Một Loại Khác Có Thể

Chương 28




Phạm Vân Huyên lau khô bàn xong, sau đó mở cửa sổ phòng làm việc Lâm Thụy Cảnh ra, làm không khí nặng mùi hoan ái cũng tản đi.Lâm Thụy Cảnh len lén nhìn Phạm Vân Huyên bận rộn dọn dẹp tàn cuộc, nội tâm vẫn cực kỳ không được tự nhiên, nhưng không thể phủ nhận, Phạm Vân Huyên giống như tình nhân thể thiếp, phi, không phải là tình nhân, là cấp dưới!Dĩ nhiên Phạm Vân Huyên biết Lâm Thụy Cảnh đang trộm nhìn mình, nhiều lần cũng bị mình bắt được, bắt được xong cũng ngạo kiều ngẩng đầu lên, sau đó quay sang chỗ khác, dáng vẻ không được tự nhiên cùng ngạo kiều kia để Phạm Vân Huyên bật cười một cái. Nhưng mà nàng càng ngày càng xác định, Lâm Thụy Cảnh thành thục ôn nhu thể thiếp trước đây, với Lâm Thụy Cảnh không được tự nhiên ngạo kiều này là hai người khác nhau."Cô đi ra ngoài mua cái đó cho tôi..." Lâm Thụy Cảnh rất khó nhe răng để kêu Phạm Vân Huyên mua quần lót cho mình, nhưng không thể như vậy không mặc, nên Lâm Thụy Cảnh vẫn mở miệng."Tôi đưa chị về." Phạm Vân Huyên nhìn sắc trời đã tối, nàng muốn tự mình đưa Lâm Thụy Cảnh trở về."Vậy cũng phải mặc!" Cô không cần Phạm Vân Huyên đưa mình trở về, cô chỉ hy vọng bây giờ mình có cái quần lót."Nếu như vậy, thà tôi đưa chị về nhà, giờ này không còn ai làm việc, chị không nói, ai biết chị không có mặc đây?" Phạm Vân Huyên không phải không nguyện ý đi mua cho Lâm Thụy Cảnh, nhưng nếu như đi mua, Lâm Thụy Cảnh chưa chắc sẽ cho nàng trở cô về, nếu như không mua, ngược lại có cơ hội đưa về."Cô lập tức đi mua cho tôi!" Giọng nói Lâm Thụy Cảnh bắt đầu cường ngạnh ra lệnh."Hợp đồng của chị không có quy định bắt tôi phải đi mua quần lót cho chị đi?" Phạm Vân Huyên nheo mắt hỏi ngược lại, đây là thái độ nhờ vả sao, thái độ như vậy là không được nha!"Cô..." Lâm Thụy Cảnh nhìn Phạm Vân Huyên chằm chằm."Chị có thể kêu thư ký hoặc bảo vệ đi mua, dĩ nhiên Lâm tổng ở với tôi 2 giờ, sau đó mất quần lót, thực dễ để người ta suy nghĩ viễn vông." Giọng nói Phạm Vân Huyên buông lỏng, nàng hiểu rõ Lâm Thụy Cảnh rất chú trọng mặt mũi. Tuyệt đối sẽ không nhờ người khác giúp đỡ.Phạm Vân Huyên không đi mua, Lâm Thụy Cảnh rất căm tức, nhưng cũng không thể làm gì, cô đúng là ngượng ngùng để nhờ thư ký hay những người khác đưa tới cho mình, những y phục khác còn có thể nói, mà cái này lại là quần lót, để nhân viên biết mình và Phạm Vân Huyên chơi kích tình trong phòng làm việc, chơi đến quần lót cũng bị mất.....Lâm Thụy Cảnh lập tức buông tha cho ý định nhờ người khác đem quần lót đến, nhưng nhìn dáng vẻ Phạm Vân Huyên làm bộ như không có chuyện gì, Lâm Thụy Cảnh giận đến mức nghiến răng nghiến lợi."Phạm Vân Huyên!" Lâm Thụy Cảnh tức giận kêu tên Phạm Vân Huyên."Tôi đưa chị về, xuống thang máy là bãi đậu xe, lên xe là tốt rồi, đã trễ thế này, sẽ không đụng phải người khác" Phạm Vân Huyên dùng thái độ mềm nhẹ dụ dỗ nói.Lâm Thụy Cảnh nhìn đồng hồ một chút, rồi nhìn sắc trời bên ngoài quả thật là tối, có chút chần chừ, nhưng lại lập tức cảm thấy không mặc quần lót ra cửa là chuyện cô không thể nào làm, nên lập tức cự tuyệt."Tôi bất kể, cô đi mua cho tôi, tôi ở đây chờ cô." Giọng nói Lâm Thụy Cảnh cũng không cứng rắn như lúc nãy, nghe vào tai Phạm Vân Huyên giống như là làm nũng."Xuống thang máy, đến bãi đậu xe chỉ cần 5 phút, tôi đi ra ngoài quay lại đây, cần ít nhất 45 phút đến một tiếng, bây giờ lại đang giờ tan tầm, nếu như kẹt xe, có thể còn hơn 1 tiếng đồng hồ, trên người chị đổ nhiều mồ hôi, hơn nữa cũng chảy rất nhiều nước, chị không muốn về sớm để tắm sao? Chỉ cần chịu được 5 phút đi xuống thang máy ra bãi đậu xe, 20 phút tôi sẽ đưa chị về đến nhà." Phạm Vân Huyên nhớ bây giờ Lâm Thụy Cảnh có chút khiết phích, liền bắt đầu đổi phương hướng thuyết phục cô.Lâm Thụy Cảnh rất hối hận vì ban đầu không xây thêm một phòng nghỉ trong phòng làm việc, vừa rồi cô rất muốn tắm, nghĩ đến còn phải chờ lâu mới được đi tắm, Lâm Thụy Cảnh cảm giác toàn thân cũng không được tự nhiên, đối với đề nghị của Phạm Vân Huyên có chút dao động. Kể từ khi gặp Phạm Vân Huyên, Lâm Thụy Cảnh cảm giác người mình có xu hướng bẩn xuống, ảnh hưởng của Phạm Vân Huyên đối với mình đúng thật là không thể xem thường, từng điểm từng điểm điều muốn làm hư mình, đơn giản làm thấm vào mọi phương diện."Sau khi đưa tôi về, cô phải lập tức rời đi." Lâm Thụy Cảnh dĩ nhiên biết Phạm Vân Huyên như vậy là muốn thuyết phục mình cho nàng đưa cô về, thực tế là muốn đường đường chính chính đi vào nhà, mình mới không muốn toại nguyện ý của nàng.Phạm Vân Huyên gật đầu, đến đó đi rồi nói.Cô để cho thư ký và những người tăng ca tan việc, dưới tình huống bình thường, cô không về, thư ký của cô cũng không dám về trước, thư ký mới vào làm dĩ nhiên lo sợ cho công việc của mình, không dám sơ sót.Xác định công ty không còn ai nữa, Lâm Thụy Cảnh mới không được tự nhiên rời công ty với Phạm Vân Huyên, chân tâm trống rỗng làm Lâm Thụy Cảnh có cảm giác rất không an toàn, theo bản năng kẹp chặt hai chân lại, nên đi bộ có chút mất tự nhiên, cũng có lẽ cũng liên quan đến chuyện làm quá nhiều lần dẫn đến đôi chân bủn rủn.Cũng may đường từ phòng làm việc đến thang máy Lâm Thụy Cảnh không gặp bất cứ người nào, cô và Phạm Vân Huyên đi vào thang máy không thấy ai, mới thở phào nhẹ nhỏm, chỉ cần đi đến bãi đậu xe là tốt, nội tâm Lâm Thụy Cảnh âm thầm cầu nguyện, đừng đụng đến bất kỳ người nào.Nhưng hiển nhiên trời cao không nghe được cầu nguyện của cô, lúc thang máy ngừng lại ở tầng 15, có một cô gái trẻ tuổi bước vào, nàng nhìn thấy Phạm Vân Huyên, hưng phấn giống như uống phải thuốc."Chị là Phạm Vân Huyên?!" Nàng cao hứng vô cùng đến gần Phạm Vân Huyên, không để ý đến Lâm Thụy Cảnh."Chào em." Phạm Vân Huyên biết đây tuyệt đối là người hâm mộ của mình, mỉm cười gật đầu."Em có thể chụp hình với chị không?" Fan hâm mộ đã lấy điện thoại di động ra, vẻ mặt mong mỏi nhìn Phạm Vân Huyên."Có thể." Phạm Vân Huyên đối với yêu cầu không quá đáng của fan hâm mộ, đều sẽ đồng ý.Người hâm mộ thấy thần tượng đồng ý, rất vui vẻ, Lâm Thụy Cảnh lại rất không vui, cô bị người hâm mộ chen vào giữa, sau đó người hâm mộ cầm điện thoại di động nâng cao một góc 45 độ, tư thế hoàn hảo nhấn nút chụp, lúc xem lại vô tình thấy dính nửa thân dưới của Lâm Thụy Cảnh, cặp đùi đẹp thon dài trắng nõn dưới váy đen cực kỳ bắt mắt trước ống kính.Người hâm mộ lúc này mới quay đầu lại nhìn Lâm Thụy Cảnh, là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, nét xinh đẹp này là hấp dẫn quyến rũ, nàng cảm thấy Phạm Vân Huyên đã rất đẹp, không nghĩ đến người này lại còn đẹp hơn thần tượng của mình, người hâm mộ có chút tiếc nuối không thể chụp dính toàn bộ nữ nhân xinh đẹp này vào hình, nhưng mà nếu cho bạn nàng có xem cũng sẽ được vô số lời tán thưởng.Tầm mắt của người hâm mộ làm cả người Lâm Thụy Cảnh không được tự nhiên, giống như chuyện mình không mặc quần lót bị người phát hiện, để Lâm Thụy Cảnh có cảm giác hết sức khó chịu.Hiển nhiên Phạm Vân Huyên biết Lâm Thụy Cảnh quẫn bách, nàng không dấu vết đứng trước mặt Lâm Thụy Cảnh, dùng thân thể của mình che chắn thân thể Lâm Thụy Cảnh, mặc dù cô gái này là người hâm mộ của mình, nhưng Phạm Vân Huyên cũng hết sức không thích người khác nhìn nữ nhân của mình chằm chằm, huống chi nữ nhân của mình bây giờ không có mặc quần lót, mặc dù không nhìn ra, nhưng cảm giác không thích chính là không thích.Phạm Vân Huyên chăm sóc thể thiếp tỉ mỉ làm tâm trạng Lâm Thụy Cảnh khá hơn nhiều."Chị ấy là bạn của chị sao?" Người hâm mộ tò mò hỏi Phạm Vân Huyên, nàng thầm nghĩ bạn của mỹ nhân quả nhiên là mỹ nhân.Phạm Vân Huyên chẳng qua là mỉm cười, không có trả lời."Xin lỗi, không có ý gì cả, chẳng qua em rất thích chị, không có cố ý muốn đào bới đời tư của chị..." Thái độ của Phạm Vân Huyên làm người hâm mộ cúi đầu xin lỗi, nàng biết thần tượng của mình cực kỳ ghét chuyện bị đào bới đời tư, nàng đã phạm vào đại kỵ.Cũng may lúc này thang máy đã ngừng, người hâm mộ cúi đầu chào Phạm Vân Huyên sau đó đi ra ngoài trước, Phạm Vân Huyên và Lâm Thụy Cảnh tiếp tục ở lại thang máy đi đến bãi đỗ xe. Lên xe, Lâm Thụy Cảnh mới thở ra một hơi, sau đó trợn mắt bực tức liếc nhìn Phạm Vân Huyên, đều do cô!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.