Mộng Nhiễu Lâm Lam

Chương 16




Edit: Mogami

Kêu lên một tiếng, mỹ nữ NPC trên giường lập tức đứng dậy, nhảy tới trước mặt Chánh Tại Thải Thảo.

Sau đó, nha hoàn đến bên cạnh đỡ lấy Lam nhị thiếu phu nhân.

[Nha hoàn]: Phu nhân, người cẩn thận a!

Rồi sau đó lại quay mặt về phía Chánh Tại Thải Thảo

[Nha hoàn]: Nữ hiệp, có cách gì không?

[Chánh Tại Thải Thảo]: Cô nương đừng quá lo lắng.

Tiếp đó, trên màn hình, ‘linh xa nữ’ đi đến bên cạnh Lam nhị thiếu phu nhân.

Ngũ Thi Lâm ngắm nghía xung quanh Chánh Tại Thải Thảo, nơi đây khá chật hẹp, cũng không hiểu vì sao hệ thống lại sắp xếp để nàng chữa bệnh ở chỗ này.

[Hệ thống]: Nhị thiếu phu nhân có lẽ đã bị một phen kinh sợ mới trở nên như thế này. Chỉ có ‘an thần thảo’ của Nam Cực Tiên Ông mới có thể làm cho phu nhân tỉnh táo trở lại, bạn có muốn đi tìm không?

Mở box nhiệm vụ.

“Để chữa khỏi bệnh cho nhị thiếu phu nhân cần đến an thần thảo. Tìm được an thần thảo, chỉ cần đưa đến nhị thiếu phu nhân là được.”

Mở túi vật phẩm, Ngũ Thi Lâm không khỏi cảm khái: Lam Chi Thiên Bách, ngươi đúng là người tốt a, giúp nàng đỡ phải đi một chuyến, thật đúng là rất tốt a.

Vì trên người có an thần thảo nên Chánh Tại Thải Thảo sẽ không phải tìm đến Nam Cực Tiên Ông.

Có thể đối thoại luôn.

[Chánh Tại Thải Thảo]: Mời phu nhân dùng.

Ngay lúc Chánh Tại Thải Thảo cầm an thần thảo giao cho nhị thiếu phu nhân, nha hoàn bên cạnh Lam nhị thiếu phu nhân bỗng dưng lại gây khó dễ.

[Nha hoàn]: Tiện nhân kia! Ta sao có thể bỏ qua cho ngươi được!

Sau đó nha hoàn đẩy nhị thiếu phu nhân, mỹ nữ NPC liền ngã xuống giường.

[Chánh Tại Thải Thảo]: Ngươi….

[Nha hoàn]: Ai dám ngăn cản ta đều phải chết!

Lại bắt đầu chiến đấu.

Lúc này, trước mặt Chánh Tại Thải Thảo không còn là cô nương nha hoàn xinh đẹp nữa.

Đào chi yêu yêu, bừng sáng.

Một gốc cây hoa đào đang phát công kích về phía Chánh Tại Thải Thảo.

Mê nhãn thuật.

Cái gọi là mê nhãn thuật chính là làm cho người bị trúng đòn không thể cử động, kỹ năng cũng không thể sử dụng.

Nhưng mà, pháp thuật này, không có tác dụng đối với độc môn.

Độc môn có một kỹ năng, tên là ‘tâm thanh như thuỷ’, có thể hóa giải mê nhãn thuật.

Có vẻ hệ thống sắp xếp các nhiệm vụ cá nhân đều có thể dễ dàng hoàn thành, ở nhiệm vụ này, ít khi cần đánh nhau, mà nếu có đánh thì đối phương cũng rất dễ bị tiêu diệt.

Cũng chính vì như thế, chiến đấu chấm dứt.

Chánh Tại Thải Thảo đứng nhìn cây đào nhanh chóng ngã xuống, cánh hoa cũng không ngừng rơi theo.

[Hệ thống]: Đánh bại Đào yêu, được 3W kinh nghiệm, 1W tiền vàng, một nửa khối nhân duyên thạch.

Một nửa?

Sao lại là một nửa?

[Hệ thống]: Tiếp theo, ngài sẽ: A. Trước tiên đưa an thần thảo cho Lam nhị thiếu phu nhân, chờ một chút rồi tiếp tục hỏi; B. Việc chữa bệnh cho Lam nhị thiếu phu nhân cũng không phải ngày một ngày hai là xong, cứ phải hỏi Đào yêu chuyện gì xảy ra đã.

Cho dù là lựa chọn phương án nào, cũng không ảnh hưởng tới hướng đi tiếp theo.

Cho nên, Ngũ Thi Lâm tiện tay di chuột luôn đến chọn phương án A.

[Nhị thiếu phu nhân]: Ư…

[Chánh Tại Thải Thảo]: Tỉnh rồi?

Chỉ thấy trên màn hình, nhị thiếu phu nhân chậm rãi đứng dậy, mà Đào yêu đang nằm dưới đất cũng từ từ trở lại hình dạng con người, không còn trẻ trung nữa, trước mặt Chánh Tại Thải Thảo là một vị lão nhân.

[Nhị thiếu phu nhân]: Không được, Không được… Hướng lang…

[Đào yêu]: Tiện nhân! Không phải ngươi đã hại chết Hướng lang sao?

Chỉ thấy thấy thân thể Nhị thiếu phu nhân run run.

[Nhị thiếu phu nhân]: Hướng lang… Hướng lang đâu rồi?

[Đào yêu]: Câm miệng! Yêu tinh kia, ngươi vì lo cho bản thân, sai người hạ độc Hướng tiên sinh, hại chết huynh ấy! Nếu ta không đem thân thể Hướng tiên sinh để ở Tây Giao, sợ rằng cả thân thể huynh ấy cũng bị yêu tinh nhà ngươi huỷ hoại!

Tây giao?

Nhíu mày, Ngũ Thi Lâm tiếp tục đọc.

[Nhị thiếu phu nhân]: Ta không làm… Ta không làm…

Chẳng lẽ có uẩn khúc gì sao?

Ngũ Thi Lâm mừng thầm, xem ra, Chánh Tại Thải Thảo nhận được nhiệm vụ cá nhân cùng một bộ với nhiệm vụ tổ đội của Lâm Uyên Ngư Nhi.

[Đào yêu]: Ta muốn giết ngươi để an ủi linh hồn Hướng tiên sinh trên trời.

Trên màn hình, Chánh Tại Thải Thảo đứng im, đào yêu cũng đã hóa thành một quần sáng lao đến Lam nhị thiếu phu nhân.

Ánh sáng loé lên, Đào yêu bị bắn xuống dưới.

Nhìn kỹ một chút, thứ ngăn cản Đào yêu chính là cuốn thi từ Chánh Tại Thải Thảo lấy trong rừng đào ra.

[ Thư ]: Đào yêu! Ngươi còn không tỉnh ngộ sao?

Trên màn hình, vị lão bà bà kia đột nhiên lại biến trở về hình dạng thiếu nữ mười bảy tuổi.

[Đào yêu]: Tỉnh ngộ… Cái gì?

Chỉ thấy cuốn thư kia lại biến thành một ông lão râu tóc bạc trắng, hắn chống quải trượng đi tới trước mặt Đào yêu.

[ Thư ]: Nghiệp chướng a, nghiệp chướng a! Đào yêu, Hướng thư sinh mất đi, ngươi không tránh khỏi trách nhiệm đâu!

[Đào yêu]: Trách nhiệm? Ta phải chịu trách nhiệm gì?

[ Thư ]: Hướng thư sinh cùng Lam nương tử vốn dĩ chỉ là tình cảm huynh muội, ngươi lại cho rằng đó là tình cảm nam nữ. Ngươi vì ghen tị đã báo với Lam nhị thiếu gia là nhị thiếu phu nhân muốn bỏ trốn cùng Hướng thư sinh

[Chánh Tại Thải Thảo]: …

‘Linh xa nữ’ vẻ mặt nghi hoặc, đang định hỏi cho rõ ràng thì lão nhân nhìn nàng phất tay.

[ Thư ]: Tiểu cô nương cứ đứng bên cạnh, việc này giao cho ta.

[ Thư ]: Chủ ý của ngươi là muốn làm cho nhị thiếu gia bỏ nhị thiếu phu nhân, để cho người đời chế nhạo nhị thiếu phu nhân. Đâu biết như vậy cũng là hại Hướng thư sinh. Nhị thiếu gia sai người hạ độc vào canh mang đến cho Hướng thư sinh, còn nói là do nhị thiếu phu nhân mang đến. Sau khi Hướng thư sinh chết đi, ngươi lại đem thân thể hắn đến Tây Giao, cho hắn yêu khí của ngươi. Hướng thi sinh vô duyên vô cớ bị giết, trong lòng uất hận, hiện tại đang ở Tây Giao quấy nhiễu dân chúng, ngươi còn dám nói là ngươi không có trách nhiệm trong chuyện này?

[Đào yêu]: Ta… Ta chỉ là muốn…

[ Thư ]: Đứa trẻ ngốc, ngốc nghếch a!

[ Thư ]: Ngươi có đồng ý để Hướng thư sinh được luân hồi không, đào yêu?

[Đào yêu]: Ta…

Chỉ giây lát sau đó, nàng ngẩng cao đầu nhìn thẳng về phía lão nhân.

[Đào yêu]: Ta nguyện ý!

[ Thư ]: Cho dù huỷ đi một ngàn năm tu đạo của ngươi cũng không hối hận?

[Đào yêu]: Không có huynh ấy, ngàn năm tu đạo của ta cũng dùng để làm gì…

[ Thư ]: Được, vào đi!

Lão nhân rút từ trong ống tay áo ra một chiếc túi to, Đào yêu nhắm chặt hai mắt, rồi bị hút vào trong túi.

Tiếp đó, lão nhân xoay người, nhìn Chánh Tại Thải Thảo.

[ Thư ]: Tiểu cô nương…

[Chánh Tại Thải Thảo]: Hả?

[ Thư ]: Có muốn cái túi này không?

Lão nhân quơ quơ cái túi.

[ Thư ]: Ta vốn định mang tặng cho ngươi cái túi này, nhưng mà…

[ Thư ]: Ngươi vừa mới quấy rầy Thanh Mộng của ta, ta rất khó chịu. Nhưng thôi, bây giờ ta có thể cho ngươi cơ hội. Chỉ cần ngươi cho ta 10 vạn lượng, ta sẽ mang Đào yêu này giao cho ngươi.

[Hệ thống]: Thư muốn 10 vạn lượng, bạn: A. Đưa đi đưa đi, không phải chỉ 10 vạn thôi sao? B. 10 vạn? Ta… không phải là quỷ a, cho hắn rồi ta ăn bằng gì?

Không nói gì, nhìn 2 lựa chọn trên màn hình, Ngũ Thi Lâm bất đắc dĩ lựa chọn A.

Bá vương lựa chọn a, nếu mà không chọn A dễ là không thể hoàn thành nhiệm vụ được.

[ Thư ]: Ha ha ha! Tiểu cô nương rất khẳng khái. Như vậy đi, thấy ngươi hào sảng như vậy, ta miễn phí đem xoá bỏ đoạn trí nhớ này của của Lam nhị thiếu phu nhân cùng Lam nhị thiếu gia, coi như là chút ân đức dành cho ngươi.

[Hệ thống]: Bạn nhận được ‘Túi’!

[Hệ thống]: Chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ cá nhân. Bạn được thưởng 5 vạn kinh nghiệm, 5 vạn tiền vàng.

[Hệ thống]: Chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ cá nhân, mời bạn tiếp tục cùng mọi người làm nhiệm vụ tiếp theo.

Mở box nhiệm vụ, quả nhiên…

“Lâm Uyên Ngư Nhi, Lam Phong Hiểu Nguyệt, Chi Thảo Đinh Lan, Ngàn Khuynh Nhi và Nữ thần mỉm cười bây giờ đang ở gần hồn phách của Hướng thư sinh, bạn mau tìm gặp đội trưởng của họ đi.”

Mà ở bên kia, Lam Phong Hiểu Nguyệt mở kênh tin tức.

“Nhiệm vụ kết hợp đã mở ra, mời xem box nhiệm vụ.”

“Người chơi Chánh Tại Thải Thảo đang nắm giữ manh mối, mời ngài liên hệ với đối phương.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.