng chấn kinh như con nai nhỏ sợ hãi…

Tần Ninh Trăn cũng là trợn mắt há hốc mồm nhìn thầy Lục Dật Kha đang nổi giận đùng đùng đi vào, lúc này ông ta tức giận đến mức thở hồng hộc.

“Dật, Dật kha, ông… .ông, như thế nào đột nhiên đã trỏ: lại ?”

Tần Ninh Trăn lần đầu tiên ấp a ấp úng khi nói chuyện trước mặt Lục Dật Kha.

Lục Dật Kha mang ánh mắt giận dữ nhìn hai mẹ con kia, ông ta cũng không hề nói cái gì, vừa đi lên vừa giơ tay ICH Me ” Một cái tát hung hăng đánh vào mặt Tần Ninh Trăn.

Tần Ninh Trăn đau đớn kêu to một tiếng.

Bà ta không thể tin được, trừng mắt nhìn Lục Dật Kha, ông ta lại dám ra tay đánh mình.

“Lục Dật Kha, ông điên rồi phải không?

Ông cũng dám đánh tôi.”

Bà ta dùng hét sức lực rống to với Lục Dật Kha.

“Tần Ninh Trăn, tôi thực sự không ngờ, bà thật sự là loại người như vậy, không dạy dỗ điều tốt con con gái mình, ngược lại còn dạy hư nó, bà xem xem, Ân Ân hiện tại đều đã biến thành bộ dáng gì rồi hả ?”

Lục Dật Kha ăn nói mau lẹ, vẻ mặt nghiêm nghị hướng về phía Tần Ninh Trăn rồng giận.

Ông ta vốn muốn trở về để xác nhận tình huống, cũng không nghĩ đến thật sự là Tần Ninh Trăn làm chuyện này.

Chương 889:

Chuyện như vậy bọn họ cũng có thể làm ra được.

” Lục Dật Kha lạnh lùng cười, “Cũng phải, năm đó bà cũng dùng thủ đoạn như vậy để bò lên giường tôi, thật sự là có chết cũng không thay đổi bản chất, thủ đoạn bẩn thỉu như vậy còn muốn dùng ở trên người con gái, bà vẫn còn là người sao ?”

Ông ta bởi vì mê luyến sắc đẹp của Tần Ninh Trăn, mới có thể cùng Mộ Thanh ly hôn, nhưng Mộc Tử Hoành còn rất trẻ, có rất nhiều lựa chọn, làm như vậy, cho dù thành công, Mộc Tử Hoành cũng không nhất định sẽ lựa chọn Ân Ân.

Cho dù là dưới áp lực của hai nhà, nhưng lấy tính cách của Mộc Tử Hoành, cũng sẽ không chịu nghe theo sự sắp đặt.

Tần Ninh Trăn mang sắc mặt túng quẫn, dáng vẻ cực kỳ khó coi, “Lục Dật Kha, ông… ông đừng có mà quá đáng, đừng có nói ra những lời như vậy trước mặt con gái.”

Năm đó bà ta thật sự dùng thủ đoạn như vậy để có được Lục Dật Kha..

Nhưng khi nghe từ chính mồm ông ta nói ra như vậy, chính bà ta cũng có cảm giác thật nhục nhã, nếu không phải vì bất đắc dĩ, bà ta cũng sẽ không gả cho một người đàn ông mình không yêu thương Lục Dật Kha lạnh lùng cười, nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Tần Ninh Trăn, ánh mắt ông ta trở nên sắc bén, có vô tình cùng lạnh lùng tàn nhẫn.

Tần Ninh Trăn nhìn thấy vẻ mặt Lục Dật Kha như vậy, hoàn toàn chắn động.

Lục Dật Kha tàn nhẫn vô tình, bà ta cũng biết.

Một khi ông ta đã lộ ra ánh mắt như vậy, đáy lòng đã hoàn toàn thất vọng về bà ta.

“Tần Ninh Trăn, những chuyện không biết xáu hổ mà bà làm, không phải vì muốn hủy hoại tập đoàn Lục Trăn sao 2 Bà đã làm được rồi đó, Mộc Vĩ Ngạn đang tiếp thụ thu mua cổ phiếu của tập đoàn Lục Trăn.”

“Cái gì ?Bọn họ có chứng cớ gì chứng minh là tôi làm 2?”

Tần Ninh Trăn không cam lòng, vốn tưởng rằng nhà bọn họ sẽ cứ như vậy mà quên đi, chuyện không có chứng cớ, bọn họ có thể làm gì đây 2 Lục Dật Kha châm chọc nói: “Không có chứng cớ sao?

Tuy nhiên Mộc Tử Hoành đã thấy được Ân Ân, cậu ta chính là nhân chứng, chẳng lẽ cậu ta không biết nói là ai đã hại mình sao?

Thực lực của nhà họ Mộc, là sự hùng hậu mà các người hoàn toàn không nghĩ đến, chỉ là họ muốn sống đời sống thấp hơn chúng ta, tốc độ của bọn họ thật sự rất nhanh, rất nhanh có thể thu mua được tập đoàn Lục Trăn.”

Lục Dật Kha nói xong, xoay người phẫn nộ rời đi.

Tần Ninh Trăn này, quả thực khiến ông ta càng ngày càng thất vọng rồi.

Tần Ninh Trăn vẻ mặt không thể tin, Mộc Vĩ Ngạn thế nhưng vì Mộc Tử Hoành mà thu mua tập đoàn Lục Trăn?

“Mẹ, mẹ, chúng ta hiện tại nên làm cái gì bây giờ ?”

Lục Tư Ân không tiếng động mà chảy nước mắt, cô ta sai lầm rồi, thật sự sai lầm rồi, không nên chọn đêm tiệc ngày hôm đó, mà là nên lựa chọn những thời cơ khác, khi bên cạnh Mộc Tử Hoành không có những người khác, có lẽ chuyện này sẽ không sẽ xuất hiện nhiều phiền phức đến như vậy.

Tần Ninh Trăn nói: “Con ngoan ngoãn ở nhà đợi cho ta, bất luận kẻ nào hỏi con về chuyện này, con đều nói bản thân mình không biết gì cả.”

Tần Ninh Trăn phẫn nộ ra khỏi cửa, vừa mới định đuổi theo Lục Dật Kha, đã thấy hai viên cảnh sát đang đứng ngoài gõ cửa.

Tần Ninh Trăn vừa thấy, lập tức nghĩ tới đoạn video trong tay Âu Cảnh Nghiêu, trong lòng bà ta lộp bộp một chút, cho tới bây giờ, bà ta vẫn không biết nội dung trong đoạn ghỉ hình là gì Lục Dật Kha nhìn thấy cảnh sát đã tìm tới cửa, cũng là giật mình.

Ông ta ấn mở cửa ra, trong đó một viên cảnh sát nhìn thấy Tần Ninh Trăn liền nói: “Xin hỏi vị này là Lục phu nhân phải không ?”

Tần Ninh Trăn khó chịu cùng căng thẳng gật gật đầu.

Dù đã làm ra rất nhiều chuyện hãm hại người, nhưng bà ta chưa từng ra vào đồn cảnh sát.

“Vậy xin đi theo nhóm chúng tôi một chuyền, chỗ chúng tôi có một đoạn video, bà đã từng có tiếp xúc với một số người phạm tội cố ý gây thương tích, hiện tại phải tiếp nhận điều tra.”

Tần Ninh Trăn nhíu mi, từng có tiếp xúc sao?

Từ khi nào thì bà ta và máy tên bảo vệ, vệ sĩ kia từng có tiếp xúc?

Tần Ninh Trăn trong lòng bất an, đứng ngồi không yên, mặc kệ nói như thế nào, cứ đi trước nhìn kỹ rồi hãng nói, bà ta ở nhà ngược lại cảm giác lại càng không yên.

“Được!”

Chương 890:

Tần Ninh Trăn sảng khoái đồng ý, lên xe cùng với cảnh sát rồi cùng nhau rời đi.

Từ đầu tới cuối, cũng không có cùng Lục Dật Kha nói qua một câu.

Lục Dật Kha nhìn thấy Tần Ninh Trăn bị mang đi, đáy lòng lại giận dữ, nếu thật sự có chứng cớ chứng minh là mẹ con hai người này làm, như vậy, nhà họ Mộc nhát định sẽ không bỏ qua cho tập đoàn Lục Trăn.

Khó trách những năm này ông ta làm ăn ngày càng khó khăn, không thuận lợi, trong nhà có vợ lang sói, vợ chồng không đồng tâm hiệp lực, việc làm ăn sao có thể phát triển được chứ?

Lục Dật Kha bắt đắc dĩ đi theo đế cục cảnh sát.

Tập đoàn Lục Thị.

Trong văn phòng của Lục Hạo Thành.

Âu Cảnh Nghiêu bước vào, nhìn Lục Hạo Thành đang ở cúi đầu xem tài liệu.

Anh đứng một bên thản nhiên nói: “Tần Ninh Trăn đã bị triệu tập.”

Lục Hạo Thành nâng mắt nhìn anh, buông bút trong tay xuống, đôi mắt đen sâu thẳm càng trở nên thâm thúy: “Thế nào rồi ?”

Âu Cảnh Nghiêu: “Bên kia còn không chưa có truyền tin tức qua, tuy nhiên cha của Tử Hoành đã nhận định chính là mẹ con Tần Ninh Trăn làm, đã bắt đầu thu mua tập đoàn Lục Trăn.”

Sắc mặt Lục Hạo Thành trở nên ngưng trọng, thực lực gia đình Mộc Tử Hoành thật sự không tồi, nếu muốn thật sự thu mua tập đoàn Lục Trăn, cũng không phải không có khả năng.

Nhà họ Lục mắt đi tập đoàn Lục Trăn, chuyện ở bên trong, có mối liên quan rất sâu, nếu tập đoàn Lục Trăn muốn phản kích, cũng hoàn toàn có thể…

Nhưng những thứ đó đều là bát động sản, anh và chị gái cũng có phần, cha thì không liên quan đến, nhưng tập đoàn Lục Trăn cũng là tâm huyết năm đó của mẹ.

Là năm đó cha cùng mẹ, ra sức gây dựng nên…

Tần Ninh Trăn, người phụ nữ kia chỉ là ngồi mát ăn bát vàng nhiều năm, bây giờ còn nghĩ muốn phá hủy tập đoàn Lục Trăn, bà ta thật đúng là……….. Vì tiên ,, thật đúng là chuyện gì bà ta cũng có thể làm được.

Lục Hạo Thành hỏi: “Tử Hoành có biết đến chuyện này không 2?”

Âu Cảnh Nghiêu lắc lắc đầu: “Tử Hoành không có khả năng sẽ biết đến chuyện này, hiện tại điều quan trọng nhất đối với cậu ta là dưỡng thương thật tốt.

Cha cậu ấy đã mời những bác sĩ giỏi nhất từ nước ngoài trở về, hy vọng cậu ấy có thể nhanh chóng đứng lên được.

Công ty này không có bóng dáng cậu ta đi làm, cũng cảm thấy khá nhàm chán..”

Mộc Tử Hoành rất hài hước, ba ngày không thấy mặt cậu ta, chỉ cần vừa vào cửa, sẽ đùa giỡn với anh.

“Âu Cảnh Nghiêu, tôi nghĩ cậu nhát định rất bận rộn, cậu chỉ cần suy nghĩ một chút về ba chữ đầu tiên là được.”

Ba chữ kia là tôi nhớ cậu, bình thường những lúc hay nói giỡn, anh cũng chẳng nghĩ nó có ý nghĩa gì, nhưng đến khi cậu ta không có ở đây mới biết được, bên cạnh thiếu đi sự tồn tại của một người, cảm giác trống trải không quen biết bao nhiêu.

Lục Hạo Thành nói: “Vậy đừng cho cậu ta biết, cũng đừng nói đến việc cha cậu ta thu mua tập đoàn Lục Trăn làm gk”

Âu Cảnh Nghiêu gật gật đầu: “Tôi đã biết, tôi sẽ không nói cho cậu ta.”

Lục Hạo Thành nói: “Trong khoảng thời gian cậu vất vả thêm một chút, công việc của Tử Hoành, tôi và cậu cùng nhau hoàn thành.”

Nếu người đó không rời đi, bạn vĩnh viễn sẽ không biết được bản thân thích nụ người của người đó đến nhường nào.

“Được! Tôi đã hiểu rồi .”Âu Cảnh Nghiêu nói.

Lục Hạo Thành: “Bên kia nếu có tin tức, lập tức nói cho tôi biết.”

Âu Cảnh Nghiêu nói: “Sẽ có tin tức nhanh thôi, nhưng mà, tập đoàn Lục Trăn thì nên làm cái gì bây giờ ?”

Lục Hạo Thành cúi đầu nghĩ nghĩ, “Trước hết không cần phải xen vào, cứ để cho giám đốc Mộc thu mua, lòi ra dã tâm của Tần Ninh Trăn cùng Lục Hạo Khải..”

Âu Cảnh Nghiêu nói: “Tôi hiểu được ý của cậu:.

Nói xong, anh xoay người rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.