Một Đêm Gió Lộng Khắp Biên Quan

Chương 64: Mộng xưa trở về (1)




Gian phòng này ở phía Tây hành lang, cửa sổ thật thấp chỉ che bằng tấm mành lụa trắng mỏng, ánh trăng xuyên qua song cửa sổ rọi xuống đất và đầu giường Bạt Bộ to rộng.

Đây là chiếc giường lớn gắn gương khắp nơi mà Tạ Cẩn muốn đặt làm, dựa theo nhã uyển của hành cung trong khu vực săn bắn núi Thanh Hà, bị nàng bỏ bớt đi vài tấm gương, hiện tại chỉ còn một tấm trên vách phía Tây và hai tấm ở hai đầu giường.

Khác với lần trước hai người tận tình lăn lộn dưới ánh mặt trời sáng ngời, lần này màn giao hòa là vào đêm trăng. Ánh trăng trong trẻo xuyên thấu qua lớp lụa mỏng khiến vầng sáng trở nên mông lung ảm đạm vài phần, hình ảnh chiếu ra từ trong gương cũng phá lệ sâu thẳm mê ly, mang theo cảm giác viễn vông như cảnh trong mơ.

Mông nàng được nâng lên, đường cong lả lướt vừa vặn uốn lượn giữa hai chân anh, bờ mông mềm mại dính sát vào đôi chân cường tráng. Bảo bối giữa hai chân anh chôn kín kẽ trong thân thể nàng, bị anh dùng lực đẩy về phía trước, chạm tới tận cùng cũng không rút ra mà khẽ đánh hông, nhẹ nhàng xoay tròn cọ sát tâm hoa mẫn cảm vẫn còn bủn rủn vì mới vừa lên cao trào.

Khuôn ngực kiên cố dán lên tấm lưng trần trụi của nàng, Tạ Cẩn nằm ở trên lưng nàng tỉ mỉ hôn bả vai và sau gáy, ngón tay nhẹ nhàng vân vê núm vú căng cứng rồi bao phủ cả bàn tay lên bầu ngực nàng mà xoa bóp.

Từ phía trước nàng chỉ có thể thấy phần mặt nạ phản chiếu trong gương, nửa khuôn mặt dưới tấm mặt nạ ẩn sau bả vai nàng. Hình ảnh mơ hồ không rõ này mang theo vài phần u linh và hoang dã khiến nàng phát sinh một loại ảo giác, cảm thấy mình đang tiếp nhận sự âu yếm và khiêu khích của một con dã thú.

Con dã thú này đang tinh tế gặm cắn nàng, lưu lại trên da thịt nàng những dấu vết bỏng rát có tính xâm chiếm mãnh liệt. Tiếng thở hổn hển ở sau tai nàng cũng biến ảo thành tiếng gầm gừ, mang theo đặc tính chiếm hữu không thể xem nhẹ của giống đực, vừa quyến rũ vừa nóng bỏng làm nàng run rẩy mê loạn.

Hình ảnh này vừa lạnh lùng vừa nguy hiểm, nhưng thân thể nàng lại có cảm giác vô cùng nóng bỏng êm dịu. Toàn bộ phần lưng nàng bị thân hình chàng bao trùm, nhốt trong lồng ngực đang tỏa nhiệt tứ phía. Nụ hoa bị căng hết cỡ, tư thế đi vào từ phía sau khiến chàng càng nhập sâu hơn, vách hoa co lại cắn nuốt toàn bộ bảo bối của chàng. Tạ Cẩn cũng không vội vã phát động va chạm, đầu nấm ấn vào vách tường hoa mềm mại, nhẹ nhàng chậm chạp nghiền áp, làm khoái cảm như từ trên cao ngã xuống rồi tụ tập một lần nữa, được sự an ủi rực lửa lại thong thả bay lên.

Tạ Cẩn ngẩng đầu khỏi vai nàng, thấy vẻ mặt say mê thác loạn của nàng trong gương khiến anh vô cùng hân hoan và thỏa mãn, lửa dục cố nén nãy giờ bùng phát, đốt cháy sự kiềm chế và nhẫn nại của anh.

  

Tay Tạ Cẩn di chuyển xuống dưới, chạm vào cơ thể nàng tìm viên hoa châu, đầu ngón tay vân vê tinh tế xoa bóp, thắt lưng cũng bắt đầu ra sức, hơi rút ra khỏi cơ thể nàng rồi va chạm vào sâu hơn.

Hình ảnh trong gương đung đưa trước mắt nàng, khoái cảm chợt dâng trào mãnh liệt.

Dục vọng trong mắt Tạ Cẩn sôi trào, loáng thoáng thấy được tia lửa dục này lập lòe trong gương, khiến Thẩm Tấn cảm giác được dã thú hung hãn lạnh lùng trên chiếc mặt nạ dường như trở nên sống động với nguyên khí của chủ nhân, giương nanh múa vuốt hiện ra trong đêm tối. Móng vuốt tóm lấy linh hồn nàng, cuốn đi sự tỉnh táo của nàng, mạnh mẽ rút ra cơn thủy triều dục vọng trong cơ thể nàng, giống như kích động dòng nước ngầm trào dâng rồi chảy lan tràn khắp nơi.

Tạ Cẩn hơi nâng người lên, vén gọn mái tóc mềm mượt lộn xộn trên lưng nàng. Thẩm Tầm nhìn chằm chằm vào tấm gương trước mặt, mơ màng nhớ lại vô vàn hình ảnh lần trước trong gương phản chiếu vào mắt nàng.

Đó là một sự hợp hoan nóng bỏng nhiệt liệt, thân hình lõa lồ không manh áo che thân của anh rơi vào mắt nàng từ mọi góc độ trong gương. Nàng ngẩng đầu, có thể từ tấm gương trên đỉnh nhìn thấy cơ lưng rộng và rắn chắc của chàng, vòng eo tinh tế và vòng hông gọn gàng đang phát lực, thậm chí cả những hạt mồ hôi tuôn ra trên cơ thể tuyệt đẹp do động tác kịch liệt của chàng cũng lấp lánh trong gương.

Nàng nghiêng đầu sang một bên, có thể thấy rõ tình hình hai người đang giao hòa. Khuôn ngực và cơ bụng săn chắc dán vào cơ thể nàng, đè ngực nàng ép xuống đệm tới mức thay đổi hình dạng, chàng giữ eo nàng ra vào giữa hai chân nàng không ngừng. Lát sau Tạ Cẩn ôm nàng nghiêng sang một bên, nhấc một chân nàng lên rồi tiến vào cơ thể nàng từ vị trí nằm ngang.

Nàng nghiêng người, tấm gương trước mặt phản chiếu rành mạch quá trình Tạ Cẩn tiến vào cơ thể nàng. Một cánh tay mạnh mẽ vòng quanh eo nàng, bàn tay xoa bóp đôi gò bồng đảo, thỉnh thoảng mò xuống vân vê hoa châu giữa hai chân nàng. gậy th*t ướt loang loáng rút ra khỏi cơ thể nàng rồi lại vùi vào, mỗi lần thọc vào rút ra đều khiến thân thể nàng run rẩy không thôi.

Lúc này, ba tấm gương được khảm xung quang phản chiếu hình ảnh từ các góc độ suốt bốn phương tám hướng: Đôi chân đan xen dây dưa, phần dưới gắn kết chặt chẽ, thắt lưng căng thẳng, cơ bắp cánh tay cuồn cuộn, bả vai cùng eo mông nhấp nhô vì động tác lao tới không ngừng, hai viên anh đào đỏ thắm trước ngực run rẩy đung đưa, móng tay sơn đỏ bấu vào thân thể chàng, tất cả hình ảnh phản chiếu đều diễm lệ tới mức đánh thẳng vào tim.

Bây giờ tầm mắt nàng đã bắt đầu mơ hồ.

Ánh trăng lạnh lẽo bàng bạc chiếu qua khỏi giường Bạt Bộ, hình ảnh trở nên mông lung. Gương mặt Tạ Cẩn lờ mờ khuất sau lưng nàng, áo choàng đen vẫn treo hờ hững trên người hòa cùng với bóng tối rộng lớn trong gương, chỉ có thể mơ hồ thấy phần trên cơ thể lộ ra trong chiếc áo choàng, cũng như những vết sẹo hung tợn trên ngực và bụng của chàng.

Áo choàng đen rơi xuống thắt lưng, một cánh tay hoàn toàn chui ra khỏi ống tay áo, cánh tay trần trụi vòng quanh eo nàng, ngón tay tàn sát bừa bãi cửa động hoa. Một cánh tay còn lại vẫn tròng trong tay áo, miếng giáp da bảo vệ vẫn còn đeo ở khuỷu tay, Tạ Cẩn dùng cánh tay này vuốt dọc tấm lưng trần của nàng, giữ hông nàng để ổn định thân thể nàng cho những cú thúc thật sâu.

Tạ Cẩn lơ đãng ngẩng đầu, thấy nàng đang mê say ngắm anh chăm chú trong gương, khóe môi mím chặt bất giác cong lên, ôm lấy vòng eo nàng cúi người xuống lần thứ hai, bắt đầu hôn từ xương bướm trên lưng nàng, từng chút từng chút di chuyển đến bả vai rồi đi vào bên gáy, đưa lưỡi liếm làn da mềm mịn sau tai nàng.

Ý cười trên môi chàng chưa từng tan biến, nụ cười mang theo dục vọng và nhu cầu được thỏa mãn chiếu rọi trong gương, được mặt nạ quỷ dị âm u phụ trợ hiện ra một tia yêu lệ cùng diễm mị. Mặt nạ cứng rắn cọ xát lên thái dương nàng, hòa cùng với khí đêm lạnh băng khiến nàng run rẩy, mà đầu lưỡi mềm mại nóng bỏng lượn lờ bên tai nàng, hô hấp bỏng cháy thiêu đốt từ sau tai chạy thẳng vào chỗ sâu trong thân thể.

Lạnh lẽo, mạnh mẽ, rồi lại vô cùng triền miên và rực lửa.

Sự tương phản và kích thích tột độ khiến nàng hoàn toàn không còn sức chống cự, hoàn toàn trầm luân trong ngọn lửa dục bùng cháy giữa màn đêm u tịch. Nàng để mặc ngọn lửa tà dâm liếm qua từng tấc da thịt, tiếng rên rỉ và tiếng thở dốc dâm đãng thay nhau vang lên, nàng buông thả thân mình ngã vào vực sâu vạn kiếp bất phục.

Sau vài lần mò mẫm lúc sâu lúc nông, Tạ Cẩn đã khám phá lại bức tường mềm mại luôn làm cho nàng không thể chịu nổi. Anh khẽ rút ra một chút thở hổn hển lấy hơi, sau đó mông đẩy tới đem toàn bộ sức mạnh tích tụ đưa bảo bối thẳng tiến đến chỗ đó. Vách hoa ướt nóng tê dại gắt gao hấp thụ cắn xé bảo bối, trong đầu Thẩm Tầm nổ ầm một tiếng, tâm hoa co chặt, hai chân căng thẳng.

Tạ Cẩn ngậm lấy vành tai nàng, siết chặt vòng eo nàng tiếp thục thúc vào thật sâu: "A Tầm, thả lỏng chút nào! Ta sắp không động đậy nổi."

Anh nâng cằm quay mặt nàng lại, đôi môi hai người lập tức quấn quít lấy nhau, tiếng rên rỉ và thở dốc hòa tan giữa môi lưỡi. Mép tay áo của anh xẹt qua cổ nàng, mặt nạ kim loại đè lên má nàng, thân thể nàng run rẩy, tâm hoa co thắt dữ dội. Tạ Cẩn mau chóng buông tay, gương mặt cũng rời khỏi gò má nàng một ít, ngậm lấy môi nàng mút thật sâu rồi di chuyển đôi môi đến vai nàng tỉ mỉ hôn từng tấc da thịt.

Ánh mắt nàng bay tới tấm gương phía trước, lại lần nữa không thể dời mắt.

Trong gương Tạ Cẩn đã ngồi dậy, nửa khuôn mặt dưới lớp mặt nạ giống như màu ánh trăng. Chàng vươn đầu lưỡi liếm liếm khóe môi, cũng nhìn chăm chú nàng trong gương giữa những cú thúc liên tục.

Cực kỳ cứng rắn, cực kỳ lãnh khốc, cực kỳ yêu dị, mang theo sức hấp dẫn một cách tà mị và câu hồn. Đây là một Tạ Cẩn khác, một Tạ Cẩn sắc sảo, lạnh lùng, cuồng dã và thần bí ẩn trong bóng tối, một Tạ Cẩn nguy hiểm và quyến rũ như một ảo ảnh xuất hiện từ nơi sâu thẳm trong tấm gương.

Tạ Cẩn này kết hợp với Tạ Cẩn mà nàng quen thuộc, tạo thành một Tạ Cẩn hoàn toàn mới đang rong ruổi trong thân thể nàng, mỗi một lần dò hỏi đều khiến lòng nàng run sợ nhưng lại không muốn ngừng. Chàng đang khảm trong cơ thể nàng rồi dụ dỗ nàng với hình ảnh trong gương, tất cả như một loại bùa mê khiến thần trí nàng tan rã, chỉ có thể run rẩy dâng lên chính mình, đón ý hùa theo từng cú thúc sâu đến tận cùng.

Từ sâu trong cổ họng nàng phát ra tiếng rên rỉ khàn khàn ẩm ướt, cùng chàng biến thành dây leo quấn lấy nhau trong đêm lạnh giá này, tình dục dựa vào đêm tối mà nở ra những bông hoa rực rỡ mê hoặc. Nàng hoàn toàn phóng túng bản thân trong mảng trời đất âm u quỷ mị này, vuốt ve tay chàng đang nắn bóp bầu ngực mình, đong đưa mông vẽ ra đường cong quyến rũ, chủ động cọ xát thân thể chàng, phối hợp với tiết tấu của chàng để đẩy chính mình lên đỉnh Vu Sơn.

Tạ Cẩn cũng nhịn không được tiếng rên rỉ, nàng hoàn toàn nở rộ khiến anh như si như cuồng, mỗi lần vùi vào nơi mềm mại nhất của nàng đều có thể được nàng mạnh mẽ co bóp đáp lại.

Anh vân vê núm vú nàng, nụ hôn dày đặc cháy bỏng phủ kín vai lưng nàng không chừa khe hở, thiêu đốt từng tấc da thịt toàn thân nàng.

Cùng nhau bốc cháy.

Cuối cùng anh quỳ thẳng người, hai bàn tay ôm chặt eo nàng, hoàn toàn bị vẻ đẹp xuất thần mê hoặc. Cuộc chiến sau lưng nàng trở nên cuồng loạn và kịch liệt, cảnh trong gương trước mắt hoàn toàn rối loạn, biến thành những mảnh vỡ vụn của giấc mơ u mê và mờ ảo.

Cơn sóng cuồng loạn rốt cuộc ập tới, nàng được chàng đưa thẳng lên mây rồi rớt xuống với tốc độ chóng mặt vào bể dục quay cuồng, không ngừng bị vứt lên rồi rơi xuống.

Đường vào động co rút, trào ra lượng lớn mật yêu dưới sự kích thích mãnh liệt, bảo bối trong cơ thể nàng càng thêm hưng phấn, mạnh mẽ tựa vào vách động run rẩy không thôi mà phấn chấn nhảy mấy cái. Thẩm Tầm ngâm nga, dập dờn trong cơn sóng kích động mênh mông rồi lên cao trào, cảm giác chàng đột nhiên rút ra, bụng dưới chợt đón nhận từng luồng chất lỏng ấm áp phun lên. Tiếp theo toàn bộ thân thể chàng đè xuống, ghì lấy cằm nàng mà hôn say đắm.

Khóe mắt nàng lướt qua tấm gương, nhìn thấy chính mình nâng lên một cánh tay trần trụi giống như bạch xà cuốn quanh cổ chàng, quấn lấy chàng mút hôn thật sâu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.