Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời

Chương 120: Rồi có hứng thú quen nó không?




Băng Tâm dọn đồ đi xuống chỗ ngồi mới thì ngạc nhiên khi biết mình ngồi chung bàn với Thiện Ngôn, chỗ ngồi của Băng Tâm rất thú vị có Linh Đan ngồi phía trước, Thiện Ngôn bên cạnh, hàng xóm tổ 3 thì có Quỳnh Dao và Lạc Sa, hàng xóm tổ 1 thì có Tuấn Phong và Thiên Vũ, bàn cuối tổ 4 là địa bàn của Đông Quân, phía trên Đông Quân là Uyển Uyển.

Băng Tâm vô tình nhìn sang phía tổ 4 và thấy Đông Quân cứ nhìn qua bên này mỉm cười nên hỏi Thiện Ngôn: “ Ê Thiện Ngôn mày với thằng điên bên kia có chuyện gì không mà nó cứ nhìn qua mỉm cười hoài vậy giờ học mà cũng nhìn rồi cười một mình cho được nữa”.

Thiện Ngôn lắc đầu nhún vai: “ Ai biết nó đâu”.

Băng Tâm liền lém lỉnh trêu Thiện Ngôn: “Ê chắc hôm nay Thiện Ngôn nhà mình đẹp hơn bình thường nên thằng điên kia nhìn hoài không chán mắt hahaha”.

Thiện Ngôn rùng mình: “ Trời trời… chỉ mới nghe mày nói thôi mà tao thấy nổi da gà luôn rồi nè”.

Buổi chiều, lúc đi học, Uyển Uyển hỏi Băng Tâm: “ Ê năm nay The Zoo toàn tập trung ở bàn cuối không ha”.

Băng Tâm gật đầu hưởng ứng: “Ừ hàng xóm láng giềng vui mà hihi”.

Uyển Uyển như nhớ ra cái gì đó liền nói: “ Ê mà hồi sáng làm gì Băng Tâm đổi chỗ mà Đông Quân nó vui dữ vậy ha???”.

“ Hả là sao???”.

“ Tao thấy Đông Quân ngồi mỉm cười vui vẻ lắm luôn á”.

“ Thì tại nó vui”.

“ Thiệt không??”.

“ À đúng rồi nhắc mới nhớ nha hình như hôm này Thiện Ngôn đẹp hơn bình thường hay sao á tôi thấy nó cứ nhìn qua bên này miết”.

Uyển Uyển lắc đầu: “ Chắc nó không nhìn Thiện Ngôn đâu”.

Băng Tâm nhíu mày “ Chứ nhìn ai không lẽ là…Tuấn Phong hay Thiên Vũ ta”.

Ài chẳng lẽ thời nay chỉ có con trai mới mang lại hạnh phúc cho nhau à?!

Uyển Uyển cười ranh mãnh rồi nói: “Ai biết mà tôi nghĩ nó không nhìn mấy thằng đó đâu nó nhìn… Tâm á”.

Băng Tâm nhướng mày lên kiểu như mình mới vừa nghe cái tin như sao hỏa sắp va vào trái đất đến nơi rồi:“ Trời làm gì có chứ…có ưa nhau đâu mà nhìn”.

Uyển Uyển bán tính bán nghi rồi lên tiếng: “ Sao biết là không??”.

Băng Tâm gân cổ lên cãi: “ Tôi nói không là không mà…thôi dẹp chuyện này qua một bên đi…nó nhìn ai thì kệ nó quan tâm làm gì”.

Cái vụ đề cương hóa, Băng Tâm dùng hết các biện pháp cứng với Tuấn Phong mà vẫn không lấy lại được mấy cuốn đề cương của mình nên chuyển sang chế độ năn nỉ. Cứ gặp mặt Tuấn Phong là Băng Tâm lại mè nheo như trẻ con:” Tuấn Phong trả đề cương cho tôi đi, năn nỉ luôn á…”.

“ Đã trả rồi mà cứ đòi miết là sao đây ta”.

Con hàng này nhay gì mà nhay hết cả phần của người ta luôn vậy không biết?!

Mạc Đông Quân rãnh rỗi không có việc làm nên viết một bức thư tình sến rện “Tớ để ý cậu từ lần gặp đầu tiên cậu làm tớ phải mất ăn mất ngủ bây giờ cậu có đồng ý quen tớ không…tớ chờ câu trả lời của cậu đó nha”. 

Tờ giấy được gửi cho Quỳnh Dao trước, Quỳnh Dao xem xong liền xoay qua mắng Đông Quân một trận tơi bời hoa lá hẹ. 

Sau đó tờ giấy được Thiện Ngôn chuyền tới cho Băng Tâm: “ Đông Quân gửi cho Băng Tâm nè”.

Băng Tâm nhìn Thiện Ngôn bằng ánh mắt nghi hoặc: “ Cái gì đây??”.

Thiện Ngôn lắc đầu: “ Không biết nữa mở ra xem đi”.

Băng Tâm mở ra đọc nội dung bên trong rồi mỉm cười nói với Thiện Ngôn: “ Trời ơi thư gì sến rện như con hến á”.

Thiện Ngôn cũng xem ké thư nên hỏi Băng Tâm: “ Rồi có hứng thú quen nó không?”.

Băng Tâm liền nói: “Nói có nó bệnh tâm thần không? có thì nên đi chữa trị sớm đi”.

Tờ giấy tiếp tục được chuyền cho các bạn nữ trong lớp bởi vì Đông Quân nói là chỉ chuyền cho con gái thôi, lúc tờ giấy đó rơi vào tay Đỗ Quyên thì Đỗ Quyên chơi ác chuyền qua cho Hoài Nam. 

Lúc phát hiện tờ giấy đang nằm trong tay Hoài Nam, Đông Quân liền lúng túng kêu lên: “Trời ơi!!!!!!!!!!!! cái gì vậy đã nói là chuyền cho con gái thôi mà”. 

Cả đám ngồi tưởng tượng cái cảnh Hoài Nam mở tờ giấy ra xem rồi nhìn Đông Quân bằng con mắt khác mà cười muốn đau bụng luôn.

Lúc cuối giờ học Đông Quân quay sang nói với Thiện Ngôn: “ Ê Thiện Ngôn mày hỏi giùm nhỏ ngồi bên cạnh mày xem có chịu làm vợ tao không?”.

Thiện Ngôn cũng quay sang nói với Băng Tâm: “ Đông Quân nó hỏi mày chịu làm vợ nó không kìa Băng Tâm?”.

Băng Tâm mỉm cười rồi lạnh lùng phán: “ Nói nó nằm mơ cũng không thấy nữa”.

Thiện Ngôn liền quay sang nói với Đông Quân: “ Nghe chưa Băng Tâm nói mày nằm mơ cũng không thấy nữa đó”.

Đông Quân nghe vậy lại nở một nụ cười, Băng Tâm thầm mắng “ Đúng là đồ khó ưa mà”. 

Đông Quân lại ghi một tờ giấy khác gửi qua cho Quỳnh Dao, Lạc Sa, Linh Đan và Băng Tâm nội dung y như nhau “ Chịu làm vợ anh không?”. 

Băng Tâm xem xong liền đem ra vứt vào thùng rác rồi cau có nói với Thiện Ngôn: “ Đúng là nhảm nhí và khùng hết sức có thể, đừng có chuyển giấy giùm nó nữa nghe chưa?????”.

Thiện Ngôn gật đầu mỉm cười: “ Vui mà hahaha”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.