Mộng Nhập Tinh Hà - Khiếu Hoa Miêu

Chương 1: Triều khởi




Bầu trời hoàn toàn bị một màn đen che phủ, chỉ có mấy tòa nhà cao tầng còn có chút ánh đèn, đặc biệt chói mắt trong đêm tối.

Ánh trăng soi vào trong phòng, chiếu vào trong huyền quan trên sàn nhà, phiếm ánh sáng màu bạc.

Hai thân ảnh quấn chặt lấy nhau được chiếu sáng bởi ánh trăng trên mặt đất, tiếng rì rầm ngoài huyền quan trầm trọng phá vỡ màn đêm yên tĩnh, trong không khí nơi nơi tràn ngập hơi thở dục vọng.

Thẩm Tinh Hà bị người trước mặt ép vào tường, dưỡng khí còn lại trong miệng dần dần bị rút cạn, trộn lẫn mùi rượu làm nàng có hơi say, cả người treo ở trên người Tống Thanh Mộng, mất đi trọng tâm, đôi tay treo lên chiếc cổ trắng ngần của Tống Thanh Mộng, cho chính mình cũng có đủ điểm tựa.

Không nghĩ tới người này thoạt nhìn lạnh lùng như thế, làm khởi sự nhiệt lại liệt như thế, làm nàng có chút không chịu đựng được.

Nàng vẫn là một trang giấy trắng chưa từng trải qua quan hệ tình dục, đối mặt với sự nhiệt liệt như vậy, càng có vẻ vô thố.

"Làm sao?" Đây là một câu hỏi, nhưng người hỏi vấn đề hiển nhiên không có kiên nhẫn chờ đợi đáp án.

Tay Tống Thanh Mộng theo vòng eo một đường hướng về phía trước, trên đường còn không quên ở hãm sâu cột sống nàng thăm dò một phen.

Dây váy phía sau chậm rãi kéo ra, động tác kéo khoá có vẻ đặc biệt vang vọng, ngón tay cố ý vô tình xúc tơ lụa vải dệt đem độ ấm truyền đến trên da thịt, Thẩm Tinh Hà chỉ cảm thấy dày vò, đối phương cố ý thả chậm động tác, như thể vừa rồi người trả lời đều không đợi liền hành động không phải cô.

Tấm lưng mịn màng lại tinh tế bại lộ trong không khí lạnh lạnh, đưa tới Thẩm Tinh Hà một trận run rẩy, nhưng lại cảm thấy thập phần thoải mái, nàng hiện tại cực kỳ nóng, như thể ở bên trong lò lửa, dục vọng trong lòng đốt cháy lý trí của nàng từng chút một. Nàng cố gắng duy trì lý trí của mình và kéo mình ra khỏi dòng sông dục vọng.

"Ưm... Đi vào trong..." Thẩm Tinh Hà dựa vào một chút tỉnh táo cuối cùng, nhắc nhở Tống Thanh Mộng, các nàng hiện tại còn ở ngoài huyền quan, không có đèn, chỉ dựa vào ánh trăng, động tác thập phần không tiện.

Tống Thanh Mộng đặt nàng ở trên giường, một chút cởi đi áo khoác ngoài của Thẩm Tinh Hà, vạch trần ra thân hình quyến rũ dưới lớp áo khoác. Lại lần nữa hôn nàng, đem hương vị giữa môi răng một chút biến thành hương vị của mình, có nhẹ có nặng. Thẩm Tinh Hà không nghĩ tới chính mình hẹn tới một cao thủ hôn, mang cho nàng khoái cảm làm nàng chậm rãi mất đi lý trí, dần dần tiến vào một đám mây khác.

Nhìn thân thể nồng nàn, tản ra mùi hương mê người, chờ đợi được hôn môi, chọc ghẹo, thỏa mãn, Tống Thanh Mộng còn không có thâm nhập, liền biết đây là một thân thể trước đây chưa từng bị khai phá, chọc nhẹ cũng sẽ gây ra những tia run rẩy, có chút không chịu nổi.

Tống Thanh Mộng háo hức cởi áo lót của Thẩm Tinh Hà, hai cái mềm mại lộ ra, chạm vào bộ ngực mềm mại không kém của cô, hai quả anh đào hồng hào, cả hai áp vào nhau, bắt chước dáng vẻ của chủ nhân, hôn nhẹ.

Tống Thanh Mộng ôm lấy thân thể mềm mại không lớn không nhỏ của nàng, đem nó biến hóa thành các loại say lòng người, mũi nhọn mềm mại sớm đã cứng lại, chờ đợi được hôn môi. Thẩm Tinh Hà trải qua thời gian dài bị cô khiêu khích như vậy, dục vọng sớm đã trút xuống mà ra, đem eo nhỏ chính mình hơi hơi dựng thẳng, chậm rãi cọ đùi Tống Thanh Mộng, muốn tìm thứ thích hợp nhất để giải tỏa sự khó chịu của mình.

Tống Thanh Mộng cảm nhận được phản ứng của đối phương, đem đùi chính mình đặt ở bụi hoa của nàng, cảm thụ hoa tâm ướt át nhất mềm mại nhất, thuận tiện cho Thẩm Tinh Hà cọ xát.

Động tác của Tống Thanh Mộng một chút liền kích thích tới nàng, nàng không khỏi rên lên một tiếng mơ hồ, thẹn thùng đem hoa tâm chính mình triệt thoái phía sau một chút.

Nhưng mà Tống Thanh Mộng dùng tay đỡ eo nàng, đem hoa tâm nàng hoàn toàn đặt ở trên đùi, đồng thời cũng không quên kích thích hai quả anh đào hồng hào mềm mại của nàng, chậm rãi liếm láp, lại nhẹ nhàng cắn, cảm thụ được chúng nó ở trong miệng chậm rãi trở nên rất cứng.

Đầu lưỡi Tống Thanh Mộng thật sự là quá kích thích, một chút liền đem dục vọng nàng phóng đại, không tự giác ở trên đùi Tống Thanh Mộng cọ xát lên, đem hoa đế chính mình chậm rãi biến đại, hy vọng được đến càng nhiều kích thích và khoái cảm. Lúc này, nàng đã không rảnh bận tâm thẹn thùng cùng lý trí, hoàn toàn bị sinh lý dục vọng cắn nuốt, chỉ nghĩ đem dục vọng chính mình phóng xuất ra, cái đó còn chưa đủ, nàng muốn càng nhiều càng nhiều tới bổ khuyết nàng hư không.

Tống Thanh Mộng cảm nhận được người dưới thân một chút lâm vào dục vọng, đùi cũng phối hợp tốc độ của nàng, để nàng đạt đến khoái cảm lớn nhất, nghe nàng không ngừng từ trong miệng tiết ra thở dốc và tiếng rên rỉ, Tống Thanh Mộng nhịn không được hôn xuống, muốn đem âm thanh dụ người phạm tội đó đều nuốt vào trong bụng, không muốn bất luận kẻ nào nhìn thấy cơ thể người đang động tình vì mình.

Tai phụ nữ là nơi rất mẫn cảm.

Vì kích thích nàng, làm nàng càng mau đạt tới cao trào, Tống Thanh Mộng hôn bên tai nàng, cô phối hợp di chuyển và xoa bóp càng lúc càng nhanh, tiếng thở dốc cũng càng ngày càng dồn dập, đem đùi chính mình dùng sức ấn về phía trước một chút, một dòng nhiệt lưu cách tấm vải dệt làm đùi ướt nhẹp, người dưới thân gắt gao ôm lấy chính mình, dồn dập thở hổn hển, hơi thở nóng bỏng đánh vào chỗ cổ Tống Thanh Mộng, cúi đầu hôn hôn cô.

"Em đạt khoái cảm rồi." Tống Thanh Mộng mang theo một tia đắc ý, thân thể mẫn cảm như vậy làm cô có chút hưng phấn.

Thẩm Tinh Hà căm giận mà quay đầu đi, nàng vừa mới trải qua cao trào, trên mặt còn mang theo một tia ửng hồng, thoạt nhìn cực kỳ đáng yêu, làm người hận không thể muốn nàng thêm vài lần.

Rõ ràng chỉ là hẹn quan hệ với p, lại sinh ra suy nghĩ độc chiếm nàng.

"Còn chưa có kết thúc đâu." Tống Thanh Mộng xem nàng giận dỗi, liền từ phía sau ôm chặt nàng, hôn hôn bên tai nàng, cuối cùng đốt cháy nụ hôn lên tấm lưng mảnh khảnh của nàng từng cái một, đem thân thể nóng bỏng của chính mình một chút gần sát thân thể cô vừa mới trải qua tình triều, dùng đã thập phần kiên quyết hai viên đi chạm vào da thịt trần trụi của nàng, chậm rãi cọ xát lên, tay theo hõm eo nàng, từ từ khám phá hoa tâm của nàng ngay sau khi đạt cực khoái, dùng một ít vải ẩm, vặn xoắn một chút.

Đem nàng thỏa mãn, chính mình còn có một thân dục hỏa không tiết đâu, sao có thể dễ dàng buông tha cho nàng chứ.

Không hổ là có kinh nghiệm sa trường, vừa mới thối lui tình triều lại một lần được chậm rãi bật lửa, Thẩm Tinh Hà xoay người, khó chịu chỉ có chính mình bị dục vọng chọc ghẹo như vậy, hôn lên môi mỏng của Tống Thanh Mộng, học dáng vẻ của cô, trong miệng liếm láp, chiếm giữ cô từng chút một từ phía sau răng đến hàm trên.

Tay chậm rãi đỡ bộ ngực của Tống Thanh Mộng, ngực cô không có lớn như Thẩm Tinh Hà, nhưng dáng ngực rất đẹp, thừa dịp ánh trăng loáng thoáng còn có thể nhìn đến  hình dáng mê người, tăng thêm làm người tìm tòi nghiên cứu một phen dục vọng.

Tống Thanh Mộng không nghĩ tới nàng sẽ có hành động như vậy, thoải mái rên rỉ, cô thích nàng nhiệt tình, giống như một con mèo bị trêu chọc một cách lo lắng, hướng tới chính mình đòi công đạo.

Thừa dịp Tống Thanh Mộng xuất thần hết sức, Thẩm Tinh Hà đã đổi tư thế hai người, đem người vừa mới trào phúng chính mình đè ở dưới thân mình, đẩy chân vào trong đùi đã mở rộng. Ánh mắt Tống Thanh Mộng dần dần mê ly, cô đã xem nhẹ Thẩm Tinh Hà, giữa hai chân dần dần phiếm ra nước, làm cho cô thập phần khó chịu.

"Giúp tôi cởi..." Tống Thanh Mộng đem tay Thẩm Tinh Hà đưa tới chỗ phòng tuyến duy nhất bên hông, hơi hơi dựng thẳng, tựa hồ có chút chờ không kịp.

Thẩm Tinh Hà cười khẽ, cười người này không có một chút kiên nhẫn nào.

Cởi ra chiếc quần lót đầy vệt nước, tấm lụa đen bên cạnh cánh hoa được treo những sợi chỉ bạc, thoạt nhìn cực kỳ mê người. Thẩm Tinh Hà nhịn không được hôn xuống, dọc theo hệ rễ đùi, nụ hôn chính mình rơi xuống như hạt mưa, hôn khe rãnh cạnh cánh hoa, cuối cùng đẩy ra rừng cây đen xum xuê, nhấm nháp một tia chỉ bạc, đem hoa tâm ngọt lành ở trong miệng, cảm thụ nó chậm rãi bị chính mình kích thích một chút bành trướng.

"Ưm... A..." Đầu lưỡi ướt nóng lại mềm mại xúc cảm lập tức tập trung ở nơi mẫn cảm nhất của phụ nữ, làm Tống Thanh Mộng nhịn không được kêu lên. Theo đầu lưỡi Thẩm Tinh Hà linh hoạt liếm láp, xúc cảm của các hạt trên màng lưỡi, kích đến cô không tự chủ được mà nâng eo lên, đi theo nhịp điệu của đầu lưỡi.

Tư thế hiện tại của hai người cực kỳ gợi tình, Thẩm Tinh Hà vùi sâu vào bên trong giữa hai chân Tống Thanh Mộng, trên gương mặt thanh lãnh nổi lên tầng tầng đỏ ửng, làm cô thoạt nhìn càng thêm vũ mị, Thẩm Tinh Hà không kịp nhìn đến phó diễm đồ này, trong tay chỉ có thể không ngừng nhéo cái mông săn chắc của cô.

"Ưm... A... Tôi muốn... em" Tống Thanh Mộng muốn càng nhiều, dưới thân hư không càng lúc càng lớn, mật hoa tràn ra Thẩm Tinh Hà đã sắp ăn không vô.

Cô xoay người đem quyền chủ động lấy về, đem hoa tâm chính mình dán sát lên hoa tâm Thẩm Tinh Hà, đầm nước trong quần lót đen hai người chậm rãi dung hợp ở bên nhau, cánh hoa hôn cánh hoa, môi hôn môi, đem ngọt lành trong cơ thể đối phương một chút đoạt lấy, chiếu vào không trung mùi hoa làm người si cuồng lại mê ly.

Tống Thanh Mộng hôn lên cổ, xương quai xanh, đỉnh núi nhô ra, trái anh đào chín đỏ của người dưới thân, một chút lưu lại dấu vết của chính mình, đĩnh eo nhỏ cọ xát, đem nơi hai người mẫn cảm nhất chặt chẽ dán sát ở bên nhau, tìm kiếm kích thích lớn nhất.

"Ưm a...... ưm..." Thẩm Tinh Hà phối hợp người trên thân, dang rộng hai chân để có thể chạm tới hoa tâm nhiều nhất có thể, cũng không quên hướng về phía trước rất lộng.

Hai quả anh đào chín đỏ cọ xát vào nhau không nặng không nhẹ mà theo nhịp, càng lúc càng cứng, cảm nhận động tác người dưới thân, tốc độ Tống Thanh Mộng dần dần nhanh hơn, mật hoa không ngừng tràn ra, chảy xuôi ở trên cánh hoa, ướt át trơn trượt, càng thuận tiện hai người đang đắm chìm trong dục vọng.

Tốc độ hai người dần dần hội cùng, hoa tâm kiên quyết bị ma xát trở nên càng thêm mẫn cảm, trên người dần dần nổi lên một tầng mồ hôi mỏng, nghe được tiếng thở dốc của người dưới thân càng ngày càng dồn dập, Tống Thanh Mộng biết Thẩm Tinh Hà sắp tới rồi, tốc độ liền nhanh hơn, để hai người cùng nhau đạt tới khoái cảm, đem người nàng phải thốt lên những tiếng rên đầy dục vọng.

"A..." Hai người đồng thời đạt tới cao trào,  mật hoa phun trào ra làm ga trải giường ướt nhẹp, chảy thành một mảnh vệt nước, Tống Thanh Mộng hôn nàng, giúp nàng trong khoái cảm từ từ bình tĩnh lại. Thân tể Thẩm Tinh Hà khẽ run lên vì bị kích thích bởi cực khoái, rậm rạp khoái cảm làm nàng mất trọng lực, giống như đang lơ lửng trên mây, mất ý thức.

Tiếng thở dốc nặng nề dần dần bằng phẳng xuống dưới, đêm nóng bỏng lại lần nữa rơi vào yên tĩnh, mồ hôi mỏng dần dần rút đi, da thịt mịn màng tương dán chìm vào mộng đẹp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.